Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1856: Lục đạo chân thân tương lai (2)



Thanh Hà Đế sắc mặt tối lại, đao vừa rồi của Chung Nhạc đã cắt vào đế binh của hắn, tuy đối với dòng sông đó mà nói thì không bị tổn hại gì nhưng một Tạo Vật Chủ lại làm được tới mức đó, liên tiếp đỡ được hai chiêu của hắn, vẫn là khiến hắn rất không thoải mái.

- Đỡ được hai chiêu của ta thì sao? Hai chiêu không đánh chết ngươi thì ba chiêu, bốn chiêu, bao giờ đánh chết ngươi thì thôi!

Thanh Hà Đế thân hình hạ xuống thấp, dùng sông làm roi, tựa rồng tựa rắn, không ngừng quất Chung Nhạc, mỗi lần quất sau lại mạnh hơn lần trước.

Thực lực của hắn tuy không bằng Đế Hậu, cũng thua kém Trường Sinh Đế và Ương Tôn Đế một chút nhưng Đế Cảnh cũng vẫn là Đế Cảnh, chiến lực vẫn hơn Chung Nhạc!

Chung Nhạc vung đao chống đỡ, khóe miệng đã rỉ máu, đột nhiên Thanh Hà Đế ném cây roi đi, cây roi biến thành một con Thanh Long giương nanh múa vuốt bay lượn quanh hắn tấn công, còn Thanh Hà Đế thì bước đi trên không, tiến tới phía hắn!

- Dùng dòng sông biến thành thanh long? Thiên Đế, thần thông của ngươi còn sánh được với Lôi Trạch thị sao?

Tiên Thiên thần đao trong tay Chung Nhạc cũng bay đi, biến thành một con Tiên Thiên Lôi Trạch Thần Long. Thanh Long và Lôi Trạch Thần Long lao vào nha, Thanh Hà Đế tới mũi thuyền, tung tay áo tấn công Chung Nhạc. Chung Nhạc lúc thì xuất hiện trên mũi thuyền, lúc lại trên cột buồm, lúc lại dưới đuôi thuyền, không cho hắn lên thuyền!

- Thanh Hà sư huynh, xem ra huynh bị Đế Hậu khai thác quá nhiều rồi, ngay một Tạo Vật Chủ nhỏ nhoi như ta cũng không giết được. Còn tiếp tục thì nắm xương già của huynh sẽ thành xương khô mất đấy!

Chung Nhạc nhổ máu trong miệng ra, cười ha ha.

- Dịch tiên sinh, ngươi tưởng ta không làm gì được ngươi thật sao?

Sắc mặt Thanh Hà Đế càng thêm tối sầm, sau đầu một quầng sáng bay ra, biến thành một dòng sông lớn, một roi quất tới, Chung Nhạc không kịp phản ứng bị quất nhục thân gần như tan nát, cả người và thuyền đều bị quất bay rơi về hướng Đế Tinh.

Thanh Hà Đế đuổi theo, từ sau đầu lại một quầng sáng nữa bay ra, biến thành dòng sông lớn thứ ba, hai tay cầm roi đan vào nhau, dòng sông lớn đó giống như độc long uốn lượn, không ngừng nhằm con thuyền cổ đang rơi mà quất tới.

Chung Nhạc cố gắng lấy thăng bẳng cho con thuyền cổ, đồng thời tránh công kích, đột nhiên sau đầu Thanh Hà Đế lại một quầng sáng nữa bay ra, biến thành dòng sông lớn thứ tư quất lên con thuyền cổ!

Con thuyền cổ kéo theo cái đuôi lửa dài, lao vào đại khí tầng của Đế Tinh, rơi xuống biển lớn vô tận của Đế Tinh.

Thanh Hà Đế đáp xuống mặt biển, thấy mặt biển nổi cơn sóng đào, nơi con thuyền cổ rơi xuống nổi ngọn sóng lớn, con thuyển cổ nổi lên, phá sóng lao tới, trên mũi thuyền, Chung Nhạc thở hồng hộc, hắn vẫn đang tiếp tục gắng gượng.

- Giờ Dịch tiên sinh có thể chết rồi chứ?

Thanh Hà Đế cười khảy, lắc mạnh dòng sông trong tay, biến thành cây trường thương màu ngọc bích, vô cùng to lớn, đâm thẳng về phía Chung Nhạc.

- Chư Thiên Vô Đạo!

Chung Nhạc hét lớn, một chiếc trống đen xuất hiện, tùng tùng vang lên tiếng trống. Thanh Hà Đế người khẽ run, cảm thấy một luồng năng lượng kỳ lạ đánh tới, hạn chế đạo pháp thần thông của hắn, thậm chí ngay cây thương của hắn cũng bị tiếng trống kỳ lạ đó khắc chế, thân cây thương khổng lồ đang không ngừng tan rã, nước chảy ra biến thành những quả tinh cầu rơi xuống biển Đế Tinh.

- Loại thần thông này…

Thanh Hà Đế sắc mặt đại biến, một dòng sông khác bay ra, phập một tiếng đâm xuyên mặt trống, dùng lực lắc mạnh, chiếc trống vỡ tan, nhưng rồi lại một chiếc trống đen khác hiện ra, tùng tùng kêu lên.

Thanh Hà Đế tâm phiền ý loạn, cảm thấy tiếng trống đó áp chế tu vi thực lực của mình, thật sự khó lòng chịu đựng, khiến sức mạnh đại đạo của hắn tụt giảm nhanh chóng. Hai dòng sông lớn hắn vừa tung ra lúc này đã mềm nhũn chẳng có tác dụng gì, rồi lại một dòng sông khác đâm về phía chiếc trống Chung Nhạc mới tế lên!

Đột nhiên Tiên Thiên Nhục Xí sau lưng Chung Nhạc giang rộng, hắn vỗ cánh bay lên, Tiên Thiên thần đao bay tới, sáu tay cầm đao, chém mạnh xuống Thanh Hà Đế!

Một đao này khí thế hùng hồn, đao quang chiếu rọi cả bầu trời Đế Tinh, dường như vượt qua cả không gian, thời gian!

- Tế!

Thanh Hà Đế vội lùi về sau, một dòng sông khác bay tới đón đao của Chung Nhạc, vừa chặn được thì lại thấy phía sau Chung Nhạc là một Chung Nhạc khác giang cánh bay lên, Tiên Thiên thần đao chém tới!

- Tế!

Thanh Hà Đế không kịp nghĩ Chung Nhạc thứ hai là từ đâu tới, vừa lùi nhanh về sau vừa chỉ tay tới, quầng sáng thứ năm bay ra chặn đao thứ hai của Chung Nhạc. Nhưng lúc này từ sau Chung Nhạc thứ hai lại xuất hiện Chung Nhạc thứ ba, Trảm Đạo Thần Đao chém tới!

- Tế!

Thanh Hà Đế sắc mặt nặng nề, quầng sáng thứ sáu đỡ chiêu của Chung Nhạc thứ ba, nhưng rồi lại một Chung Nhạc khác bay lên từ phía sau Chung Nhạc thứu ba, vẫn là Trảm Đạo Thần Đao chém xuống!

- Tế!

Hắn thu hồ đế binh của mình, đỡ Chung Nhạc thứ tư, rồi lại thấy Chung Nhạc thứ năm bay lên, đao quang chói lòa!

- Sao lại có nhiều Dịch Quân Vương như vậy?

Thanh Hà Đế chân tay luống cuống, đế binh và thấu ảnh của lục đại nguyên thần bí cảnh của hắn đều đã biến thành dòng sông lớn chặn Chung Nhạc và đối phó với những chiếc trống kia. Lúc này trong tay hắn không còn thần binh, đành phải lấy tay đỡ, phập một tiếng, bàn tay hắn rơi xuống, chỉ còn lại cổ tay phun máu.

Thanh Hà Đế vừa kinh vừa nộ, hắn bị tiếng trống làm loạn tu vi và tâm cảnh, sức phòng ngự không còn như lúc trước, đến mức bị Chung Nhạc đánh trúng.

Đao của Chung Nhạc thứ năm chém xuống thì lại thấy một Chung Nhạc khác nữa bay lên, nhằm đầu hắn chém tới!

Chung Nhạc nghiêng đầu, bị đao chém vào vai, thần đao gần như cắt xuống ngực hắn, bàn tay còn lại của hắn đánh bay Chung Nhạc đi!

Cùng lúc đó, chiếc trống thứ hai bị dòng sông xuyên qua, vỡ tan. Chiếc trống đó dù sao cũng là phỏng chế của Thiên Ngục Ngục Chủ chứ không phải Mộ Cổ chân chihs, vẫn chưa thể hoàn toàn khắc chế được Thanh Hà Đế.

Khi Thanh Hà Đế vừa đánh bay Chung Nhạc thứ sáu, con thuyền cổ từ phía sau lao mạnh tới, đâm thẳng vào lưng Thanh Hà Đế khiến hắn hộc máu, bay đi không biết bao nhiêu dặm, đập thẳng vào thần sơn giữa biển, tòa thần sơn đó bị đập vỡ tan tành, lúc này Thanh Hà Đế mới dừng lại.

Con thuyền cổ chấn động, vù một tiếng lùi sau, Thanh Hà Đế điên cuồng lao tới, nhưng thấy các Chung Nhạc bay lên đáp xuống con thuyền cổ, sáu Chung Nhạc hợp lại làm một, con thuyền phá không bay đi!

Thanh Hà Đế tóc tai rối loạn, toàn thân là máu, nộ khí xung thiên, các dòng sông lớn bay vào sáu quầng sáng sau đầu hắn, lao vào các tầng không gian:

- Tiểu bối, nếu ta để ngươi chạy thoát thì ta sẽ tự sát tại đây!