Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 232: Hồng Mẫu Hải Quỳ



- Ta thua rồi!

Giao Thanh Đồ không ngừng thở hổn hển, cặp mắt vô thần nhìn lên vầng minh nguyệt trên không trung. Chỉ thấy ánh trăng chậm rãi di chuyển về phía Tây, trong lúc bất tri bất giác, mặt trăng đã biến mất. Cũng không lâu lắm, lúc mặt trời vừa mọc lên, thương thế trên người hắn mới tốt hơn vài phần, đã có thể động đậy được. Lần này hắn đã thua, thua cực kỳ lưu loát, tìm không được nửa phần lý do để an ủi chính mình.

- Truyền thừa Tổ Long, chỉ có truyền thừa Tổ Long mới có thể đánh bại được hắn!

Cặp mắt Giao Thanh Đồ dần dần khôi phục lại thần thái, đứng dậy quay trở về Long Thành. Rất xa, hơn mười gã đệ tử trẻ tuổi Long Tộc nhìn thấy hắn, không khỏi một mảnh chuyện trò vui vẻ, cao giọng nói:

- Đệ nhất cường giả Khai Luân Cảnh, tối hôm qua đi nơi nào khoái hoạt vậy?

Khóe mắt Giao Thanh Đồ lóe lên một cái, nhớ lại trận thảm bại tối hôm qua của chính mình, lắc đầu tiến vào Long Thành:

- Long Nhạc, đợi sau khi ta tu luyện xong truyền thừa Tổ Long, ta nhất định sẽ đi Đông Hoang tìm ngươi, rửa sạch mối nhục tối hôm qua!

O0o

Vào lúc này, tại lãnh địa của Giao thị, trong một tòa thành trì to lớn dưới đáy biển, cung điện tầng tầng. Trong đại điện một tòa cung điện trong số đó treo vô số ngọn Hồn đăng, số lượng lên tới mấy ngàn. Đột nhiên, một cái Hồn đăng chợt vụt tắt, vỡ nát.

Giao Long Tộc mặc dù vẫn còn đang cuồng hoan, nhưng cho dù là cuồng hoan, thì vẫn luôn có người canh gác tòa Hồn Đăng Điện này. Ngọn Hồn đăng vỡ nát kia rất nhanh đã dẫn tới sự chú ý, được tầng tầng báo lên các Trưởng lão Giao thị, tạo thành chấn động thật lớn.

- Giao Tam Nguyên đã chết!

Giao Tam Nguyên, một cường giả Pháp Thiên Cảnh của Giao thị Long Tộc đã chết!

Giao Tam Nguyên cảnh giới Pháp Thiên Cảnh, bản thân có thực lực cực kỳ đáng sợ, là trụ cột vững chắc trong hàng ngũ trung niên của Long Tộc. Hiện tại không ngờ lại tử vong trong vô thanh vô tức, không biết đã bị kẻ nào giết chết.

Đám Tộc trưởng, Trưởng lão của Giao Long Tộc cực kỳ tức giận, lập tức thôi động Hồn đăng, tìm được địa điểm Giao Tam Nguyên tử vong. Nhưng bọn họ chỉ tìm được một cỗ thây khô! Giao Tam Nguyên đã bị hút khô một thân tinh khí. Long khí, Nguyên đan, Nguyên thần... Hết thảy đều héo rũ, nhục thân nhăn nheo, tử trạng vô cùng thê thảm.

Khóe mắt Tộc trưởng Giao thị run rẩy, trầm giọng nói:

- Hắn không biết đã bị Tinh Quái gì thải dương bổ âm, vì thế cho nên tại thời điểm khoái hoạt tới cực điểm, nguyên dương hao tận mà mất mạng. Bất luận là kẻ nào gây ra, cũng phải khiến cho hắn chết không có chỗ chôn!

Giao Long Tộc lập tức sưu tầm toàn bộ phiến Hải vực này, nhưng cũng không tìm được hung thủ. Tin tức này vừa truyền ra, toàn thể Long Tộc chấn động. Long Tộc bắt đầu sưu tầm những người chứng kiến trận cuồng hoan tại Long Thành tối hôm qua. Cuối cùng tra được Giao Tam Nguyên tối hôm qua đã cùng với một con Hải Xà Tinh xích hồng sắc rời khỏi Long Thành, tiến vào Hải vực biển sâu.

Long Tộc lại tinh tế điều tra, lập tức tra được tới trên đầu của Xích Luyện Nữ. Bọn họ biết được, lúc Chung Nhạc tiến vào Đông Hải, Nhị đệ tử của Sư Bất Dịch là Xích Luyện Nữ cũng cùng với hắn đi tới Long Thành. Sau đó xảy ra sự kiện Sa Kỳ Sơn phản loạn, cường giả Long Tộc bận bịu trấn áp thế lực của Sa Kỳ Sơn, không ai giám thị Xích Luyện Nữ. Từ sau thời điểm đó, bọn họ đã mất đi tung tích của nữ yêu này.

- Xích Luyện Nữ!

- Long Nhạc, Long Nhạc đâu rồi? Hắn dẫn Xích Luyện Nữ tới đây, hơn phân nửa là đã hợp mưu với Xích Luyện Nữ, cùng mưu hại Giao Tam Nguyên a!

- Ngao thị, giao Long Nhạc ra đây!

O0o

Lúc này, Chung Nhạc sớm đã rời xa mảnh đất thị phi Long Thành này, dán sát mặt biển phi hành về phía trước hơn mấy vạn dặm. Lúc này hắn mới cẩn cẩn thận thận lấy ra sợi kim kiếm bằng vũ kia. Sợi bằng vũ này hiện tại đã cực kỳ rách nát, không cho phép hắn có chút bất cẩn nào, chỉ cần có một chút lơ là thôi, sợ rằng cũng sẽ khiến cho sợi bằng vũ này vỡ vụn thành từng mảnh.

Chung Nhạc khẽ nâng sợi bằng vũ này trong lòng, đột nhiên chỉ thấy sợi bằng vũ nhẹ nhàng bay lên, dán sát mặt biển bay về phía trước.

Chung Nhạc lập tức tăng nhanh tốc độ phi hành, theo sát phía sau sợi bằng vũ. Sợi bằng vũ lúc mới bắt đầu bay đi, tốc độ cũng không quá nhanh, giống như một sợi lông vũ bị gió thổi bay đi vậy, một canh giờ bất quá cũng chỉ bay đi chừng trăm dặm mà thôi. Nhưng sau một canh giờ, tốc độ sợi bằng vũ này càng lúc càng nhanh hơn. Lại qua thêm nửa canh giờ nữa, tốc độ của sợi kim kiếm bằng vũ này thình lình đột phá bức tường âm thanh, phát ra một tiếng chấn minh nhẹ nhàng.

Trong nháy mắt phá vỡ bức tường âm thanh, trên sợi bằng vũ này có bốn năm sợi vũ phiến dài một xích bị chấn nát, khiến cho Chung Nhạc nhìn thấy cũng hãi hùng khiếp vía một trận. Sợi kim kiếm bằng vũ này mặc dù là một bộ phận của Thánh khí, nhưng dù sao cũng đã trúng phải trọng kích của Bàn Long Kiếm, tổn thương tới mức thậm chí ngay cả một kiện Hồn binh bình thường cũng không bằng. Một màn này khiến cho Chung Nhạc hoài nghi chỉ cần chấn động kịch liệt thêm một chút nữa, sợi bằng vũ này sẽ sẽ bị lực cản không khí chấn vỡ thành mảnh vụn.

Vũ phiến trên sợi kim kiếm bằng vũ kia vẫn tiếp tục tróc ra, mà tốc độ lại càng lúc càng nhanh hơn, Chung Nhạc không khỏi phải gia tăng tốc độ, ra sức phóng đi trên mặt biển. Cũng không lâu lắm, kim kiếm bằng vũ đã bay xa hơn bốn ngàn dặm, tốc độ đã đạt tới gấp đôi tốc độ âm thanh. Chung Nhạc cũng dốc sức truy đuổi, tốc độ này đã sắp đạt tới tốc độ cực hạn của hắn rồi.

Vốn dĩ tốc độ cực hạn của hắn là gấp đôi tốc độ âm thanh, hiện tại đã tu luyện thành công, năm đại Bí cảnh viên đạt tới mãn, hơn nữa đã luyện ra hình thái thứ ba của Nguyên thần, tốc độ của hắn lại có chút tăng lên, toàn lực phi hành có thể đạt tới trình độ gấp hai lần sáu, hai lần bảy tốc độ âm thanh. Bất quá, đây chỉ là toàn lực phi hành, cũng không thể kéo dài quá lâu được. Dưới trạng thái toàn lực phi hành, Chung Nhạc nhiều nhất chỉ có thể kiên trì không tới thời gian nửa canh giờ, tu vi sẽ liền tiêu hao sạch sẽ, mà ngay cả nhục thân cũng sẽ không chịu nổi. Nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của kim kiếm bằng vũ, khẳng định sẽ còn tiếp tục gia tốc nữa.

Không bao lâu sau, Chung Nhạc đã không thể không tế khởi Nguyên thần, mở ra Kim Ô Song Dực, đề thăng tốc độ của chính mình lên tới cực hạn.

Lại qua thêm một hồi nữa, tốc độ của kim kiếm bằng vũ đã vượt qua tốc độ cực hạn của hắn, đạt tới gấp ba lần tốc độ âm thanh, khoảng cách với Chung Nhạc cũng càng lúc càng xa hơn. Chung Nhạc liều mạng truy đuổi, đột nhiên dư lực cạn kiệt, không thể ngưng tụ được lực lượng, không thể không thu hồi lại Kim Ô Song Dực, phóng người nhảy lên trên lưng Nguyên thần Kim Ô, để Nguyên thần cõng theo chính mình phi hành.

Nguyên thần vỗ cánh bay đi, nhưng tốc độ lại giảm xuống một bậc, chỉ có thể phi hành với tốc độ kém hơn tốc độ âm thanh một bậc, bị sợi kim kiếm bằng vũ kia bỏ rơi càng lúc càng xa.

- Nguy rồi! Nếu sợi kim kiếm bằng vũ này bay ra khỏi phạm vi cảm ứng của ta, sợ rằng lần này ta chính là dùng giỏ trúc múc nước, tốn công vô ích rồi!

Trong lòng Chung Nhạc có chút gấp gáp, dụng tâm cảm ngộ phương vị của kim kiếm bằng vũ. Lúc này, sợi bằng vũ này đã cách hắn khoảng chừng tám ngàn dặm hải trình, mặc dù tốc độ cũng không tiếp tục đề thăng, nhưng khoảng cách với hắn càng lúc càng xa hơn. Qua không bao lâu nữa, sợ rằng nó sẽ bay ra phạm vi cảm ứng của hắn. Mặc dù hắn đã dùng linh hồn thối luyện kim kiếm bằng vũ qua một lần, nhưng cũng có hạn chế về mặt khoảng cách. Nếu vượt qua khoảng cách này, hắn sẽ không thể cảm ứng được nữa.

Đột nhiên tốc độ của kim kiếm bằng vũ chợt giảm xuống. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:

- Nó đã tìm được Thần Dực Đao? Không đúng! Nếu đã tìm được Thần Dực Đao, kim kiếm bằng vũ chắc chắn sẽ không tiếp tục di động nữa, mà là hòa làm một thể với Thần Dực Đao. Mà hiện tại nó vẫn tiếp tục di động, nhưng tốc độ đã giảm đi, điều này nói rõ nó đã chui vào trong biển!

Ở trong biển, lực cản của nước biển so với lực cản không khí còn lớn hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa tốc độ truyền bá thanh âm trong nước biển cũng nhanh hơn tốc độ truyền bá trong không khí gấp ba bốn lần, ở trong biển rất khó đột phá bức tường âm thanh. Tốc độ của kim kiếm bằng vũ giảm đi, chỉ có một giải thích duy nhất chính là sợi kim kiếm bằng vũ này đã chui vào trong biển.

- Đã chui vào trong biển, nói rõ khoảng cách với Thần Dực Đao cũng đã không còn xa nữa!

Chung Nhạc gia tăng khôi phục khí tức, luyện hóa Nội đan Thú Thần bổ sung tu vi pháp lực. Sau khi tu vi khôi phục, lập tức thu hồi Nguyên thần, để cho Nguyên thần cũng điều tức một phen, khôi phục lại trạng thái toàn thịnh. Mà hắn thì chân đạp song long, hai con Giao Long do tinh thần lực quan tưởng ra bị hắn dẫm ở dưới chân, ở trên mặt biển nhanh chóng bơi lội, cực nhanh phóng đi.

Hai con Giao Long bay về phía trước hơn vạn dặm, cuối cùng tìm được địa phương kim kiếm bằng vũ chui vào trong biển. Nhưng Chung Nhạc cũng không tiến vào trong biển, mà tiếp tục thôi động Giao Long phóng đi như bay trên mặt biển, men theo cảm ứng với kim kiếm bằng vũ mà đi. Lực cản ở trong nước quá lớn, tốc độ không nhanh bằng di chuyển trên mặt biển, cho nên hắn tuyển chọn phi hành trên mặt biển, tiếp tục đuổi theo.

Lại qua thời gian thêm nửa ngày nữa, Chung Nhạc đã phóng chạy trên mặt biển thêm mấy ngàn dặm nữa, rốt cuộc đã đuổi kịp kim kiếm bằng vũ. Một người một kiếm, một kẻ ở trên mặt biển đạp Giao Long phi hành, một cái ở dưới đáy biển phóng tới.

Sắc trời lại một lần nữa tối dần, thái dương xuống núi, mặt trăng bay lên. Chung Nhạc cảm thấy nhiệt độ trên mặt biển càng lúc càng thấp dần, phía trước đột nhiên xuất hiện từng mảnh từng mảnh băng khối trắng tinh thật lớn trôi nổi trên mặt biển. Mà trên không trung cũng dần dần rơi xuống từng đóa từng đóa hoa tuyết.

Chung Nhạc chậc chậc lấy làm kỳ lạ, hiện tại Đại Hoang chính là thời gian xuân về hoa nở, không ngờ nơi này lại là ngày đông giá rét như vậy.

Trên mặt biển phía trước, khối băng trôi nổi càng lúc càng nhiều hơn, thậm chí còn có từng tòa băng sơn, từng dòng sông băng thật lớn. Lại tiến về phía trước thêm một hồi nữa, chính là một khối lục địa do băng tuyết cấu thành.

Mà ở phía dưới lục địa băng tuyết, tốc độ di chuyển của kim kiếm bằng vũ càng lúc càng chậm lại, hiển nhiên sợi bằng vũ này đang xuyên toa trong sông băng, tốc độ giảm đi đáng kể. Trong lòng Chung Nhạc không khỏi có chút bận tâm, với tốc độ hiện tại của sợi bằng vũ rách nát tả tơi này, có thể xuyên qua được những dòng sông băng này hay không. Nếu thời điểm nó xuyên qua những dòng sông băng này lại bị chấn nát, như vậy hắn thật sự là khóc cũng không có chỗ mà khóc rồi.

- Kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp sự biến hóa! Một kế hoạch cho dù có hoàn mỹ tới đâu, cũng có thể gặp phải những biến hóa không thể khống chế, không thể lường trước được!

Chung Nhạc thầm than một tiếng, thân hình đột nhiên dừng lại, chui thẳng vào trong phiến băng hải này. Xung quanh thân thể hắn bốc lên nhiệt lực hừng hực, hỏa quang hóa thành từng con từng con Hỏa Giao Long bao phủ trên thân thể, chống lại sự băng hàn xung quanh, hòa tan sông băng, tiếp cận sợi bằng vũ kia.

- Hồng Mẫu Hải Quỳ? Cẩn thận!

Phía trước chợt mơ hồ hiện ra từng đạo quang tuyến hồng sắc, Tân Hỏa ở trong Thức hải của hắn đột nhiên quát lớn:

- Một con Hồng Mẫu Hải Quỳ thật lớn! Trong tầng băng Tổ Tinh sao lại có loại sinh vật này?

Chung Nhạc lập tức mở ra Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm nhìn lại. Chỉ thấy trong tầng băng dày đặc có một con quái vật khổng lồ đang du động trong băng. Cử động của nó cực kỳ mau lẹ, chính là một con hải quỳ, trên người mọc ra ngàn vạn sợi xúc tu tinh hồng sắc. Vô số sợi xúc tu mở ra, chiều dài tới vài dặm, đang xuyên toa tới lui tuần tra trong tầng băng.

Đây là một loại sinh vật kịch độc, từ rất xa, Chung Nhạc đã nhìn thấy cả tầng băng đều bị độc tố nhuộm thành một mảnh đỏ tươi. Sợi kim kiếm bằng vũ chính là bơi xuyên qua phụ cận con hải quỳ này.

- Không đúng! Không đúng! Trên Tổ Tinh vốn không có loại yêu vật Hồng Mẫu Hải Quỳ này!

Trong lòng Tân Hỏa khẽ động, chợt thấp giọng nói:

- Loại Hồng Mẫu Hải Quỳ này là sinh vật chỉ có trong hải dương của Mộc Diệu Tinh mà thôi! Nhạc tiểu tử, gã cường giả Côn Bằng Tộc kia khẳng định là đang ở phụ cận. Con Hồng Mẫu Hải Quỳ này là trận pháp thủ hộ do hắn bày bố ra!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hỏi:

- Loại yêu vật chỉ có trong hải dương của Mộc Diệu Tinh? Trên Mộc Diệu Tinh, ngoại trừ Côn Bằng Tộc ra, còn có những sinh linh khác nữa sao?

- Hải dương trên Mộc Diệu Tinh cực kỳ rộng lớn, nhỏ nhất cũng có ức vạn dặm. Trong biển sinh sống rất nhiều loại Thánh Linh cổ quái không thể tưởng tượng nổi. Hồng Mẫu Hải Quỳ chỉ là một loại trong số đó mà thôi. Nơi đó còn có Lôi Đình Thủy Mẫu nữa. Bất quá, loại Lôi Đình Thủy Mẫu này không phải sinh hoạt trong hải dương, mà là sinh hoạt trên không trung, dùng lôi đình làm thức ăn, ở trên lôi tầng khủng bố thôn phệ lôi điện, cực kỳ đáng sợ!

Tân Hỏa mượn Thần Nhãn thứ ba của Chung Nhạc quan sát, nói:

- Gã cường giả Côn Bằng Tộc kia lưu lại con hải quỳ này, nhất định là để thủ hộ Thần Dực Đao và thi thể của chính mình. Ngươi nhìn quỹ tích du động của những sợi xúc tu của con Hồng Mẫu Hải Quỳ kia tựa hồ không có gì đặc biệt, nhưng hình thái của đám xúc tu này vừa vặn cấu thành đồ án Đồ đằng, mỗi khi xúc tu du động một lần, có ít nhất mấy trăm loại Đồ đằng biến hóa ẩn chứa trong đó!

Chung Nhạc tinh tế quan sát, trong lòng nhất thời nghiêm nghị. Chỉ thấy quỹ tích di chuyển và hình thái xúc tu của con hải quỳ kia cũng không phải là hoàn toàn không chút quy luật, mà là dùng một loại văn lộ Đồ đằng với những quy luật không thể tưởng tượng nổi biến thành, cực kỳ thâm ảo phức tạp.

- Nhạc tiểu tử, thôi động Thần Nhãn thứ ba, nhìn một chút sâu bên trong tầng băng, nơi đó khẳng định còn nữa những Hồng Mẫu Hải Quỳ khác nữa!

Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, vội vàng điều động pháp lực, thôi động Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía chỗ càng sâu hơn trong tầng băng. Ánh mắt Thần Nhãn thứ ba của hắn dần dần nhìn thấy được tình huống mấy trăm dặm sâu bên trong tầng băng. Chỉ thấy từng con từng con Hồng Mẫu Hải Quỳ to lớn thân dài vài dặm đang vung lên xúc tu, cũng đều là do quỹ tích của các loại Đồ đằng quỷ dị biến hóa mà thành. Mà ở càng sâu bên trong tầng băng, còn có thêm càng nhiều Hồng Mẫu Hải Quỳ nữa như ẩn như hiện.

- Gã cao thủ Côn Bằng Tộc này là dùng vật sống để bày trận! Bày bố Sát trận, dùng vật sống để bày trận càng thêm thần diệu khó lường, càng có biến hóa so với dùng vật chết để bày trận, cơ hồ là không chút sơ sót, không thể phá vỡ!

Tân Hỏa quan sát trong chốc lát, đột nhiên chợt thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Ta còn tưởng tiểu tử này thật sự dùng vật sống bày trận, luyện tới tình trạng không chút sơ sót không thể phá vỡ rồi chứ, hóa ra là không phải! Nhạc tiểu tử, tòa Sát trận này cực kỳ phức tạp, hơn nữa còn là một tòa Sát trận hoàn chỉnh, nếu ta chỉ điểm ngươi phá trận, sợ rằng sẽ không kịp. Ngươi giao thân thể ngươi để cho ta khống chế, chúng ta phá trận, xông vào trong đó!