Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 435: Tuyệt đối không thể giữ lại (1)



Gió lớn thổi ào ào, phía trên bầu trời Hoang Thành vẫn là vầng mặt trời đó, nhưng đại lục ma tộc lúc này tràn ngập ma khí, nhìn từ phía dưới, mặt trời cũng không phải màu kim nữa mà như vầng ma nhật đỏ nhàn nhạt.

Xung quanh Hoang Thành, sa mạc mênh mông, cuồng phong làm những đụn cát di chuyển, nhát mắt địa hình đã có thể thay đổi.

Những chiếc vòi rồng đen kịt quét qua hoang mạc, cuốn lên những bộ xương chôn dưới cát.

Có những bộ xương rất lớn, bị thứ kỳ quái nào đó trong ma khí ở sa mạc điều khiển, nhảy múa trong vòi rồng như vật sống, vô cùng quỷ dị. Nhưng vòi rồng vừa qua là ma khí trong những bộ xương này biến mất, rơi xuống đất.

Đến khi vòi rồng sau cuốn lên chúng lại nhảy múa, đây là cảnh tượng kỳ lạ của hoang mạc ma tộc, những nơi khác không thể thấy được kỳ quan này.

Ma nhật chiếu rọi đại mạc.

Hoang Thành tĩnh lặng, chỉ có khí tức của cường giả lay động. Phía trên bầu trời tòa thành, ma vân cuồn cuộn.

Đột nhiên hai viên nguyên đan từ trong Hoang Thành bay lên, chiếu sáng vạn trượng, quét sạch ma vân ma khí toàn thành, nháy mắt đã chói lòa ánh nắng!

Hai viên nguyên đan này to tương đương nhau nhưng mỗi viên đều có điểm khác biệt. Một viên bên trong có hư ảnh của chín vị ma thần đứng trên tế đàn, chính giữ cúng bái một cái đầu khổng lồ của ma thần. Đầu ma thần còn sáng hơn cả mặt trời.

Viên nguyên đan còn lại thì bên trong có hư ảnh của Phục Hy đầu người thân rắn, bên cạnh là nhật nguyệt dập dìu, luân hồi bất định.

Hai viên nguyên đan bay lên càng ngày càng cao, càng ngày càng sáng chói, che lấp cả ánh sáng của ma nhật, chiếu rọi toàn bộ Hoang Thành, không một ai có thể thấy được bóng!

Trong hai viên nguyên đan đột nhiên thần thông bạo phát công kích lẫn nhau. Nháy mắt đã có vô số kiếm khí bắn ra. Kiếm khí bắn ra từ nguyên đan Phục Hy, giống như kim loại phát ra tiếng leng keng Kiếm khí hóa giao long, vạn long xuất hiện phía trên Hoang Thành bay lượn ngập trời, nhằm vào nguyên đan Thiên Thánh Ma Thần chém tới.

Trong nguyên thần Thiên Thánh Ma Thần vọng ra tiếng tế tự, rồi tiếng trống tùng tùng vang lên, dương như trong nguyên đan có ma thần gióng trống, tiếng trống chấn động trời đất, đánh vỡ tan những con giao long đang lao tới.

Hai viên nguyên đan bay lượn trên không trung, những tiếng keng keng va đập vang lên tới mấy trăm lần, tiếng trống ngày một vang vọng, uy lực ngày một mạnh hơn, tiêu diệt vô số giao long. Đột nhiên Phục Hy trong nguyên đan mở mắt, hai vầng nhật nguyệt bên cạnh rơi vào hai mắt, bắn ra hai đạo thần quang, biến thành Âm Dương nhị khí, phá trùng trùng sóng âm, chém xuống nguyên đan Thiên Thánh Ma Thần!

Từ trong nguyên đan của Thiên Thánh Ma Thần bay ra một chiếc trống lớn. Mặt trống có bốn ma thần cỡ nhỏ cao khoảng ba tấc đang gõ trống. Tiếng trống chiến đấu với Âm Dương nhị khí.

Trong nguyên đan của Thiên Thánh Ma Thần lại có hai ma thần cỡ nhỏ bay ra. Trong đó một ma thần tay cầm một phiến lá liễu giống lưỡi kiếm, dài khoảng bốn tấc, cố gắng đâm tới. Một ma thần khác thi đứng trên mặt lá, hai tay thiên biến vạn hóa, truyền thần thông vào phiến lá đâm về phía nguyên đan Phục Hy.

Trong nguyên đan Phục Hy, Phục Hy hất đuôi, đuôi rắn cuốn thanh kiếm giống như lông vũ đâm ra.

Hai thanh quái kiếm va chạm, trên hoang đài ở Hoang Thành, các vị cự phách, cự đầu sắc mặt kịch biến. Lão ẩu đến từ Cát Tường tộc vội vàng xé rách tay áo ném ra.

Ống tay áo bay lên, đột nhiên mở rộng, biến thành vân khí mù mịt chắn trăm dặm Hoang Thành.

Ống tay áo vừa tan đi, liền nghe tiếng phụt phụt phá không và tiếng rẹt rẹt liên tục vang lên. Kim kiếm giống lông vũ và Phỉ Thúy Kiếm giống lá liễu va vào nhau, vô số đạo kiếm khí vô hình bạo phát, kiếm khí dài tới vài chục dặm hoành tảo bốn phương tám hướng!

Đám mây mịt mù từ trong ống tay áo kia bị các đạo kiếm khí chém tơi tả. Kiếm khí bị mây chặn lại, không chém xuống Hoang Thành, nhưng hoang mạc bên ngoài thì bị kiếm khí vô hình chém thành những đường nứt vỡ tới mấy chục dặm, vô cùng khủng khiếp!

Trên hoang đài, hai vị thiếu niên đứng đối diện nhau, không hề động đậy.

Chung Nhạc và Ma Thánh đấu mắt, khí thế của cả hai đều càng ngày càng mạnh, giống như hai tấm màn sắt uỳnh uỳnh đọ nhau trên không.

Khí thế hai bên liên tục bành trướng, người khác cảm giác như khí thế của họ biến thành hai đại cao thủ quyết đấu.

Chỉ cần chiếm được một chút ưu thế về khí thế là có thể thừa thế ra tay, mở rộng ưu thế, kích sát đối phương với thế như chẻ tre.

Tuy ở đây có nhiều cường giả nhưng không nhiều người nhận ra điều này. Cũng chỉ có cự phách và tám người Tu La mới nhận ra sự nguy hiểm trong đó, sắc mặt ngưng trọng.

Các cường giả ma tộc khác, bao gồm cả cự đầu Pháp Thiên Cảnh, cũng chỉ thấy được sự đối đầu giữa nguyên đan của hai bên.

Chung Nhạc và Ma Thánh chưa động, nguyên đan động trước. Nguyên đan ra tay thay họ, trên bầu trời Hoang Thành triển khai một trận đối quyết bất ngờ.

Hai viên nguyên đan quyết chiến càng ngày càng ác liệt, tung các loại thần thông, ngay cả cường giả ma tộc cách một tầng mây nhìn cũng rất rõ ràng, hoa mày chóng mặt.

- Hai tên này đều rất giỏi!

Vị lão ẩu của Cát Tường tộc xé tay áo vừa rồi lộ vẻ kinh ngạc:

- Chỉ nguyên đan quyết đấu mà uy năng đã đủ để giết tất cả cường giả Đan Nguyên Cảnh rồi. Quả nhiên là kỳ tài. Thánh tộc trưởng, ngài thấy hai người này thắng bại sẽ ra sao?

Một trung niên mỹ phụ không biết tời từ khi nào, ngồi phía dưới, nghe vậy thì cười:

- Ma La công tử thua kém một chút, có lẽ là vì nguyên đan và công pháp của hắn không hợp, nên chưa thể thần đan hợp nhất. Có lẽ nguyên đan của hắn tu luyện hơi sớm, chưa hoàn toàn kết hợp được với công pháp hiện tại.