Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1843: Trở về Tử Vi (2)



- Trong cơ thể Nhân Tộc ta tổng cộng có sáu tầng phong ấn huyết mạch, năm tầng trước đều là phong ấn huyết mạch do Hắc Đế bày bố. Năm tầng phong cấm, cũng đã đủ để tru diệt hết thảy những Nhân Tộc dám can đảm giải phong huyết mạch Phục Hy rồi. Nhưng vẫn còn đạo phong ấn thứ sáu, đạo phong ấn này chính là đại phong ấn Lục Đạo Luân Hồi!

Hắn nhắm mắt lại, trong lòng tràn ngập sóng to gió lớn. Phục Hy Thần Tộc trong Thế Ngoại Chi Địa nói cho hắn biết có đạo phong ấn thứ sáu tồn tại, còn nói khi giải phong đại phong ấn Lục Đạo Luân Hồi sẽ phải đối mặt với Hắc Đế. Hiện tại xem ra, Phục Hy Thần Tộc trong Thế Ngoại Chi Địa căn bản không biết rõ sự lợi hại trong này.

Đạo phong ấn thứ sáu không phải là do Hắc Đế lưu lại, mà là do một tôn Đạo Thần lưu lại.

Cho dù có được thiên tư ngút trời, cho dù có được phong hoa tuyệt đại, cho dù có được trí tuệ thông thiên, thì sau khi mở ra phong ấn phàm huyết, sau khi đối kháng xong với Hắc Đế, sợ rằng vẫn còn một trận tử kiếp nữa, một trận tử kiếp hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Tử kiếp của đạo phong ấn thứ sáu, không phải là đối mặt với bản thân Hắc Đế, mà là đối mặt với tôn Đạo Thần này.

- Rốt cuộc là có thâm cừu đại hận gì, lại muốn đuổi tận giết tuyệt, không lưu lại bất cứ đường sống nào như vậy?

Trong lòng hắn yên lặng thầm nói.

Phù Lê mỉm cười, hỏi:

- Chủ công có chuyện gì mà sầu lo như vậy? Không ngại hãy nói ra, nói không chừng chúng ta có thể giúp Chủ công giải ưu một phen? Một người trí ngắn, nhiều người trí dài, chúng ta cùng nhau thương nghị, hơn phân nửa sẽ có thể giải quyết rồi!

Khuôn mặt Chung Nhạc giãn ra, mỉm cười nói:

- Chỉ là một chuyện nhỏ, cũng không cần làm phiền tới các ngươi! Các ngươi trợ giúp Thần Đế công phạt Ma Tộc, sẽ có thể giúp ta giải ưu rồi. Gần đây chiến sự như thế nào?

- Kim nương nương suất lĩnh Kim Ô thị và đại quân các tộc đã đánh hạ hơn nửa giang sơn Ma Tộc. Sáu Ma Đế tộc đã luân hãm bốn tộc rồi!

Phù Viêm Sơn nói:

- Hiện tại Kim nương nương vẫn còn ở tiền tuyến, không rảnh trở về! Chỉ là Thần Đế Cung hạ lệnh cho các Thần Tộc không được trợ giúp Thang Cốc, khiến cho chiến sự tiền tuyến cực kỳ gian nan, đã hao tổn không ít tộc nhân rồi!

Chung Nhạc khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ta lập tức sẽ trở về Tinh vực Tử Vi, cũng không định đi gặp nàng. Các ngươi chuyển lời của ta cho nương nương, nói nàng hãy tận lực giằng co, không nên hoàn toàn đánh hạ Ma Tộc, hãy lưu lại một chút địa phương. Dương Hầu Ma Đế dù sao cũng là đệ tử của Tiên Thiên Ma Đế, nếu bức hắn quá chặt, Dương Hầu Ma Đế sẽ tới Ma Đế Cung kiếm viện binh, sẽ khiến cho chúng ta tử thương càng nhiều hơn. Hơn nữa, nếu san bằng Ma Tộc, Mục Tiên Thiên sẽ điều các ngươi trở về chi viện Tử Vi!

Đám người chắp tay nhận lệnh.

Chung Nhạc liếc nhìn đám người một cái, thoáng do dự một chút, một lúc sau mới từ từ nói:

- Trận chiến tranh này, không phải là chiến tranh của Nhân Tộc chúng ta, cũng không phải là chiến tranh của Phục Hy, mà chỉ là chiến tranh của Mục Tiên Thiên mà thôi. Các ngươi phải tận lực giữ lại tính mạng. Tương lai, ta còn cần các ngươi đối địch với thiên hạ, cùng ta kề vai chiến đấu!

- Tương lai, sẽ là chiến tranh của Nhân Tộc ta, cũng là chiến tranh của Phục Hy! Các ngươi không cần chết trong chiến tranh của Mục Tiên Thiên, ta cần các ngươi dốc hết khả năng sống sót. Nếu các ngươi muốn hy sinh, vậy thì hãy hy sinh trong trận chiến tranh vùng vẫy giành sự sống cho Nhân Tộc ta, trong trận chiến tranh báo thù cho Phục Hy!

Đám người Phù Kỳ Chi nhất thời giật mình, ngay sau đó kẻ nào kẻ nấy vui mừng quá đỗi, nhao nhao khom người xưng vâng, cực kỳ vui vẻ rời đi.

Kim Ô Thần Đế và Tương Vương hai mặt nhìn nhau, trái tim phanh phanh nhảy loạn.

- Chuyện nên tới, thủy chung cũng sẽ tới!

Tương Vương lặng yên suy tính tiền đồ tương lai, chỉ thấy tương lai hỗn loạn như ma, một phiến Hỗn Độn. Hắn không chỉ tính không ra kết cục của Chung Nhạc, cũng tính không ra kết cục của chính mình, không khỏi thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta đã bị hắn kéo vào trong cống rãnh, hy vọng là sẽ không lật thuyền…

Sắc mặt Kim Ô Thần Đế rất nhanh đã khôi phục lại như ban đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Tương lai của ta là hẳn phải chết không sai, chỉ có đi theo hắn mới có khả năng khiến cho kết cục hẳn phải chết thay đổi. Lần tử kiếp trước đã qua, lần tử kiếp sau chẳng biết lúc nào sẽ tới. Mà trước mắt, chỉ có một con đường là đi tới cùng. Về phần thắng bại…

Hắn lắc lắc đầu, không tiếp tục suy nghĩ nữa.

Chung Nhạc và Tương Vương leo lên Thiên Dực Cổ Thuyền, từ giã Kim Ô Thần Đế, nói:

- Thần Đế, sau khi ta trở về tới Tử Vi, trận tranh đoạt Đế vị này rất nhanh sẽ kết thúc. Kế tiếp, ta sẽ trở lại Vũ trụ Cổ lão, kinh doanh thế lực của chính mình. Thang Cốc cực kỳ quan trọng, Thần Đế cần phải thủ chắc nơi này, bất luận kẻ nào tới gọi ngươi, ngươi cũng không được đi tới Tử Vi. Nếu ngươi rời khỏi nơi này, cẩn thận sẽ bị cưu chiếm Ô Sào!

Kim Ô Thần Đế thoáng ngẩn người, gật đầu một cái, nhìn theo Thiên Dực Cổ Thuyền đi xa.

- Hắn vậy mà đã cường đại như vậy rồi!

Hắn thấp giọng nói:

- Vẫn chỉ là cảnh giới Tạo Vật Chủ đã có thể làm được một bước này! Thật chẳng lẽ đã tới ngày Phục Hy thị tái hiện hậu thế rồi sao?

o0o

Thời gian thắm thoát, trong lúc bất tri bất giác đã hơn một năm trôi qua, Thiên Dực Cổ Thuyền bay tới Thần Thành thứ chín, không trở ngại chút nào tiến vào Tinh vực Tử Vi. Hồn Đôn Vũ rốt cuộc tỉnh lại, đã là cảnh giới Thần Hoàng viên mãn, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ. Cho dù hắn hồn hậu chân chất, cũng không nhịn được gân cổ hét lớn mấy tiếng.

Lại qua thêm thời gian nửa năm, Thiên Dực Cổ Thuyền đã đi tới Đế tinh, lao thẳng về phía Trung Ương thị. Mà phân thân Tương Vương thì tự mình rời khỏi, trở về Thiên Hà.

Thiên Dực Cổ Thuyền xuất hiện trong Thần thành của Trung Ương thị, Chung Nhạc tự mình rời thuyền, dẫn theo Hồn Đôn Vũ đi tới gặp Mục Tiên Thiên, Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế.

- Bệ hạ, tình thế Vũ trụ Cổ lão hoàn toàn rất tốt!

Chung Nhạc khom người, nói:

- Chỉ là Kim Ô thị bị Dương Hầu Ma Đế quấn lấy, không rảnh phân thân chạy tới. Kim Ô Thần Đế đã bị trọng thương, hiện tại vẫn đang điều dưỡng, chỉ sợ sẽ không trông cậy được viện quân của Kim Ô thị tới tương trợ. Thần khẩn cầu chân thân Thần Ma của Bệ hạ tới đây cùng làm việc lớn, đánh hạ Thiên Đình, bình định thiên hạ!

Mục Tiên Thiên có chút do dự, nói:

- Chân thân Thần Ma của ta vừa mới phục sinh không bao lâu, còn phải đợi chân thân Thần đạo thành Đế, sau đó ba thể thành Đế, mới có thể công phá Thiên Đình. Dịch khanh, không bằng đợi thêm trăm năm nữa a? Hơn nữa, mấy năm nay ngươi không ở đây, mặc dù có Thần Vũ Uy Vương và Tử Quang thống quân, nhưng chúng ta vẫn đã ăn chút bại trận…

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Dương Hầu Ma Đế đã là nỏ mạnh hết đà, không đáng để lo! Quần hùng Thiên Đình, chỉ là một đám chó săn sài lang, có thể phản bội Đế Minh cũng có thể phản bội Đế Hậu, không đáng để lo! Kim Thiên Đế, Thanh Hà Đế uổng có Đế danh, nhưng lại hàng phục dưới gấu quần dâm phụ, đạo tâm ô uế, không đáng để lo! Thiên Đình còn có cái gì có thể ngăn cản Bệ hạ đăng cơ, quân lâm thiên hạ nữa chứ?