Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2210: Tu hú chiếm chỗ chim sáo (1)



Bản lĩnh chân chính của Tứ Diện Thần chính là Hỗn Độn, có thể đồng hóa hết thảy mọi thứ, thôn phệ hết thảy mọi thứ, tạm thời gọi là Đại đạo Hỗn Độn. Loại Đại đạo Hỗn Độn này thậm chí ngay cả Vũ Thanh Trụ Quang của Chung Nhạc cũng có thể thôn phệ. Trong Hỗn Độn, không gian không tồn tại, dòng thời gian không chảy, ngay cả Đạo Giải cũng oanh không ra, phá không được, quả thật chính là khắc tinh của hắn.

Nhưng Đại đạo Luân Hồi của Linh thai lại có thể cắt ra khí Hỗn Độn, thể hiện ra dị tượng vũ trụ sinh ra từ trong Hỗn Độn, sinh sinh tương khắc, khắc khắc tương sinh, vô cùng cổ quái, khiến cho Chung Nhạc đã có một tầng lĩnh ngộ khác.

Con quái vật Hỗn Độn Tứ Diện Thần kia cũng phát ra thanh âm kêu rên, trầm muộn như sấm. Hiển nhiên Linh thai tự động hộ chủ cũng khiến cho hắn ăn thua thiệt lớn.

- Cỗ Linh thai này gặp nguy hiểm mới tự động phản kích, trong Linh thai hẳn là vẫn chưa có ý thức a?

Chung Nhạc vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên Hỗn Độn xung quanh chợt biến mất không thấy đâu nữa, Tứ Diện Thần khôi phục lại hình dáng như bình thường, một tay ôm lấy miệng chính mình, trong khóe miệng đang không ngừng chảy máu, nhanh chóng thối lui về phía sau, đột nhiên ầm một tiếng đánh vỡ không gian, tiến vào trong Đạo Giới biến mất không thấy đâu nữa.

Mà quang mang do Linh thai phát ra kia cũng đột nhiên dừng lại, thu liễm xuống, quang mang ảm đạm, hiển nhiên một lần bạo phát vừa rồi kia cũng khiến cho nó tiêu hao không nhỏ.

- Hiện tại nếu ta chém hắn, có phải lực phản kích của Đại đạo Luân Hồi sẽ không còn cường hoành như vừa rồi nữa không?

Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía. Trận chiến giữa Đại Tư Mệnh và Khởi Nguyên Đạo Giới hung mãnh tới cực điểm, cho dù là đang giao phong với tồn tại như Khởi Nguyên Đạo Thần bậc này, Đại Tư Mệnh vẫn như cũ có dư lực chú ý tới tình huống bên này, chú ý tới nhất cử nhất động của Chung Nhạc.

Trận chiến của những Thần Vương còn lại cũng vô cùng mãnh liệt, không ngừng thống hạ sát thủ. Thực lực của Hắc Bạch Nhị Đế cực mạnh, nhưng Hoa Tư nương nương liên thủ với Thần Hậu nương nương, cộng thêm Linh căn Tử Trúc cũng đủ để ngăn cản. Đám Thần Vương còn lại như Vũ Thanh Thần Vương, Trụ Quang Thần Vương, Khởi Nguyên Thần Vương… đối chiến với Thần Ma Tà Tam Đế cũng không rơi xuống hạ phong.

Chỉ có Phong Hiếu Trung liên thủ với Càn Đô Thần Vương là đánh tới mức khiến cho Thiên không ngừng chạy loạn, không dám chính diện chống lại.

Hiện tại Tứ Diện Thần đã bỏ chạy, có thể uy hiếp tới Chung Nhạc, sợ rằng duy nhất có cỗ Linh thai trước mắt này mà thôi.

- Hổ thẹn! Vẫn còn chưa ra đời đã khiến cho ta phải kiêng kỵ như vậy, không dám trực tiếp thống hạ sát thủ, cỗ Linh thai Luân Hồi Thánh Vương này quả thật bất phàm a!

Chung Nhạc định thần trở lại, hít mạnh một hơi thật dài, Tiên Thiên Thần Đao trong tay biến mất không thấy đâu nữa.

Hắn lẳng lặng đứng thẳng trước Linh thai, yên lặng cảm ứng ý thức trong Linh thai, nghĩ muốn thăm dò xem trong Linh thai có phải quả thật đã sinh ra ý thức hay không, có thân thiện với chính mình hay không.

Bất Diệt Thần Thức của hắn thăm dò vào trong Linh thai. Bên trong cỗ Linh thai kia tựa hồ một mảnh trống rỗng, không có bất kỳ ý thức gì. Chung Nhạc không ngừng tìm kiếm, đột nhiên cảm giác được một cỗ ý thức hung mãnh ầm ầm bùng phát, thôn phệ Bất Diệt Thần Thức của hắn.

Sắc mặt Chung Nhạc trầm xuống, đứng ở nơi đó càng vững chắc ổn định hơn, khí thế phát ra càng lúc càng mạnh, từng đạo từng đạo quang luân sau đầu xoay tròn, vận tốc xoay chuyển càng lúc càng nhanh.

- Trẫm chính là người đã mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, kéo Đạo Giới vào Luân Hồi, sáng tạo ra Đại đạo Luân Hồi…

Đạo quang quanh người hắn không ngừng chấn động, đại đạo bộc phát ra quang mang sáng ngời, khiến cho toàn thân hắn như quang như diễm.

- Ngươi là sinh linh do Đại đạo Luân Hồi diễn sinh ra, lại phòng bị Trẫm như vậy! Trong ý thức của ngươi vẫn cho rằng Luân Hồi là của ngươi, khu Luân Hồi thứ bảy là của ngươi!

Mặc dù chỉ trong khoảnh khắc tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng Chung Nhạc lại dọ thám ra được khá nhiều thứ từ trong ý thức của cỗ Linh thai này, lạnh lùng nói:

- Ngươi không biết cảm ơn Trẫm, thì có gì khác với những Tiên Thiên Thần Ma khác chứ? Trẫm có thể sáng tạo ra ngươi, cũng có thể…

Ầm ầm!

Toàn thân hắn sắc bén như đao, cắt mở thiên địa, cắt ra thời không, chém thẳng về phía cỗ Linh thai kia.

Trước mặt hắn, đao mang sắc bén khôn cùng, chém đôi hết thảy mọi thứ. Sau lưng hắn, sống đao trầm trọng như hàng rào thiên địa, thủ hộ an nguy của chúng sinh.

Trong cỗ Linh thai kia đột nhiên đại phóng quang mang, Đại đạo Luân Hồi bị dẫn động, quét thẳng về phía Chung Nhạc, uy năng của Đại đạo Luân Hồi một lần nữa bạo phát.

Sau đầu Chung Nhạc, quang luân điên cuồng chuyển động, thân hình bảy vị Đế Nhạc đan xen giao thoa, thần thông Đạo Giải bùng phát, uy năng đánh thẳng về phía Đại đạo Luân Hồi.

- Không được!

Đại Tư Mệnh quát lớn, Sinh Mệnh Cổ Thụ trong tay đột nhiên quét tới, quét ngang về phía Chung Nhạc:

- Bệ hạ, mời ngươi an phận một chút!

Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần cũng đại biến, mặc kệ công kích Đại Tư Mệnh, vung tay tế khởi Mộ Cổ, oanh kích thẳng về phía Chung Nhạc:

- Bệ hạ, ngươi làm quá tuyệt rồi! Ngươi muốn giết Luân Hồi Thánh Vương sao? Nằm mơ a!

Sắc mặt đám người Hắc Đế, Bạch Đế, Hoa Tư và Thần Hậu nương nương cũng kịch biến, trơ mắt nhìn Chung Nhạc chém về phía cỗ Linh thai kia, quên mất công kích đối thủ.

- Đại Tư Mệnh, ngươi dám!