- Tiểu tử thối, nha đầu này rất thông minh, là một quân sư hiếm thấy, nhất định phải lấy về nhà! Nếu có thể cưới nàng về Kiếm Môn, tương lai Nhân Tộc tất nhiên sẽ có thể phát triển rầm rộ! Một nha đầu thông minh như vậy, hài tử do nàng ta sinh ra nhất định sẽ không ngu ngốc!
Chung Nhạc mỉm cười, hỏi:
- Tân Hỏa, ngươi không tức giận nữa sao?
Tân Hỏa hừ lạnh, nói:
- Nếu ngươi lai giống, ta sẽ không tức giận! Ngươi không lai giống, đừng mơ tưởng ta sẽ để ý tới ngươi nữa!
Chung Nhạc lắc lắc đầu, không thèm để ý tới hắn nữa, thản nhiên nói với Bạch Thục Nguyệt:
- Đại Hoang quá nhỏ rồi! Nhân Tộc ta muốn sinh tồn, tất nhiên cần phải mở rộng ra bên ngoài Đại Hoang. Bất quá, cũng không phải Nhân Tộc ta dã tâm bừng bừng, mà là tộc nhân tộc ta là nô lệ của Vạn Tộc, sống không bằng chết. Mục đích của Kiếm Môn ta chính là muốn giải cứu bọn họ ra mà thôi!
Bạch Thục Nguyệt nói:
- Nước Tổ Tinh này cực sâu, tương lai Kiếm Môn các ngươi có lực cản không nhỏ, chỉ sợ sẽ dẫn xuất Thần Ma xuất thế, xuất thủ can thiệp!
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời căng thẳng, nhớ tới tao ngộ của chính mình tại Ma Tộc lúc trước. Ma Thần đích thân xuất thủ, suýt chút nữa đã đánh chết hắn, có thể thấy được trên thế gian vẫn còn Thần Ma lưu lại. Hắn nghi hoặc hỏi:
- Thục Nguyệt sư tỷ, trên Tổ Tinh hiện tại còn có bao nhiêu Thần Ma?
- Thọ nguyên của Thần Ma so với Cự bá thì lâu dài hơn rất nhiều. Thần Ma cao nhất có thể đạt tới thọ nguyên vạn năm, thấp nhất, chí ít cũng là mấy ngàn năm!
Bạch Thục Nguyệt dừng bước, nhìn về phía dòng thác băng ở xa xa, nhẹ giọng nói:
- Năm vạn năm trước, Hạ Hầu thành lập ra Lang Gia Bảng. Trong vòng năm vạn năm qua, kẻ leo lên Thần Thoại Bảng có tới hơn ba ngàn người. Nếu trong ba ngàn Luyện Khí Sĩ này có phân nửa chết trên đường tu luyện, không thể thành tựu Thần Ma, như vậy cũng còn lại một ngàn năm trăm người. Mà cũng có rất nhiều tồn tại có tư chất Thần Ma chưa từng đi qua Tiểu Hư Không bao giờ. Cứ xem con số này là chừng một ngàn người đi, như vậy tính tới hiện tại, số lượng Thần Ma chưa chết ít nhất cũng có chừng hai trăm tôn!
Chung Nhạc nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh nói:
- Hai trăm tôn Thần Ma?
Bạch Thục Nguyệt nói:
- Hẳn cũng không chỉ có bấy nhiêu! Bất quá, đại đa số Thần Ma đều đã đi những Tinh cầu khác, đã sớm rời khỏi Tổ Tinh. Long Tộc thì được tiếp dẫn tới Thánh địa Tổ Long, Thần Tộc Tây Hoang thì đi Côn Lôn, còn có một số tôn Thần Ma thì đã đi Tử Vi Thần Đình. Nhưng cho dù là vậy, Thần Ma lưu lại trên Tổ Tinh ít nhất cũng có khoảng chừng hai ba mươi tôn. Số lượng cụ thể là bao nhiêu, ta cũng không rõ lắm. Nhưng ta biết rõ, trong Bạch Trạch thị ta cũng còn Thần Minh tồn tại trên đời. Ta đã từng cảm ứng được khí tức của tôn Thần Minh này!
Chung Nhạc nhìn dòng thác băng từ trên trời giáng xuống kia, trầm mặc không nói gì. Hai ba mươi tôn Thần Ma, trong đó không có một tôn nào là Nhân Tộc cả. Nhân Tộc muốn quật khởi, con đường phải đi nhất định là cực kỳ nhấp nhô.
Bạch Thục Nguyệt cũng không nói nhiều, mỉm cười nói:
- Nghe nói Chung sư huynh một pháp có thể phá sạch thần thông thiên hạ, giao chiến với ba vị Cự bá mà không bại, vì vậy Thục Nguyệt có một yêu cầu quá đáng!
Cặp mày Chung Nhạc nhướng lên, lộ ra thần sắc dò hỏi. Bạch Thục Nguyệt liếc nhìn bốn phía một cái, thấp giọng nói:
- Trong Băng Phong Cổ Thành của Bạch Trạch thị ta có một tòa Băng cung do Lão tổ Bạch Hầu lưu lại, nghe nói chôn giấu truyền thừa cao nhất của tộc ta. Chỉ là trong đó có quá nhiều phong cấm cực kỳ phức tạp. Năm vạn năm qua, không biết bao nhiêu tiền bối tiên hiền của tộc ta cũng đều không thể tiến vào. Bởi vậy…
Chung Nhạc khẽ nhíu mày:
- Ý của ngươi là, để cho ta phá cấm, dẫn ngươi tiến vào Băng cung? Bất quá, ta là một ngoại tộc…
Bạch Thục Nguyệt nói:
- Cho dù trong tòa Băng cung này có truyền thừa kinh thiên đi chăng nữa, nhưng nếu không thể học được, ở trong đó cũng chỉ là bị long đong mà thôi. Nếu Chung sư huynh có thể phá giải được phong cấm của Băng cung, ngươi học được truyền thừa cũng không sao cả. Hơn nữa, tương lai sau khi ta trở thành Tông chủ của Bạch Trạch thị, sẽ có thể liên minh với Kiếm Môn!
Tim Chung Nhạc nhất thời đập thình thịch, nếu có thể nhận được sự ủng hộ của Bạch Trạch thị, thực lực Nhân Tộc tất nhiên sẽ đại tăng. Hắn lập tức tra hỏi Tân Hỏa, ngọn lửa nhỏ cười lạnh, nói:
- Lai giống, bằng không không bàn nữa!
Chung Nhạc nhấp nháy mắt, mỉm cười nói:
- Tân Hỏa, giống nhất định là sẽ lai, bất quá, nếu vạn nhất sinh ra một hài tử Bạch Trạch thì sao đây?
Ngọn lửa nhỏ không ngừng nhảy tới nhảy lui, nói:
- Vậy thì lại sinh nữa! Sinh hẳn một đống lớn! Cuối cùng hẳn sẽ sinh ra mấy hài tử Nhân Tộc mà thôi!
Chung Nhạc nhất thời không nói gì, lúng ta lúng túng nói:
- Vạn nhất nếu sinh ra một đám hài tử Bạch Trạch vậy thì nguy rồi. Hơn nữa, người ta cũng không chịu…
Tân Hỏa đầu độc:
- Gõ bất tỉnh thì sẽ chịu thôi! Sau khi tỉnh lại, hơn phân nửa vẫn là sẽ khóc lóc sướt mướt, ngươi nhẹ giọng an ủi, chỉ thiên họa địa thề non hẹn biển, sau đó nàng sẽ đối với ngươi khăng khăng một mực rồi. Loại sự tình này, ta chính là quen thuộc, cứ bao ở trên người ta! Mấy lời thề non hẹn biển gì gì đó, ta nghe tới mức thuộc nằm lòng luôn rồi!
Chung Nhạc nhất thời dở khóc dở cười, sau một lúc lâu mới nói:
- Tân Hỏa, ngươi yên tâm! Tương lai ta nhất định sẽ có vô số con cháu, chỉ là hiện tại Nhân Tộc còn yếu, chưa thể tính tới những chuyện này được. Hơn nữa, dựa vào sinh hài tử sẽ có thể sinh ra Phục Hy Thần Tộc thuần huyết sao? Ta xem chuyện này không quá đáng tin! Sở dĩ Phục Hy Thần Tộc biến thành Nhân Tộc, chủ yếu là bởi vì phong ấn huyết mạch. Chỉ cần phá giải được phong ấn huyết mạch, mỗi một người đều có thể trở thành Phục Hy!
Tân Hỏa suy ngẫm trong chốc lát, ủ rũ cúi đầu nói:
- Coi như ngươi nói có đạo lý! Bất quá, huyết mạch của ngươi tương đối cao, tỷ lệ sinh ra tiểu Phục Hy huyết mạch tinh thuần tương đối lớn. Tương lai ngươi nhất định phải sinh nhiều một chút, nói không chừng có thể sinh ra một tên…