Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 680: Hủy diệt (2)



- Mẫu Hoàng!

Từng tôn từng tôn Côn Thần, Mẫu Thần nhao nhao hét lớn, khóc lóc như cha mẹ chết, thất hồn lạc phách quỳ gối trước cỗ thi thể to lớn khôn cùng này. Một lúc lâu sau, đám Côn Thần, Mẫu Thần này mới chậm rãi đứng dậy, bi phẫn gần chết.

- Kẻ nào? Rốt cuộc là kẻ nào nham hiểm như vậy, phá hư đại kế mấy vạn năm của Côn Tộc ta?

- Là tôn Thần Ma nào quấy phá? Có dám hiện thân đường đường chính chính đánh một trận với chúng ta? Ở sau lưng giở âm mưu quỷ kế tính là anh hùng hảo hán gì đây?

- Mau xuất hiện a!

- …

o0o

Toàn bộ Côn Tinh lúc này đã biến thành một quả cầu lửa thật lớn, nham tương hừng hực ba động, cuộn trào loạn xạ ở ngoài mặt Côn Tinh giống như tầng tầng sóng biển vậy, một đợt lại một đợt thổi quét. Cho dù còn có Côn Tộc nào đó may mắn chưa chết, lúc này cũng không thể trốn thoát.

Sắc mặt đám Côn Thần, Mẫu Thần cực kỳ thảm đạm. Gian gian khổ khổ kinh doanh suốt mấy vạn năm, không nghĩ tới chỉ trong một ngày đã bị đánh trở lại nguyên hình. Hơn nữa còn là ngay khoảnh khắc bọn họ vừa mới tế tự Mẫu Hoàng, kêu gọi Linh của Mẫu Hoàng từ trong Hư Không Giới trở về. Ngay tại khoảnh khắc Côn Tộc bọn họ cường đại nhất, đã bị đánh trở lại nguyên hình.

Ngoại trừ ít ỏi mấy người bọn họ, cơ hồ toàn bộ Côn Tộc đều đã chết sau tràng đại hủy diệt Tinh cầu va chạm này. Mấy ức vạn Côn Tộc, hết thảy đều hóa thành tro bụi.

Ngoài mặt Côn Tinh, trong tầng nham tương, từng tôn từng tôn Côn Thần điên cuồng giao phối với từng tôn từng tôn Mẫu Thần, tràn ngập cảm giác dã tính và Man Hoang, nhấc lên từng trận từng trận hỏa lãng nham tương.

Trong thanh âm gào thét, từng tôn từng tôn Côn Thần nhét tinh chủng vào trong cơ thể Mẫu Thần, sau đó một lần lại một lần giao phối, điên cuồng tống ra tinh chủng. Cũng không lâu lắm, cái bụng Mẫu Thần đã phình to lên.

Đột nhiên, một tôn Côn Thần tinh kiệt mà chết, mà đám Côn Thần khác cũng là ủ rũ uể oải. Qua không bao lâu, lại có thêm mấy tôn Côn Thần nữa tinh kiệt mà chết. Mà cái bụng của đám Mẫu Thần kia cũng biến thành giống như viên cầu vậy.

Phốc phốc phốc!

Trong cơ thể Mẫu Thần, từng sợi từng sợi xúc tu mọc dài ra, đâm vào trong tầng nham tương, tống ra từng quả từng quả trứng trùng cao cỡ thân người. Số lượng lên tới trăm ngàn trứng trùng bị gieo sâu vào bên trong Côn Tinh. Đám trứng trùng này cũng không lập tức nở ra, mà chỉ không ngừng hấp thu năng lượng trong nham tương Côn Tinh, chính là đang trong quá trình dựng dục.

Mấy tháng sau, bề mặt Côn Tinh dần lạnh xuống. Năng lượng trong nham tương cũng bị đám trứng trùng Côn Tộc này hấp thu đi. Từng cái từng cái tính mạng kỳ diệu đang trong quá trình dựng dục, chỉ là cũng không có nở ra. Sâu bên trong lòng đất Côn Tinh, vẫn còn có không ít nham tương hừng hực. Đám trứng trùng này cứ như vậy bị chôn sâu dưới lòng đất.

Một tôn Mẫu Thần mọc ra nửa thân trên Ma nữ, mở ra tám cánh tay, phảng phất như muốn ôm lấy không trung, lẩm bẩm:

- Các con của ta, các ngươi nhất định sẽ có ngày xuất hiện trên thế gian! Đợi tới lúc các ngươi ngửi được mùi vị huyết nhục của những sinh linh khác, các ngươi sẽ có thể phá đất chui lên, ăn hết bọn chúng! Các con của ta, khi đó, các ngươi chính là chúa tể của cái thế giới này! Tới lúc đó, các ngươi sẽ lại thức tỉnh Mẫu Hoàng, mà hậu đại của chúng ta sẽ ở trên Tổ Tinh chờ đợi các ngươi và Mẫu Hoàng hàng lâm!

Đám Côn Thần may mắn còn sống sót vẫn là uể oải không chịu nổi, cùng với mấy tôn Mẫu Thần bay ra khỏi Côn Tinh, nhắm hướng Tổ Tinh bay đi. Trên bề mặt Côn Tinh, thi thể mấy tôn Côn Thần tinh kiệt mà chết kia hóa thành từng ngọn từng ngọn núi cao, hình thù kỳ quái, bị tro bụi trên không trung rơi xuống che khuất diện mạo vốn có.

Trong tinh không, hai mươi bốn tôn Côn Thần và Mẫu Thần may mắn còn sống sót quay đầu nhìn lại, chỉ thấy toàn bộ khỏa Côn Tinh trở nên hoang liêu tĩnh mịch. Côn Tinh sẽ dần dần lạnh xuống, biến thành một khỏa Tinh cầu màu lam, bị một tầng băng tuyết bao trùm, không còn chút khí tức sinh mệnh nào.

Một tôn Mẫu Thần thu hồi ánh mắt, lẩm bẩm:

- Nếu chúng ta đã thất bại, vẫn còn có những hài tử của chúng ta chờ đợi ở chỗ này, báo thù cho chúng ta, huyết tẩy Tổ Tinh! Chỉ cần sinh linh của Tổ Tinh đạp chân lên nơi này, các hài tử của chúng ta sẽ liền tỉnh lại, lấy mạng bọn chúng!

- Đi thôi! Chúng ta đi thôi! Đi Tổ Tinh!

- Hai năm sau, chúng ta sẽ tới nơi đó, huyết tẩy tất cả sinh linh trên ngôi sao này, báo thù rửa hận!

o0o

Phụ cận Mộc Diệu Tinh, một khỏa tiểu hành tinh phương viên ngàn dặm bay tới, xông vào trong vòng hấp lực của Mộc Diệu Tinh. Chung Nhạc điều chỉnh quỹ đạo khỏa tiểu hành tinh này, để cho Kén hoa Thi Thần thôi động tiểu hành tinh phi hành xoay quanh Mộc Diệu Tinh một vòng lại một vòng, mượn dùng hấp lực của Mộc Diệu Tinh, không ngừng gia tốc. Hắn chuẩn bị mượn dùng hấp lực của khỏa Mộc Diệu Tinh vô cùng to lớn này ném khỏa tiểu hành tinh này ra ngoài, dùng tốc độ nhanh hơn bay trở về Tổ Tinh.

- Đó là…

Lúc này, mọi người chợt nhìn về phương hướng Côn Tinh. Chỉ thấy ở nơi đó, quang mang của Côn Tinh đột nhiên tăng lên gấp mấy trăm lần, cực kỳ chói mắt.

Thiên Ma Phi lẩm bẩm:

- Tình nhân, mười hai khỏa tiểu hành tinh kia của ngươi, thật sự đã đụng trúng Côn Tinh rồi! Thật xinh đẹp a…

Một màn này quả thật xinh đẹp lộng lẫy, là một loại mỹ cảm hủy diệt. Có thể tưởng tượng lần va chạm này là khủng bố tới mức nào.

- Thật xinh đẹp a!

Đám nữ hài tử từ xa xa nhìn lại, ánh mắt mê ly, có chút mê say.

Phương Kiếm Các và Cô Hồng Tử thì lại liếc nhìn nhau một cái, đều nhìn ra sự hoảng sợ trong mắt đối phương. Đây chính là lực lượng của thiên địa a! Mặc dù là do Chung Nhạc thôi động, nhưng lại là lực lượng thiên địa chân chân chính chính. Dùng lực lượng mang tính hủy diệt do ngôi sao va chạm sinh ra, đốt trụi tầng khí quyển của Côn Tinh, biến Côn Tinh thành một khỏa hỏa cầu tràn ngập nham tương, chấn động địa thủy phong hỏa, hủy diệt hết thảy mọi thứ.

- Quỹ tích của Côn Tinh đã bị mười hai khỏa tiểu hành tinh này thay đổi, căn bản không thể bay về phía Tổ Tinh nữa rồi!

Chung Nhạc cũng đang từ xa nhìn lại, trong lòng tính toán quỹ tích của Côn Tinh, chợt thở phào nhẹ nhõm một tiếng, mỉm cười nói.