- Hắn chỉ bù đắp được chỗ sơ hở của thần thông, cũng không có tiến bộ càng lớn hơn!
Y phục trên người Chung Nhạc tung bay phần phật, sợi dây lụa buộc đầu soạt một tiếng nổ tung, mái tóc bị kình phong thổi thẳng tắp như dây.
Thiếu niên Chung Sơn thị quát lớn, thân thể dâng lên. Đột nhiên, dưới nách hắn lại mọc ra hai cánh tay, hai tay cầm Thái Dương Thần Đao, hai tay cầm Nguyên Từ Thần Đao, song đao đồng thời cắt thẳng về phía trước.
Hai thanh Thần đao này biến thành giống như một Long một Giao, giao thoa với nhau. Cảnh tượng đáng sợ do một kích kia của Nghịch Hoàng tạo thành nhất thời bị song đao cắt thành hai đoạn. Thần thông Huyết phủ bị cắt đứt, Huyết phủ bị buộc phải dừng lại. Trên mặt búa xuất hiện một một đạo vết cắt thật sâu. Nghịch Hoàng kêu lên một tiếng đau đớn, cảm thấy một cỗ lực lượng quỷ dị truyền tới, khiến cho hổ khẩu hắn nổ tung.
- Đây chính là thức thứ ba của Trảm Thần Tam Thức sao?
Sắc mặt đám người Lệ Thiên Hành đại biến, sắc mặt có chút ngưng trọng:
- Quả thật rất mạnh! Thức thần thông này đã có được cảnh giới nhất pháp phá vạn pháp!
Bọn họ cũng không biết, thức thần thông này cũng không phải là thức thứ ba của Trảm Thần Tam Thức, cũng không phải do Chung Nhạc sáng chế ra, mà là thần thông Long Giao Tiễn do Phong Hiếu Trung bởi vì phá giải phong ấn huyết mạch mà khai sáng ra.
Nghịch Hoàng công kích thất bại, tôn Nghịch Hoàng bản thu nhỏ trên đỉnh đầu kia bỗng nhiên phấp phới Huyết phiên. Chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, nhục thân Chung Nhạc nổ tung, khí huyết như rồng bị kéo ra khỏi cơ thể, bay về phía trong tấm Huyết phiên.
Chung Nhạc sử dụng Thiên Địa Tá Pháp, mượn uy năng của Tam Dương Xâm Tinh, lớn mạnh Thái Dương Thần Đao và Nguyên Từ Thần Đao, nhưng bản thân hắn lại không trở nên càng mạnh hơn. Dưới cự ly gần như vậy, lại bị Huyết phiên mạnh mẽ triệu hồi, khiến cho Nguyên thần hắn bất ổn, khí huyết chấn động. Khí huyết thất thủ ly thể, bị Huyết phiên triệu hoán đi.
Nhục thân Chung Nhạc nhất thời dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy trở nên khô quắt xuống. Nhưng sắc mặt hắn vẫn như cũ kiên nghị, không có bất kỳ hoảng hốt nào. Long Giao Tiễn tách ra, song đao biến thành Long và Giao quấn quít lẫn nhau, hòa làm một thể, biến thành một đạo Thần quang.
Chung Nhạc rút đao ra khỏi vỏ, Thái Dương Thần Đao biến thành vỏ đao, chiếu rọi quang mang sáng ngời. Uy năng giúp tăng cường Nguyên Từ Thần Đao, khiến cho uy năng của Nguyên Từ Thần Đao càng khủng bố hơn. Một đao này chém ra, vô số đạo Nguyên Từ Thần Quang chuyển động vờn quanh thân đao, vạch ra một cái lại một cái vòng tròn, lại quay trở về trong đao thể, chấn động không gian, khiến cho không gian xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách hình vòng tròn.
Thức thứ hai của Trảm Thần Tam Thức, Nguyệt Tịch!
Nghịch Hoàng huy động Huyết phủ, ngăn cản Nguyên Từ Thần Đao, nhưng lại ngăn không được những đạo Nguyên Từ Thần Quang vờn quanh Nguyên Từ Thần Đao kia. Những vết rách đáng sợ vặn vẹo không gian, từng đạo từng đạo Nguyên Từ Thần Quang xuy xuy vang dội cắt lên thân thể Nghịch Hoàng, giống như từng con từng con Cự long, từ trong cơ thể hắn chui vào chui ra, chấn động khiến cho nhục thân hắn xuất hiện từng cái từng cái lỗ máu thật lớn.
Nghịch Hoàng rốt cuộc cũng bị thương!
Mà lúc này, Huyết phiên cũng đồng thời hút ra từng cỗ từng cỗ khí huyết trong cơ thể Chung Nhạc, dung luyện vào trong Huyết phiên, khiến cho Chung Nhạc cũng bị thương nặng, cả người giống như một cỗ thây khô, khí huyết trống rỗng.
- Thương thế của ta mặc dù nặng, nhưng ngươi đã không còn khí huyết, chỉ có một con đường chết mà thôi!
Nghịch Hoàng cười ha hả, giơ lên Huyết phủ đón đỡ Nguyên Từ Thần Đao. Từng cái từng cái lỗ máu bị Nguyên Từ Thần Quang xuyên thủng trên người hắn kia nhất thời nổ tung, thương thế trở nên càng nặng hơn. Nhưng hắn căn bản không chút để ý, chiến ý ngược lại càng tăng mạnh hơn. Phủ quang như máu, cuồn cuộn như nước thủy triều, bổ thẳng về phía đầu lâu của Chung Nhạc:
- Không còn khí huyết, không thể phát huy tu vi, ngươi có thể chống đỡ nổi uy năng một búa của ta sao? Ngươi đã sử dụng ra thức thứ ba của Trảm Thần Tam Thức, đối với ta đã không còn bí mật gì đáng nói nữa, ngươi làm sao đấu với ta?
Đột nhiên, trong cơ thể Chung Nhạc truyền tới tiếng tim đập ầm ầm đùng đùng. Phục Hy Thần Tâm trong cơ thể nhảy lên, khí huyết khô cạn của hắn nhất thời giống như nước thủy triều tuôn trào ra. Nhục thân khô quắt chỉ một thoáng đã tràn ngập sức sống trở lại, trong thời gian ngắn đã khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Hai tay hắn cầm Nguyên Từ Thần Đao, hoành đao ngăn cản Huyết phủ chém xuống, hai bàn tay còn lại giơ Thái Dương Thần Đao lên cao, đại nhật rơi xuống, bày ra hình dạng khổng tước xòe đuôi, đao quang hình quạt đập thẳng về phía trước, trong nháy mắt đã chém xuống không biết bao nhiêu đợt.
Mỗi một đợt đao quang giống như một đạo ánh dương quang vậy, một đạo hồng lưu Thần quang Thần hỏa do không biết bao nhiêu đao quang cấu thành, biến thành một màn Nhật Diệu bộc phát đồ sộ bao la hùng vĩ.
Thức thứ nhất trong Trảm Thần Tam Thức, Nhật Diệu!
Đương!
Huyết phủ chém thẳng lên trên Nguyên Từ Thần Đao, cự lực mạnh mẽ cơ hồ chém đứt Nguyên Từ Thần Đao ra làm đôi, ép tới mức thanh Thần đao này cắt luôn vào trong vai trái của Chung Nhạc. Mà phần lưỡi của Huyết phủ cũng chém luôn xuống trên đầu Chung Nhạc.
Cùng lúc đó, quang mang của Nhật Diệu cũng bao phủ toàn thân Nghịch Hoàng. Trong quang mang, Nguyên thần Nghịch Hoàng ly thể, tiến vào trong cơ thể tôn Nghịch Hoàng bản thu nhỏ trên đỉnh đầu kia. Tôn Nghịch Hoàng bản thu nhỏ thoát thể bay ra, phóng thẳng lên cao, tránh thoát đao quang.
Đao quang qua đi, bản thể Nghịch Hoàng trong ánh đao lại hoàn hảo không chút tổn hao gì. Tôn Nghịch Hoàng bản thu nhỏ lại quay trở lại nhục thân, nào ngờ sắc mặt đột nhiên kịch biến, mở miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn trúng một đao này, mặc dù Nguyên thần đã tránh thoát được, nhưng một thân pháp lực, tinh thần, văn lộ Đồ đằng cũng không thể tránh thoát. Thức thần thông Nhật Diệu này cũng không phải là thần thông nhằm vào nhục thân. Một đao chém xuống, nhục thân Nghịch Hoàng không bị tổn thương, nhưng hết thảy văn lộ Đồ đằng trong huyết mạch hắn đều đã bị chém đứt, từ Ma Thần Huyết biến thành ô huyết.
Nguyên thần Nghịch Hoàng quay trở lại nhục thân của chính mình, lập tức phát hiện mặc dù bề ngoài cỗ nhục thân này không có thương tổn, nhưng thực chất đã hoàn toàn hỏng rồi, không thể lại sử dụng được nữa.
Thậm chí ngay cả pháp lực trong nhục thể cũng đã bị chém đứt, pháp lực ô uế, ngay cả văn lộ Đồ đằng cũng bị đứt đoạn. Cũng may Nguyên thần của hắn vẫn còn, không thương tổn tới căn bản.
- Không xong! Bất Tử Chi Thân bị phá rồi!
Trong lòng hắn cả kinh. Đúng lúc này, Thái Dương Thần Đao lại một lần nữa chém tới, xuy một tiếng, cắt đứt cái đầu của Nghịch Hoàng bản thu nhỏ, đao quang lóe lên lao qua.
Huyết phủ vô lực rơi xuống, Huyết phiên trong tay Nghịch Hoàng bản thu nhỏ cũng rơi xuống, uy năng không còn. Chung Nhạc vươn tay chụp tới, bắt lấy cần cổ của Nghịch Hoàng, dùng sức xoay chuyển mấy vòng, nhẹ nhàng nhấc lên, gỡ cái đầu của Nghịch Hoàng xuống khỏi cổ.
Mà lúc này, ba khỏa Thái Dương giao thoa bay qua, dị tượng Tam Dương Xâm Tinh kết thúc, Thái Dương Thần Hỏa hừng hực tản đi.
Bên ngoài Tinh hệ Song Tử, vô số Ma Thần vươn đầu xuống, khuôn mặt thật lớn thâm nhập vào trong tầng khí quyển Song Tử Tinh, vờn quanh bên ngoài không gian Nguyên Từ trọng điệp. Từng cái từng cái khuôn mặt khổng lồ nhìn về phía đám người Lệ Thiên Hành trong không gian Nguyên Từ trọng điệp, ánh mắt rơi xuống trên cái đầu trong tay Chung Nhạc, lộ ra thần sắc giật mình.
- Nghịch Hoàng… đã bị hắn giết chết! Bị một tên Nhân Tộc giết chết!