Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 579: Đại Địa Lực Tràng (1)



Từ lúc Chung Nhạc bắt đầu bạo khởi, dùng mái tóc giết người, tới lúc Một quyền của Khoa Phụ Đỉnh đánh về phía Chung Nhạc, chỉ có thời gian một cái nháy mắt. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, đã có tới chín gã Luyện Khí Sĩ các tộc mất mạng, bị hắn mạnh mẽ đánh chết. Mà lúc này, tiếng cười của hai tỷ muội Xích Nguyệt, Xích Vân vẫn còn chưa có dứt hẳn. Trong thời gian như điện quang hỏa thạch, hắn đã thu gặt chín tính mạng.

Một quyền này của Khoa Phụ Đỉnh đại khí bàng bạc, một quyền oanh tới, đám Luyện Khí Sĩ bốn phía thậm chí không thể đứng vững thân hình. Đám Luyện Khí Sĩ sau lưng hắn bị quyền phong kéo bay thẳng về phía trước, đám Luyện Khí Sĩ hai bên người hắn thì bị thổi văng ra hai bên, mà ở trước người hắn thì chính là Chung Nhạc.

Nắm tay của Khoa Phụ Đỉnh càng lúc càng lớn, quyền phong càng lúc càng mãnh liệt, thậm chí xung quanh nắm tay còn bốc lên liệt hỏa hừng hực, giống như nắm tay xuyên qua ánh lửa oanh kích thẳng tới vậy.

Công kích nhục thân mãnh liệt như vậy, Chung Nhạc vẫn là lần đầu tiên gặp qua. Cho dù là Trọng Lê Thần Tộc nổi danh với võ đạo, cũng không có bất kỳ một cường giả Pháp Thiên Cảnh nào có thể tu luyện nhục thân tới loại trình độ này, chỉ có Võ đạo Thiên sư mới có thể làm được tới bước này.

Thân thể Chung Nhạc cấp tốc rơi xuống, tránh né một quyền này. Mà trong nháy mắt khi thân thể hắn trầm xuống, đầu gối Khoa Phụ Đỉnh từ dưới đá lên, hung hăng đá thẳng về phía hắn.

Chung Nhạc đột nhiên biến thành một tôn Thần Nhân ba chân, toàn thân phát ra hỏa quang hừng hực, giống như một vầng đại nhật thiêu đốt, tà tà lướt ngang xuống đất, né tránh đầu gối của Khoa Phụ Đỉnh, quơ kiếm chém đứt Hồn binh do một nàng Phượng Nữ vừa mới tế khởi, cắt kiện Hồn binh kia ra thành hai nửa. Nàng Phượng Nữ kia không kịp kêu lên tiếng nào, mi tâm xuất hiện một đạo huyết tuyến, cả người bị chém ra làm đôi.

Tiếng cười của hai tỷ muội Xích Nguyệt, Xích Vân rốt cuộc cũng dừng lại, ánh mắt khó có thể tin nổi nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc. Tỷ muội hai người cũng đều là nhân vật phi phàm, lập tức tỉnh ngộ, nhất tề quát lớn một tiếng, hai con Bạch Hổ xuất hiện, chở hai nữ bay lên. Xích Nguyệt, Xích Vân đứng trên lưng Bạch Hổ, lao thẳng về phía Chung Nhạc.

Tranh! Tranh!

Hai đạo thanh âm thanh thúy vang lên, chỉ thấy trong quang luân sau lưng hai nữ đều có một kiện Thần binh bay ra. Xích Nguyệt vươn tay cầm lấy một vòng kim hoàn, đón gió lóe lên liền có kích thước hơn một trượng, giống như một vầng minh nguyệt viền vàng vậy.

Xích Vân thì cầm lấy một cành liễu xinh xắn, nhẹ nhàng phất lên, cành liễu tung bay, giống như trường tiên loạn vũ. Mà từng mảnh lá liễu thì ào ào bay ra, biến thành từng thanh từng thanh lục kiếm.

- Lớn!

Chung Nhạc quơ kiếm quét ngang, kim kiếm bằng vũ nhanh chóng biến lớn, dài tới hàng trăm trượng, quét ra bốn phương tám hướng, huyết vũ như thác. Có Luyện Khí Sĩ vừa mới Linh thể hợp nhất, thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, đã trực tiếp bị chém ngang lưng. Có Luyện Khí Sĩ vừa mới quan tưởng thần thông, từng tấm từng tấm đại thuẫn xuất hiện san sát, nhưng sau một khắc đã thuẫn phá người vong. Có Luyện Khí Sĩ phóng người bay lên, vừa mới nhảy lên giữa không trung, mái tóc Chung Nhạc bay lượn, xuyên thấu toàn thân hắn, cắt thân thể hắn ra thành ngàn vạn mảnh vụn.

Đột nhiên, chỉ nghe một tiếng đương thật lớn vang lên, một quyền của Khoa Phụ Đỉnh đánh lên trên mặt đất, mà kim kiếm bằng vũ thì chém lên cánh tay hắn, hỏa quang văng bắn khắp nơi, lại bị cánh tay của hắn hất văng ra.

- Nhục thân cường đại như vậy?

Chung Nhạc bị chấn cho cánh tay tê dại, trong lòng kinh hãi, cảm thấy không thể tin nổi. Kim kiếm bằng vũ là thần binh lợi khí đẳng cấp nào, sao có thể lại bị thân thể huyết nhục của Khoa Phụ Đỉnh ngăn cản được?

Ngay sau đó, hắn nhìn thấy trong nháy mắt kim kiếm bằng vũ va chạm với cánh tay Khoa Phụ Đỉnh, từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng huyễn lệ từ trong cánh tay kia chậm rãi xuất hiện, hoa văn đan xen, hình thành bộ dáng bao cổ tay màu đồng xanh. Trong lòng hắn nhất thời biết rõ, bao cổ tay này tất nhiên cũng là một kiện Thần binh. Chính là kiện bao cổ tay này đã đỡ lại kim kiếm bằng vũ. Bất quá, không ngờ bao cổ tay của Khoa Phụ Đỉnh lại tương dung với nhục thân của hắn, hiển nhiên cũng là một loại thủ đoạn tu luyện kỳ dị, khiến cho Chung Nhạc cũng có chút hiếu kỳ.

- Thần binh tương dung với nhục thân, nếu như bị tập kích, bất luận là công kích tới từ chỗ nào, Thần binh đều có thể tự động hiện ra hộ chủ. Môn công pháp này quả thật cực kỳ lợi hại! Làm sao có thể luyện thành?

Nhưng lúc này, Chung Nhạc đã không có thời gian để ngẫm nghĩ nữa. Hai con Cự thú Bạch Hổ đã ầm ầm lao tới. Xích Vân tay cầm cành liễu quất mạnh về phía hắn, từng thanh từng thanh lục kiếm trên dưới tung bay, bốn phương tám hướng công kích tới, thế công vô cùng mãnh liệt, mắt thường căn bản không thể bắt được nhiều kiếm quang Kiếm khí như vậy. Mà trên đỉnh đầu một con Bạch Hổ khác, Xích Nguyệt quát lớn một tiếng, biến thành Thiên Địa Pháp Tướng, hai tay cầm chặt kim hoàn ngân nguyệt, nguyệt quang đại phóng. Từng đạo từng đạo xạ tuyến ngân sắc như mưa bắn ra, chém thẳng về phía Chung Nhạc.

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, cao giọng nói:

- Tam Ông, Anh Nữ, đám người còn lại giao cho các ngươi a!

Anh Nữ và Hồ Tam Ông đáp ứng một tiếng, nhanh chóng phóng về phía đám Luyện Khí Sĩ còn chưa bị Chung Nhạc đánh chết kia. Tu vi Anh Nữ vẫn còn là Đan Nguyên Cảnh. Hồ Tam Ông mặc dù nhục thân khá mạnh, lực lớn vô cùng, nhưng nhiều nhất chỉ có thể quấn lấy một hai gã Luyện Khí Sĩ, nhiều hơn nữa, hắn liền chịu không nổi. Trải qua trận tàn sát của Chung Nhạc, đám Luyện Khí Sĩ còn lại đại đa số đều đã bị trọng thương, số lượng cũng chỉ còn lại sáu bảy người, nhưng cũng không phải Hồ Tam Ông và Anh Nữ có khả năng địch nổi.

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, hai tay đột nhiên ôm tròn, Thần Ma Thái Cực Đồ từ trước ngực hắn bay ra, đột nhiên bành trướng lên. Thái Cực Đồ huyễn lệ lan tỏa ra bốn phương tám hướng, định trụ đám lục kiếm lá liễu đang bắn nhanh tới kia. Mà xạ tuyến ngân sắc từ trong kim hoàn ngân nguyệt phóng ra kia cũng bị Thần Ma Thái Cực Đồ định lại trong Thái Cực Đồ. Chính là một thức Thần Ma Dịch!

Khóe miệng Chung Nhạc nhất thời chảy ra một tia máu tươi. Tu vi thực lực của hai tỷ muội Xích Nguyệt, Xích Vân đều cực kỳ cường đại, không hề thua kém gã Luyện Khí Sĩ Ma Tộc Diêm Chấn lúc trước hắn từng gặp qua. Hiện tại tu vi của hắn còn chưa khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, định trụ công kích của hai người cũng khiến cho hắn bị thương nhẹ.

Khoa Phụ Đỉnh sãi bước phóng tới, há miệng phun một cái. Chỉ thấy một khỏa Nguyên đan bay ra, phát ra kim quang xán lạn, đánh về phía Thần Ma Thái Cực Đồ.

Ầm ầm!

Chung Nhạc nhất thời thổ huyết, Thần Ma Thái Cực Đồ bị mạnh mẽ đánh vỡ, chấn cho hắn bay ngược về phía sau. Quang luân sau đầu hắn chuyển động, sáu đạo luân đều xuất hiện, phóng xuất hết thảy đám Thần dược Bản Lam lão ông, Đương Quy Tiểu Hoàng Nhân từ trong Bí cảnh Nguyên thần ra, quát lớn:

- Các ngươi đi giúp Hồ Tam Ông! Hắn bất nhân, các ngươi không thể bất nghĩa!

Năm cây Thần dược vội vàng chạy về phía Hồ Tam Ông và Anh Nữ, cao giọng nói:

- Nói không sai! Quy Khư Lục Quân Tử chúng ta luôn luôn là đánh nhau cùng tiến lên, tên Hồ Tam Ông này mặc dù bất nghĩa, nhưng tóm lại vẫn là Lục Quân Tử!

- Cảnh Thiên, ôm chân!

Bản Lam lão ông quát lớn. Cảnh Thiên đồng tử lập tức độn địa, từ dưới lòng đất chui lên, ôm lấy hai chân một gã Luyện Khí Sĩ. Mấy cây Thần dược còn lại nhào tới, tay đấm chân đá. Nữ oa Long Quỳ thì không ngừng đầu độc gã Luyện Khí Sĩ kia. Gã Luyện Khí Sĩ kia kêu la thảm thiết, bị mấy cây Thần dược tươi sống đánh chết, chết thật vô cùng biệt khuất.