Quân Tư Tà nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, lẩm bẩm:
- Ngươi đi rồi, chúng ta còn có thể gặp lại sao? Bao lâu sau mới có thể gặp lại…
o0o
Chung Nhạc ghé thăm Cô Hồng Tử, hai người ôn chuyện một hồi lâu, sau đó Chung Nhạc nói ra ý đồ tới đây. Ánh mắt Cô Hồng Tử khẽ chớp động, nói:
- Sư Bất Dịch đã tu thành Yêu Thần. Kẻ này là một đại kiêu hùng, thời điểm ngươi còn ở đây, hắn phục ngươi, sau khi ngươi rời đi, hắn nhất định sẽ tiêu diệt Kiếm Môn, diệt trừ hết thảy những tồn tại có thể uy hiếp tới địa vị của hắn, không chừa một ai!
- Nếu Sư Bất Dịch nguyện ý đi theo ta, ta sẽ mang hắn theo, nếu hắn không muốn, không phải vẫn còn có Đại Hồng sao?
Chung Nhạc mỉm cười nói. Cô Hồng Tử nghe hắn nói vậy, cười ha hả:
- Chỉ có Chung Sơn thị là hiểu rõ lòng ta!
o0o
Chung Nhạc tạm biệt Cô Hồng Tử, lại đi tới Bắc Hoang, gặp mặt hai tỷ đệ Bạch Thương Hải và Bạch Thục Nguyệt, lại nói lời cám ơn Bạch Thương Hải. Sắc mặt Bạch Thương Hải vàng như đất, vội vàng khoát tay nói:
- Chung huynh a Chung huynh, ngươi cũng không nên hại ta! Cũng không có kẻ nào biết đạo khí Thuần Dương kia là do ta trả lại cho ngươi. Nếu để lộ tin tức này ra, ta sẽ chết cả trăm lần rồi!
Bạch Thục Nguyệt cười tủm tỉm, hỏi:
- Lần này Chung Sơn thị tới đây chẳng lẽ chỉ là muốn nói lời cảm tạ thôi sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Thiên địa sinh biến, có một cỗ ngoại lực bàng đại đã khóa lại đạo pháp thần thông của Tinh hệ Thái Dương. Trước mắt các ngươi còn chưa cảm nhận được, nhưng qua thêm chừng ngàn năm nữa, các ngươi sẽ có thể cảm giác được uy lực của thần thông càng lúc càng nhỏ, đạo pháp càng lúc càng khó tu luyện hơn. Cỗ lực lượng này căn bản không thể địch nổi! Lần này ta tới đây là muốn nói cho các ngươi biết, nếu Bạch Trạch thị muốn tiếp tục sinh tồn, ở lại Tổ Tinh đã không thích hợp nữa. Nếu các ngươi nguyện ý, ta có thể đưa các ngươi đi tới Côn Lôn Cảnh định cư!
Bạch Thương Hải nhất thời cả kinh thất sắc, vội vàng phóng người bay lên, thất thanh nói:
- Chuyện này quan hệ trọng đại, sao không có Thần Minh nào báo cho chúng ta biết? Không được! Ta phải lập tức báo chuyện này cho Tông chủ biết!
- Thương Hải, chậm đã!
Bạch Thục Nguyệt gọi hắn trở lại, sau đó nhìn về phía Chung Nhạc, kinh ngạc nói:
- Chung sư huynh, ta cũng không nghi ngờ phán đoán của ngươi. Bất quá, lần này ngươi tới đây hẳn là còn có mục đích khác nữa a? Nếu thần thông thiên địa bị phong ấn, đối với Thần Tộc, Ma Tộc chúng ta cũng chỉ là mất đi con đường tu hành mà thôi. Bản thân chúng ta trời sinh cường đại, vẫn còn có thể tiếp tục sinh tồn được. Mà Nhân Tộc các ngươi nhục thân nhỏ yếu, sợ rằng mới là gian nan nhất!
Nàng càng nói, tư duy càng rõ ràng hơn, cuối cùng mới nói:
- Gần đây ngươi mấy lần đánh ra mấy sự kiện kinh thiên động địa, kinh hãi toàn bộ Tổ Tinh, chắc chắn không phải là không có mục đích. Trong cuộc chiến tại Thần Chiến Chi Địa, ngươi đã trấn áp rất nhiều Thần Linh. Ta nghe nói những Thần Linh bị ngươi trấn áp có tới năm trăm sáu mươi sáu tôn. Lẽ nào ngươi không chỉ là muốn đánh ra tôn nghiêm của Nhân Tộc, mà là muốn…
Nàng đột nhiên rùng mình một cái.
Trong lòng Chung Nhạc thầm khen nữ tử này thông tuệ, cho dù chính mình không nói ra, nhưng nàng cũng có thể đoán được mục đích của chính mình. Hắn đơn giản không giấu diếm nữa, gật đầu nói:
- Ta dự định sẽ phong ấn huyết mạch của hết thảy các chủng tộc Thần Ma Côn trên Tổ Tinh và Mộc Diệu Tinh, phong ấn Thần huyết, biến Thần huyết thành phàm huyết. Nếu các ngươi tin tưởng ta, nhất định phải rời khỏi Tổ Tinh, đi tới Côn Lôn Cảnh. Chuyện này quan hệ trọng đại, còn xin hai vị giúp ta bảo vệ bí mật!
Trong lòng Bạch Thục Nguyệt và Bạch Thương Hải ầm ầm chấn động, khó có thể nói thành lời.
- Sau khi ta hoàn thành chuyện này, sẽ rời khỏi Tổ Tinh!
Chung Nhạc đứng dậy cáo từ, nói:
- Cho nên lần này ta tới đây cũng là muốn cáo từ hai vị!
Bạch Thương Hải vẫn như cũ còn đang bị kế hoạch của hắn chấn động, còn chưa tỉnh thần lại. Mà Bạch Thục Nguyệt thì đã tỉnh lại trước, vội vàng hỏi:
- Ngươi cũng dự định sẽ đi Côn Lôn Cảnh sao?
Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Ta sẽ đi địa phương càng xa hơn!
- Khi nào ngươi trở về?
Thiếu nữ Bạch Trạch thị lập tức hỏi. Chung Nhạc có chút mờ mịt, lắc lắc đầu, xoay người rời đi:
- Sau khi các ngươi quyết định xong, thông báo cho ta một tiếng, ta sẽ đưa các ngươi đi tới Côn Lôn Cảnh!
Bạch Thục Nguyệt nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác phiền muộn. Lúc này, Bạch Thương Hải rốt cuộc cũng tỉnh thần lại, tán thưởng:
- Chung huynh thật khí phách a! Hắn muốn phong ấn huyết mạch của hết thảy Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc trong Tinh hệ Thái Dương, chẳng phải là ngay cả Bạch Trạch thị ta cũng bị phong ấn luôn sao? Lẽ nào không thể chừa lại huyết mạch của Bạch Trạch thị ta sao?
- Những Thần Tộc, Ma Tộc, Côn Tộc khác đều bị phong ấn, duy chỉ có Bạch Trạch thị ta là không, tất nhiên sẽ biến thành Bạch Trạch thị ta một nhà độc đại. Hiện tại Bạch Trạch thị ta không có dã tâm, nhưng ai dám bảo đảm hậu thế Bạch Trạch thị ta cũng sẽ không có dã tâm? Nếu xuất hiện một kẻ có dã tâm lớn, vậy thì sẽ hủy diệt hết thảy nỗ lực của hắn. Hắn sẽ không mạo hiểm như vậy! Muốn phong ấn, liền phong ấn toàn bộ, tuyệt sẽ không lưu lại bất kỳ tai họa ngầm nào!
Trong lòng Bạch Thương Hải chấn động, sau đó lẳng lặng gật đầu. Hắn căn bản là không nghĩ tới điểm này, nhưng Bạch Thục Nguyệt thông tuệ như vậy, hoàn toàn có thể minh bạch dụng tâm của Chung Nhạc. Bạch Thục Nguyệt thở dài một tiếng, nói:
- Chuyện này không thể để lộ ra ngoài! Chỉ có thể nói ra chuyện tình có một cỗ lực lượng bàng đại đã phong ấn đạo pháp thần thông trên Tổ Tinh, cho nên Bạch Trạch thị ta nhất định phải di chuyển tới Côn Lôn Cảnh. Bằng không, chỉ cần kế hoạch của hắn bị tiết lộ ra ngoài, khẳng định sẽ khiến cho trong lòng hắn sinh ra oán hận đối với Bạch Trạch thị ta. Chỉ là, sợ rằng sẽ có không ít đồng tộc Bạch Trạch thị ta sẽ không theo chúng ta di chuyển tới Côn Lôn Cảnh a!
Trong lòng Bạch Thương Hải khẽ run lên một cái:
- Vậy bọn họ…
- Bọn họ nhất định sẽ bị phong ấn!
Bạch Thục Nguyệt bình tĩnh nói:
- Chung Sơn thị sẽ không bỏ sót bất luận Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc gì! Tuyệt đối sẽ không! Loại người giống như hắn vậy, chỉ cần đã quyết định, vậy tuyệt sẽ không bị bất cứ cái gì ảnh hưởng tới quyết định của chính mình!
- Hắn là người như vậy, mà ta cũng đồng dạng là người như vậy!