Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1880: Kế hoạch thiên nhân



Chung Nhạc đón Hiên Viên, từ lỗ thủng của Hỗn Thiên Đồ thoát thân ra ngoài, tới vũ trụ cổ. Lúc này, hào kiệt các nơi trong vũ trụ đều đã xuất phát hướng về vũ trụ cổ.

Ở đó, Thiên Thừa Tướng mời rộng rãi quần hùng trong thiên hạ, tổ chức đại hội chư đế tương lai lần thư sba, cường giả các nơi trong vũ trụ đều cảm thấy vinh dự khi nhận được thiếp mời của Thiên Thừa Tướng.

Chỉ là, Tổ Đình Tinh Vực của Chung Nhạc ở vũ trụ cổ rất khó tìm, cũng may Chung Nhạc phái đại quân thần ma đặt truyền tống trận đài ở thần vực thứ sáu của Thông Thiên Tinh Vực, ngoài ra trong thần thộc vũ trụ cổ, Đại Phần thị, Kim Ô thị và Kỷ Thông thị, tam đại đế tộc cũng có truyền tống trận đài có thể tới Tổ Đình Tinh Vực.

Ngoài ra, Âm Phiền Huyên còn lệnh cho người liên lạc với Dương Hầu Ma Đế, nói:

- Ma Đế bệ hạ, Âm Khang thị và Dương Hầu thị cùng là ma tộc đế tộc, đồng khí liên chi, giờ đại hội chư đế sắp diễn ra, qua lại không tiện, nể tình ma đạo đồng ân, dám xin Ma Đế bệ hạ dựng truyền tống trận đài cho các tu sĩ tiện bề qua lại, có được không?

Dương Hầu Ma Đế trực tiếp trả lời:

- Không.

Âm Phiền Huyên bất lực, đành cho một nhánh quân tới chiến trường mà thần ma hai tộc đang giằng co ở vũ trụ cổ, bên ngoài Nguyên Ma Quan, tế một tòa truyền tống trận ở giữa hai quân, lệnh cho quân sĩ trấn thủ.

Thần tộc ma tộc ở vũ trụ cổ khai chiến liên miên, Kim Ô Thần Đế mời rộng rãi thần tộc các tộc, thôn tính không biết bao nhiêu cương vực của ma tộc, chiếm thế thượng phong, nhưng lại bị chống cự ác liệt từ ma tộc ở Nguyên Ma Quan, hai quân giằng co mãi.

Đây cũng là Kim Ô Thần Đế thủ hạ lưu tình, tránh việc sau khi tiêu diệt ma tộc khiến Tiên Thiên Ma Đế hoặc Mục Tiên Thiên nhân có hội này nạp vũ trụ cổ vào bản đồ đế triều.

Trong Ma Nguyên Quan tập trung vô số anh kiệt của ma tộc, Âm Phiền Huyên đặt truyền tống trận đài ở đây cũng tiện cho những tinh anh ma tộc này tới Tổ Đình Tinh Vực.

Dần dần có thiên tài của vũ trụ cổ và Tử Vi Tinh Vực tới Tổ Đình, đến khi thấy dưới trướng Chung Nhạc có nhiều thần ma như vậy thì đều vô cùng chấn kinh.

Dương Hầu Ma Đế cũng nhận được tin, vội trả lời thu Âm Phiền Huyên:

- Cùng là ma tộc, đồng khí liên chi, không biết có thể niệm tình ma tộc đồng ân giúp ta lệnh cho Kim Ô Thần Đế lui binh?

Âm Phiền Huyên đáp trả:

- Không.

Dương Hầu Ma Đế đại nộ, định là ko cho anh kiệt ma tộc đều tới tham gia đại hội chư đế, nhưng chớp mắt đã hết tức, cho phép những ma tộc đó đi, cười:

- Dịch Quân Vương còn tưởng đây là Thiên Đình mặc cho hắn tổ chức đại hội chư đế hay sao?

Đại hội chư đế tương lai ngày một gần hơn, Chung Nhạc cũng phái người đi mời các cao thủ Tử Vi Thiên Đình, Mục Tiên Thiên cũng nhận được thư mời, sắc mặt đen lại, ném thiệp mời sang một bên:

- Không đi!

Một lúc sau nàng ta lại nhặt thiệp lên:

- Tên nghịch tặc này lại dám mời ta, nếu ta không đi thì không phải để hắn coi thường hay sao? Cũng được, chân thân ta đi, để ma đạo chân thân xử lý chính sự.

Đại thần trong triều cũng nhiều người nhận được thiệp mời. Chung Nhạc là Thiên Thừa Tướng, đưa thiệp tới đương nhiên họ phải tới tham dự.

Ngoài họ ra, kiệt xuất trong các tộc cũng có vài nghìn người được mời. Đế chiến lần này tuy có không ít thần ma có tư cách tham gia đại hội chư đế đã bỏ mạng nơi chiến trường nhưng cũng sinh ra thêm nhiều cường giả.

Giang sơn đời nào cũng có thiên tài, đặc biệt là trong đại chiến, rèn luyện sinh tử, càng khiến những thần ma đó bộc lộ tiềm năng khó tưởng, vì thế sẽ khiến các lộ thiên tài sẽ mọc ra như nấm sau mưa.

Các sứ giả khác của Chung Nhạc thì tới Thiên Hỏa Hoang Vực, Hoa Tư, Lôi Trạch và Tiên Thiên Đạo Sơn, mời truyền nhân của Thái Cổ Thần Vương tham gia đại hội này.

Tứ đại thánh địa cổ xưa đều nhận được thiệp mời.

Đại hội chư đế tương lai này chắc chắn sẽ hoành tráng hơn hai lần trước!

Năm năm sau, Chung Nhạc đưa Công Tôn Hiên Viên tới Tổ Đình Tinh Vực của vũ trụ cổ, các nơi trong vũ trụ phàm là những người có đế tư đều tới theo lời mời. Còn có những người tự thấy mình có đế tư, cho dù không được mời cũng tới.

Tổ Đình Tinh Vực hiện giờ có thể nói là chật ních thiên tài, vung tay áo thành may, vuốt mồ hôi thành mưa, Công Tôn Hiên Viên thấy mà trố mắt.

- Nhiều kẻ cường hãn như vậy…

Chung Nhạc trầm giọng nói:

- Ngươi không ngừng tu luyện cũng sẽ trở nên cường hãn như họ, thậm chí còn mạnh hơn!

Hắn nhìn quanh, đai hội lần này có rất nhiều người đã mở được bí cảnh thứ bảy, trong lòng không kìm được cảm khái. Đại hội lần thứ nhất chỉ có mình hắn mở được bí cảnh thứ bảy, lần thứ hai cũng hơn chục người, nhưng lần này thì có tới trăm người!

Cộng với những người bên cạnh hắn đã mở được bí cảnh thứ bảy, trong vũ trụ số người mở được bí cảnh thứ bảy có lẽ phải một trăm hai ba chục người rồi!

Tốc độ tiến bộ của đạo pháp thần thông nằm ngoài dự tính của hắn!

- Thêm trăm năm nữa có lẽ sẽ có nhiều nữa những người mở được bí cảnh thứ bảy. Đến khi những người này thành đế thì đó mới là đạo pháp thịnh thế, không thua kém thời đại Đạo Tôn!

Tâm thần hắn lay động, thịnh thế này là do một tay hắn thúc đẩy, đã không còn lâu nữa đâu!

- Huyên Nhi cũng cho người tới gặp Phong sư huynh, không biết hắn có tới không? Đại hội lần này nếu không có hắn thì sẽ bớt đặc sắc đi nhiều.

Phong Hiếu Trung ẩn cư ở biên thùy Tử Vi Tinh Vực, khá xa xôi, cho dù là Đế Quân dưới trướng hắn đi thông báo thì cũng phải bảy năm mới tới nơi được.

Người được phái đi thông báo cho Phong Hiếu Trung là thủy quân đại tướng Âm Khang thị Âm Thiếu Khang. Âm Thiếu Khang vào Tử Vi, đi liền ba bốn năm thì tới biên thùy Tử Vi Tinh Vực, nhìn từ xa tòa thần thành trong lòng khó hiểu:

- Sư huynh của cô gia sao lại ở nơi xa xôi hẻo lánh thế này?

Đúng lúc này, bầu tinh không lay động, một con bạch nha khổng lồ vỗ cánh bay tới. Trên lưng nó là vô số thần ma, phía sau là thiên hỏa ngập tràn, một nhánh ngô đồng cháy thiên hỏa, hàng nghìn vạn thần ma đứng trên thiên hỏa, hộ tống một vị đại đế lao tới!

- Kim Thiên Đế!

Âm Thiếu Khang giật mình, rồi thấy phía dưới thiên hỏa là một thân nhân đầu chiim thân người cánh chim, đôi cánh giang rộng nâng thiên hỏa, vỗ cánh phi hành!

- Dực Thiên Công! Thì ra là họ tới truy sát Bạch Nha Thần Đế và loạn đảng!

Âm Thiếu Khang đứng từ xa không dám tới gần, Bạch Nha Thần Đế và Kim Thiên Đế đều là đế cấp, hai bên dùng tới trăm triệu đại quân, đại quân hai bên đều dùng tới Thất Đạo Luân Hồi đại trận có thể giết đế cấp!

Thất Đạo Luân Hồi đại trận là trận pháp Chung Nhạc tạo ra cho Thiên Đình, được gọi là đương thế đệ nhất trận!

- Bạch Nha Thần Đế chắc chắn có nội gián trongtdi, học được Thất Đạo Luân Hồi đại trận!

Âm Thiếu Khang trầm ngâm, hai bên giao chiến ở biên thùy, tòa thần thành phía trước tuy địa vực rộng lớn nhưng so với hàng trăm triệu đại quân thì giống như một quả trứng có thể bị đánh vỡ bất cứ lúc nào vậy!

Hắn vội vàng tiến về tòa thành kia, tinh thần dao động, trầm giọng nói:

- Phong Hiếu Trung Phong sư huynh có đó không?

Một lúc sau, một vị trung niên nam tử nho nhã tiến tới, nói:

- Thì ra là Âm Khang thị, ngươi tới có việc gì?

Âm Thiếu Khang vội bái kiến:

- Cô gia nhà ta bảo tới đưa thiệp mời cho Phong sư huynh, mời sư huynh tới tham gia đại hội chư đế tương lai. Phong sư huynh, lần từ biệt ở Phá Thiên Quan hồi đó, ta và ngươi lâu rồi không gặp mặt, không ngờ ngươi lại ẩn cư ở đây. Bên ngoài đang có hai vị đế cấp ác chiến. Ở đây đã thành nơi thị phi, sư huynh sớm rời đi thôi!

Phong Hiếu Trung nhận thiệp mời, mở ra xem, cười:

- Thì ra là sư đệ vẫn nhớ đến ta.

Hắn ngẩng lên nhìn ra bên ngoài, thấy hai vị đế cấp cùng trăm triệu vạn binh mã giao chiến, thần binh đế binh hai bên khiến không gian vỡ tan, từng quả tinh cầu bị hủy diệt từ tòa thành này nhìn ra ngoài thì chỉ thấy bầu trời lúc sáng lúc tối, thỉnh thoảng lại thấy một cái lỗ đen khổng lồ xoay tròn, đó là dấu vết khi thần thông của hai cường giả cường đại va đập để lại.

Trong thần thành, có rất nhiều thần ma, ai cũng như sắp gặp đại địch, căng thẳng nhìn ra ngoài, chỉ sợ ảnh hưởng tới tòa thành.

- Đây đúng là không thể ở lại nữa.

Phong Hiếu Trung gật đầu:

- Giờ ta có già có có trẻ, phải đưa họ cùng tới vũ trụ cổ. Sư đệ ở đó có cơ nghiệp không?

Âm Thiếu Khang gật đầu, trong lòng có chút ngạc nhiên, vị Phong Hiếu Trung trước mặt này và Phong Hiếu Trung lần trước hắn gặp thật khác. Phong Hiếu Trung trước kia thâm trầm nhưng tạo cho người ta cảm giác không sợ trời sợ đất, vô cùng ngông cuòng. Sự cố chấp của hắn với đạo đã đạt tới mức độ khiến người ta nổi da gà.

Nhưng Phong Hiếu Trung hiện giờ lại mang khí độ của một đại tông sư, dường như phù du trước kia đã lắng xuống, không còn lóe sáng nữa, hắn dường nhưu không còn quá xem trọng mọi thứ nữa, chỉ có vợ con mới là tất cả với hắn.

Phong Hiếu Trung đi tìm Bàn Tố Tâm, không lâu sau thì dẫn theo một phụ nhân, bên cạnh là một tiểu đồng hơn mười tuổi, đã bắt đầu tu luyện rồi.

Âm Thiếu Khang quan sáng đứa trẻ kia thì giật mình. Tiểu đồng này chỉ tu vi Khai Luân Cảnh nhưng đã mở được thất đại bí cảnh!

- Trời ạ, nhỏ vậy đã mở được bí cảnh thứ bảy, sao làm được vậy?

Âm Thiếu Khang khâm phục vạn phần, cứ nhìn đứa trẻ kia mãi.

Phong Hiếu Trung cười:

- Thiếu Khang huynh thấy Hoài Ngọc con ta thế nào?

Âm Thiếu Khang tán thưởng:

- Đúng là hổ phụ sinh hổ tử!

- Ha ha! Chưa là gì đâu!

Phong Hiếu Trung cười lớn, nói:

- Chúng ta đi thôi!

Nói rồi hắn cùng Bàn Tố Tâm, Phong Hoài Ngọc lên thuyền Thủy Sư của Âm Khang thị. Âm Thiếu Khang điều khiển thuyền, đang định rời đi đột nhiên các vị thần nhân trong thành kêu lên:

- Phong sư huynh, Bàn sư tỷ, giờ thần thành đại nạn sắp tới, hãy cứu giúp!

Âm Thiếu Khang lắc đầu:

- Thời gian không kịp nữa, hai quân đại chiến, không lâu nữa sẽ tới nơi này, cuốn tòa thành vào trận chiến, chúng ta phải rời đi càng nhanh càng tốt!

Bàn Tố Tâm do dự, lộ vẻ không nỡ, nói nhỏ:

- Phu quân, dù sao họ cũng đều là sinh mạnh, lẽ nào thấy chết không cứu? Cứu được bao nhiêu thì cứu đi!

Phong Hiếu Trung nhìn ra thiên ngoại, nhíu mày. Bàn Tố Tâm nói:

- Nếu không cứu thiếp thân chỉ e sẽ áy náy cả đời…

Phong Hiếu Trung nói:

- Thiếu Khang huynh, cho họ lên thuyền đi.

Âm Thiếu Khang bất lực, đành phải dừng thuyền lại, hàng trăm vạn thần ma tràn tới, có người còn kéo theo gia quyến, có người dẫn theo người tín ngưỡng mình, tràn lên thuyền. Số lượng quá nhiều, hơn nữa còn vô số luyện khí sĩ đem theo phàm phu tục tử lao lên thuyền.

Âm Thiếu Khang chau mày, ngẩng lên nhìn trời, thấy trận giao chiến kia đang đến gần, lo lắng nói:

- Không thể kéo dài thêm nữa, phải đi ngay còn có thể lao ra khỏi chiến trường!

Phong Hiếu Trung nhìn ra nguy hiểm, gật đầu, Âm Thiếu Khang lập tức điều khiển con thuyền lao đi, không ít sinh linh còn chưa kịp lên thuyền bị bỏ lại, kêu lên thảm thiết.

Con thuyền phá không lao đi, đột nhiên uỳnh một tiếng, một đạo tinh luân cắt tới, tòa thần thành giống như quả trứng bị một chiếc bánh răng khổng lồ cắt vỡ tan, vô số sinh linh trong thành cũng bị tan thành tro bụi!

- Nguy rồi…

Âm Thiếu Khang tim trùng xuống, nhìn quanh thì thấy các đạo tinh hà khổng lồ, có tất cả mười bốn đạo, vô số thần ma xuất hiện trên tinh luân khiến con thuyền của họ trở nên vô cùng nhỏ bé, giống như con thuyền nan nhỏ bé giữa mười bốn đạo tinh hà, có thể lật bất cứ lúc nào.

Họ vẫn đi chậm một bước, rơi vào trong chiến trường. Trong bầu tinh không bao la đó, các đạo quang điện, từng đợt dao động đáng sợ, luân hồi biến dạng đâu đâu cũng là năng lượng mang tính hủy diệt!

- Kim Thiên Đế, Dực Thiên Công!

Âm Thiếu Khang hét lớn:

- Đây là thuyền của Âm Khang Thủy Sư, gia thần của Thiên Thừa Tướng, mong Kim Thiên Đế, Dực Thiên Công hãy mở một đường sống!

Phía sau tinh luân, hiện lên một gương mặt khổng lồ, có một con chim lớn bay trên đỉnh đầu của gương mặt đó, xung quanh là vô số thần ma, chim lớn bay quanh.

- Là Âm Khang thị!

Dực Thiên Quân kinh ngạc:

- Kim Thiên Đế, họ là gia tướng của Thiên Thừa Tướng, tha cho họ đi đi.

- Thiên Thừa Tướng? Chính là Dịch Quân Vương!

Kim Thiên Đế cười khảy:

- Khó khăn lắm mới tóm được tung tích của Bạch Nha, nếu để đại trận xuất hiện chút sơ hở để họ ra thì sẽ tạo cơ hội cho Bạch Nha Thần Đế trốn thoát. Tiêu diệt loạn tặc không được tùy tiện!

Dực Thiên Quân nhíu mày, vội nói lớn:

- Âm Khang thị nghe đây, cố gắng giữ tính mạng…

Uỳnh uỳnh…

Hai vị đại đế khởi động Thất Đạo Luân Hồi đại trận, trăm triệu vạn thần ma lao vào nhau, thần quang vô biên tràn tới, hủy diệt mọi thứ, nhấn chìm tất cả!

Âm Khang thị lập tức cảm giác con thuyền bị những làn sóng chấn động tác động tới, trong bụng thầm than không hay, nháy mắt cả con thuyền bị tan thành tro bụi, vô số sinh mạng trên thuyền cũng tan xác!

Hắn chỉ kịp giữ mạng mình, rồi bị xung kích khủng bố nhấn chìm!

Âm Thiếu Khang hộc máu tươi, bị đánh bay đi, trong lúc cuống cuồng thấy các đạo luân hồi sau đầu Phong Hiếu Trung chuyển động, liều mạng bảo vệ vợ con.

Âm Thiếu Khang ngất đi, một lúc sau mơ màng tỉnh lại, gượng dậy thì lại hộc máu. Nhìn xung quanh thì thấy khắp tinh không đều là tử thi, những mảnh thân thể lơ lửng khắp nơi.

Trong bầu tinh không vẫn còn vô số thân ma đang quyết chiến, tiếng sát phát kinh thiên động địa.

Âm Thiếu Khang loạng choạng đứng dậy lao đi gọi lớn:

- Phong sư huynh! Phong sư huynh!

Hắn tìm kiếm hồi lâu cuối cùng cũng thấy fhte. Thấy nam tử trung niên này đang quỳ trước một đống xác, đang cầm một cánh tay ghép vào một cỗ thi thể.

- Tại sao? Tại sao…

Âm Thiếu Khang thất thểu tiến lại, chỉ nghe nam tử đó vừa gắn xác vợ vừa lẩm bẩm, một cảm giác điên cuồng và nguy hiểm.

- Tại sao lại đoạt nàng đi? Tại sao lại cướp tình yêu của ta…

Nam tử đó muốn ghép thi thể của Bàn Tố Tâm lại nhưng không thể, nước mắt cứ thế trào ra.

- Tại sao lại giết nàng? Tại sao??

Một luồng dao động khủng khiếp bùng nổ từ nam tử trung niên đó, cuốn phăng mọi thứ, khiến không gian xung quanh biến dạng. Hàng trăm triệu vạn thần ma đang giao chiến cũng kinh hãi. Dực Thiên Quân, Kim Thiên Đế, Bạch Nha Thần Đế cũng kinh hãi, vội nhìn về phía trung tâm dao động.

Đúng lúc này họ cảm thấy thần ma dưới trướng mình thoát khỏi sự khống chế của họ, bị một luồng sức mạnh lớn lao tế toàn bộ thần ma dưới trướng họ lên!

Uỳnh!

Uỳnh uỳnh!

Vô số thần ma thân bất do kỷ bay lên, tạo thành Thất Đạo Luân Hồi, bao vây lấy ba người họ, Thất Đạo Luân Hồi sát trận đáng sợ nhấn chìm họ!

- Tại sao???

Phong Hiếu Trung khóc lớn, hai tay chắp lại, trăm triệu vạn thần ma bị huyết tế, nổ tung thành bụi máu, uy năng bùng nổ trong nháy mắt chấn động cả Tử Vi. Dực Thiên quân hự một tiếng, nhục thân phát nổ, nguyên thần tan thành tro bụi trước sự chấn động khủng khiếp đó, rồi Kim Thiên Đế, Bạch Nha Thần Đế cảm giác được năng lượng huyết tế thần ma, nhục thân bắt đầu tan rã!

Dực Thiên Quân cũng bị huyết tế, luồng năng lượng đó càng thêm cường hãn, trực tiếp đè nát nhục thân hai vị đại đế. Hai đại đế kinh hãi, nguyên thần định bỏ chạy nhưng huyết vụ vô biên ập tới thiêu đốt nguyên thần họ thành tro bụi!

Phong Hiếu Trung quỳ dưới đất khóc lớn, hai tay run rẩy:

- Tại sao lại hủy hoại mọi thứ của ta…

Hắn cảm giác trái tim như tan vỡ.

Âm Thiếu Khang sững người nhìn cảnh tượng đó.

Thiên ngoại, một con mắt khổng lồ đang quan sát mọi thứ, một giọng nói vang lên:

- Kế hoạch thiên nhân, chính thức khởi động!

Phong Hiếu Trung xụi lơ ngồi đó, đờ đẫn nhìn thi thể của thê tử, trái tim hắn đã chết, Âm Thiếu Khang cảm gnhận được Phong Hiếu Trung trước kia đang trở lại, trở lại hoàn toàn!

Âm Thiếu Khang có chút run rẩy, cảm giác được một chút nhân tính cuối cùn của Phong Hiếu Trung đã bị hủy hoại sau bi kịch này rồi.

Hắn càng ngày càng không giống người mà giống như một vị thần thuần túy hơn!

- Cha…

Đột nhiên một giọng nói yếu ớt vang lên, thân thẻ Phong Hiếu Trung đang tự hủy hoại nhân tính bỗng run lên, vội loạng choạng nhìn theo tiếng nói. Hắn đào bới trong đống thi thể, một lúc sau thì bế ra một đứa trẻ đầy máu.

- Cha…

Phong Hoài Ngọc cố gắng mở mắt.

Phong Hiếu Trung ôm nó thật chặt trong lòng, nhân tính lại dần dần trở về.

- Chúng ta đi thôi.

Một lúc lâu sau, Âm Thiếu Khang nhìn thấy nam tử này dắt tay một đứa trẻ đi ra khỏi bầu tinh không hoang tàn.