Chung Nhạc trở về tới Trấn Phong Đường, Khâu Cấm Nhi vừa nghe tin tức này, vội vàng từ Kim Đỉnh chạy về, vui mừng nói:
- Cuối cùng sư ca cũng trở lại rồi! Cách đây vài ngày, ta nghe nói có hai vị Thiên sư Võ đạo và Sa Kỳ Sơn truy sát các ngươi, nhất thời bị dọa cho mất hồn mất vía. Vừa rồi Môn chủ gọi ta đi qua, chính là hỏi ta xem ngươi đã trở về chưa!
Trong lòng Chung Nhạc có chút cảm động, mỉm cười nói:
- Yên tâm! Ta đây không phải vẫn còn sống trở lại rồi sao? Đại Hoang đánh một trận với Nam Hoang, tình huống cụ thể thế nào, ngươi nói lại cho ta nghe đi!
Hai người ngồi xuống, Chung Nhạc lấy ra Long Đảm Hương, Khâu Cấm Nhi tới nấu nước pha trà. Hai người vừa uống trà, Khâu Cấm Nhi vừa kể lại một lần chiến sự giữa Nam Hoang và Đại Hoang.
Lúc đó Quân Tư Tà bày bố Tứ Kỳ Môn Trận, hóa thành bốn tòa trấn môn dọc theo biên giới phía Nam của Đại Hoang. Với thực lực của Kiếm Môn, vốn dĩ không thể thôi động hoàn toàn uy năng của bốn lá Thần kỳ này. Bất quá, Thủy Tử An dùng hết toàn bộ lệnh bài bảo mệnh trên người, mời tới các cao thủ từ thiên nam địa bắc. Rất nhiều cường giả cùng một chỗ thôi động, lúc này mới thôi động được tòa đại trận Tứ Kỳ Môn Trận này. Trong bốn tòa trấn môn, bốn đại Thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước đồng loạt phục sinh, cùng nhau chống cự Bát Long Trấn Thiên Phủ do Hạ Tông chủ và Chúc Dung Nhan Khâm thôi động.
Bất quá, Bát Long Trấn Thiên Phủ đã kềm chế hơn phân nửa lực lượng của Kiếm Môn. Thủy Tử An lại bị thương nặng, Phương Kiếm Các một cây chẳng chống vững cả nhà. Mặc dù có đám người Thiếu Điển bổ sung quân lực, nhưng bên phía Nam Hoang vẫn còn có rất nhiều Cự bá cùng Cự đầu. Đại quân Trọng Lê Thần Tộc giá ngự Cự thú, đám Luyện Khí Sĩ đứng trên lưng Cự thú bày bố trận pháp, các loại Hồn binh vờn quanh, tràng diện cực kỳ đồ sộ.
Trận chiến này, cả Kiếm Môn và Nam Hoang cũng đều tử thương không ít Luyện Khí Sĩ. Bất quá bên phía Kiếm Môn thương vong càng nặng hơn. Bên phía Trọng Lê Thần Tộc ngoại trừ Bát Long Trấn Thiên Phủ ra, vẫn còn có những Thần binh khác. Tướng lĩnh các lộ tay cầm Thần binh đánh tới, đánh sập Sơn mạch Nam Lộc ở Nam bộ Đại Hoang. Mà Tộc trưởng của Thập Đại Bộ Lạc Đại Hoang thì thỉnh động Linh của các tộc. Linh của Thập Đại Bộ Lạc miễn cưỡng có thể ngăn cản được đối phương.
Mắt thấy Kiếm Môn sắp sửa chống đỡ không được đại quân của Trọng Lê Thần Tộc, thì may mắn Ngao Phượng Lâu chạy tới, trong tay còn cầm theo Bàn Long Kiếm. Bàn Long Kiếm ở trên biên quan hóa thành một đầu Cự long khủng bố, hoành ngang trên dãy Sơn mạch Nam Lộc đã sụp đổ kia. Trọng Lê Thần Tộc nhất thời bất đắc dĩ, lo lắng phía bên Đông Hải trống rỗng, bị Long Tộc nhân cơ hội chiếm tiện nghi, chỉ đành phải lui binh.
Sau đó Khâu Cấm Nhi có chút ngượng ngùng nói:
- Sau đó chính là cãi nhau. Quân Môn chủ, Thủy Trưởng lão và mấy vị Trưởng lão khác ầm ĩ với đám Cự đầu Cự bá của Trọng Lê Thần Tộc kia hơn một tháng trời. Trọng Lê Thần Tộc nói Kiếm Môn chúng ta đánh lén Hỏa Đô Thành. Quân Môn chủ nói ai có thể chứng minh là Kiếm Môn ta đánh lén? Ngươi lấy chứng cứ ra nói chuyện! Trọng Lê Thần Tộc nói Kiếm Môn ta đánh cắp Tứ Thần Thú Kỳ của bọn họ. Quân Môn chủ nói Tứ Thần Thú Kỳ vốn chính là của Kiếm Môn, ngươi nói chúng ta lấy trộm, ngươi lấy chứng cứ ra nói chuyện. Trọng Lê Thần Tộc nói sư ca chính là chứng cứ, trong tay sư ca có kim kiếm bằng vũ. Thánh khí Thần Dực Đao của Côn Bằng Thần Tộc tất nhiên là ở trong tay sư ca. Quân Môn chủ nói, ngươi lấy chứng cứ ra nói chuyện!
Chung Nhạc nhất thời bật cười, trong đầu không khỏi xuất hiện tràng cảnh Quân Tư Tà lớn giọng chơi xấu. Bất quá, bảo Trọng Lê Thần Tộc lấy ra chứng cứ, bọn họ thật sự cầm không ra được. Lúc đó đánh lén Hỏa Đô Thành, giải cứu Thủy Tử An, toàn bộ đều là che mặt dịch dung hành sự. Chỉ cần không bắt được tại trận, kẻ nào sẽ chịu thừa nhận?
Khâu Cấm Nhi tiếp tục nói:
- Thủy Trưởng lão nói, Trọng Lê Thần Tộc đánh lén hắn, suýt chút nữa đã luyện chết hắn. Trọng Lê Thần Tộc bên kia cũng nói, ngươi lấy chứng cứ ra nói chuyện! Dù sao cũng là nói tới nói lui không ai chịu ai! Cuối cùng mọi người cãi nhau tới mức không còn khí lực, Ngao Phượng Lâu lại đứng ra làm chủ, tuyên bố Ngao thị liên minh cùng tiến cùng lui với Kiếm Môn ta. Trọng Lê Thần Tộc thấy thật sự không chiếm được tiện nghi, mới không phát động tấn công nữa. Quân Môn chủ bởi vì Sơn mạch Nam Lộc bị hủy, cho nên đã kiến tạo một tòa biên quan trên phế tích của Sơn mạch Nam Lộc, để cho Phương sư huynh suất lĩnh một đám Luyện Khí Sĩ trấn thủ ở nơi đó. Hiện tại thỉnh thoảng vẫn còn đấu một trận với Nam Hoang. Bất quá đều là tiểu đả tiểu nháo, Luyện Khí Sĩ song phương tranh cường đấu thắng, không có tai nạn chết người!
Chung Nhạc mỉm cười nói:
- Sơn mạch Nam Lộc bị hủy, cũng là một chuyện tốt!
- Đại Hoang bốn bề toàn là núi, hiện tại bồn địa đã bị phá, thành lập biên quan, đã có cảm giác nguy cơ. Sau này Nhân Tộc Đại Hoang có muốn đi ra ngoài, cũng đã có một chỗ hổng để mở rộng ra ngoài!
Hắn từng đi du lịch qua các Hoang. Các tộc khác, ngoại trừ Thánh sơn ở trung tâm ra, còn có các thành biên quan, trấn thủ biên cương. Chỉ có Kiếm Môn thế lực nhỏ yếu, chỉ có thể thủ vững Kiếm Môn, không phân ra được lực lượng dư thừa đi thành lập thành trì tại biên cương. Biên quan vừa là trận địa phòng ngự, cũng là pháo đài mở rộng ra ngoài.
Nguy cơ đồng dạng cũng là kỳ ngộ! Nhân Tộc muốn trưởng thành, chi bằng học một vài thứ từ chỗ của ngoại tộc.
- Tiểu tử chết tiệt! Cuối cùng cũng chịu trở lại rồi!
Chung Nhạc đang cùng Khâu Cấm Nhi uống trà chuyện phiếm, đột nhiên Quân Tư Tà hấp tấp xông vào, bộ dáng cực kỳ hung ác trừng mắt nhìn hắn một cái, cả giận nói:
- Ngươi sau khi trở về chỉ biết chàng chàng thiếp thiếp với sư muội, ngay cả chính sự cũng đều quên mất! Tốt xấu gì cũng nên thông báo với ta một tiếng chứ?
Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi vội vàng đứng lên, mời nàng ngồi xuống. Khâu Cấm Nhi lấy ra một cái tách ngọc châm trà cho nàng. Quân Tư Tà nếm thử một ngụm, không khỏi khen ngợi:
- Trà ngon! Chung sư đệ, ngươi ở bên ngoài lăn lộn không tệ, thậm chí ngay cả trà thơm bậc này cũng có thể lấy được! Đây là trà gì vậy?
Chung Nhạc mỉm cười nói:
- Long Đảm Hương! Tông chủ Bạch Trạch thị tặng cho ta!
Quân Tư Tà gật đầu:
- Đợi một lát chia cho ta một chút! Ngươi biết không? Mấy ngày trước đây đã phát sinh một trận đại sự. Toàn bộ Thần Linh, Thần binh trấn tộc, kể cả đám Thần Minh đã ẩn cư khắp các Hoang kia đều nhao nhao bạo động, suýt chút nữa đã phát sinh đại chiến Chư Thần rồi! Lần này huyên náo tới mức dọa người! Tất cả các chủng tộc đều bị dọa tới mức hồn phi phách tán. Nếu đầu óc đám Thần Linh, Thần Ma này nóng lên, phát sinh Thần Chiến, toàn thể Tổ Tinh nổ ra đại hỗn chiến, đoán chừng là sẽ tử thương vô số a!
Chung Nhạc cười khổ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
- Gây ra chuyện lớn như vậy, bản thân ta cũng không muốn. Chuyện này vẫn là không nên nói cho Quân sư tỷ biết rồi! Bằng không, nàng nhất định sẽ hung hăng nện ta một trận!
- Sư tỷ, nếu phía Nam cương đã thành lập biên quan, sao không rèn sắt khi còn nóng, tại Tây cương, Bắc cương và Đông cương Đại Hoang ta, mỗi nơi cũng thành lập một tòa thành trì biên quan đi?
Chung Nhạc đột nhiên nói. Quân Tư Tà lắc đầu:
- Với nội tình hiện tại của Kiếm Môn ta, nếu lại phân binh ra khắp nơi, quả thật có chút quá mỏng yếu rồi. Thành lập biên quan ở Nam cương cũng đã khiến cho Kiếm Môn ta trống rỗng đi không ít. Hiện tại trong Kiếm Môn chỉ có ba vị Cự bá là ta, Phương sư huynh và Thủy Trưởng lão mà thôi. Ta cần phải lưu lại trấn thủ Kiếm Môn, Thủy Trưởng lão phụ trách liên lạc với các tộc, Phương sư huynh thì trấn thủ Nam cương, đây đã là cực hạn rồi!
Chung Nhạc mỉm cười nói:
- Sư tỷ, lại qua mấy năm nữa, trong Kiếm Môn ta sẽ sinh ra thêm mấy Cự đầu Cự bá nữa. Hiện tại xây dựng những biên quan khác chỉ là sớm tính toán trước mà thôi!