Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 748: Kịch đấu (2)



Chung Nhạc quát lớn một tiếng. Đột nhiên, xương cánh Thần Dực Đao bay lên, phiêu phù giữa không trung. Bên trong nhục thân Đại Chân Lão Mẫu nhất thời kim quang khôn cùng chiếu rọi, Đao khí bạo phát. Vô số Kim kiếm Bằng vũ xuyên thấu nhục thân của tôn Mẫu Thần này, bay thẳng lên cao, giống như vạn chim về tổ, rơi xuống trên xương cánh Thần Dực Đao, Thần Dực Đao lại khôi phục bộ dáng như cũ.

Mà Đại Chân Lão Mẫu phía dưới thì không ngừng gào thét, âm ba chói tai. Trong cái miệng như đóa hoa thịt nở rộ truyền ra âm ba khủng bố, oanh kích Chung Nhạc tới mức trong tai mắt mũi miệng không ngừng chảy máu.

Một tiếng ầm vang thật lớn vang lên. Nhục thân tôn Mẫu Thần này đột nhiên sụp đổ tan rã, phân ra thành từng khối từng khối máu thịt và xúc tu thật lớn, phốc phốc rơi thẳng xuống mặt đất. Chỉ thấy từng sợi từng sợi xúc tu giống như rắn không đầu, không ngừng nhảy lên nhảy xuống, đánh tới mức đại địa nứt ra. Trên người Chung Nhạc vẫn còn lưu lại hơn mười sợi xúc tu, cắm ở trong cơ thể hắn, không ngừng nhúc nhích nhảy múa.

- Đại Chân, Nguyên thần của ngươi rốt cuộc đang trốn ở chỗ nào?

Chung Nhạc mở ra Thần Nhãn thứ ba, trong mắt bắn ra Thần quang, quét nhìn tất cả những khối thịt kia, sưu tầm Nguyên thần của Đại Chân Lão Mẫu. Cho dù đã bị Thần Dực Đao cắt nát, nhưng Nguyên thần của tôn Mẫu Thần này vẫn không thấy tung tích, khiến cho hắn vô cùng ngoài ý muốn.

- Mặc kệ Nguyên thần của ngươi trốn ở chỗ nào, ta hủy thi diệt tích, bầm thây ngươi thành vạn mảnh, vạn vạn mảnh. Cho dù không tìm được Nguyên thần của ngươi, nhục thân của ngươi bị hủy cũng là một con đường chết!

Thần Dực Đao phát ra uy năng ngập trời, Chung Nhạc toàn lực tế đao, băm vằm đám huyết nhục kia. Đột nhiên, đám huyết nhục và xúc tu kia chợt bay lên, lắp ghép lại với nhau, lại hóa thành một tôn Mẫu Thần.

Từng cái từng cái chân dài đen xì sắc bén giống như lợi nhận của Đại Chân Lão Mẫu bước ra, nhanh chóng tránh né Thần Dực Đao, há miệng cười khúc khích. Đột nhiên, đám sợi xúc tu đang cắm trên cơ thể Chung Nhạc chợt lôi hắn bay lên, dùng thân thể hắn đón đỡ Thần Dực Đao. Nàng vậy mà định dùng Thần Dực Đao chém chết Chung Nhạc.

Chung Nhạc hét lớn một tiếng, Thần Dực Đao chém thẳng xuống. Đột nhiên từng cây từng cây Kim kiếm Bằng vũ từ trên thân đao bay ra. Một loạt thanh âm tranh tranh giòn vang truyền tới, chặt đứt từng sợi từng sợi xúc tu trước ngực sau lưng hắn. Chung Nhạc rơi xuống đất, vươn tay bắt lấy đám xúc tu trong lồng ngực, dùng sức kéo ra. Đám xúc tu lưu lại trong cơ thể hắn mặc dù đã bị chém đứt, nhưng vẫn như cũ mọc đầy móc câu, móc lên huyết nhục và ngũ tạng của hắn. Hiện tại hắn dùng lực kéo một cái, cơ hồ kéo nát tim gan phèo phổi thận của chính mình.

Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, tiếp tục kéo từng sợi từng sợi xúc tu trong cơ thể ra. Lục phủ ngũ tạng của hắn cơ hồ bị kéo nát không còn một mảnh, không còn lấy một khối hoàn chỉnh. Chung Nhạc phun ra một ngụm tiên huyết, đột nhiên nhìn thấy trong ngụm máu này không ngờ lại có mấy con côn trùng nhỏ lúc nhúc, trong lòng nhất thời cả kinh. Hắn không kịp tế khởi Thần Dực Đao, thân thể lập tức đại biến, hóa thành một con Tam Túc Kim Ô, toàn thân Thần quang chiếu rọi, Thần hỏa thiêu đốt. Một vầng đại nhật bao phủ toàn thân hắn, Thái Dương Thần Hỏa chui vào trong cơ thể hắn, ra sức thiêu đốt.

Trong cơ thể hắn bị đám xúc tu kia lưu lại không biết bao nhiêu quả trứng trùng li ti. Đám trứng trùng này vậy mà chui vào trong huyết dịch của hắn, huyết dịch lưu động, trứng trùng được vận chuyển tới các nơi trên toàn thân, thậm chí còn chui vào đại não của hắn, chui vào Nguyên thần của hắn. Nếu những quả trứng trùng này nở ra, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ có thể ăn sạch toàn thân hắn, cái gì cũng không lưu lại. Mà thời khắc này, đã có không ít trứng trùng nở ra, may mà hắn phát hiện kịp lúc, lúc này mới không tạo thành đại họa.

Thái Dương Thần Hỏa trong nháy mắt đã luyện hóa đám trứng trùng nhiều vô số kể thành tro. Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, từng con từng con Long Giao chạy loạn trong cơ thể, hóa thành Long Giao Tiễn, cắt nát đám Côn Tộc đã nở ra kia.

Từ lúc hắn phát hiện trong máu có Côn Tộc, tới lúc toàn bộ Côn Tộc và trứng trùng trong cơ thể hắn bị tiêu diệt, trước sau cũng chỉ có thời gian một cái chớp mắt. Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, nhục thân biến hóa, lại khôi phục chân thân Phục Hy, lục phủ ngũ tạng trọng sinh. Một người một côn trùng đối diện, trong mắt đều lộ ra thần sắc kiêng kỵ.

- Chung Sơn thị, nếu không phải ta thân bị trọng thương, ngươi có biết hiện tại ngươi đã chết bao nhiêu lần rồi không?

Đại Chân Lão Mẫu chậm rãi dạo bước xung quanh Chung Nhạc, thân thể to như núi, lôi kéo một đám xúc tu thật dài. Đám xúc tu kia không ngừng biến hóa, mọc ra cái đầu như đầu rắn vậy. Từng con từng con đại xà ngẩng đầu, miệng nói tiếng người, cười lạnh nói:

- Ngươi sau khi bại lộ, không ngờ lại không đào tẩu, thật sự là ngoài dự liệu của ta! Bất quá, ngươi muốn đấu với ta, còn rất non a!

Chung Nhạc giơ tay lên lau đi vết máu ở khóe miệng, Thần Dực Đao vẫn phát ra từng cỗ từng cỗ uy năng đáng sợ, mỉm cười nói:

- Đại Chân, ta đấu với ngươi thật sự còn rất non sao? Ngươi bị ta tính toán, xem ta như là Thần Đèn, tu vi thực lực rơi xuống tới tình trạng ngay cả ta cũng không làm gì được, có thể thấy được đã rất không chịu nổi. Đừng nói là ngươi… toàn bộ đám Côn Thần, Mẫu Thần, còn có đám Thần Ma kia của Tổ Tinh ta, làm sao không phải bị thua thiệt trong tay ta? Ta không cần xuất thủ, chỉ cần dẫn Hiếu Mang Lão tổ tới, đã khiến cho các ngươi tử thương sạch sẽ. Thậm chí ngay cả Hiếu Mang Lão tổ cũng đã chết! Con người của ta không dễ dàng ghi hận, nhưng nếu ta nổi giận, nếu ta ghi hận, nếu ta báo thù, sẽ chính là cuồng phong bạo vũ, đất rung núi chuyển! Thần Minh tính cái gì? Ở trước mặt ta, hết thảy cũng phải chết!

Hắn nói năng cực kỳ dứt khoát, sau đó nhoẻn miệng cười, hỏi:

- Ta rất non sao?

Sắc mặt Đại Chân Lão Mẫu đại biến. Lúc này, uy năng Thần Dực Đao đột nhiên bạo phát, một đao chém xuống, uy năng toàn bộ đại phóng. Từng trụ từng trụ ống khói dưới lớp da bụng Đại Chân Lão Mẫu chợt phun ra khói đặc cuồn cuộn, từng đạo từng đạo Ma quang phun trào ra, nâng cỗ nhục thân khổng lồ của nó bay lên, cướp đường bỏ chạy.

- Xuống!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, đao quang lóe lên. Từng trụ từng trụ ống khói bị chém đứt. Đại Chân Lão Mẫu mất đi động lực, ầm ầm ngã xuống, đập cho đại địa run rẩy. Đột nhiên, xúc tu tôn Mẫu Thần này tung bay, kéo theo nhục thân to lớn chui vào trong đại địa, biến mất không thấy đâu nữa. Thanh âm Đại Chân Lão Mẫu từ dưới lòng đất vang lên, không ngừng di chuyển, nhanh chóng xuyên qua dưới lòng đất:

- Chung Sơn thị, ta có thể kéo được, nhưng ngươi không kéo nổi! Thương thế của ta không cần tốt hơn bao nhiêu, chỉ cần tốt lại một phần đã đủ để giết chết ngươi rồi! Nếu ngươi có gan, vậy thì đừng vội rời khỏi nơi này!

- Vậy ngươi có thể chạy thoát khỏi sự truy sát của ta mới được!

Thần Dực Đao đuổi sát phía sau, cắm thẳng vào trong đại địa. Vô số thanh Kim kiếm Bằng vũ chui vào đại địa, từ dưới lòng đất chặn giết.