Thiếu niên Chung Sơn thị mặt đen như sắt. Nguyên thần Kim Ô của hắn ba lần bốn lượt muốn bay ra khỏi cái tổ chim kia, nhưng đều bị cành cây của Toại Thụ tát ngược trở về, căn bản không thể nào chạy ra được, khiến cho hắn chỉ có thể ngồi chồm hổm trong cái tổ chim này, làm một con Kim Ô phẫn uất.
Cây Chân Linh Toại Thụ này đâu chỉ cường đại? Mà là cường đại tới không hợp thói thường! Cường đại tới mức biến thái! Cường đại tới mức không thể chống cự!
Nguyên thần Kim Ô của hắn đã sắp sửa tu thành Chân Linh, nói riêng về sức chiến đấu của Nguyên thần, Cự bá Chân Linh Cảnh thông thường chân thân và Nguyên thần cùng tiến lên cũng chưa chắc đã là đối thủ của Nguyên thần của hắn. Mà đối mặt với cây Chân Linh Toại Thụ này, Nguyên thần Kim Ô của hắn giống như là chim non vừa mới nở, tập tễnh học đi, ngay cả bước chân cũng đi chưa ổn.
Đừng nói là Nguyên thần Kim Ô của hắn, cho dù là chân thân Chung Nhạc cùng tiến lên, cũng tuyệt đối là kết cục giống như vậy. Chân Linh Toại Thụ cường đại như vậy, không ngờ Tân Hỏa chỉ nói một câu rất mạnh. Tốt xấu gì cũng nên cảnh báo hắn một tiếng mới đúng chứ?
- Ta sớm đã biết Tân Hỏa không đáng tin, chỉ là khoảng thời gian gần đây hắn vẫn luôn rất đáng tin, khiến cho ta quên mất điểm này…
Trong lòng Chung Nhạc âm thầm hối hận. Nguyên thần Kim Ô của hắn bị Toại Thụ ném vào trong tổ chim. Trong nháy mắt, cây Chân Linh Toại Thụ này đã bay ra không biết bao nhiêu vạn dặm, bay về phía tinh không. Sợ rằng qua không bao lâu nữa, Toại Thụ sẽ bay ra khỏi phạm vi Thái Dương Thần Hỏa bạo phát.
Cho dù Nguyên thần của hắn có thể thoát khỏi tổ chim của Toại Thụ, sợ rằng cũng phải bay mấy ngày mấy đêm mới có thể quay trở lại trong nhục thể. Mà với bản lĩnh của cây Chân Linh Toại Thụ này, sợ rằng Nguyên thần của hắn căn bản không thể chạy thoát. Nếu Nguyên thần rời khỏi quá lâu, nhục thân sẽ dần dần héo rũ, cuối cùng sẽ tử vong.
- Bây giờ phải làm gì đây?
Chung Nhạc đau khổ suy tư. Tân Hỏa bảo hắn đi hàng phục Chân Linh Toại Thụ, nhất định là có chút dụng ý, tuyệt đối không phải là bắn tên không đích. Đốm lửa nhỏ này mặc dù có chút không đáng tin, nhưng mỗi một lần đều giống như là đang khảo nghiệm, trong tuyệt cảnh vẫn có sinh cơ.
Lần này, Nguyên thần của hắn bị Chân Linh Toại Thụ bắt vào trong Ô Sào, hơn phân nửa cũng là nằm trong dự liệu của Tân Hỏa, pháp môn hàng phục Chân Linh Toại Thụ, hơn phân nửa cũng là ở trong Ô Sào. Vừa mới nghĩ tới đây, hắn đột nhiên cảm thấy bên trong Ô Sào có từng cỗ từng cỗ năng lượng kỳ dị từ trong Toại Thụ truyền tới, truyền vào trong cơ thể Nguyên thần Kim Ô của chính mình, không ngừng cải tạo Nguyên thần Kim Ô. Trong lòng Chung Nhạc khẽ động:
- Khó trách Tân Hỏa lại nói Toại Thụ có thể khiến cho Nguyên thần Kim Ô của ta diễn biến thành Nhật Diệu Linh Thể chân chính. Toại Thụ quả thật có thể không ngừng nuôi dưỡng Kim Ô, khiến cho Linh của ta dần dần chuyển biến thành Tiên Thiên Linh Thể. Bất quá, tốc độ của loại chuyển biến này quá chậm. Đợi tới lúc Nguyên thần của ta biến thành Tiên Thiên Linh Thể, sợ rằng đã qua thời gian mấy năm rồi. Hàng phục Toại Thụ, tuyệt không phải là con đường này!
Hắn đột nhiên linh quang khẽ động, bật cười ha hả, nhất thời minh bạch dụng ý của Tân Hỏa.
- Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng!
Chung Nhạc nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng. Nguyên thần Kim Ô của hắn đại biến, không còn là Tam Túc Kim Ô nữa, mà hóa thành một tôn Thiên Hoàng Thiên Đế, Toại Hoàng đầu rồng thân người. Thân thể hắn vĩ ngạn vô song, toàn thân tuôn trào ra vô lượng quang, hào quang bắn ra bốn phía, kim quang xán lạn. Từng đạo từng đạo kim quang vờn quanh toàn thân.
Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ! Môn công pháp đầu tiên mà Tân Hỏa đã truyền cho Chung Nhạc, cũng là công pháp căn bản nhất của hắn.
Lúc này hắn quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, tinh thần lực hạo hạo đãng đãng từ trong mi tâm mạnh mẽ lan tràn ra, lan tỏa khắp Ô Sào, lan tỏa khắp toàn bộ cây Toại Thụ. Xung quanh thân thể hắn, vô số văn lộ Đồ đằng xao động, đan xen giao thoa, mơ hồ hiện ra hư ảnh một tòa Hỏa Kỷ Cung. Mà Chung Nhạc chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện trong Hỏa Kỷ Cung, chứ không phải ở trong Ô Sào.
Tại phía trước Hỏa Kỷ Cung do hắn quan tưởng ra cũng có một cây Toại Thụ. Cây Toại Thụ này dần dần tương dung với cây Chân Linh Toại Thụ kia. Cây Chân Linh Toại Thụ này dù sao cũng không có trí tuệ ý thức, sau khi dung hợp với Toại Thụ Đồ do hắn quan tưởng ra liền dừng lại, không tiếp tục bay về phía tinh không nữa.
Qua một lúc lâu sau, Nguyên thần hình thái Toại Hoàng của Chung Nhạc đứng dậy, bước ra Hỏa Kỷ Cung, giơ tay lên. Chỉ thấy cây Toại Thụ kia bay lên, rơi vào trong tay hắn.
- Thì ra là thế! Thì ra là thế!
Nguyên thần hình thái Toại Hoàng của Chung Nhạc khẽ mỉm cười, chuyển Chân Linh Toại Hoàng vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, thấp giọng nói:
- Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ chính là do Toại Hoàng đời thứ nhất khai sáng ra. Toại Thụ trong Quan Tưởng Đồ này tương đồng với Chân Linh Toại Thụ. Ta quan tưởng Toại Hoàng, Nguyên thần của ta chính là Toại Hoàng, Chân Linh Toại Thụ cũng sẽ trở thành Toại Thụ của Toại Hoàng. Tân Hỏa vẫn là mưu tính sâu xa, vẫn là kỹ cao một bậc! Nếu ta không bị Toại Thụ bắt giữ nhét vào trong Ô Sào, nghĩ muốn bắt lấy Chân Linh Toại Thụ, tuyệt đối vô cùng khó khăn!
Nếu không bị Toại Thụ bắt giữ, cho dù Chung Nhạc ở xa xa quan tưởng, cũng không có khả năng mượn dùng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng Quan Tưởng Đồ bắt lấy Chân Linh Toại Thụ. Chỉ khi nào tới trên Toại Thụ, mới có được khả năng này.
- Tân Hỏa, có phải ngươi đã sớm nghĩ tới chuyện này không?
Chung Nhạc cảm khái hỏi. Bộ dáng Tân Hỏa mờ mịt, gãi đầu một cái, đột nhiên tỉnh ngộ lại, liên tục gật đầu:
- Đúng vậy! Không sai! Ta chính là tính toán như vậy! Ngươi cũng không tính là quá ngu ngốc, cuối cùng cũng hiểu được dụng tâm lương khổ của ta!