Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2279: Diệu tai (2)



Chỗ tàn nhẫn nhất của Chung Nhạc chính là bộ phận Đại đạo Luân Hồi hắn cướp đoạt kia chính là đại đạo trong Thánh địa Luân Hồi. Cho dù Luân Hồi Thánh Vương có chết đi, một lần nữa phục sinh trong Thánh địa Luân Hồi, cũng vẫn sẽ thiếu đi bộ phận đại đạo kia.

Mà Thần đao của Chung Nhạc đáng sợ tới mức nào? Hắn bị Thần đao của Chung Nhạc chém ra làm đôi, cho dù có phục sinh trở lại cũng vẫn là hai tôn Luân Hồi Thánh Vương độc lập, không thể dung nhập lại một thể.

Nghĩ muốn dung nhập lại một thể, chỉ khi nào đạt được Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh mới có thể làm được!

Hiện tại, Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh đang xuất hiện trước mặt hắn, sao Luân Hồi Thánh Vương có thể không tâm động được?

Bất quá, lạc ấn của Khế ước Hỗn Độn vẫn còn, hắn chỉ có thể áp chế xuống, cùng với Chung Nhạc thôi động Đại đạo Luân Hồi.

Đám viên luân kia vẫn còn đang ong ong chấn động, không ngừng bộc phát ra thêm càng nhiều đạo viên luân về phía trung tâm. Mà Chung Nhạc chính là đang đứng ở trung tâm đám viên luân kia, hư ảnh Lục Giới không ngừng xoay chuyển xung quanh hắn, tựa hồ hắn chính là kỳ điểm của vũ trụ.

Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh chất chứa ảo diệu vô cùng thần kỳ, từng đạo từng đạo viên luân xinh đẹp lộng lẫy, mỗi một đạo viên luân đều mang theo đạo diệu vô tận, phát ra Đạo âm du dương, ý cảnh chất chứa trong mỗi một đạo viên luân đều không giống nhau.

Đây chính là Đại đạo Luân Hồi hoàn chỉnh, đại đạo chí cao, còn siêu việt cả Đại đạo Sinh Mệnh.

Chung Nhạc đứng ở trung tâm của viên luân, nhìn ra bên ngoài, những gì nhìn thấy cũng không giống như người bên ngoài. Cái mà hắn nhìn thấy chính là Luân Hồi Lục Giới. Lục Giới ở trong những đạo viên luân bất đồng phảng phất như nằm trong thời không bất đồng, không ngừng vặn vẹo, biến hình, biến hóa đa đoan, thần diệu muôn phương.

Mà đại đạo của Lục Giới cũng lại đang biến hóa, các loại biến hóa đều khiến cho Chung Nhạc giật mình tỉnh ngộ, tựa hồ như đang trình bày cho hắn thấy sự ảo diệu của Đại đạo Luân Hồi.

- Diệu tai!

Chung Nhạc cũng không khỏi tán thán. Một màn này quá đẹp, chất chứa đạo lý quá sâu rộng, khiến cho hắn nhịn không được lưu luyến trong đó, cơ hồ đã quên mất chính mình vẫn còn đang phải nâng đỡ Đạo Giới.

- Luân Hồi đạo hữu, có thể động thủ rồi!

Chung Nhạc thu liễm tinh thần của chính mình. Luân Hồi Thánh Vương thoáng do dự một chút, quyết định thật nhanh, lập tức thôi động Đại đạo Luân Hồi. Chung Nhạc cũng đồng thời thôi động. Đại đạo Luân Hồi lập tức ông ông chấn động, từng đạo từng đạo viên luân không ngừng ấn về phía mi tâm của Chung Nhạc, kể cả hư ảnh của Lục Giới cũng đồng thời ấn vào trong cơ thể của Chung Nhạc.

- Bệ hạ, ngươi hẳn là biết rõ cho dù ý thức của ngươi có giấu trong Đại đạo Luân Hồi đi chăng nữa, cũng không thể tuyệt đối an toàn!

Luân Hồi Thánh Vương phi thân lui về phía sau, rời khỏi Trấn Thiên Phủ, cao giọng quát lớn:

- Áp lực của Đạo Giới quá lớn, hoàn toàn có khả năng ép cho ngươi ở trong tầng tầng luân hồi vỡ nát, biến thành Hỗn Độn!

- Đa tạ đạo hữu đã quan tâm!

Toàn thân Chung Nhạc mạnh mẽ chấn động một cái, đột nhiên thu hồi từng tòa từng tòa Tiên Thiên Thánh Địa kia vào trong Bí cảnh Đạo Nhất, lực lượng tám cánh tay tản ra, Đạo Giới khoáng đạt bao la hùng vĩ nhất thời ầm ầm đè xuống.

Nhục thân của hắn chính là Nguyên thần cũng chính là đại đạo, nhục thân và Nguyên thần không phân biệt. Đạo Giới mạnh mẽ đè xuống, đầu tiên ép cái đầu của hắn vỡ nát.

Bí cảnh Đạo Nhất chính là ẩn giấu trong đầu của hắn, là oanh mở Hỗn Độn trong đầu tạo thành, hình thành không gian tương tự như Vũ trụ Cổ lão. Nhưng hiện tại, vô số nhật nguyệt tinh thần trong Bí cảnh Đạo Nhất hết thảy đều bị ép thành bột mịn, vũ trụ hủy diệt. Đám bột mịn nhao nhao chấn động, khôi phục trở lại thành khí Hỗn Độn.

Đám Tiên Thiên Thánh Địa trong Bí cảnh Đạo Nhất cũng nhao nhao tan rã dưới áp lực kinh khủng của Đạo Giới, bị chấn động thành khí Hỗn Độn.

Tình cảnh từng tòa từng tòa Tiên Thiên Thánh Địa lần lượt bị hủy diệt có thể xưng là khủng bố.

Đứng ở bên ngoài Trấn Thiên Phủ nhìn lại, chỉ là nhìn thấy cái đầu của Chung Nhạc bị đập nát, nhưng trong cơ thể Chung Nhạc, tình cảnh vũ trụ hủy diệt đáng sợ do chấn động tạo thành kia lại chính là hủy thiên diệt địa, toàn thể vũ trụ trong đầu hắn bị nghiền ép trở lại thành một cái kỳ điểm.

Trong nháy mắt cái kỳ điểm này hình thành, ý thức của Chung Nhạc được Đại đạo Luân Hồi giấu nạp, cũng không bị Đạo Giới hủy diệt, được chuyển dời vào trong kỳ điểm.

Mà khoảnh khắc này, ý thức của Chung Nhạc ở bên trong kỳ điểm nhìn ra bên ngoài, lại đã nhìn thấy một màn cảnh tượng hoàn toàn khác.

Hắn đã nhìn thấy hình ảnh vũ trụ đại bạo tạc, vũ trụ đang lúc hình thành. Vô số tinh tú dùng tốc độ siêu việt tốc độ ánh sáng bùng phát ra, cực nhanh bay đi, mang theo từng đạo từng đạo quang ngân. Một màn này cực kỳ mỹ diệu, nhưng lại trầm tịch, không có bất kỳ thanh âm nào.

Ý thức của hắn khẽ chấn động một cái, đột nhiên xuất hiện một loại lĩnh ngộ.

- Khởi nguyên! Thì ra là thế! Đây mới là khởi nguyên! Đây mới là chung kết! Đây mới là Chư Thiên Vô Đạo!

Hắn đã từng tham ngộ Chư Thiên Vô Đạo của Khởi Nguyên Đạo Thần, từng nghiên cứu Mộ Cổ cấp bậc Đạo Thần, cảm ngộ đối với Chư Thiên Vô Đạo rất sâu, thậm chí còn siêu việt Hắc Đế, còn đã siêu việt Khởi Nguyên Thần Vương.

Nhưng cho dù hắn có tìm hiểu như thế nào, thủy chung cũng không thể siêu việt được Khởi Nguyên Đạo Thần, thậm chí còn là cách biệt cực xa.

Nhưng hiện tại, ngay tại khoảnh khắc Bí cảnh Đạo Nhất của hắn hủy diệt này, hắn trong lúc bất chợt đã ngộ ra, đã ngộ được khởi nguyên và chung kết, đã ngộ được Chư Thiên Vô Đạo chân chính.

- Thì ra là thế! Thì ra là thế!

Bí cảnh Đạo Nhất đổ sụp, thân là đầu mối của toàn bộ Bí cảnh, toàn bộ pháp lực, toàn bộ đại đạo trong cơ thể hắn, cứ như vậy sụp đổ, trực tiếp khiến cho pháp lực của hắn không thể khống chế, đại đạo không thể khống chế!

Bí cảnh Âm Dương của hắn cũng theo đó đổ sụp, vỡ vụn, biến thành Hỗn Độn. Tiếp theo chính là Bí cảnh Thần Tài, Bí cảnh Vạn Tượng, Bí cảnh Ngũ Hành, Bí cảnh Huyết Mạch, Bí cảnh Trụ Quang, Bí cảnh Không Gian.

Những Bí cảnh to to nhỏ nhỏ còn lại trong cơ thể hắn nhao nhao đổ sụp, tan rã. Đại đạo bị chấn thành bột mịn. Nếu không phải có Đại đạo Luân Hồi bảo hộ, chỉ sợ ý thức của hắn cũng sẽ bị ép thành bột mịn, ép thành khí Hỗn Độn, không còn tồn tại.

Nhưng cho dù là vậy, ý thức của Chung Nhạc ở trong trung tâm của Đại đạo Luân Hồi cũng nhìn thấy vòng từng vòng từng vòng Luân Hồi bên ngoài đang yên diệt, bị hủy diệt dưới áp lực đáng sợ của Đạo Giới.

Loại tốc độ sụp đổ này cực kỳ đáng sợ, nhưng cũng may từng đạo từng đạo Luân Hồi vẫn như cũ đang không ngừng sinh sôi, khiến cho Đạo Giới mặc dù vẫn luôn đang không ngừng đè xuống, nhưng thủy chung cũng không thể đè tới chỗ hạch tâm của Đại đạo Luân Hồi.

Đạo Giới không ngừng đè xuống, trong nháy mắt đã đè tới bàn chân của hắn. Đối với Luân Hồi Thánh Vương và Đại Toại, đây chỉ là chuyện tình trong nháy mắt, nhưng đối với ý thức của Chung Nhạc trong Đại đạo Luân Hồi, lại là dài dằng dặc vô cùng, thậm chí phảng phất như là vĩnh hằng vậy.