Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1966: Hai tiểu nhi biện Thiên (2)



- Chưa từng gặp qua bọn họ!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Hai tiểu nhi biện Thiên lớn hay Địa lớn, ngược lại cũng có chút thú vị a!

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng kia mỉm cười, nói:

- Thiên Thừa Tướng trợ giúp Thiên Đế đánh thiên hạ, lại lật lên sóng to gió lớn, khuấy động phong vân trong Vũ trụ Cổ lão, giết chết Tiên Thiên Tà Đế. Ngươi nhất định là biết rõ Thiên lớn hay Địa lớn mới đúng a?

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu phiến lá xanh còn lại nói:

- Thiên Thừa Tướng được khen là đệ nhất trí giả đương đại, dùng thân phận dư nghiệt Phục Hy khuấy động đại cục thiên hạ, thật sự là kỹ kinh thiên hạ, vô cùng yêu nghiệt, khiến cho chúng ta bội phục không thôi. Sao Thiên Thừa Tướng không tới biện một chút xem rốt cuộc là Thiên lớn hay là Địa lớn?

Trong lòng Chung Nhạc dâng lên hứng thú, mỉm cười nói:

- Ta cho rằng Địa lớn!

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng cười lạnh một tiếng, nói:

- Sao lại Địa lớn? Rõ ràng là Thiên lớn hơn a! Thiên to lớn mênh mông, vô cùng vô tận, phóng nhãn không nhìn thấy sâu cạn!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta từng gặp qua Thiên! Thiên tuy lớn, nhưng thủy chung cũng không phải là Tiên Thiên Thần chân chính. Thiên là do tế tự sinh ra, khó có thể thoát thân!

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng trố mắt nhìn chằm chằm hắn, một lúc sau mới già mồm nói:

- Nhưng cũng không thể nói là Địa lớn!

- Địa đã là Đạo Thần, sao không phải là Địa lớn?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Ta từng gặp qua Cấu thân của Địa!

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng á khẩu không trả lời được. Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu phiến lá xanh còn lại thì dương dương đắc ý.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Hiện tại, các ngươi có thể dẫn ta đi gặp chủ nhân của các ngươi rồi chứ?

- Thiên Thừa Tướng từng gặp qua Thiên, từng gặp qua Đại, đã có tư cách gặp lão gia nhà chúng ta!

Hai tiểu nhi đứng dậy, đi phía trước dẫn đường, nói:

- Các ngươi đi theo ta!

Tiểu nhi mặc yếm đỏ thêu hoa cúc vàng quay đầu lại liếc nhìn Táng Linh Thần Vương một cái, cười lạnh một tiếng, nói:

- Đường đường một tôn Thần Vương, vậy mà lại làm chó săn của Thiên Thừa Tướng, thật đáng thương!

Táng Linh Thần Vương nhất thời giận dữ, lạnh lùng nói:

- Tiểu nhi nói năng bậy bạ, cẩn thận sau khi chết không có nơi táng thân!

Hắn chính là Táng Khu Thần Vương, tự nhiên có tư cách nói những lời này.

Hai tiểu nhi cười lạnh, nói:

- Táng Linh, niên kỷ của chúng ta hoàn toàn không nhỏ hơn ngươi chút, mở miệng tiểu nhi ngậm miệng tiểu nhi, cẩn thận gió lớn xé rách đầu lưỡi nhà ngươi!

Táng Linh Thần Vương nhất thời trừng mắt cứng lưỡi. Chung Nhạc cũng cực kỳ nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:

- Lẽ nào hai tiểu gia hỏa này cũng là Thần Vương Viễn Cổ sao?

Trong Thức hải của hắn, Tân Hỏa đột nhiên kinh hãi nói:

- Ta đã nhớ hai tiểu nhi này rồi! Bọn họ quả thật là Thần Vương sinh ra tại Thời đại Viễn Cổ! A! Ta đã biết kẻ ẩn cư ở nơi này là tôn Thần Vương Thái Cổ nào rồi!

Chung Nhạc vội vàng tra hỏi. Tân Hỏa mỉm cười, nói:

- Tôn Thần Vương này gọi là Càn Đô, là Thần Vương Thái Cổ tề danh với đám người Lôi Trạch và Hoa Tư. Lần này ngươi đẹp mặt rồi! Càn giả, Thiên dã, Càn Đô giả, Thiên Đô dã. Tên của hắn còn được gọi là Thiên Đô. Hai tiểu nhi này, ta từng gặp qua một lần tại Thời kỳ Viễn Cổ. Một người tên là Thiên Cơ, một người tên là Thiên Huyền, đều là Thần Vương Viễn Cổ, cùng nhau sinh ra. Thời đại Đại Toại xuất thế, bọn họ cũng đã từng gặp qua Đại Toại. Vừa rồi nếu ngươi nói Thiên lớn, vậy Càn Đô Thần Vương còn có thể khách sáo với ngươi một chút, ít nhất cũng sẽ không làm khó ngươi. Nhưng ngươi hết lần này tới lần khác lại nói Địa lớn, hắn chắc chắn sẽ không cấp cho ngươi mặt mũi!

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, nghi hoặc hỏi:

- Vì sao?

- Vừa rồi Thiên Cơ và Thiên Huyền nghị luận không phải là Thiên và Hậu Thổ nương nương kẻ nào lợi hại hơn, mà là nghị luận xem Càn Đô và Hậu Thổ nương nương kẻ nào càng lợi hại hơn!

Ngữ khí Tân Hỏa cười trên nỗi đau của người khác, nói:

- Hắn thường xuyên so kè hơn thua với Hậu Thổ nương nương, ngươi hết lần này tới lần khác lại nói là Địa lớn hơn Thiên, sao hắn có thể cấp cho ngươi mặt mũi chứ?

Chung Nhạc nhất thời kinh ngạc, một lúc sau mới nói với Táng Linh Thần Vương:

- Bọn họ chính là xuất thế từ Thời đại Đại Toại, niên kỷ so với ngươi quả thật là lớn hơn một chút!

Sắc mặt Táng Linh Thần Vương đen như đít nồi, hậm hực không thôi, nói:

- Tạo Vật Đề Hồ vậy mà lưng cõng một đám Thần Vương, giúp đám Thần Vương này dọn nhà! Thật là không biết sống chết!

Hai tiểu nhi Thiên Cơ, Thiên Huyền dương dương đắc ý, dẫn hai người đi tới trước một gian miếu nhỏ, giòn giả nói:

- Lão gia, đã dẫn Thiên Thừa Tướng tới rồi! Thiên Thừa Tướng nói là Địa lớn hơn Thiên!

- Hừ!

Bên trong gian miếu truyền tới một tiếng hừ lạnh không vui. Chỉ nghe một đạo thanh âm dày nặng chậm rãi nói:

- Địa lớn hơn Thiên? Ta không bằng Hậu Thổ nương nương sao? Thật buồn cười! Phục Hy thị vẫn là có mắt không tròng, không biết sự lợi hại của ta, khó trách lại bị diệt tộc!

Chung Nhạc trừng mắt với Thiên Cơ Thiên Huyền một cái, sửa sang lại quần áo, cất bước tiến vào trong miếu, cười hắc hắc, nói:

- Hậu Thổ nương nương đã là Đạo Thần, xin hỏi tu vi hiện tại của Càn Đô đạo huynh là cấp bậc gì? Đã thành Đạo Thần rồi chưa?

Hắn còn chưa tiến vào trong miếu, bên trong đã đi ra một lão giả thổi râu mép trừng mắt, nổi giận đùng đùng nói:

- Vẫn chưa! Thì thế nào?