Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 758: Quỷ Nhãn



- Giết thần quá khó…

Chung Nhạc quan sát cái vỏ trứng sâu vỡ, trong lòng cảm khái, cho dù là một vị thần muốn giết một vị thần khác cũng có tỉ lệ rất cao đối phương sẽ chạy thoát, huống hồ là hắn?

Đại Chân Lão Mẫu từng bị hắn vạch trần, bị chư thần Tây Hoang bao vây nhưng nó vẫn thoát được, mười mấy vị thần ma bao vây mà không giết được nó.

Sau đó trong thông đạo của Băng Phong Cổ thành, một Mẫu Thần khác lao ra, Đại Chân Lão Mẫu tới chi viện, Mẫu Thần kia bị bao vây mà chết thảm, còn Đại Chân Lão Mẫu lại thoát được khỏi vòng vây của các vị thần ma Tổ Tinh.

Trong trận chiến Hiếu Mang lão tổ, Đại Chân Lão Mẫu cũng thoát được sự đồ sát của Hiếu Mang lão tổ.

Có thể thấy được rằng con Mẫu Thần này cực kỳ khó đối phó.

- Thủ đoạn giữ mạng của Đại Chân Lão Mẫu có Thần Kim Nhục Thân đã bị ta phá hỏng, Thoát Xác Độn Pháp cũng bị ta nhìn thấu, còn lại chính là Nguyên Thần Tàng Nặc.

Chung Nhạc tính toán:

- Nguyên Thần Tàng Nặc của nó thậm chí có thể né được thần nhãn của ta, rất lợi hại, khiến ta không thể tìm được phương vị nguyên thần của hắn. Nhưng đồ đằng văn trên vỏ trứng vẫn có dấu vết, nguyên thần của nó trốn trong trứng sâu, nguyên thần chui vào, chuẩn bị một thần thể mới, bất cứ lúc nào cũng có thể bỏ lại nhục thân cũ. Lần sau muốn giết nó thì phải phá hết trứng trong người nó. Cho dù như vậy thì có lẽ vẫn chưa thể giết chết được nó, có có thủ đoạn thứ tư chính là tế tự.

Hắn nhớ lại Đại Chân Lão Mẫu thổ huyết ở mảnh đại lục đó, trong máu không biết có bao nhiêu Côn tộc do trứng sâu biến thành, những Côn tộc này chính là thủ đoạn bảo mệnh cuối cùng của Đại Chân Lão Mẫu.

Những Côn tộc đó không ngừng tế tự để linh hồn nó bất diệt!

Chung Nhạc cũng như vậy, hắn cũng có lê dân tế tự, nhân tộc, yêu tộc và ma tộc đều có người tế tự cho hắn, số lượng phải hơn trăm vạn. Muốn giết hắn không khó, bất cứ một thần ma nào cũng làm được, nhưng muốn thần hồn của hắn đều bị hủy diệt thì khó.

Tế tự của chúng sinh sẽ bảo vệ linh hồn của hắn bất diệt.

Thỏ khôn đào ba hang, con Mẫu Thần này có bốn cách giữ mạng, đúng là rất khó giết.

So sánh thì Chung Nhạc chỉ có Bất Tử Chi Thân và Lê Dân Tế Tự là hai cách giữ mạng.

- Trong Tự Nhiên Chi Thành, Đại Chân Lão Mẫu không đáng ngại.

Chung Nhạc gạt đi suy nghĩ, lấy ra cây thần dược trồng từ tu vi của Đại Chân Lão Mẫu, ăn một nửa, lập tức cảm thấy toàn thân tinh khí dồi dao, pháp lực tăng vọt. Không những thương thế toàn thân lành lại mà tu vi của hắn cũng tăng lên.

- Chẳng trách hững ngoại tộc kia gọi nó là đại dược, có thể nhanh chóng chữa lành thương thế, còn có thể nâng cao tu vi. Đáng tiếc tu vi thực lực của Đại Chân Lão Mẫu chẳng còn là bao nên thần dược trồng ra cũng chỉ có tác dụng thế này.

Chung Nhạc tiếp tục tiến về phía trước, nghĩ bụng:

- Đại Chân là cái họa nhỏ, đại họa thật sự là tòa thành này!

Tự Nhiên Chi Thành, nơi quỷ dị bạo phát, đã xuất hiện ba lần cảnh tượng hắn thoát từ cõi chết trở về. Tòa thành này rốt cuộc có bí mật gì? Trong thành rốt cuộc còn có bao nhiêu cảnh quỷ dị đẩy người ta vào chỗ chết nữa?

Ba lần trước thoát chết, có hai lần là may mắ, một lần là âm phong đột nhiên thổi tới đưa hắn ra khỏi chiến trường, một lần là mê vụ cuốn tới nên hắn không bị giết.

Chỉ có lần ở giữa là Chung Nhạc dựa vào thực lực bản thân, chống lại công kích của bốn thần ma hồi sinh, dùng Bàn Cổ Lục Đạo Thần thông phá giải quỷ dị!

- Ánh sáng chiếu ra từ dưới lòng đất đó rất cổ quái, có thể khắc chế được Bàn Cổ Lục Đạo Thần Thồng của ta, hấp thụ cho Bàn Cổ Thần Nhân trong Đạo Nhất Luân của ta.

Chung Nhạc nghĩ bụng:

- Ánh sáng đó chắc là Lục Đạo chi lực, năng lượng chỉ Lục Đạo Luân Hồi mới có.

Chung Nhạc nheo mắt nhìn Bàn Cổ Thần Nhân trong Đạo Nhất Bí Cảnh của hắn. Vị thần nhân đó sáu cánh tay nâng Lục Đạo Luân Hồi, trong đó năm tay kết ấn pháp riêng có của Lục Đạo.

Vị Bàn Cổ Thần Nhân này vẫn là hư ảnh, nhưng chân thực hơn, chỉ là cánh tay thứ sáu vẫn chưa kết ấn.

Hắn lại thúc giục Bàn Cổ Lục Đạo Thần thông, sáu quầng sáng hiện lên sau gáy, hư ảnh Bàn Cổ Thần Nhân lại xuất hiện, tia sáng chói lòa bao quanh, tiếng chúng sinh tế tự vọng ra, Lục Đảo xoay chuyển.

- Ủa, uy lực của Bàn Cổ Lục Đạo mạnh hơn không ít!

Chung Nhạc kinh ngạc, Bàn Cổ Lục Đạo thần thông có tất cả sáu loại thần thông, giờ tự nhiên xuất hiện năm loại, hiện nay hắn chỉ có năm loại thần thông này là mô phỏng được bên ngoài chứ chưa có được sự ảo diệu bên trong.

Nhưng uy lực của Bàn Cổ Lục Đạo của hắn chẳng mạnh bao nhiêu, trước giờ Chung Nhạc cũng biết uy lực Bàn Cổ Lục Đạo của hắn không mạnh, chỉ có thể đối phó được một số sinh vật quỷ dị hồi sinh nên không dùng tới khi chiến đấu.

Nhưng giờ hắn có thể cảm nhận được Bàn Cổ Thần Nhân sau khi hấp thụ ánh sáng quỷ dị thì uy lực đã tăng mạnh!

- Trong Tự Nhiên Chi Thành chắc chắn có Lục Đạo chi lực, vật thì chắc ánh sáng quỷ dị dưới lòng đất chính là năng lượng của Lục Đạo Luân Hồi, Bàn Cổ Thần Nhân của ta có thể hấp thụ!

Chung Nhạc suy nghĩ:

- Bàn Cổ Lục Đạo chính là vốn liếng để ta đứng ở Tự Nhiên Chi Thành, dùng được tốt có thể sống sót qua sự quỷ dị, dùng không tốt thì chỉ có đường chết!

Ánh mắt hắn lay động, ba loại quỷ dị mà hắn gặp phải chỉ có lần thứ hai là dựa vào bản thân phá giải, hơn nữa còn giúp uy lực của Bàn Cổ Lục Đạo thần thông tiến bộ không ít.

Cách làm đúng chính là làm như cũ, đối phó với sự quỷ dị lần thứ hai để nâng cao uy năng Bàn Cổ Lục Đạo thần thông!

- Chỉ như vậy mới giúp ta có thêm cơ hội sống!

Không lâu sau hắn tới trước một tòa thần mộ khác. Thần mộ này cũng đã bị đào lên, rõ ràng thần ma dưới trướng Bích Tà Thần Hoàng đã có phòng bị, chỉ chết một vị thần.

Hai cái xác nằm bừa bãi bên cạnh thần mộ, không còn chút linh lực nào nữa. Chung Nhạc thận trọng lại gần, một lúc sau dưới lòng dất rung chuyển, thấp thoáng có ánh sáng quỷ dị từ dưới lòng đất chiếu lên.

Hai bộ xương lạch cạch lạch cạch đứng dậy!

Chung Nhạc lập tức thi triển Bàn Cổ Lục Đạo Ấn, song chưởng ấn đánh xuống mặt đất, ánh sáng quỷ dị dưới lòng đất liền bắn về Bàn Cổ Thần Nhân, rồi ánh sáng bên trong hai bộ xương kia cũng bay vào cơ thể Bàn Cổ Thần Nhân.

Hai bộ xương gầm lên một tiếng, thò tay tấn công hắn, vừa tới trước trán hắn thì mất đi mọi năng lượng, đổ rầm xuống đất, lại thành hai bộ xương khô.

- Muốn chạy?

Chung Nhạc cảm nhận được linh lực đáng sợ ẩn chứa trong ánh sáng dưới lòng đất, gầm khẽ một tiếng, tay dưới lườn mọc ra đánh xuống khiến mặt đất tách đôi.

Tại nơi mặt đất tách ra, ánh sáng quỷ dị giống như nước chảy vào lòng đất.

- Qua đây cho ta!

Hắn toàn lực thi triển Bàn Cổ Lục Đạo thần thông, ánh sáng bay lên theo từng mảng về phía Bàn Cổ Thần Nhân phía sau khiến Bàn Cổ Thần Nhân không ngừng lớn lên, càng ngày càng chân thực!

Cánh tay thứ sáu của Bàn Cổ Thần Nhân cũng kết ấn, đạo ấn pháp thứ sáu cuối cùng cũng hình thành!

Lúc này, dưới lòng đất dường như vọng lên tiếng gầm kinh người, Chung Nhạc thấp thoáng như thấy thân thể khổng lồ lướt qua trong ánh sáng.

Toàn bộ ánh sáng quỷ dị giống như nước bị thân thể khổng lồ đó hút đi, còn Bàn Cổ Thần Nhân của Chung Nhạc lập tức như trâu bùn xuống nước, uy năng tiêu tan!

Năng lượng của thần thông bị rút cạn, thần thông đương nhiên sẽ bị phá giải!

- Quỷ dị tấn công!

Chung Nhạc giật mình, cảm giác năng lượng trong cơ thể mình đang rần rần, mọi tu vi pháp lực dường như bị rút ra, vội thu tay, nhún người nhảy về phía sau. Tại nơi hắn vừa đứng, mặt đất sụp xuống thành cái hố lớn, sâu không thấy đáy.

Tim hắn đập thình thịch, quỷ dị tấn công sẽ rút sạch linh lực, dù là luyện khí sĩ hay là hồn binh, hoặc thần binh thần tộc, tất cả đều mất linh lực biến thành phàm vật!

Thân thể khổng lồ vừa rồi chạm phải Bàn Cổ Lục Đạo thần thông của hắn thì gần như rút cạn linh lực của hắn.

- Quái vật, hay là thứ gì đó khác?

Chung Nhạc trán túa mồ hôi lạnh nhìn xuống cái hố sâu. Thân thể được bao trùm bởi ánh sáng đang di động, có thể thấy những tấm vảy khổng lồ lướt qua động, rồi Chung Nhạc thấy một tấm gương trắng tựa nước, bên trong gương phản chiếu hình ảnh của hắn.

Sau đó tấm gương đó di chuyển, lộ ra tấm gương đen khổng lồ, đen sì như đáy vực, rồi lại là gương trắng.

Tiếp đó tấm gương dưới động biến mất, còn cái hố sâu như có sinh mệnh, dần dần khép lại, giống như Bất Tử Chi Thân có thể tự động lành lại.

Mặt đất có thể tự nối liền vết thương?

Chung Nhạc lắc đầu, điều này quá kho tin thì phải?

Nếu nói mặt đất có thể lành lại thì không phải có nghĩa là…

- Tòa Tự Nhiên Chi Thành này là vật sống sao?

Hắn nghĩ tới một khả năng đáng sợ, rồi lắc đầu bật cười:

- Không thể nào, Tự Nhiên Chi Thành sao có thể là một sinh vật được… Không đúng, không đúng, Tự Nhiên Chi Thành không phải thành thật sự mà là bụng của Tự Nhiên lão tổ, đúng là có khả năng là vật sống!

Hắn bỗng có suy đoán khiến hắn cũng dựng tóc gáy:

- Tự Nhiên lão tổ vẫn còn sống!

Nhưng rồi hắn lập tức phủ định suy nghĩ này. Tân Hỏa từng nói Tự Nhiên lão tổ là con cháu đời đầu của tiên thiên thần ma, tuy có huyết mạch của tiên thiên thần ma nhưng đã không phải tiên thiên thần ma nữa, đời đầu và những thần ma khác đều có giới hạn thọ nguyên, có lẽ không thể sống được tới bây giờ.

- Từ thời đó đến nay đã tám vạn sáu nghìn năm, cho dù có mở hết Lục Luân, tu thành Lục Đạo Luân Hồi thì cũng chỉ khi luyện tới cấp Thiên Đế mới sống được tới bây giờ. Rõ ràng Tự Nhiên lão tổ không thể nào có thực lực của Thiên Đế. Đúng rồi, hai tấm gương trắng đen lúc nãy là thứ gì, rất cổ quái…

Hắn bỗng rùng mình:

- Là con mắt! Đó là một con mắt, nhìn ta xuyên qua động khẩu!

Chung Nhạc lại rùng mình, quỷ dị, thực sự quá quỷ dị. Tòa thành này có phải vật sống không hắn không biết, nhưng hắn dám khẳng định sinh linh sống ở đây không chỉ có hắn và Đại Chân Lão Mẫu.

- Dưới lòng đất rốt cuộc là thứ gì? Lẽ nào nó tạo thành các loại hiện tượng quỷ dị trong thành?

Chung Nhạc ổn định lại tâm thần, tiếp tục tiến tới. Vùng trung tâm Tự Nhiên Chi Thành chắc chắn sẽ phát hiện được thêm, giờ bất cứ suy đoán gì cũng chỉ là suy đoán, đến nơi đó chưa biết chừng có thể giải đáp mọi câu hỏi.

Tự Nhiên Chi Thành đã không còn thấy được sự thịnh thị năm xưa nữa, kiến trúc ở đây đều đã bị dây leo quấn chằng chịt, chỉ toàn một màu xanh, không thấy được kiến trúc bên trong.

Soạt soạt soạt, tiếng động kỳ quái vọng tới, tại nơi cách Chung Nhạc vài chục dặm về phía sau, một con mắt khổng lồ từ từ ngoi lên trên lòng đất, nhãn cầu chuyển động nhìn Chung Nhạc, dường như có thể xuyên qua được tầng mê vụ mà ngay cả Phục Hy thần nhãn cũng không nhìn qua nổi.