Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1681: Bọ ngựa bắt ve (2)



Một màn này cực kỳ bao la hùng vĩ, nắm lấy ức vạn ngôi sao trong bàn tay. Nhưng đối với Đại năng đẳng cấp như hắn thì cũng không chút khó khăn. Chư Thiên chính là do hắn luyện thành, là kết tinh đại đạo của hắn.

Nhưng đối với Chung Nhạc, một màn này lại cực kỳ hung hiểm. Rơi vào trong lòng bàn tay của Thần Hạ Các, sinh tử của hắn mặc cho đối phương bày bố, tự nhiên là lành ít dữ nhiều.

Thiên Dực Cổ Thuyền mặc dù thần diệu khó lường, có thể xuyên toa đại thiên thời không, nhưng lại không thể rời khỏi sáu tòa Chư Thiên của Thần Hạ Các. Ngược lại cũng không phải Thiên Dực Cổ Thuyền hoàn toàn không thể xuyên phá sáu tòa Chư Thiên này. Thiên Dực Cổ Thuyền hoàn toàn có năng lực này, chỉ là Chung Nhạc không thể phát huy ra hết thảy năng lực của chiếc Cổ thuyền này mà thôi.

Hơn nữa, sáu tòa Chư Thiên của Thần Hạ Các đã tạo thành Lục Đạo Luân Hồi, Chung Nhạc tương đương với rơi vào trong Luân Hồi của hắn.

Thực lực của Thần Hạ Các mặc dù còn chưa đạt tới Đế cấp, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu. Rơi vào trong Lục Đạo Luân Hồi của hắn, nghĩ muốn chạy thoát tự nhiên là cực kỳ khó khăn.

Sáu tòa Chư Thiên này càng lúc càng nhỏ, hình thành nên sáu đạo Tinh luân xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, mơ hồ có thể nhìn thấy Thiên Dực Cổ Thuyền không ngừng vỗ cánh chấn động, không ngừng xuyên toa trong sáu đạo Tinh luân, từ trong một đạo Tinh luân nhảy vào trong một đạo Tinh luân khác, thủy chung đảo quanh trong sáu đạo Tinh luân, không thể nào chạy thoát ra ngoài.

Thần Hạ Các thu hồi sáu đạo Tinh luân, mỉm cười nói:

- Dịch Quân Vương, ta không nói sai a? Ma Nguyên Liệt bất quá chỉ là một tên ngu ngốc mà thôi! Hắn không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta lại lợi hại hơn hắn gấp trăm lần! Ma đạo tới cùng cũng chỉ là Ma đạo, khó có thể sánh ngang với Thần đạo được!

Hắn cất bước đi về phía xa xa, thản nhiên nói:

- Ngươi cũng đừng quá lo lắng! Sư tôn ta chính là Tiên Thiên Thần Đế, quang minh lỗi lạc, ta thân là đệ tử của hắn, cũng là quang minh lỗi lạc, sẽ không làm khó ngươi. Sư tôn ta lệnh cho ta mang ngươi trở về, ta sẽ không giết ngươi. Ngươi chỉ cần cùng ta trở lại Thần Đế Cung là được!

Hắn cũng không trở về Tử Vi Thiên Đình, mà đi về phía phương hướng Trận đài Truyền tống của Vũ trụ Cổ lão. Dọc theo con đường này, Thần Hạ Các chỉ thấy khắp nơi chiến hỏa ngất trời, dân chúng lầm than, cười hắc hắc, nói:

- Tinh vực Tử Vi càng bị tổn hại, đối với Vũ trụ Cổ lão ta thật ra chính là chuyện tốt. Vũ trụ Cổ lão ta sẽ có thể nhân cơ hội nhập chủ Tử Vi!

Hắn tiếp tục tiến về phía trước, đi một lúc khá lâu, lúc này mới đi tới Trận đài Truyền tống của Vũ trụ Cổ lão. Chỉ thấy nơi đó vẫn như cũ có một đám Thần binh Thần tướng thủ vệ. Thần Hạ Các đang định đi vào, đột nhiên rợn cả tóc gáy, lập tức chuyển hướng, viễn độn bỏ chạy.

Hắn thay đổi phương hướng, chạy đi một lúc thật lâu, lại nhìn thấy tòa Trận đài Truyền tống Vũ trụ Cổ lão kia.

Sắc mặt Thần Hạ Các ngưng trọng, không nói một lời, một lần nữa đổi một phương hướng. Qua một lúc sau, tòa Trận đài Truyền tống Vũ trụ Cổ lão kia lại xuất hiện trước mặt hắn.

Thần Hạ Các cười lạnh một tiếng, rốt cuộc không thay đổi phương hướng nữa, đột nhiên tế khởi Kim Thừng, biến thành một con Kim Long, ầm ầm đánh về phía tinh không.

Tinh không tầng tầng vỡ tan, sau đó chợt run rẩy như mặt hồ vậy, sóng gợn tầng tầng lớp lớp xuất hiện. Cũng không lâu lắm, tinh không tụ tập lại, khôi phục lại như thường.

- Thần kính Tà Nhãn của Tà Đế!

Trên trán Thần Hạ Các toát ra mồ hôi lạnh, thanh âm khàn khàn, cao giọng nói:

- Tà Dương sư huynh, ta từ lúc nào rơi vào trong Thần kính của ngươi? Sao ta lại không phát giác ra?

Từ thiên ngoại truyền tới một tràng cười tràn ngập tà khí, chính là thanh âm của Tà Đế Cung Tà Dương, nhàn nhạt nói:

- Nếu ngươi có thể phát giác, vậy Thần kính Tà Nhãn còn có thể là Thần kính Tà Nhãn sao? Thần Hạ Các, ngươi theo ta đi Tà Đế Cung đi một chuyến a?

Thần Hạ Các gầm lên một tiếng, tế khởi Kim Long do Kim Thừng biến thành, va chạm lung tung, nỗ lực xông phá Thần kính Tà Nhãn. Bất quá, uy năng của Thần kính Tà Nhãn chênh lệch không bao nhiêu so với Kim Thừng, một cái là do Tà Đế luyện thành, một cái là do Thần Đế luyện thành, cái nào cũng không làm gì được đối phương. Thắng bại chỉ là xem kẻ nào tế khởi trước mà thôi.

Tà Dương ám toán hắn, từ sớm đã tế khởi Thần kính Tà Nhãn, dung nhập vào trong không gian của Tinh vực Tử Vi, Thần Hạ Các dưới tình huống không phát giác đã đi vào trong kính, cho rằng chính mình vẫn còn đang đi không gian của trong Tinh vực Tử Vi.

Sở dĩ hắn phát hiện chính mình có khả năng rơi vào trong cục của người khác, là vì Thần kính Tà Nhãn chiếu rọi Trận đài Truyền tống đi thông Vũ trụ Cổ lão, Trận đài Truyền tống trong kính trái ngược với Trận đài Truyền tống chân chính, hoa văn Đồ đằng trên Trận đài Truyền tống cũng là ngược lại.

Hắn phát hiện ra điểm này, bất động thanh sắc, đi về hướng ngược lại, cho rằng có thể tìm được Trận đài Truyền tống chân chính. Nhưng đã rơi vào trong kính, làm sao còn có thể đi ngược lại sẽ có thể đi ra ngoài? Tòa Trận đài Truyền tống kế tiếp vẫn là hình ảnh trái ngược, tòa kế tiếp nữa vẫn là hình ảnh trái ngược… Tới lúc này hắn mới biết chính mình đã rơi vào trong cục của Tà Dương.

Bên ngoài Thần kính, Tà Dương phe phẩy ống tay áo, cười ha hả, thu hồi Thần kính Tà Nhãn, nhẹ nhàng rạch một cái trên mi tâm, cắt ra phần trán, sau đó đặt Thần kính Tà Nhãn vào trong xương sọ mi tâm của chính mình.

Thần kính Tà Nhãn này không giống bình thường, là một khỏa nhãn cầu tà khí âm sâm, chính là một con mắt của Tiên Thiên Tà Đế luyện chế thành. Mơ hồ có thể nhìn thấy trong khỏa nhãn cầu này có một con Kim Long đang bay tới bay lui. Trong miệng rộng của con Kim Long còn ngậm một người nho nhỏ, chính là Thần Hạ Các.

- Kẻ mạnh cũng còn có kẻ mạnh hơn, núi cao cũng còn có núi cao hơn! Thần Hạ Các, ngươi rơi vào trong cục của ta, đừng mơ tưởng có thể đào thoát!

Tà Dương cười lớn một, đi về phía Trận đài Truyền tống đi thông Vũ trụ Cổ lão. Đột nhiên, trong lòng hắn chợt nghiêm nghị, chỉ thấy ở xa xa xuất hiện một đoàn hỏa quang. Đoàn hỏa quang kia thế tới cực nhanh, thể tích cũng càng lúc càng lớn, nhanh chóng biến thành Thiên Hỏa rợp trời rợp đất.

Mà ở phía sau đoàn Thiên Hỏa kia, mơ hồ có thể nhìn thấy một nàng nữ tử phượng vũ đang tế khởi một cây Phượng Vũ Phiến, đang ra sức quạt về phía hắn.

- Là tiểu nữ nhân Phượng Ngọc Hoàn kia!

Tà Dương nhất thời ngây người. Lúc này, đoàn Thiên Hỏa kia đã cuồn cuộn lao tới, đốt sập một mảnh hư không vũ trụ, hung hăng bao phủ toàn thân hắn, khiến cho hắn ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, chỉ một quạt đã quạt bay hắn.

Cùng lúc đó, Thiên Hỏa hừng hực xâm nhập các cái Bí cảnh nhục thân hắn, thiêu đốt nhục thân hắn, thiêu đốt Nguyên thần hắn, thậm chí ngay cả đại đạo hắn khổ cực luyện ra cũng đều bị thiêu đốt.