Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 634: Đứng đầu Thần Thoại Bảng



Chúc Dung Nhan Khâm nói:

- Hắn đã vào Tiểu Hư Không rồi.

Côn Đại tiên sinh không hiểu:

- Hắn đã vào Tiểu Hư Không thì tại sao chúng ta còn ở ngoài này đợi? Vào giết hắn, dù hắn có thủ đoạn gì thì lẽ nào là đối thủ của chúng ta được?

Hạ tông chủ lắc đầu:

- Côn Đại tiên sinh không biết đấy thôi, nếu chúng ta vào trong Tiểu Hư Không chắc chắn sẽ không cùng không gian với Chung Sơn thị. Chúng ta sẽ vào không gian của cự phách, còn hắn là không gian Pháp Thiên Cảnh. Cho dù vào cũng không gặp được hắn. Hắn trong Tiểu Hư Không chúng ta không thể nhúng tay vào, chỉ có thể đợi hắn ra.

- Hơn nữa, cho dù phái cường giả Pháp Thiên Cảnh mạnh nhất vào thì cũng vô ích.

Chúc Dung Nhan Khâm nói:

- Ta đã thăm dò bản lĩnh của hắn. Kém ta nhưng không nhiều. Ta không giữ chân được hắn, có phái nhiều luyện khí sĩ Pháp Thiên Cảnh vào thì cũng chỉ nạp mạng thôi, căn bản không làm gì được hắn.

Côn Đại tiên sinh, Phong Vô Kỵ đều chau mày. Chung Nhạc vào trong Tiểu Hư Không lại khiến những người như họ không làm gì được, chỉ có chiến lực vô biên nhưng không dùng được chút thủ đoạn nào, chỉ có thể giương mắt chờ bên ngoài.

Nếu Chung Nhạc cứ trốn trong Tiểu Hư Không mà không ra thì không phải họ phải chờ mãi ngoài này sao?

- Chư vị yên tâm, hiện tại Trọng Lê thần tộc ta còn có mấy vị Pháp Thiên Cảnh ở lại Tiểu Hư Không, đến giờ vẫn chưa chết, họ có thể giám sát nhất cử nhất động của hắn và Bích Tà.

Chúc Dung Nhan Khâm suy nghĩ rồi nói:

- Hắn nói muốn tiễn biệt Tây Hoang Bích Tà. Lạ thật tại sao hắn lại nói tiễn biệt? Nếu là tiễn biệt thì cần gì phải ở trong Tiểu Hư Không? Từ Tiểu Hư Không cũng không thể nào rời khỏi Tổ Tinh được.

Tiểu Hư Không thật ra là một phần của Tổ Tinh, địa vực rất rộng lớn, nối liền Đế Lăng của Luân Hồi Đại Thánh Đế và nơi ở của Thánh Đế, từ đây không thể rời khỏi Tổ Tinh được.

Tiểu Hư Không này tuy do Hạ Hầu tạo ra nhưng do Luân Hồi Đại Thánh Đế bóp méo không gian Tổ Tinh chứ không phải Hạ Hầu.

Năm đó Hạ Hầu tìm được đường vào không gian mà Luân Hồi Đại Thánh Đế sống trong những năm cuối đời. Dựa trên cơ sở không gian này mở ra Tiểu Hư Không, nối liền nơi ở Thánh Đế với Đế Lăng. Cả đời Hạ Hầu cũng không thể tìm hiểu hết sự thần bí, ảo diệu trong đó.

- Nếu tiễn biệt mà hắn nói là giết Bích Tà thì cũng không cần phải chọn Tiểu Hư Không. Vì có Lang Nha Bảng cho dù giết Bích Tà thì cũng sẽ hồi sinh...

Hạ tông chủ lẩm Bạch Mụcả.

Mọi người suy nghĩ nhưng đều không hiểu.

Phong Vô Kỵ nói:

- Bích Tà Thần Hoàng hồi sinh thất bại, chắc là bị thanh kiếm trong Kiếm Môn Sơn phá hoại đại kế rồi. Giờ Bích Tà xuất hiện ở đây có nghĩa gì?

Hắn suy nghĩ sâu hơn những người khác, ánh mắt lay động:

- Bích Tà Thần Hoàng tuy hồi sinh thất bại nhưng lục đại thánh linh vẫn còn. Nếu hắn đoạt xác Bích Tà thì vẫn có thể dùng lục đại thánh linh để có được thành tựu huy hoàng hơn trước kia. Mấu chốt cho hắn hồi sinh chắc chắn chính là Bích Tà! Chung Sơn thị tới tiễn hắn, xem ra người sẽ từ Tiểu Hư Không ra không phải Bích Tà mà có thể sẽ là Bích Tà Thần Hoàng.

Hắn vừa nghĩ tới đây liền lấy đồ đằng thần trụ liên lạc thần linh của Hiếu Mang lão tổ, nói suy đoán của mình.

- Mong lão tổ ra tay, nhắm chắc Tiểu Hư Không, giết Bích Tà Thần Hoàng!

Hiếu Mang lão tổ giọng nói chấn động trong đầu hắn:

- Vô Kỵ ngươi nghĩ nhiều quá thì phải? Bích Tà Thần Hoàng hồi sinh thất bại đúng là có khả năng sẽ đoạt xác hậut hế, nhưng muốn như vậy mà giết được hắn thì ngươi đã nghĩ hắn quá đơn giản rồi. Cái tù và của hắn xuất hiện thì ta cũng không làm gì được. Chủ ý của ngươi không khả thi!

Phong Vô Kỵ vội nói:

- Lão tổ không thử sao biết không thể thực hiện? Đây là thời cơ trời ban, nếu giết được Bích Tà Thần Hoàng, đoạt được tù và của hắn thì lão tổ sẽ có thể hoành tảo Tổ Tinh, thôn tính các tộc, thần tộc các tộc cũng không phải đối thủ của lão tổ! Hiếu Mang thần tộc ta chiếm cứ Tổ Tinh, chắc chắn có thể lớn mạnh nhanh chóng, bá nghiệp của lão tổ có thể hoàn thành!

Hiếu Mang lão tổ lạnh lùng:

- Nếu thất bại thì sao? Ta không giữ được tính mạng, Hiếu Mang thần tộc cũng bị hủy diệt. Vô Kỵ, ngươi cứ làm tốt phận sự của mình là được. Đấu tranh giữa thần ma ngươi không thể nhúng tay vào được đâu.

Tiếng nói của hắn tan đi, không còn để ý tới sự tế tự của Phong Vô Kỵ.

Phong Vô Kỵ cất đồ đằng thần trụ đi, thầm nghĩ:

- Thiên cơ tới là qua, mà lão tổ lại sợ này sợ nọ, không nắm bắt cơ hội. Hắn cũng là loại kém cỏi, chẳng trách năm xưa chịu dưới trướng Bích Tà Thần Hoàng, không trách được ai!

Tuy hắn biết rõ đây là thời cơ trời cho để giết Bích Tà Thần Hoàng, nhưng bản thân lại không có thực lực và thủ đoạn để thực hiện, nghĩ bụng:

- Hiếm Mang lão tổ giờ có thể bảo vệ ta, nhưng sau này ta thành tựu Thần Ma thì cũng sẽ hạn chế, thậm chí có thể đề phòng, chỉ sợ ta sẽ đoạt mất quyền lực và địa vị của hắn. Ta phải có chuẩn bị sẵn, bao giờ không cần dùng tới hắn nữa thì tiễn hắn lên đường là xong. Nhưng để giết được hắn cũng là nghệ thuật. Phải tìm được thời cơ tốt, tốt nhất là lấy được tôn vi của hắn cho ta...

- Hạ tông chủ, ngươi chọn một đệ tử, ta có một tấm thần kính là Thông U, có thể phản chiếu cảnh tượng trong Tiểu Hư Không.

Côn Đại tiên sinh bỗng nói:

- Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Dùng Thông U thần kính xem thủ đoạn của hắn. Sau khi chúng ta biết hết thủ đoạn của Chung Sơn thị và Bích Tà, có thể muốn làm gì chúng cũng được!

Hạ tông chủ mắt sáng lên, đề nghị này của Côn Đại tiên sinh nói trúng suy nghĩ của hắn. Chung Nhạc giỏi đào thoát, trải qua bao lần bị truy sát mà không chết. Còn Bích Tà thì càng thần bí hơn, là truyền nhân của Thần Hoàng. Hai người đó một là người nổi danh nhất lửa trẻ, một là cường giả thần bí nhất Tử Vi Tinh Vực. Cái khác không nói, nhưng nếu có được công pháp truyền thừa từ họ thì đúng là đại thắng!

Hạ tông chủ liền gọi tới một cự đầu Pháp Thiên Cảnh, Côn Đại tiên sinh đưa Thông U thần kính cho hắn, nói:

- Ngươi vào Tiểu Hư Không, chỉ cần tế tấm thần kính này lên là được.

Vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh cầm thần kính vào trong Tiểu Hư Không.

Bên trong Tiểu Hư Không, Chung Nhạc tới tầng thứ sáu Tiểu Hư Không. Nơi đây là không gian của cường giả Pháp Thiên Cảnh.

- Không gian Tiểu Hư Không còn lớn hơn cả Tổ Tinh, cũng nhiều bí mật. Nếu thích phóng được không gian này thì có lẽ Tổ Tinh sẽ lớn hơn thêm mấy lần!

Chung Nhạc quan sát tầng thứ sáu của Tiểu Hư Không, tìm tới Tiểu Hư Không Thành, suy nghĩ:

- Phá cánh cửa Tiểu Hư Không có lẽ có thể thích phóng không gian này. Chỉ là, muốn phá vỡ nó thì thực lực ta vẫn không đủ.

Hắn thật muốn thích phóng hết không gian mà bị những thần ma kia phong ấn từ thời Viễn Cổ, Thượng Cổ này ra để xem Tổ Tinh hoàn chỉnh như thế nào.

Hình thái đó của Tổ Tinh chắc chắn sẽ rất bao la vô tận, quần tinh vây quanh, nhật nguyệt chuyển động xung quanh, sẽ vô cùng hoành tráng!

Đáng tiếc, với thực lực hiện giờ hắn chỉ có thể nghĩ mà thôi.

Tiểu Hư Không Thành, Bích Tà đứng bên dưới Thần Thoại Bảng, cách đó không xa còn có vài luyện khí sĩ Trọng Lê thần tộc thận trọng nhìn Bích Tà và Chung Nhạc đang tới.

Chung Nhạc tiến tới Thần Thoại Bảng đứng bên cạnh Bích Tà. Quan sát trên dưới thì thấy Bích Tà không xuất hiện trên bảng, còn tên hắn tuy có những chỉ ở hạng cuối cùng, còn chưa bằng được Giao Thanh Đồ.

Bích Tà và Giao Thanh Đồ từng quyết chiến một trận, chỉ là không phải ở Tiểu Hư Không, vì thế hắn không để lại tên trên Thần Thoại Bảng.

Hắn thấy tên Xích Tuyết, lần trước Xích Tuyết tới đây đẩy tên Phong Hiếu Trung xuống một bậc, Xích Tuyết đứng vị trí thứ sáu của Thần Thoại Bảng, còn Phong Hiếu Trung thì thứ tám.

- Với chiến lực hiện nay của Phong Hiếu Trung sư huynh có lẽ lên Chí Tôn Bảng nhỉ?

Chung Nhạc đột nhiên nói.

Phong Hiếu Trung hiện nay cường đại hơn nhiều so với khi hắn vào Tiểu Hư Không. Chung Nhạc tuy tu vi tăng mạnh, thậm chí luyện thành nhiều Cực Cảnh nhưng vẫn rất khâm phục Phong Hiếu Trung. Vì nam tử đó đã không còn gì để theo đuổi, lĩnh ngộ ra chân lý thàn thông, tài hoa tự thiên nhân!

- Phong Hiếu Trung?

Bích Tà khựng người, nói:

- Ta đã nghe danh hắn từ lâu nhưng chưa từng gặp.

- Cũng may ngươi chưa gặp hắn.

Chung Nhạc cười:

- Nếu ngươi gặp hắn thì chúng ta không thể đứng đây nói chuyện rồi.

Bích Tà nhớ lại những gì Phong Hiếu Trung đã làm, nghiêm túc gật đầu nói:

- Chắc chắn hắn sẽ cắt ta ra thành từng mảnh, mổ nguyên thần ta ra, tìm kiếm ký ức nghiên cứu công pháp và thần thông của Bích Tà thần tộc ta.

Chung Nhạc cười:

- Nhưng chỉ cần cho chúng ta thời gian, chúng ta cũng sẽ không hề thua kém hắn. Bích Tà huynh, Chí Tôn Bảng ở đâu? Chúng ta quyết chiến, chắc chắn sẽ lên Chí Tôn Bảng, tại sao không thấy nó nhỉ?

Mấy vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh ở cách đó không xa nghe thế đều cười thầm:

- Chí Tôn Bảng? Tên Chung Sơn thị này đúng là huênh hoang khoác lác, vừa tới là nói hắn và Bích Tà chắc chắn sẽ lên Chí Tôn Bảng!

- Thần bảng đó lẽ nào dễ lên như vậy? Năm vạn năm nay chỉ cũng chỉ có bốn vị đề tên trên đó...

Lúc này, vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh mang theo Thông U thần kính đã tới Tiểu Hư Không, từ xa tế thần kính lên, trên mặt thần kính phản chiếu hình ảnh của Chung Nhạc và Bích Tà.

Bên ngoài Tiểu Hư Không, Côn Đại tiên sinh đưa tay vẽ một vòng trên không trung, hư ảnh trong Tiểu Hư Không liền xuất hiện trước mặt bọn họ. Chung Nhạc và Bích Tà đứng trước Thần Thoại Bảng, cuộc nói chuyện của hai người cùng được truyền ra, rất thần kỳ, không hổ là thần binh của Côn Bằng thần tộc.

- Chí Tôn Bảng?

Côn Đại tiên sinh nghe thế cười khảy:

- Khẩu khí lớn thật! Hạ tông chủ, Đại Tế Tư, các ngươi xếp thứ mấy trên bảng?

Hạ tông chủ khóe mặt giật giật, nói:

- Có lẽ ta có thể lên Thần Thoại Bảng, còn Chí Tôn Bảng thì hơi miễn cưỡng...

Lời nói rất không tự tin.

Phong Vô Kỵ cười:

- Ta chỉ nằm trên Chiến Vương Bảng, còn không bằng Hạ tông chủ. Chư vị hãy nhìn cái tù và trên người Bích Tà.

Mọi người vội nhìn hư ảnh của Bích Tà, trong lòng đều căng thẳng.

Cái tù và Bích Tà đeo sau lưng chính là cái hôm đó chiến đấu với thần kiếm, tầng tầng lớp lớp, vòng vòng kết nối, Thần Hoàng chi bảo!

Trong Tiểu Hư Không Thành, Bích Tà quan sát Thần Thoại Bảng, cười:

- Không biết chúng ta đều dùng hết sức thì sẽ xếp thứ mấy trên Thần Thoại Bảng nhỉ?

Chung Nhạc nghe thế, tim khẽ rung, nhìn hắn.

Hai người nhìn nhau cười, đột nhiên bùng nổ toàn bộ khí thế, tầng sáu hư không uỳnh uỳnh nổ hai tiếng, trời long đất lở, Tiểu Hư Không Thành rung chuyển không thôi.

Tiếng nổ uỳnh uỳnh liên tiếp, phía sau Chung Nhạc hiện ra tầng tầng vòng sáng, Cửu Chuyển Nguyên Đan bay ra, Phục Hy nguyên thần hiện phía sau Chung Nhạc, một mắt mặt trăng, một mắt mặt trời, một mắt chứa thần quang!

Trong cơ thể Bích Tà cũng truyền ra sáu tiếng chấn động, sáu quả tim trong lồng ngực bạo phát khí huyết vô biến. Phía sau gáy cũng có sáu quầng sáng Cửu Chuyển Nguyên Đan, Bích Tà nguyên thần phía sau hiện ra, chân trước một chân giẫm đất, một chân giẫm trời.

Hai người bạo phát khí thế, mấy vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh trong Tiểu Hư Không đều không đứng vững, bị đánh bật bay ra tận ngoài thành.

Lúc này, tên của Bích Tà trên Lang Nha Bảng tạo thành một đường kim quang bay lên trên. Nháy mắt đã từ dưới đáy lên tận hàng đầu Lang Nha Bảng. Tiếp đó biến mất khỏi Lang Nha Bảng, xuất hiện trên Chiến Vương Bảng, rồi từ dưới đáy lên tận đỉnh, sau đó xuất hiện tiếp trên Thần Thoại Bảng!

Cùng lúc đó tên của Chung Nhạc trên Thần Thoại Bảng cũng di chuyển nhanh như bay, từ hàng cuối lên hàng đầu Thần Thoại Bngr!

Tên của Bích Tà cũng lao theo, nháy mắt đã tới vị trí thứ hai, đột nhiên nhảy lên chen đẩy Chung Nhạc xuống, đứng ở vị trí đầu tiên.

Khí thế hai người đối đầu, đại địa chấn động, Tiểu Hư Không rung lắc dữ dội, tên Chung Nhạc lập tức vượt lại Bích Tà rồi lại bị Bích Tà vượt lên. Tên hai người cứ thế đổi chỗ cho nhau, vô cùng náo nhiệt.

Bên ngoài Tiểu Hư Không, các vị cự đầu Pháp Thiên Cảnh trố mắt nhìn, còn bên ngoài Tiểu Hư Không, Côn Đại tiên sinh, Phong Vô Kỵ và Hạ tông chủ mấy cự phách sắc mặt cũng tái mét!

Chung Nhạc và Bích Tà chỉ mới giải phóng toàn bộ khí thế đã xung kích thẳng lên vị trí đầu Thần Thoại Bảng, đây là thành tựu kinh người đến mức nào chứ?

Đột nhiên, Chung Nhạc và Bích Tà cùng động thủ, vào khoảnh khắc hai bên tung chưởng, tên của cả hai trên Thần Thoại Bảng cùng nhảy lên, biến mất khỏi đó!