Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 734: Chúng ta tới vì hòa bình (2)



Lần này Thần Minh Côn Tộc hàng lâm hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người. Côn Tộc tuyên bố hòa đàm lại càng nằm ngoài dự đoán của mọi người. Không ngờ Thần Ma các tộc lại đáp ứng hòa đàm, càng làm cho tất cả mọi người đều không lường trước được.

Số lượng Thần Ma trên Tổ Tinh vốn dĩ cũng không nhiều lắm, chỉ có chừng hai mươi tôn. Mà thời điểm thăm dò Côn Tinh, có mười ba tôn Thần Ma đã đi, chỉ lưu lại bảy tôn Thần Ma trấn thủ Băng cung. Kết quả mười hai tôn Thần Ma đã chết, chỉ còn lại có lão giả quét rác Chư Cửu Mục của Chư Càn Thần Tộc. Hiển nhiên, tám tôn Thần Ma cũng không muốn nhất quyết sinh tử với Côn Tộc, mà dự định hòa đàm, từ từ đồ diệt, tránh cho lưỡng bại câu thương.

Cũng không lâu lắm, đã có tin tức từ trong Thiên Thánh Cung truyền ra. Mẫu Thần Côn Tộc yêu cầu Tổ Tinh phân ra một khối lãnh địa cho Côn Tộc nghỉ lại, xem thành chỗ tránh nạn. Tin tức này mặc dù dẫn phát sóng to gió lớn, nhưng vẫn còn hợp tình hợp lý. Côn Tộc đi tới Tổ Tinh, tất nhiên sẽ yêu cầu một khối lãnh địa.

Lại qua thêm một ngày, lại có tin tức nữa truyền ra. Tám tôn Thần Ma đã làm chủ đáp ứng, Đại Hoang, Nam Hoang, Yêu Tộc và Tây Hoang, mỗi nơi phân ra một khối lãnh địa cấp cho Côn Tộc.

Qua thêm hai ngày nữa, lại có tin tức truyền ra. Côn Tộc yêu cầu sinh linh của Tổ Tinh giao ra kẻ thù của bọn họ, Chung Sơn thị Chung Nhạc của Kiếm Môn Đại Hoang. Một tôn Mẫu Thần tức giận xung thiên:

- Chung Sơn thị phá hủy Côn Tinh, tiêu diệt Côn Tộc ta, lấy trộm Thần khí của Côn Tộc ta, liên lụy hai mươi mấy tôn Côn Thần của Côn Tộc ta chết thảm. Khiến cho Côn Tộc ta không thể không chạy tới Tổ Tinh lánh nạn. Kẻ này không trừ, khó có thể đời đời bình an!

Tin tức này khiến cho tất cả sinh linh chủng tộc trên toàn bộ Tổ Tinh cực kỳ chấn động, sợ hãi, đại hỉ như điên. Bọn họ lo lắng Côn Tinh Côn Tộc sẽ hàng lâm Tổ Tinh, tàn sát sinh linh các tộc. Không nghĩ tới Côn Tinh không ngờ thật sự đã bị Chung Nhạc tiêu diệt. Chung Sơn thị Nhân Tộc đã diệt tuyệt Côn Tộc trên Côn Tinh, chỉ còn lại có mười tôn Côn Thần, Mẫu Thần còn sống chạy tới Tổ Tinh. Chiến công bậc này, so với bất luận một tôn Thần Ma nào trên Tổ Tinh cũng đều huy hoàng hơn.

Nếu như Côn Tinh chưa diệt, bị diệt chính là Tổ Tinh! Trên Côn Tinh có nhiều Côn Thần như vậy, chỉ cần Côn Tộc giết tới Tổ Tinh, ai có thể ngăn cản? Chung Sơn thị diệt tuyệt Côn Tộc trên Côn Tinh, có thể nói là đã cứu tính mạng của tất cả sinh linh tên Tổ Tinh.

- Yên tâm! Yên tâm! Chung Sơn thị công cao chấn thiên, tám tôn Thần Ma nhất định sẽ không giao hắn ra!

Các tộc nhao nhao nghị luận.

Trong Thiên Thánh Cung, một tôn Mẫu Thần chính khí lẫm nhiên nói:

- Không giao Chung Sơn thị ra, khó có hòa bình! Côn Tộc chúng ta là tới vì hòa bình, cần gì chỉ vì một gã Nhân Tộc mà phá hỏng hòa bình và hữu nghị hiếm thấy giữa chúng ta? Côn Thần Côn Tộc ta mặc dù yêu thích hòa bình, nhưng tuyệt đối không ngại sử dụng võ lực, cho dù có diệt tộc!

Các đại thế lực Tổ Tinh một mảnh trầm mặc. Sau đó lại có Luyện Khí Sĩ nói:

- Đây là tai nạn do Chung Sơn thị Nhân Tộc chọc ra, thật sự có nên vì một tên Nhân Tộc hèn mọn mà đắc tội Côn Tộc không? Thật sự có nên vì một mình hắn mà tử thương trăm vạn không? Hắn chọc ra tai nạn, sao lại phải để sinh linh các tộc chúng ta thay hắn gánh vác?

- Giao Chung Sơn thị ra!

- Giao hắn ra, đổi lấy hòa bình giữa Côn Tộc với các tộc chúng ta, sao lại không làm?

- Nhân Tộc vốn dĩ mệnh tiện, hy sinh một gã Nhân Tộc sẽ có thể thiên hạ thái bình, đây là đáng giá! Đây là hành vi chính nghĩa!

- Chung Sơn thị làm nhiều việc ác, so với Phong Hiếu Trung càng độc ác, sớm nên diệt trừ hắn rồi! Yêu cầu của Côn Tộc là chính đáng, sảng khoái nhân tâm, an ủi sinh linh!

Trong một mảnh thanh âm nghị luận, có Luyện Khí Sĩ lên tiếng:

- Nhưng cũng chính là Chung Sơn thị diệt tuyệt Côn Tinh, giết chết hai mươi mấy tôn Côn Thần, đã cứu tính mạng hơn mười Thần Ma các tộc. Hắn đã cứu toàn bộ Tổ Tinh chúng ta, có công với Côn Tinh, có ân với chúng ta a? Chúng ta sao có thể giao hắn cho Côn Thần Côn Tộc xử lý được?

Bất quá, những thanh âm này thật sự yếu ớt, hoàn toàn bị tiếng hô giao Chung Nhạc ra bao phủ hết.

o0o

Trong Thiên Thánh Cung, lão giả quét rác Chư Cửu Mục của Chư Càn Thần Tộc nói chuyện thay cho Chung Nhạc, nói:

- Các vị sư huynh, Chung Sơn thị có công lớn với Tổ Tinh ta…

Đám Thần Ma còn lại rối rít nói:

- Cửu Mục sư huynh không cần nói nữa! Không giao Chung Sơn thị ra, thật chẳng lẽ muốn các tộc chúng ta máu chảy thành sông, thi cốt vô số sao? Cửu Mục sư huynh, không cần phá hư hòa bình và hữu nghị hiếm thấy này!

Sau đó cũng không lâu lắm, trong Thiên Thánh Cung có tin tức truyền ra. Tám tôn Thần Ma đạt thành hiệp định với Chư Thần Côn Tộc, cắt nhường một bộ phận lãnh địa cho Côn Tộc, xem như chỗ tránh nạn. Lại giao Chung Sơn thị của Nhân Tộc ra. Nhưng Côn Tộc không được đoạt về những Thần binh thất lạc của Côn Tộc. Côn Thần ký kết hiệp định không xâm phạm lẫn nhau với tám tôn Thần Ma, định ra việc này. Vì vậy thiên hạ đại cát, một mảnh ca múa thái bình.

o0o

Mấy ngày sau, bảy tôn Thần Ma hàng lâm Kiếm Môn. Chư Cửu Mục tự cảm thấy hỗ thẹn với Chung Nhạc, cũng không tới đây.

Một tôn Thần Nữ Tất Phương Thần Tộc của Tây Hoang dẫn đầu, mắt lạnh nhìn về phía trên dưới Kiếm Môn. Chỉ thấy toàn bộ Kiếm Môn như lâm đại địch, các loại Thần binh, Ma Thần binh và Thần binh Côn Tộc đều được tế khởi, tản mát ra trận trận Thần uy Ma uy, thủ hộ Kiếm Môn Sơn, ngăn cản bọn họ ở bên ngoài.

Trên dưới Kiếm Môn bi phẫn khó hiểu, mắt lạnh nhìn về phía bảy tôn Thần Ma bị ngăn cản bên ngoài Kiếm Môn Sơn kia, nhiệt huyết trong lồng ngực kích động, hận không thể xuất phát từ nội tâm thề sống chết đánh một trận.

Lần này, bảy tôn Thần Ma mang theo Thánh khí các tộc tới đây. Bát Long Trấn Thiên Phủ của Nam Hoang, Bàn Long Kiếm của Long Tộc, bảo vật trấn tộc của Bát Bộ Thánh Tộc Ma Tộc, nhục thân Hiếu Mang Lão tổ của Hiếu Mang Thần Tộc, nửa thanh Thần Dực Đao của Côn Bằng Thần Tộc. Chỉ có Băng Lâu của Bạch Trạch thị là không được mời ra.

Tôn Tất Phương Thần Nữ kia nhìn về phía Kiếm Môn Sơn, chỉ thấy khí thế trên dưới Kiếm Môn ngưng thực một thể, phòng thủ tựa hồ kiên cố không gì phá nổi, không khỏi cười lạnh, nói:

- Không ngờ Kiếm Môn dự định đối kháng chúng ta, là chuẩn bị muốn cùng chết sao? Chung Sơn thị, ngươi ra đi! Ngươi tạo nghiệt, bản thân ngươi tự gánh chịu, cần gì phải liên lụy tính mạng đồng môn? Ngươi làm nhiều việc ác, hiện tại báo ứng đã tới…

Chung Nhạc đứng trên Kim Đỉnh Kiếm Môn, ha hả cười lớn:

- Báo ứng? Ha ha ha ha… không ngờ Nhân Tộc ta lại sinh hoạt trên cùng một Tinh cầu với những chủng tộc vô sỉ này. Không ngờ chúng ta còn bị các ngươi xem là lương thực, thật sự nhục nhã a! Nếu ta còn có thể sống tiếp, tương lai nhất định sẽ biến các tộc các ngươi thành lương thực của Nhân Tộc ta!