Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1957: Bảy mươi bốn thành (1)



- Tà Đế đã chết rồi?

Trong lòng đám người Huyền Kỳ Nhị Đế, Kim Ô Thần Đế trên Cổ thuyền đều cực kỳ chấn động. Táng Linh Thần Vương cũng khó có thể áp chế sự rung động trong lòng, thanh âm có chút khàn khàn, hỏi:

- Là Thiên giết sao?

Chung Nhạc gật đầu:

- Là Thiên đã giết Tà Đế! Bất quá, Tà Đế vẫn còn có thể phục sinh, nhưng đã là chuyện mấy trăm năm về sau rồi. Hơn nữa, khi đó hắn đã là thuộc hạ của Thiên. Mà trong khoảng thời gian này, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế có còn sống hay không vẫn là chưa thể nói trước!

Tiên Thiên Tà Đế cuối cùng vẫn là đã chết.

Hắn đã bị Chung Nhạc bán cho Thiên, hơn nữa đã bán một cái giá thật tốt.

Chung Nhạc biết rõ Thiên một lòng nghĩ muốn khống chế Tiên Thiên Tà Đế, nhờ đó khống chế Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, từ đó chưởng khống Vũ trụ Cổ lão, nhét chúng sinh Vũ trụ Cổ lão vào trong bản đồ tế tự Thiên.

Cho nên, Thiên nhất định cần Tiên Thiên Tà Đế phải chết một lần, sau đó mới có thể khiến cho Thần Ma trong Vũ trụ Cổ lão mất cân bằng. Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế mới có khả năng vì vậy mà mạnh mẽ xuất thủ.

Sau khi Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế lưỡng bại câu thương, khi đó Tiên Thiên Tà Đế đã phục sinh, lại bị Thiên nắm trong tay. Nếu Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế không muốn chết, vậy chỉ có thể đầu nhập vào Thiên mà thôi.

Chung Nhạc đã lên tiếng yêu cầu, Thiên tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Mà lần này, Chung Nhạc bán Tiên Thiên Tà Đế cho Thiên, đồ vật đổi lấy cũng rất đơn giản, đó chính là một lời hứa của Thiên.

Lời hứa giúp hắn mở ra một thành phong ấn huyết mạch cuối cùng!

Cùng Chung Nhạc trở về mười vạn năm trước, đi gặp Hắc Đế, đi gặp tôn Đạo Thần kia!

Đây là chướng ngại lớn nhất để hắn tu thành Tiên Thiên!

Thiên đã đáp ứng yêu cầu này của hắn, lúc này hắn mới nói cho Thiên biết địa điểm Tiên Thiên Tà Đế ẩn thân.

o0o

- Thiên muốn chưởng khống Vũ trụ Cổ lão, cũng không dễ dàng như vậy!

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền bay đi, quay trở về Tổ Đình, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiên Thiên Tà Đế đúng là đã bị hắn chưởng khống, nhưng phải mất thời gian mấy trăm năm mới có thể phục sinh trở lại. Dù sao Tiên Thiên Tà Đế cũng quá mạnh mẽ. Mà trong thời gian mấy trăm năm này, sẽ có vô số biến số phát sinh. Sự tình phát triển tuyệt sẽ không tiến hành đúng theo những gì Thiên đã dự đoán. Nói không chừng… Nói không chừng Vũ trụ Cổ lão sẽ phát sinh một trận đại biến cục… Một trận đại biến cục mà hắn không lường trước, một trận đại biến cục trước giờ chưa từng có!

Thiên Dực Cổ Thuyền tiếp tục vỗ cánh bay đi. Qua không bao lâu, Kim Ô Thần Đế rời thuyền, cáo biệt đám người Chung Nhạc, lên đường trở về Thang Cốc.

Trước khi hắn rời đi, Chung Nhạc không quên dặn dò:

- Thần Đế, đại chiến Thần Ma sắp sửa phát sinh, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đều sẽ bị cuốn vào chiến cuộc. Kim Ô thị chỉ sợ cũng sẽ bị Tiên Thiên Thần Đế mộ binh tham chiến. Kế sách hiện tại, chỉ có co rút lại binh lực, cố thủ Thang Cốc. Nhất định không được để cho binh lực của chính mình rời khỏi Thang Cốc, bằng không sẽ có nguy hiểm tới tính mạng!

Trong lòng Kim Ô Thần Đế nghiêm nghị, quay trở về Thang Cốc, lập tức triệu tập các bộ binh mã đang chinh chiến bên ngoài, toàn quân co rút lại, cũng triệu hồi hết thảy các tộc nhân bên ngoài trở về Thang Cốc.

Chung Nhạc thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền trở lại Tổ Đình, trầm ngâm trong chốc lát, lập tức hạ lệnh kiểm kê binh mã, ra lệnh đại quân thao luyện chuẩn bị chiến tranh.

o0o

Thánh địa Chí Tà…

Tòa Tiên Thiên Thánh Địa này trong lúc bất chợt đại phóng quang mang. Vô số Tiên Thiên Tà Đạo sôi trào. Tòa Thánh địa đột nhiên chậm rãi vận chuyển, đang tích súc sinh mệnh. Cũng không lâu lắm, thiên khung vặn vẹo, xuất hiện một đạo vết thương cực sâu, đang ào ào chảy xuống huyết dịch như thác nước vậy.

Trên thiên không, một đạo thân ảnh từ từ hạ xuống, đáp xuống trong Thánh địa Chí Tà, biến thành một gã nam tử không có khuôn mặt, chắp hai tay sau lưng đứng thẳng ở nơi đó, lẳng lặng quan sát động tĩnh của Thánh địa Chí Tà.

- Thiên…

Sâu bên trong Thánh địa Chí Tà, giữa vô số đại đạo Tà đạo dây dưa, có một sinh mệnh đang dần dần súc tích. Hình dáng nó như quả trứng, trong quả trứng phát ra một tiếng thở dài.

Thiên bình thản nhìn quả trứng lớn kia, hết thảy trong quả trứng lớn kia đều không thể gạt được Thiên Nhãn của hắn.

- Tà Đế, ngươi hiện tại đã phục hay chưa?

Thiên nhẹ giọng hỏi.

- Phục rồi!

Sinh mệnh đang dựng dục kia chính là Tiên Thiên Tà Đế vừa mới phục sinh. Hắn trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên tự giễu nói:

- Ta tự cho là có thể thao túng thế cục thiên hạ, đùa bỡn Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế trong lòng bàn tay, đùa bỡn chúng sinh trong lòng bàn tay, không ngờ kết quả lại bị Tiên Thiên Thần do chúng sinh tế tự bắt được, không ngờ lại bị một tên Phục Hy nho nhỏ bán đứng. Đáng giận! Đáng tiếc! Thiên, hắn bán ta cho ngươi, đã bán cái giá như thế nào?

Thiên bình tĩnh vạn phần nói:

- Giúp hắn giải trừ một đạo huyết mạch nguyền rủa cuối cùng!

Tiên Thiên Tà Đế trong quả trứng nhất thời ngẩn ngơ, đột nhiên cất tiếng cười to, cười tới mức quả trứng kia cũng nhảy lên nhảy xuống, tựa hồ đã nghe được một chuyện buồn cười nhất thiên hạ.

- Ngươi sao lại không khôn ngoan như vậy?

Tiên Thiên Tà Đế châm chọc nói:

- Thiên a Thiên! Không ngờ ngươi lại đáp ứng hắn ngu xuẩn như vậy! Ngươi có biết muốn giải trừ một tia huyết mạch nguyền rủa cuối cùng, ngoại trừ phải đối mặt với Hắc Đế, còn phải đối mặt với một tôn Đạo Thần nữa không?

Ngữ khí hắn như cười trên nỗi đau của người khác: