Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2050: Xé đôi Đế tinh (2)



Một lúc sau, Mẫu Hoàng Đại Đế dằn xuống sự khiếp sợ và kinh hãi trong lòng, mỉm cười nói:

- Ta có điều kiện!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày một cái, nói:

- Ta biết rõ điều kiện của ngươi! Bất quá, Thần khí Tạo Hóa cũng không ở trong tay ta, mà là ở trong tay Tư Mệnh!

- Tư Mệnh?

Ánh mắt Mẫu Hoàng Đại Đế tràn ngập hứng thú nhìn hắn, đột nhiên chạy loạn tới lui bốn phía xung quanh hắn, cười khanh khách, nói:

- Tư Mệnh chính là tiểu nha đầu từ trong Thần khí Tạo Hóa đi ra sao? Thú vị! Rất thú vị a! Nói như vậy, kiện vũ khí mà Phong Thường Dương dùng nữ nhi của hắn chế tạo ra đã xuất thế rồi. Ha ha ha… đó là vũ khí hoàn mỹ nhất, vũ khí thông minh nhất của Phục Hy Thần Tộc, chưởng khống lực sinh dục… Đúng rồi! Thời điểm ngươi vừa nhìn thấy ta, trong mắt có một tia kinh hãi và nghi hoặc, hóa ra là do kiện vũ khí kia…

Bộ dáng nàng hăng hái dạt dào, mỉm cười nói:

- Lần này thời điểm ngươi nhìn thấy ta, trong mắt lóe lên một tia ôn nhu, ngay sau đó liền biến mất. Đúng rồi! Ngươi đã yêu nàng! Phong Thường Dương hẳn là ngàn vạn lần không ngờ, Phục Hy hậu thế lại yêu kiện vũ khí mà hắn đã chế tạo! Cảm giác ái dục trong mắt ngươi nói cho ta biết, các ngươi đã động phòng rồi!

Mẫu Hoàng Đại Đế vô cùng hưng phấn, cơ hồ muốn nhảy lên hoan hô bởi vì phát hiện này của chính mình.

Chung Nhạc lẳng lặng đợi nàng bình tĩnh lại, lạnh nhạt nói:

- Thần khí Tạo Hóa, ta không thể làm chủ!

Mẫu Hoàng Đại Đế cười tủm tỉm, nói:

- Nếu Thần khí Tạo Hóa không ở trong tay ngươi, ta cũng không miễn cưỡng. Ta sẽ đích thân thu hồi kiện Trọng khí kia. Sự hứng thú của ta đối với kiện vũ khí kia còn mạnh mẽ hơn sự hứng thú đối với Thần khí Tạo Hóa. Ta sẽ đích thân đi gặp mặt nàng Tư Mệnh này…

Chung Nhạc có chút nghi hoặc không hiểu.

Dung mạo Tư Mệnh có mấy phần tương tự với Mẫu Hoàng. Ngoại trừ thân thể Mẫu Hoàng là thân thể Côn Tộc ra, thì dung mạo cũng không có bao nhiêu khác biệt, chỉ là Mẫu Hoàng dung mạo phong tao, Tư Mệnh dung mạo lãnh đạm mà thôi.

Giữa các nàng tất nhiên là có mối quan hệ hoặc là sự liên hệ nào đó.

- Nếu đã như vậy, Mẫu Hoàng Bệ hạ có thể khởi hành rồi!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Xin mời!

Mẫu Hoàng Đại Đế từ trên Thần khí Vãng Sinh bước xuống, vô số xúc tu tung bay, thu hồi kiện Thần khí này, mỉm cười nói:

- Thiếp thân đã rất lâu không ra ngoài rồi! Cách đây không lâu, các đạo hữu Thượng Cổ khai chiến với đám Thần Vương, thiếp thân vốn dĩ cũng muốn góp một phần náo nhiệt, tiếc rằng ta lại không quá hợp với Tiêu Dao đạo hữu!

Trên mặt Chung Nhạc mang theo nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Ta hiểu mà! Mẫu Hoàng Bệ hạ không cần nói nữa, đám người Tiêu Dao đạo huynh đã tuẫn đạo hết rồi!

Thân thể Mẫu Hoàng Đại Đế chấn động, nhất thời trầm mặc, một lúc sau mới cười tự giễu một tiếng, nói:

- Tuẫn đạo cả rồi sao? Đảm thức của bọn họ, ta không thể so được. Nhớ lại năm đó, vẫn khiến cho ta thổn thức không thôi. Côn Tộc ta không được các tộc chấp nhận, khắp nơi săn giết, duy chỉ có Phục Mân Đạo Tôn là cho phép chúng ta, xem ta là đạo hữu, cùng ta luận đạo. Đám người Tiêu Dao bọn họ cũng dần dần chấp nhận ta. Hiện tại, các đạo hữu của Thời đại Địa Kỷ cơ hồ không còn mấy người nữa rồi, mà ta cũng đã già rồi, không bằng trước đây nữa, không biết còn được bao nhiêu năm còn sống… Bất quá, vì chủng tộc của ta, hết thảy đều đáng giá!

Chung Nhạc kinh ngạc nhìn nàng. Không ngờ Mẫu Hoàng Đại Đế bị thế nhân xem là công địch tà ác cũng có một mặt đa sầu đa cảm như thế này.

Mẫu Hoàng Đại Đế cũng là vì chủng tộc của chính mình mà hết lòng hết sức, rất đáng khâm phục. Bất quá, khâm phục thì khâm phục, nhưng đối với Mẫu Hoàng, Chung Nhạc vẫn là tràn ngập phòng bị.

o0o

Thiên Đình Tử Vi…

Tương Vương thu thập toàn bộ bảo vật trong Động thiên, đi ra động phủ, đang định rời khỏi, lại nhìn một chút dòng Thiên Hà hạo hạo đãng đãng chảy xiết không thôi kia, thoáng chần chừ một chút.

- Mặc dù ta bị đám người Hắc Đế Bạch Đế đầu độc, chạy đi khai thiên, suýt chút nữa thân tử đạo tiêu, bất quá cũng đã đạt được rất nhiều. Bọn họ chưa trải qua khai thiên, không có khả năng đạt được chung cực ảo diệu của đại đạo. Dòng Thiên Hà này là do ta cơ hồ gần chết mới luyện thành, cả trăm vạn năm qua vẫn chưa từng di động qua, hiện tại không ngờ còn có ngày động tới nó…

Đại quân của Cổ Nhạc sớm đã rời khỏi Thiên Đình, mà đại quân của Mục Tiên Thiên thì bị Cổ Nhạc và Tư Mệnh quấn lấy, Thiên Đình đã biến thành trống rỗng, rất nhiều Thần Nhân từ Đế tinh bay tới, dự định tiến vào Thiên Đình, cướp đoạt chút bảo bối di lưu.

Đột nhiên, một gã Tạo Vật Chủ nhìn thấy một lão giả lưng rùa đang đứng cạnh bờ sông, ngắm nhìn Thiên Hà thổn thức không thôi, không khỏi mỉm cười, nói:

- Lão tiên sinh, bảo bối trong Thiên Đình này đều đã bị đám dư nghiệt Phục Hy kia cướp đoạt sạch sẽ rồi, chỉ còn lại dòng Thiên Hà này cũng tính là bảo bối, chẳng lẽ lão tiên sinh muốn thu Thiên Hà đi sao?

Lão giả lưng rùa kia cực kỳ nghiêm túc gật đầu.

Đám Thần Nhân còn lại xung quanh không khỏi nhao nhao cười lớn, cười tới mức thân thể nghiêng ngã. Gã Tạo Vật Chủ kia cố nhịn cười, nói:

- Ngươi có biết Thiên Hà tới cùng nặng bao nhiêu không? Tạo Vật Chủ bình thường rơi vào trong đó không chết cũng phải lột một lớp da! Ngươi một thân xương cốt rệu rã như thế này…

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới, Thiên Đình răng rắc răng rắc nứt ra. Dòng Thiên Hà thật lớn ở trong tay lão giả lưng rùa này giống như đã phục sinh trở lại vậy. Dòng Thiên Hà bát ngát vô biên đang chấn động kịch liệt, giống như một con Cự long Đại mãng to lớn khôn cùng đang chậm rãi giãy dụa thân thể vậy.

Dòng Thiên Hà khẽ động, tinh không ầm ầm băng liệt, ức ngàn vạn tinh tú cũng theo đó dao động. Dòng Thiên Hà này thoáng di chuyển một chút, đã khiến cho Thiên Đình băng liệt, sau đó ngay cả Đế tinh cũng răng rắc một tiếng, một đạo khe nứt nhìn thấy mà giật mình xuất hiện, khởi nguồn từ Nam Cực vẫn luôn kéo dài tới Bắc Cực Đế tinh.

Đám Tạo Vật Chủ và Thần Nhân kia ngơ ngác nhìn lão giả lưng rùa. Chỉ thấy lão giả này vậy mà thật sự cầm Thiên Hà lên trong tay, sau đó thu vào trong ống tay áo, xoay người đi xa.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Một tràng chấn động kịch liệt truyền tới, chỉ nghe có người cao giọng hét lên:

- Thiên Đình sắp sửa vỡ ra rồi! Chạy mau!

Toàn thể Thiên Đình to lớn bát ngát không ngừng rung chuyển, sau đó tan vỡ ra thành hơn mười khối lục địa to lớn.

- Đế tinh cũng nứt ra rồi!

Trên Đế tinh, rất nhiều cường giả các Thần Tộc và Đế tộc nhao nhao bay lên giữa không trung, nhìn xuống dưới, trong lòng hãi hùng khiếp vía. Một vị Đế Quân lẩm bẩm:

- Đế tinh sẽ không vỡ thành hai mảnh a?

Răng rắc!

Một cỗ chấn động vang lên, Đế tinh ở trong mắt bọn họ từ từ vỡ thành hai mảnh.