Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 215: Đông Hải làm phản



- Tổ tinh? Hỏa Kỷ?

Trái tim Chung Nhạc khẽ run lên, không thể ngờ tinh cầu mà bọn hắn ở lại có nguồn gốc lớn vậy!

- Đã là tổ tinh thì tại sao giờ lại suy bại thế này? Trong thời gian này đã xảy ra chuyện gì? Còn nữa, tại sao Phục Hy thần tộc năm xưa lại biến thành nhân tộc địa vị thấp kém nhất?

Chung Nhạc có rất nhiều điều nghi vấn, nhưng Xích Luyện Nữ và Ngao Tú hiển nhiên không thể giải đáp được cho hắn. Ngay cả Tân Hỏa cũng không biết tại sao nơi đất tổ của các đời Thiên Đế lại thành ra thế này, thậm chí không có lấy một vị thần.

Chung Nhạc nghĩ:

- Nhưng nếu là tổ tinh thì có rất nhiều điều có thể giải thích. Vị thần hoàng từng xây dựng thần đình ở Tây Hoang chắc chắn là cảm thấy tổ tinh ẩn chứa rất nhiều bí mật nên mới xây dựng thần đình ở đây. Nhưng hắn đã rời đi từ lâu, là bởi vì phát hiện được bí mật trở thành vua thống trị vạn tộc hay là không có thu hoạch gì nên không lãng phí thời gian ở đây nữa?

- Nghe nói còn có Thiên Đế lúc về già tới tổ tinh và chôn mình tại đây.

Ngao Tú tiết lộ thông tin kinh thiên động địa.

Chung Nhạc lên tinh thần, vội hỏi Tân Hỏa:

- Tân Hỏa, ngươi nghĩ ngôi mộ dưới Đại Hoang, Tây Hoang và Đông Hoang kia liệu có phải chính là mộ táng của Thiên Đế không?

Tân Hỏa lắc đầu:

- Thiên Đế là thân phận gì chứ? Ngươi căn bản không thể phát hiện được. Mộ táng dưới Đại Hoang so với quy cách của Thiên Đế còn thua kém rất nhiều, cùng lắm chỉ là mộ của một vị thần hoàng.

- Mộ của thần hoàng?

Chung Nhạc sững người, lẩm bẩm:

- Vị từng thống trị Tây Hoang cũng là thần hoàng. Ngươi nói xem liệu có khả năng vị thần hoàng này không phải di chuyển tới ngôi sao khác mà là đã chết, chôn mình ở đây không?

Tân Hỏa lắc đầu:

- Cái này thì ta không biết. nếu hắn chết rồi, tuẫn táng nhiều thần ma như vậy cũng không thể nào lại không có lưu truyền về sau. Dù sao Tây Hoang cũng có nhiều thần tộc như vậy. Nhưng vừa rồi tiểu nữ long tộc kia nói cũng không sai, tổ tinh và rất nhiều tinh thú khác rất thần bí.

Phản quân hải tộc nhanh chóng bị trấn áp, các vị luyện khí sĩ hải tộc bị bắt lại, tướng sĩ dưới trướng Ngao Tú áp giải phản quân đi rồi chặt đầu.

Thân hình hải tộc rất to lớn, những cái đầu bị chặt xuống, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt biển. Thi thể khổng lồ nổi lềnh phềnh trên mặt biển giống như những ngọn núi xác trôi nổi, rất nhanh đã dụ cá mập khát máu tới. Mấy nghìn con cá mập hổ vây lưng nhô lên mặt biển, vây quanh núi thi thể điên cuồng tranh giành.

Cảnh tượng máu tanh này khiến các nữ tử kinh hãi, Chung Nhạc cũng có chút không quen.

Ngao Tú sắc mặt không hề thay đổi, hẳn đã quen lắm rồi, bảo nữ tử sò tinh vung cờ thu binh, cười nói:

- Long Nhạc sư đệ, theo ta về thánh thành của Ngao thị tộc đi.

Chung Nhạc gật đầu, chiến thuyền kim sắc chầm chậm chìm xuống nước. Hắn nhìn quanh thì thấy con thuyền được bao phủ trong một cái bong bóng khổng lồ.

Thuyền chìm dần càng ngày càng sâu xuống đáy biển. Xung quanh dần tối lại, thuyền tiếp tục di chuyển trong bóng tối. Phía trước bỗng sáng bừng, Chung Nhạc nhìn thì thấy dưới đáy biển là một ngọn tháp cao sừng sững, trên đó thờ một viên minh châu tỏa ra ánh sáng trắng thuần khiết.

Phía trước, cứ cách một đoạn thì lại có một ngọn tháp khắc đồ đằng văn, minh châu tỏa sáng rọi đường.

Con thuyền đi trên con đường dưới đáy biển đó, đi được mấy trăm dặm, Chung Nhạc lại thấy một con đường khác nối với con đường này, rải đầy tháp cao minh châu.

Càng vào sâu, hắn thấy đáy biển cũng có vô số ngả đường dẫn tới các nơi khác nhau dưới đáy biển.

Trên đường còn có những con thuyền khác di chuyển, có cái toàn bộ chìm trong nước, có cái thì nằm trong bong bóng giống như con thuyền Chung Nhạc đang đi.

Có nhiều hơn là luyện khí sĩ hải tộc đang bơi, không có hồn binh như thuyền lớn thì chắc địa vị khá thấp.

Rõ ràng long tộc cũng đã hoạt động dưới đáy biển nhiều vạn năm, đã hình thành nền văn minh phát triển, chỉ hơn chứ không thua kém văn minh của các chủng tộc khác trên đất liền.

Hơn nữa, dọc đường Chung Nhạc còn thấy nhiều trọng địa đóng quân lớn nhỏ, còn có không ít bộ lạc dưới đáy biển bảo vệ đáy biển, nói liền với các con đường.

Con thuyền áp giải phản quân hải tộc, nửa ngày sau, phía trước bừng sáng, từ xa đã thấy một tòa thành trì khí thế hùng hồn dưới đáy biển. Tòa thành nguy nga hùng vĩ, đầy khí phách được xây dựng trên quần thể núi dưới đáy biển.

Con thuyền tới gần, tòa thành lại càng thêm hoành tráng, xung quanh là một quả bong bóng khổng lồ bao bọc. Các luồng khí tức thần thánh khiến người ta sợ hãi truyền ra từ tòa thành.

Đông Hải Long Cung!

Có điều, đây rõ ràng là long cung của Ngao thị, các họ lớn khác như Giao thị, Ngọc thị, Ly thị và Bà thị cũng không hề thua kém Ngao thị.

Có thể thấy thế lực của long tộc cực lớn, hơn hẳn Đông Hoang và Đại Hoang!

- Thực lực long tộc đúng là đáng sợ, chủng tộc này có thể sánh ngang thậm chí còn mạnh hơn cả thần tộc ở Tây Hoang. Nếu lên đại lục, e rằng Đại Hoang và Đông Hoang chẳng ai là đối thủ của họ. Nhưng có lẽ long tộc của Đông Hải cũng rất dè chừng thần tộc nhỉ? Hơn nữa sự thống trị của long tộc ở Đông Hoang dường như cũng không ổn định, vẫn có hải tộc làm phản. Giữa mấy họ lớn hình như cũng mỗi người một tính toán riêng.

Chung Nhạc nghĩ bụng.

Thuyền đỗ lại trước long cung, Ngao Tú xuống thuyền, gọi nữ tử sò tinh lại, nói:

- Ngươi đưa Long Nhạc sư đệ đi thông báo cho Phượng Lâu sư huynh biết.

Nữ tử kia vội gật đầu, mấy người Chung Nhạc ngẩng lên, đang định nhìn cho kỹ tòa cung điện trong truyền thuyết này thì trên thấy trên tường thành, đại quân long tộc áp giải hàng trăm phản quân xếp thành hàng rồi chặt đầu.

Vô số cái đầu to bằng quả núi bị chém xuống, máu tươi chảy nhuộm đỏ tường thành rồi bị long văn trên tường hấp thụ.

Ngao Tú quét mắt nhìn, nói:

- Các lộ đại quân long tộc ta dẹp loạn, xem ra chiến tích không tồi. Không biết đã trấn áp được toàn bộ phản loạn chưa? Long Nhạc sư đệ, ta phải về báo cáo công việc, không thể cùng đệ tới gặp Phượng Lâu sư huynh được.

Chung Nhạc gật đầu:

- Sư tỷ cứ đi làm việc của mình.

Ngao Tú nhanh bước rời đi, nữ tử sò tinh vội nói:

- Mời công tử theo ta!

Chung Nhạc dẫn mấy người Xích Luyện Nữ đi theo, Xích Luyện Nữ cười:

- Sư tỷ đi tìm rể cưỡi rồng đã, Chung sư đệ, chúng ta tạm biệt tại đây!

Nữ tử này liền lẩn mất không tung tích, nữ tử sò tinh lắc đầu:

- Tự mua dây buộc mình.

Chung Nhạc cười:

- Sao sư tỷ lại nói vậy?

Sò tinh nói:

- Nghe nói Xích Luyện Nữ là xà tộc, cũng có thể coi là thân thích với hải xà tộc. Hải xà tộc ở Đông Hải là chủng tộc bậc thấp. Xích Luyện Nữ cũng sẽ bị coi là chủng tộc bậc thấp, địa vị thấp kém, đừng nói là gả cho long tộc, ngay cả làm nha hoàn cho cường giả long tộc cũng không xứng. Lão giả của giao long tộc tuy thiên sinh đã đa tình, nhưng cũng không để mắt tới xà tộc. Cho dù Xích Luyện Nữ có tìm được lão giả giao long tộc thì có lẽ cũng không được để mắt, chưa biết chừng còn bị bắt làm khổ sai.

Chung Nhạc nghi hoặc:

- Xà tộc tu luyện có thành tựu không phải có thể hóa giao long sao? Tại sao giao long tộc cũng không coi trọng xà tộc?

Sò tinh cười:

- Công tử, trở thành giao long thì thân phận là rồng rồi. Từ bậc thấp thành bậc cao, còn để mắt tới bậc thấp nữa sao?

Chung Nhạc cười lớn, có chút thương cảm với Xích Luyện Nữ:

- Yêu nữ này nhất định sẽ khổ sở rồi. Nguy, nàng ta đi khắp nơi không làm gì được sẽ không quay lại tìm ta đấy chứ?

Không lâu sau sò tinh dẫn mấy người Chung Nhạc tới trước long cung. Sò tinh tới gọi cửa thông báo, một lúc sau, một tiếng cười lớn vọng ra, cánh cửa lớn mở ra, tiếng của Ngao Phượng Lâu vọng tới, càng ngày càng gần:

- Long Nhạc sư đệ, ngươi quả nhiên đã tới rồi. Ta đợi lâu quá!

Cửa mở ra, Ngao Phượng Lâu cùng các thiếu niên thiếu nữ đầu mọc sừng ra đón bọn Chung Nhạc vào cung điện. Ngao Phượng Lâu cười:

- Mấy ngày nay ta đợi đến sốt ruột. Chư vị trưởng lão Ngao thị ta đều thúc giục, bảo muốn gặp ngươi. Cũng may cuối cùng ngươi cũng đã tới! Nếu ngươi còn không tới thì chắc đầu ta nổ tung mất!

Chung Nhạc cười:

- Sư huynh nói quá rồi!

Ngao Phượng Lâu giới thiệu với mấy thiếu niên thiếu nữ bên cạnh:

- Chư vị, đây chính là Long Nhạc ta từng nhắc với mọi người. Giờ các vị trưởng lão Ngao thị đã phong hắn là Đông Hoang lãnh chủ, sau này long tộc chúng ta lên đất liền, Đông Hoang chính là lãnh địa của hắn rồi. Long Nhạc sư đệ, mấy vị đây là thiếu niên anh hào tới từ Giao thị, Ly thị, Ngọc thị và Bà thị, được trưởng giả phái tới Lục Phủ Tư của ta lịch luyện.

Hắn giới thiệu từng người, Chung Nhạc thi lễ với từng người. Mấy vị thiếu niên thiếu nữ long tộc đó có người cúi người đáp lễ, cũng có người thì không quan tâm, Chung Nhạc khựng lại rồi hiểu ra:

- Long tương là nửa rồng nửa yêu, trong huyết mạch long tộc địa vị không cao lắm vì long tộc rất chú trọng huyết thống.

Hắn cũng không bận tâm, vốn dĩ thân phận long tộc của hắn cũng là mạo danh, được Ngao Phượng Lâu chiếu cố nên mới có danh hiệu trong tông phổ của long tộc. Địa vị long tương tộc cao hay thấp không liên quan tới hắn.

- Phượng Lâu sư huynh, lần này ta tới có việc cần nhờ.

Chung Nhạc cười:

- Ta có mấy nha hoàn sắp cảm ngộ được linh trở thành luyện khí sĩ, chỉ là không có linh thượng thừa cho họ cảm ngộ. Nên ta mới đưa họ tới đây gặp huynh. Không biết…

Ngao Phượng Lâu hiểu ý, cười:

- Việc này đơn giản thôi.

Hắn khẽ vỗ tay, một vị hải tộc cao lớn tráng kiện bước ra. Ngao Phượng Lâu lấy yêu bài đưa hắn, cười:

- Ngươi đưa mấy vị cô nương đây tới Vạn Linh Các cho họ cảm ngộ linh.

Vị luyện khí sĩ kia đáp vâng rồi mời mấy người Long Xuân Nhi đi.

Chung Nhạc thở phào, Ngao Phượng Lâu cười:

- Long Nhạc sư đệ ở lại chỗ ta mấy ngày, ta đi thông báo cho trưởng lão…

Hắn còn chưa nói hết thì trong tòa thành cổ xưa này truyền tới từng trận huyên náo, tiếng càng ngày càng lớn, rồi các đạo khí tức vô cùng đáng sợ bắn lên khuấy động lòng biển.

- Đại sự không hay rồi!

- Hải vương của hải tộc là Sa Kỳ Sơn làm phản, lén lút bố trí truyền tống trận, truyền tống Côn Bằng tộc trên Mộc Diệu Tinh tới đây rồi!

- Trưởng lão hội, mau chóng đi dẹp loạn! Giết hải vương, phá truyền tống trận, giết cường giả Côn Bằng tộc, không thể để thần linh Côn Bằng tộc tới đây!

Dưới đáy biển sóng gió nổi lên, từ sâu dưới đáy biển thấp thoáng có khí tức vô cùng đáng sợ, rõ ràng đó là cường giả cực kỳ cường đại, có lẽ là sóng gió tạo ra khi cường giả Côn Bằng tộc được truyền tống từ Mộc Diệu Tinh tới!

Sắc mặt Ngao Phượng Lâu biến đổi, lập tức nói:

- Chư vị sư đệ, các ngươi ở lại phủ ta vài ngày, ta phải đi dẹp loạn trước. Long Nhạc sư đệ, đệ cũng tạm ở vài ngày. Sau khi ta dẹp xong phản loạn rồi tính tiếp.

Chung Nhạc gật đầu, Ngao Phượng Lâu vội vàng rời đi.

Tiếp đó không khí tĩnh lặng, Chung Nhạc nhìn mấy vị thiếu niên thiếu nữ long tộc, nghĩ bụng:

- Những long tộc này coi thường đồng tộc huyết mạch cấp thấp hơn, không qua lại với họ cũng là việc tốt.

Hắn đang định rời đi thì một thiếu niên giao long tộc nhàn nhạt nói:

- Đông Hoang lãnh chủ? Chỉ một con long tương huyết mạch bậc thấp mà cũng xứng trở thành lãnh chủ thống trị Đông Hoang sao?

Chung Nhạc dừng bước, quay lại cười:

- Ngươi có ý kiến gì sao?

- Đương nhiên là có ý kiến.

Thiếu niên Giao long tộc ánh mắt lay động, cười khảy:

- Đông Hoang là cương vực rộng lớn tới mức nào, sao có thể giao cho một tên long tương quản lý? Long tộc ta có các huyết mạch cao cấp như Ngao, Giao, Ly, Bà, tu vi thực lực hơn ngươi thì càng nhiều hơn. Địa vị của long tương ở Đông Hải cũng chỉ cao hơn hải tộc một chút mà cũng muốn trở thành lãnh chủ thống trị Đông Hoang. Không biết là ngươi si tâm vọng tưởng hay là không biết tự lượng sức mình?

- Ta còn tưởng ngươi có cao kiến gì, thì ra chỉ là nói mà không biết nghĩ.

Chung Nhạc bỏ đi, lắc đầu nói:

- Đông Hoang rộng như vậy, dung nạp được ta, cũng dung nạp được ngươi. Có bản lĩnh thì ngươi có thể tự tới Đông Hoang xây dựng lãnh địa, công thành chiếm đất thôn tính Đông Hoang, tự mình trở thành lãnh chủ Đông Hoang. Không có bản lĩnh thì im mồm, ngoan ngoãn giương mắt lên mà nhìn người khác.

Đông Hoang là lãnh địa của yêu tộc, trong lịch sử ngoài phản đồ long tộc xây dựng Thanh Long Quan ở Đông Hoang ra thì cũng chỉ có Chung Nhạc là có chỗ đứng ở Đông Hoang.

Vị long tộc nửa rồng nửa yêu đã xây dựng nên Thanh Long Quan lại thù địch long tộc, xây dựng Thanh Long Quan để ngăn cản long tộc lên lục địa, bị long tộc Đông Hải coi đó là đại nhục.

Trong lịch sử cũng có các vị long tộc khác muốn lên lục địa xây dựng lãnh địa, nhưng đều bị cao thủ bao vây, chưa ai thành công. Nhiều năm nay, người duy nhất có thể đứng vững ở Đông Hoang chính là Chung Nhạc, vì thế cao tầng long tộc mới coi trọng Chung Nhạc như vậy, không tiếc cho hắn làm lãnh chủ Đông Hoang.

Dù vậy Chung Nhạc cũng chẳng ham hố, Ngao thị long tộc là loại ngồi mát ăn bát vàng, lấy mất bốn phần lãnh địa của hắn. Lần này các trưởng lão Ngao thị muốn gặp hắn chính là để tỏ vẻ tốt đẹp muốn hắn trung thành với long tộc.

Mà Chung Nhạc cũng muốn mượn thế lực long tộc đàn áp yêu tộc để yêu tộc không xâm nhập Đại Hoang. Đây chính là kế hai hổ tranh chấp, mượn sức long tộc bảo vệ nhân tộc ở Đại Hoang.

Nếu không phải vậy thì đương nhiên hắn sẽ chẳng mạo hiểm đi mười vạn dặm tới Đông Hải, vừa tới long tộc là bị thiếu niên Giao long tộc khiêu khích, đương nhiên hắn cũng chẳng thích thú gì.

- Ngươi!

Thiếu niên Giao long tộc sắc mặt tái đi, nếu hắn cũng tới Đông Hoang thì chắc chắn sẽ bị coi là kẻ xâm lược, bị cường giả yêu tộc tiêu diệt ngay!

Tuy hắn là luyện khí sĩ Khai Luân Cảnh của long tộc, tu vi hơn hẳn các chủng tộc khác, nhưng chỉ dựa vào một luyện khí sĩ Khai Luân Cảnh mà muốn đứng vững ở Đông Hoang thì tuyệt đối không thể, chỉ có đường chết mà thôi.

- Long Nhạc, ngươi chỉ là long tương tộc, địa vị ở Đông Hải chỉ hơn hải tộc một chút, nửa rồng nửa yêu cũng muốn thôn tính Đông Hoang, trở thành lãnh chủ sao?

Một vị long nữ của ly long tộc tiến tới nói:

- Lẽ nào ngươi không thấy hơi tham lam rồi hay sao? Đông Hoang rộng lớn thế nào, lẽ nào lại giao cho một long tương cai quản? Không có sự ủng hộ của Ngao thị, ngươi chẳng là cái đinh gì hết! Ngươi có thể trở thành lãnh chủ Đông Hoang, đương nhiên bọn ta cũng có thể trở thành lãnh chủ Đông Hoang.

Một thiếu niên Ngư long tộc gật gù, nói:

- Sư tỷ nói không sai, chính là đạo lý này. Việc ở Đông Hoang liên quan tới đại kế long tộc ta lên lục địa. Long Nhạc, Ngao thị cũng là lợi dụng ngươi, tạm thời phong ngươi là lãnh chủ Đông Hoang, nhưng chỉ cần ngươi chiếm được nhiều địa bàn hơn là Ngao thị sẽ một mình thôn tính Đông Hoang, đá ngươi đi, đến lúc đó, ngươi chẳng là gì hết!

Long nữ của Bà long tộc mỉm cười:

- Ngao thị muốn độc chiếm Đông Hoang, sao bọn ta có thể để yên chứ? Trong đó chắc chắn phải phân cho bọn ta vài phần!

Thiếu niên Giao Long tộc gật đầu:

- Đông Hoang phải chia thành năm phần, Ngao thị một phần, Giao thị một phần, Ly thị một phần, Ngọc thị một phần và Bà thị một phần.

- Với chúng ta, đây cũng là một cơ hội trở thành lãnh chủ Đông Hoang.

Thiếu niên Ngư long tộc ánh mắt lóe sáng, phấn khích nói:

- Nếu chúng ta làm ổn thỏa việc này, trong tộc sẽ nhìn chúng ta bằng con mắt khác, cũng không phải chịu khổ ở Lục Phủ Ti nữa, mà chúng ta sẽ được phong là lãnh chủ Đông Hoang!

Bốn vị thiếu niên thiếu nữ long tộc trở nên kích động. Địa vực Đại Hoang rộng lớn, cho dù phân thành năm cũng là lãnh địa rất lớn. Dưới trướng sẽ có vô số nô lệ yêu tộc, nhân tộc, mỗi năm đều sẽ sản xuất ra lượng tài sản không thể tưởng tượng nổi.

Long nữ của Ly long tộc nhìn Chung Nhạc, cười:

- Còn ngươi ấy mà, huyết mạch của long tương tộc thấp kém, nhưng ngươi cũng có công không nhỏ, đến lúc đó tất nhiên ngươi cũng sẽ có lợi lộc. Giờ ngươi chỉ cần ký cam kết với bọn ta, chia lãnh địa làm năm phần, mỗi người bọn ta một phần là được!

Thanh Hà nghe mà giật mình thon thót, ánh mắt nhìn Chung Nhạc đầy sợ hãi:

- Hắn quả nhiên là gian tế của long tộc phái tới Đông Hoang, muốn đoạt vị trí Đông Hoang Thánh Thành Chủ, sau này dẫn long tộc xâm nhập Đông Hoang, nô dịch yêu tộc ta! Làm sao đây? Làm sao bây giờ? Giờ sư tôn tặng ta cho hắn làm nha đầu, ta có nên tố cáo không?

Vị thiếu nữ này tâm thần đại loạn, nghĩ mình đã nghe được rất nhiều bí mật, sợ là sẽ bị Chung Nhạc giết yêu diệt khẩu, sợ đến tái mét mặt. Giờ nàng ta ở long tộc, cho dù có muốn chạy thì cũng không có chỗ nào mà chạy.

- Bốn tên ngu ngốc, chẳng trách mà bị đưa tới Lục Phủ Ti lịch luyện.

Chung Nhạc lắc đầu, dẫn Thanh Hà rời đi, gọi tới một vị quản sự hải tộc ở Lục Phủ Ti, nói:

- Dẫn bọn ta đi nghỉ ngơi.

Vị quản sự kia vội nói:

- Mời thiếu gia!

Đột nhiên mấy vị long tộc kia lướt tới chặn trước mặt Chung Nhạc. Thiếu niên giao long cười:

- Đừng đi vội. Ngươi tưởng cứ thế đi được sao? Ngao thị không thể thôn tính Đông Hoang, buộc phải phân cho tứ đại thị tộc bọn ta một phần. Ngươi có thể dựa vào Ngao thị, cũng có thể dựa vào tứ đại thị tộc bọn ta. Hôm nay ta sẽ cùng ngươi thương lượng về lãnh địa của chúng ta, lát nữa sẽ có trưởng lão thị tộc bọn ta cùng trưởng lão Ngao thị bàn kỹ hơn.

Thiếu niên Ngư long tộc cười:

- Ngươi tham niệm quá lớn, căn bản không biết lãnh địa Đông Hoang lớn đến mức nào. Ngao thị căn bản không thể độc chiếm, chỉ còn cách chia cho tứ đại thị tộc.

Long nữ của Ly long tộc cười:

- Nếu ngươi chỉ hợp tác với Ngao thị chắc chắn sẽ bị Ngao thị ăn sạch đến xương cũng không còn! Hợp tác với tứ đại thị tộc bọn ta thì ngươi còn có thể húp chút canh thừa.

Chung Nhạc vẻ mặt thản nhiên:

- Cút!

Bốn người biến sắc, đồng thanh:

- Ngươi nói gì?

Chung Nhạc bực bội:

- Các ngươi là thân phận gì, địa vị gì? Cũng xứng nói chuyện với ta về việc phân chia lãnh địa Đông Hoang sao? Cho dù trưởng lão thị tộc các ngươi tới thì thân phận cũng phải bình đẳng mới có thể nói chuyện với ta. Cho dù trưởng lão Ngao thị cũng khách khí với ta, mời ta tới nói chuyện, cho ta lợi ích. Các ngươi là cái thá gì? Bảo các ngươi cút cũng là khách khí rồi.

Thiếu niên Giao long tộc cười ha hả, bị lòng tham tác động, tiến lên trước, nói:

- Muốn nói chuyện bình đẳng thì phải có thực lực tương ứng. Ngươi muốn nói chuyện với trưởng lão tộc ta thì ta sẽ dạy ngươi cách nói chuyện với long tộc cấp cao!

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Sau lưng hắn xuất hiện năm vầng sáng chuyển động, long uy bùng phát, khởi động ngũ đại nguyên thần bí cảnh, trấn áp Chung Nhạc, cười khảy:

- Long tương chỉ là long tộc cấp thấp. Nếu không phải ngươi có huyết mạch yêu tộc thì lẽ nào ngươi vào Đông Hoang được? Huyết mạch không thuần khiết trước mặt các chủng tộc cấp cao, ngươi cũng dám ngông cuồng?

Năng lượng thần thông của hắn đột nhiên bùng nổ, đồ đằng văn chấn động, biến thành hình giao long hung hãn, lao về phía Chung Nhạc.

Đại thần thông của Giao long tộc, dưới sự điều khiển của năm quầng sáng bạo phát uy năng khiến người ta phải sợ hãi, bá đạo, trang nghiêm, khiến Thanh Hà và các hải tộc ở bên cạnh đều run lẩy bẩy!

Đây chính là áp chế của uy nghiêm chủng tộc tự nhiên, đứng trước long uy thuần tịnh, các chủng tộc cấp thấp khác đều phải cúi đầu, không có ý định phản kháng.

Chung Nhạc giơ tay, một chưởng ấn xuống, một cái chưởng ấn nửa mẫu rơi xuống khiến con giao long biến thành từ đồ đằng văn vỡ tan. Giữa bàn tay có tiếng nổ lớn, bàn tay lắc mạnh trấn áp về phía thiếu niên Giao long tộc.

Thiếu niên đó giật mình, vội giơ tay lên đỡ, uỳnh một tiếng nổ lớn, tiếp đó hắn biến thành một cây đinh cắm trên đá.

Trên tảng đá cũng khắc các loại đồ đằng văn, cứng dị thường. Dù sao đây cũng là Lục Phủ Ti mà Ngao Phượng Lâu ở, là trọng địa của Ngao thị. Bất luận là đá hay đình đài hành lang đều được tôi luyện kỹ càng, dùng đồ đằng văn để củng cố, tránh bị hủy hoại trong các trận chiến.

Nhưng Chung Nhạc chỉ một chưởng đã đập hắn cắm vào tảng đá.Từ đó có thể thấy sức mạnh trong một chưởng đó khủng bố tới mức nào.

Thiếu niên Giao long tộc kia bị hộc máu, đầu óc choáng váng, răng trong mồm gãy không ít, vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, muốn giẫy ra nhưng đá quá cứng, khiến hắn không động đậy được.

Chung Nhạc giơ chân giậm mạnh xuống đầu hắn khiến cả người hắn chui tọt vào tảng đá, chỉ lộ ra hai cái sừng.

- Khi ta là Thoát Thai Cảnh đã xếp hạng nhất yêu tộc, khi Khai Luân Cảnh cũng xếp hạng nhất, vì thế mới được yêu tộc coi trọng, được yêu tộc bảo vệ. Các ngươi tưởng ta là lãnh chủ Đông Hoang do Ngao thị phong thưởng sao?

Chung Nhạc nhìn ba vị long tộc còn lại, lạnh lùng nói:

- Lãnh chủ Đông Hoang ta đây có được danh hiệu này là chiến đấu mà có! Các ngươi thật không biết trời cao đất dày, hôm nay ở đây mà kiểm điểm đi!

- Thực lực của hắn mạnh vậy sao?

Ba vị long tộc kia biết không ổn, đã có ý rút lui:

- Xem ra không dễ ép hắn phân lãnh địa cho chúng ta rồi. Vẫn là báo cáo cao tầng rồi tính vậy…

Long nữ Ly long tộc đang định bỏ đi thì thấy Chung Nhạc xòe bàn tay, năm ngón tay biến thành các con giao long, giơ ra tóm chặt lấy nàng, quấn chặt cứng rồi cắm xuống tảng đá.

- Ngươi đừng có làm bừa!

Thiếu niên Ngư long tộc vội quay người đi, nói lớn:

- Ngươi phải biết ngươi chẳng qua là long tộc hỗn huyết, địa vị thân phận đều không sánh được với ta, ngươi…

Rầm!

Chung Nhạc đập một chưởng khiến hắn lún xuống mặt đất. Vị long nữ còn lại đã bay lên bỏ chạy ra ngoài phủ, nhưng rồi bị các con giao long kéo lại.

Chung Nhạc lại đập một chưởng khiến long nữ chui xuống tảng đá, chỉ còn nhô lên cái đầu.

Long nữ hét lớn:

- Long tương, ngươi quá hỗn xước…ưm!

Chung Nhạc giẫm lên đầu nàng ta, long nữ chui tọt xuống, Chung Nhạc bước qua. Thiếu nữ Bà long tộc và thiếu niên Ngư long tộc cũng bị hắn giẫm xuống đá như vậy.

Thanh Hà và quản sự hải tộc đều thon thót sợ hãi, thân phận tứ đại thị tộc cao quý thế nào, chỉ riêng thân phận đó cũng đã hơn long tương rất nhiều. Mà Chung Nhạc tùy tiện sỉ nhục bốn vị long tộc này như vậy, chỉ sợ sẽ gây nên sóng gió không nhỏ.