Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1708: Chư Đế hồi báo (1)



Chung Nhạc lộ ra thần sắc kinh ngạc, rốt cuộc đã khẳng định thân phận của mấy lão giả này, ngữ khí nghiêm nghị nói:

- Các vị đạo hữu, nếu là chọn đồ đệ, vậy các ngươi xem ta như thế nào?

Mấy lão giả kia bật cười, lắc đầu nói:

- Tạo nghệ của Dịch tiên sinh trên Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi đã siêu việt chúng ta rồi, chúng ta làm sao dám thu Dịch tiên sinh chứ?

Chung Nhạc vẫn có chút không cam lòng, mỉm cười nói:

- Nếu đã như vậy, sao các vị đạo hữu không giao lưu với ta một chút?

Mấy lão giả kia thoáng chần chờ một chút. Hiển nhiên Chung Nhạc thấy bọn họ không muốn thu hắn làm đồ đệ, đã lui một bước cầu chuyện khác, muốn đạt được những lĩnh ngộ liên quan tới Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi của bọn họ. Một lão giả trong đó xúc động nói:

- Lần này chúng ta xuất sơn, chưa chắc đã có thể tìm được đệ tử vừa lòng đẹp ý. Nếu đã như vậy, cũng không ngại giao lưu một chút với Dịch tiên sinh. Cho dù không tìm được đệ tử, cũng không tới mức y bát bị thất truyền!

Một lão bà khác cũng mỉm cười, nói:

- Đạt được chỗ tốt của hắn, sao có thể không có chút hồi báo?

Mọi người ngồi xếp bằng xuống dưới Tương Lai Chư Đế Bảng. Lão giả hào hoa phong nhã kia mỉm cười, nói:

- Ở trước mặt Dịch tiên sinh chơi đùa Bí cảnh thứ bảy và Thất Đạo Luân Hồi, chúng ta quả thật có chút không biết tự lượng sức mình rồi. Bất quá, mấy bộ xương già chúng ta ai cũng có chỗ độc đáo của mỗi người. Hôm nay không phải là biện Pháp, chúng ta chỉ là hồi báo chỗ tốt cho Dịch Quân Vương. Cho nên, lão hủ chỉ nói bảy chữ. Tiên sinh không cần quan tâm những thứ khác, chỉ cần nhìn Thần Nhân Bàn Cổ của chúng ta là được!

Hắn từ từ mở miệng, thấp giọng quát lớn:

- Đạo!

Ông!

Một đạo quang luân đại phóng sau đầu hắn, càng lúc càng lớn, có một tôn Thần Nhân Bàn Cổ ngồi đả tọa tại trung ương, đây là Bí cảnh Đạo Nhất.

Chung Nhạc nhất thời mắt hoa thần mê, chăm chú quan sát tôn Thần Nhân Bàn Cổ này. Chỉ thấy nếu tôn Thần Nhân này từ trong Bí cảnh Đạo Nhất đi vào hiện thực, chỉ sợ sẽ khổng lồ tương đương với những tôn Thần Nhân Bàn Cổ trong ba ngàn Lục Đạo Giới kia vậy, thật sự hùng vĩ thần kỳ.

- Đạo!

Lão giả hào hoa phong nhã kia lại quát ra chữ thứ hai.

Ý cảnh chữ Đạo này lại bất đồng với chữ Đạo đầu tiên. Trong đó xen lẫn lĩnh ngộ đối với Âm và Dương. Đó là lĩnh ngộ đạt tới mức tận cùng. Cùng lúc đó, sau đầu hắn, đạo quang luân thứ hai đại phóng, vờn quanh bên ngoài Đạo Nhất Luân.

Lúc này, Chung Nhạc đã nhìn thấy một cảnh tượng kỳ diệu. Thần Nhân Bàn Cổ của lão giả kia bắt đầu kết ấn. Ấn pháp phức tạp khiến cho Đạo Nhất Luân và Âm Dương Luân bắt đầu luân chuyển lẫn nhau. Tâm thần Chung Nhạc nhất thời đại chấn, cơ hồ kinh hô thất thanh:

- Nhị Đạo Luân Hồi! Đây là Nhị Đạo Luân Hồi!

Hắn biết rõ Lục Đạo Luân Hồi, cũng đang thôi diễn Thất Đạo Luân Hồi, cũng biết trước thời Phục Mân Đạo Tôn, thế gian chỉ có Ngũ Đạo Luân Hồi, là do năm cái Bí cảnh trong cơ thể Thần Ma cấu tạo thành. Nhưng hắn chưa từng tỉ mỉ tìm hiểu qua trước Ngũ Đạo Luân Hồi, còn có Nhất Đạo Luân Hồi, Nhị Đạo Luân Hồi… hay không.

Giữa Luân Hồi và Luân Hồi hình thành nên một hệ thống, đây là cơ sở để các Luyện Khí Sĩ và Thần Ma tu luyện, là cơ sở mà tại thời điểm Đại Toại sáng tạo ra hệ thống tu luyện Đồ đằng cũng đã xác định ra.

Đại Toại mở ra hệ thống tu luyện Đồ đằng, từ trong cơ thể sinh linh Hậu Thiên tuyển chọn năm cái Bí cảnh: Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành, đã tạo thành hệ thống Ngũ Đạo Luân Hồi. Nhưng bởi vì quá cơ sở, bình thường giống như là một cộng một bằng hai vậy, cho nên Chung Nhạc mới không suy tư nghiên cứu ảo diệu trụ cột của nó.

Sợ rằng từ cổ chí kim, những Thần Ma đi nghiên cứu Nhất Đạo Luân Hồi, Nhị Đạo Luân Hồi cũng là lác đác không bao nhiêu. Đại bộ phận mọi người cũng sẽ không đi miệt mài theo đuổi cái cơ sở trong cơ sở này. Mà hiện tại, vị Đại Đế Thượng Cổ này đã thể hiện cho hắn thấy một bộ phận mà hắn chưa từng nghĩ tới, chưa từng nghiên cứu qua.

Chữ Đạo đầu tiên của hắn, chính là chất chứa Nhất Đạo Luân Hồi của Bí cảnh Đạo Nhất. Mà chữ Đạo thứ hai, chính là tổ hợp Bí cảnh Đạo Nhất và Bí cảnh Âm Dương lại, biến thành Nhị Đạo Luân Hồi. Giữa hai cái Bí cảnh liên hệ, hỗ trợ lẫn nhau, ảnh hưởng tới sự vận chuyển của cả hai. Sự quấy nhiễu và gia trì lẫn nhau sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với thần thông đạo pháp, tất cả đều có quy luật vô cùng kỳ diệu ở trong đó.

Tam Mục Thiên Đồng trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, không muốn bỏ qua bất kỳ thứ gì, tinh tế lĩnh ngộ. Mấy lão giả còn lại nhìn thấy khỏa Thụ nhãn trên mi tâm hắn, đều khẽ di một tiếng, liếc nhìn nhau một cái, cũng không nói lời nào.

- Đạo!

Vị Đại Đế Thượng Cổ kia lại mở miệng, thốt ra chữ Đạo thứ ba. Sau đó, đạo quang luân thứ ba, Thần Tài Luân đại phóng. Ba cái Bí cảnh Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài tổ hợp lại, hỗ trợ lẫn nhau, đã tạo thành hệ thống Tam Đạo Luân Hồi huyền diệu. Ba cái Bí cảnh liên hệ với nhau, vô cùng tinh diệu. Bất kỳ một cái Bí cảnh nào vận động cũng sẽ tạo thành tác động đối với những Bí cảnh khác. Chính là Tam Đạo Luân Hồi!

- Đạo!

Chữ Đạo thứ tư vang lên, Vạn Tượng Luân hiện ra, đã tạo thành hệ thống Tứ Đạo Luân Hồi phức tạp hơn. Đây quả thật là vô cùng tinh diệu, khiến người tỉnh ngộ, là ảo diệu mà trước giờ Chung Nhạc chưa từng nghĩ tới, chưa từng gặp qua.

- Đạo!

Ngũ Hành Luân xuất hiện, cùng với Tứ Đạo Luân Hồi phía trước hỗ trợ lẫn nhau, hình thành hệ thống Ngũ Đạo Luân Hồi càng huyền diệu phức tạp hơn. Ảo diệu của Ngũ Đạo Luân Hồi hoàn toàn thể hiện ra trước mắt hắn, thể hiện ra một mặt vô cùng tinh xảo.