Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1779: Trấn áp Thần Vương (2)



- Không sao cả! Dục tốc bất đạt, ham nhiều quá trái lại không tốt!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi hiện tại, tu vi cảnh giới pháp lực đại đạo đề thăng quá nhanh, sẽ khiến cho cảnh giới ngươi bất ổn, có thêm rất nhiều nguy hiểm. Ngươi tu luyện lại là Ma đạo, mài dũa đối với đạo tâm không đủ, rất dễ dàng tạo thành tai họa ngầm. Cảnh giới Tạo Vật Chủ, ngươi cần phải lắng đọng một đoạn thời gian rất dài mới có thể giải trừ tất cả tai họa ngầm. Viêm Hoàng tính tình ổn trọng lão thành, rất giỏi trong việc tu luyện đạo tâm, ngươi đi theo hắn tu hành, rất có trợ giúp đối với đạo tâm của ngươi!

Hình Thiên gật đầu xưng vâng, theo Chung Nhạc leo lên Thiên Dực Cổ Thuyền. Chung Nhạc lại gọi Sư Đà Đại Tôn tới, hỏi:

- Sư Đà, ngươi có nghĩ tới chuyện chuyển thế trọng sinh không?

Sư Đà Đại Tôn thoáng chần chừ một chút, nói:

- Đại lão gia đã giúp ta chế tạo ra cỗ nhục thân này, cũng đã rất không tệ rồi, so với chuyển thế trọng sinh cũng không chút khác biệt, vẫn là không cần đâu!

Chung Nhạc khẽ gật đầu một cái. Sư Đà Đại Tôn là linh hồn từ Hư Không Giới xuống, bởi vì linh hồn không có nhục thân phụ thuộc ký thác, không thể dừng lại trên thế gian quá lâu. Trước đây, Phong Hiếu Trung đã dùng thủ đoạn tạo vật giúp hắn trọng tố nhục thân, hiện tại nhục thân của Sư Đà Đại Tôn cũng cực kỳ xuất sắc, là vật thí nghiệm do Phong Hiếu Trung dùng máu và xương của rất nhiều chủng loại Thần Tộc và Ma Tộc chế tạo ra.

Phong Hiếu Trung thậm chí còn đào ra Bí cảnh Lục Đạo từ trong cơ thể đám Thần Ma khác, nhét vào trong cỗ thân thể mới này của hắn, còn chế tạo ra một tôn Thần Nhân Bàn Cổ bên trong Bí cảnh Đạo Nhất của hắn. Thực lực của cỗ thân thể này cực kỳ cường đại, hơn nữa cũng có thể tiếp tục tu luyện.

Nếu bây giờ Sư Đà Đại Tôn chuyển thế trùng tu, chưa chắc đã có thể tu luyện tới một bước này, cũng chưa chắc có thể có được nhục thân cường đại như thế, cho nên hắn không muốn chuyển thế trọng sinh cũng là hợp tình hợp lý.

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền, lái ra khỏi Tịch Cốc, quay đầu lại nhìn về phía Tịch Cốc vẫn như cũ đang không ngừng chấn động tổ hợp, khẽ cười lạnh một tiếng.

Chiếc Cổ thuyền lái ra khỏi khỏa Thái Dương Tịch Cốc, một đường phóng đi.

Trong không gian Đại miếu Trấn Ma dưới lòng đất Tịch Cốc, ba khỏa nhãn mâu kia vẫn như cũ đang huyền phù trên không trung của Mẫu sào, chỉ cần Lạc Nhật Thần Vương trong Mẫu sào vừa mới phục sinh, ba khỏa nhãn mâu này sẽ liền trực tiếp trừng giết.

Lạc Nhật Thần Vương một lần lại một lần chết đi, một lần lại một lần phục sinh, tựa hồ vĩnh viễn cũng không bao giờ ngừng lại.

- Phục Hy!

Vầng Hắc Nhật một lần nữa hình thành, trong vầng Hắc Nhật truyền tới thanh âm rống giận của Lạc Nhật Thần Vương, ngay sau đó lại bị Tam Mục Thiên Đồng bắn chết.

- Hiện tại ta vẫn chưa thể triệt để phá hủy Tịch Cốc, Lạc Nhật Thần Vương cũng không thể triệt để tử vong. Sớm muộn có một ngày, Hắc Đế hoặc là những Thần Vương Thái Cổ khác sẽ phá vỡ bố trí của Đại miếu Trấn Ma, giải cứu Lạc Nhật Thần Vương ra khỏi tình trạng một lần lại một lần tử vong. Bất quá, tới lúc đó, năng lượng của Tịch Cốc cũng đã tiêu hao hơn bảy tám phần rồi. Cho dù Lạc Nhật Thần Vương có thật sự phục sinh, thì tu vi thực lực cũng sẽ không mạnh mẽ tới đâu!

Trên đầu thuyền, sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh:

- Khi đó, hắn tuyệt đối sẽ tới tìm ta báo thù, nhưng lúc đó ta cũng đã có đủ thực lực có thể trực tiếp chém chết hắn rồi!

Bố trí trong Đại miếu Trấn Ma chỉ có thể kéo dài thời gian Lạc Nhật Thần Vương phục sinh mà thôi, cũng không thể triệt để diệt trừ Lạc Nhật Thần Vương. Muốn triệt để hủy diệt một tôn Thần Vương Thái Cổ cũng không dễ dàng. Tồn tại cường đại như Hy Hạo Đế vậy, cũng không thể hoàn toàn hủy diệt được Tịch Cốc.

Phải làm thế nào triệt để phá hủy một tòa Tiên Thiên Thánh Địa? Đây là một cái nan đề cực kỳ khó khăn. Ít nhất là với tồn tại như Hy Hạo Đế vậy, vẫn còn chưa thể làm được.

Có lẽ chỉ có những tồn tại càng cường đại hơn, như Long Xà Hợp Kích của Bào Hy thị và Nữ Oa nương nương, hoặc là như Phục Mân Đạo Tôn, mới có thể triệt để ma diệt một tòa Tiên Thiên Thánh Địa có thể sinh ra Thần Vương Thái Cổ.

Trong khoang thuyền, tầng Thần quang xung quanh khỏa trứng vàng do Kim Ô Thần Đế biến thành kia càng lúc càng sáng ngời hơn, phảng phất như đã tạo thành một lớp vỏ trứng chân chính vậy. Trong lòng Chung Nhạc không khỏi nghi hoặc. Kim Ô Thần Đế có khi nào sẽ phản lão hoàn đồng, biến thành một con Kim Ô nho nhỏ hay không?

- Sau khi về tới Thang Cốc, thương thế của Kim Ô Thần Đế hẳn là sẽ hồi phục nhanh hơn một chút. Nơi đó dù sao cũng là Thánh địa đã sinh ra hắn!

Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ.

o0o

Lúc này, Cổ Nhạc và Tư Mệnh đã về tới ba ngàn Lục Đạo Giới. Chung Nhạc còn cần mượn miệng của Cổ Nhạc để hỏi Tư Mệnh một vài sự tình. Hơn nữa, hắn cũng phải truyền thụ công pháp hoàn chỉnh của hai mươi ba triều Phục Hy Đế cho Tư Mệnh.

- Tư Mệnh, sao ngươi lại để cho Dương Hầu Ma Đế chạy thoát chứ?

Ánh mắt Cổ Nhạc chớp động, dò hỏi:

- Lúc ấy có Chư Thiên Vô Đạo của ngươi và ta, hơn nữa ngươi lại là ở trong Bí cảnh Nguyên thần của Dương Hầu Ma Đế. Khi đó hắn đã bị thương nặng, tiêu diệt hắn hẳn là sẽ không quá nguy hiểm, với khả năng của ngươi hoàn toàn có thể làm được. Nhưng ngươi lại thôi động Lục Đạo Thiên Luân, chủ động rời khỏi Bí cảnh Nguyên thần của Dương Hầu Ma Đế. Giữa ngươi và Dương Hầu Ma Đế rốt cuộc đã đạt thành hiệp nghị gì?

Tư Mệnh nửa cười nửa không, nói:

- Lúc đó ngươi đang giết tồn tại tế khởi Mộ Cổ kia, Trường Sinh Đế thì đã bỏ chạy, mà ta lại không có thực lực một mình đánh chết Dương Hầu Ma Đế, không buông tha hắn, chẳng lẽ là lưu hắn lại để hắn giết ta sao?

Cổ Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngươi ngay cả làm việc giúp ta cũng muốn cắn ta vài miếng thịt, để cho Dương Hầu Ma Đế chạy thoát, ta không tin ngươi sẽ không cắn hắn mấy miếng thịt! Giữa ngươi và hắn rốt cuộc đã đạt thành hiệp nghị gì? Không ngại nói ta nghe một chút a?

Tư Mệnh cười khanh khách, nói:

- Ngươi thật đúng là chưa từ bỏ ý định! Thật ra cũng không có gì lớn lao cả, chỉ là đã ký kết với Dương Hầu Ma Đế một cái Khế ước Hỗn Độn nho nhỏ mà thôi!

- Khế ước Hỗn Độn?

Trong lòng Chung Nhạc có chút nghiêm nghị. Khế ước Hư Không, Khế ước Thiên đạo và Khế ước Hỗn Độn chính là Tam Đại Khế Ước. Trong đó, Khế ước Hư Không có lực ước thúc yếu nhất, chỉ có thể ước thúc sinh linh Hậu Thiên, căn bản vô hiệu đối với Tiên Thiên Thần Ma.

Khế ước Thiên đạo mặc dù rất mạnh, nhưng Thần Vương Thái Cổ cường đại cũng có thể không nhìn tới Khế ước Thiên đạo.

Chỉ có Khế ước Hỗn Độn là có lực ước thúc mạnh nhất, không cách nào giải khai được.

Tư Mệnh bức Dương Hầu Ma Đế phải ký kết Khế ước Hỗn Độn, chắc chắn sẽ không nho nhỏ đơn giản như nàng đã nói vậy, sợ rằng Dương Hầu Ma Đế đã triệt để rơi vào trong lòng bàn tay nàng, bị nàng nữ tử này vững vàng chưởng khống, cả đời cũng không thể nào chạy thoát được.

- Dương Hầu Ma Đế thật đúng là không may cực độ!

Chung Nhạc khẽ lắc đầu, có chút đồng tình với Dương Hầu Ma Đế. Thực lực của Dương Hầu Ma Đế không thể nói là không mạnh, cơ hồ không phân cao thấp với Kim Ô Thần Đế, nhưng lại bị lật thuyền trong tay Tư Mệnh, ít nhiều cũng khiến cho hắn có chút cảm khái.

Thiên Dực Cổ Thuyền rất nhanh đã về tới Thánh địa Thang Cốc của Kim Ô thị, lái vào trong Thang Cốc Thần Thành. Đám người Kim Diệu Hiền lập tức chạy ra nghênh đón, cùng với rất nhiều Tộc lão cực kỳ trịnh trọng thỉnh quả trứng vàng Kim Ô Thần Đế vào trong tổ chim trên tán cây Phù Tang Thần Thụ.

Mấy ngày nay, Kim Hà Hề và Hồn Đôn Vũ đều lưu lại trong Kim Ô thị. Hồn Đôn Vũ dùng Phù Tang Chi trợ giúp Kim Ô thị chống lại tập kích của Ma Tộc, Kim Hà Hề thì chủ trì đại cục, điều binh khiển tướng, chạy tới tương trợ những Đế tộc khác, đánh lui đại quân Ma Tộc ở nơi đó.

Trong Thang Cốc Thần Thành lúc này, đại quân Thần Ma của các Thần Tộc tụ tập càng lúc càng nhiều. Tướng lĩnh, thủ lĩnh của các Thần Tộc đều suất lĩnh đại quân chạy tới nơi này, chuẩn bị phản công Ma Tộc.