Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 910: Bát Bộ Thiên Tướng (2)



Trong lòng Giới Chủ Ngục Giới thầm nghĩ:

- Khó trách tên Thượng Thiên Vương này lại hưng sư động chúng như vậy, để cho Bát Bộ Thiên Tướng của chính mình đích thân xuất động kiểm tra. Hóa ra kiện bảo bối này khiến cho hắn tâm động, cho nên mới khua chiêng gõ mõ như vậy. Bất quá, bảo vật này là bảo vật của Ngục Giới ta, ta còn chưa đạt được, sao có thể để cho ngươi nhúng chàm? Bảo vật này đã ở trong đám Luyện Khí Sĩ này, đợi sau khi tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng, không lo nó sẽ không hiện thân. Nếu chỉ là đồ vật Thượng Cổ bình thường, vậy thì cũng thôi, nhưng nếu quả thật là bảo vật Thượng Cổ, vậy ta liền đạt được!

o0o

Dưới quảng trường, Chung Nhạc cũng thở phào nhẹ nhõm một cái. Vừa rồi, các loại thần thông của tám gã Thiên tướng kia năm lần bảy lượt đảo qua trên người hắn, tra xét nhục thân, hồn phách, Nguyên thần của hắn, tìm tòi khắp toàn thân hắn không biết bao nhiêu lần. Hắn thậm chí còn cảm giác được một gã Thiên tướng trong đó còn quan sát tính toán mệnh số vận mệnh của hắn nữa.

Bất luận một chủng tộc nào, mệnh số vận mệnh cũng sẽ dựa theo quỹ tích của mỗi người mà vận hành, có thể suy tính ra đủ loại tương lai, đủ loại quá khứ của một người. Nếu người đó phát sinh giao tiếp với những người khác hoặc những vật phẩm đặc thù nào đó, mệnh số vận mệnh cũng sẽ phát sinh thay đổi tương ứng.

Nếu Chung Nhạc không gặp được Tân Hỏa, vận mệnh của hắn đoán chừng cũng chỉ là một gã tiểu Luyện Khí Sĩ bình bình thường thường, vĩnh viễn cũng sẽ không có thành tựu như hiện tại. Sự xuất hiện của Tân Hỏa tạo thành thay đổi cực lớn đối với vận mệnh của hắn, tất nhiên sẽ lưu lại vết tích trong thiên mệnh của hắn. Vừa rồi gã Thiên tướng kia tính toán mệnh số vận mệnh của hắn, nếu tính toán ra được cái gì, khẳng định sẽ có thể bắt được Tân Hỏa. Đây chính là nguy hiểm nhất!

Bất quá, cũng may Chung Nhạc cũng không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này, không sinh ở chỗ này, tất cả mọi chuyện trong quá khứ cũng không xảy ra trong cái Lục Đạo Giới này, cho nên vị nữ Thiên tướng tên là Thiên Mệnh này có muốn tính toán cũng không tính ra được cái gì.

- Cũng may Tân Hỏa ẩn giấu đủ sâu, không bị tính toán ra!

Hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng thầm kinh hãi:

- Tân Hỏa bất quá cũng chỉ tản mát ra một tia ba động đã bị phát giác rồi. Xem ra, trong khoảng thời gian này, hắn quyết không thể hoạt động, bằng không sẽ bị bắt giữ tung tích!

Trong Lục Đạo Giới, kỳ nhân dị sĩ thật sự rất nhiều, các loại chủng tộc đều có thiên phú riêng. Tám vị Thiên tướng này đều tới từ những chủng tộc khác nhau, suýt chút nữa đã có thể bắt được Tân Hỏa.

Bản thân Chung Nhạc cũng tinh thông thôi diễn, chỉ là trên phương diện thôi diễn mệnh số vận mệnh cũng không có bao nhiêu chuyên sâu. Nếu tại thời điểm vị nữ Thiên tướng Thiên Mệnh kia tiến hành thôi diễn mệnh số vận mệnh của hắn, Chung Nhạc dùng phương pháp thôi diễn của chính mình tiến hành chống cự, lập tức sẽ bị nàng bắt lấy. Cũng may vị nữ Thiên tướng Thiên Mệnh này không có suy tính ra hắn là tới từ Đệ Nhất Lục Đạo Giới, bằng không sẽ càng nguy hiểm hơn rồi.

- Thước có chỗ ngắn, tấc có chỗ dài! Các tộc đều có sở trường của chính mình, không thể xem thường anh hùng thiên hạ!

Chung Nhạc âm thầm cảnh cáo chính mình.

Vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ tiến hành thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi ở chỗ này rốt cuộc có phải là Phục Hy thị hay là thuộc Hoàng tộc khác, ngay cả Chung Nhạc cũng không rõ ràng cho lắm. Thời đại Địa Kỷ có Bát Đại Hoàng Tộc, Phục Hy thị là một trong Bát Đại Hoàng Tộc. Trong các đời Thiên Đế Địa Hoàng, ngoại trừ Phục Hy thị ra còn có những người khác trong Bát Đại Hoàng Tộc, chỉ là xuất thân từ Phục Hy thị nhiều nhất mà thôi. Bởi vậy, cái di tích này có thể là hành vi của một vị Chúa tể Phục Hy thị, cũng có thể là tới từ những chủng tộc khác.

- Những chuyện liên quan tới Cổ địa vực Thần Tàng mà chúng ta nghe được cũng chỉ là lời đồn mà thôi!

Bệ cũng phát hiện ra sự tra xét của Bát Bộ Thiên Tướng, đợi sau khi Bát Bộ Thiên Tướng thu hồi thần thông của mỗi người, lúc này sắc mặt mới ngưng trọng, nói:

- Địa phương này cực kỳ hung hiểm, bên trong cất giấu rất nhiều bí mật. Nghe nói các vị Chúa tể của Thời đại Địa Kỷ trước mở ra Lục Đạo Luân, hoàn thiện Hồn pháp, sáng tạo ra Hồn đạo, sau đó mới thiết lập ra các Thí nghiệm tràng, tiến hành thí nghiệm Luân Hồi. Cái Cổ địa vực Thần Tàng trong Ngục Giới này chỉ là một trong ngàn vạn Thí nghiệm tràng khắp ba ngàn Lục Đạo Giới mà thôi!

Ngạn tiếp tục nói:

- Đám sinh linh chúng ta này đều là cư ngụ bên trong Lục Đạo Giới, sinh ra sau khi Lục Đạo Giới đã thành lập, có kẻ nào từng nhìn thấy qua tình hình các Chúa tể Thượng Cổ sáng tạo ra Lục Đạo Giới? Sinh linh sinh ra trong ba ngàn Lục Đạo Giới, cho dù là Giới Chủ Giới Đế, đối với quá trình hình thành Lục Đạo Giới đều là hoàn toàn không biết gì cả, lĩnh ngộ đối với Hồn pháp cũng còn vô cùng thiếu sót. Cho nên nếu có thể dò rõ huyền bí ảo diệu của Cổ địa vực Thần Tàng, rất có ích lợi đối với tu hành của chính mình. Chỉ là Cổ địa vực Thần Tàng cực kỳ hung hiểm, bao nhiêu năm qua đều là đi vào thì nhiều, còn sống đi ra thì ít, tử thương vô số!

- Sở dĩ Cổ địa vực Thần Tàng gọi là Cấm khu, điểm đáng sợ nhất chính là áp chế!

Bệ thấp giọng nói:

- Cảnh giới càng cao, áp chế lại càng mạnh. Sau khi tiến vào trong này, cảnh giới của Thần Ma bị áp chế cực kỳ nặng nề, thậm chí có khả năng còn không bằng được Luyện Khí Sĩ, bởi vậy tỷ lệ tử vong cũng rất cao. Nếu là tồn tại như Giới Chủ vậy tiến vào Cổ địa vực Thần Tàng, chỉ sợ cũng chỉ còn lại tiêu chuẩn giống như chúng ta. Hắc hắc… trước đây cũng đã từng có một vị Giới Chủ chết ở trong đó. Cho nên địa phương lần thi đấu này chọn ở nơi này, sợ rằng không chỉ đơn thuần là thi đấu, quyết ra mười người xuất sắc nhất mà thôi!

Trong lòng mọi người nhất thời hiểu ra. Nghịch Hoàng lạnh lùng nói:

- Giới Chủ Ngục Giới và Thượng Thiên Vương là muốn mượn tay chúng ta, thăm dò Cổ địa vực Thần Tàng. Chúng ta có chết thì cũng là chết vô ích, mà bọn họ lại có thể từ trên người chúng ta đạt được chỗ tốt!

Bệ và Ngạn khẽ gật đầu một cái, nói:

- Ngoại trừ cái này ra, nghe nói còn có một bí mật nữa. Đó chính là huyết tế! Nếu sinh linh chết ở trong này đủ nhiều, nói không chừng sẽ có thể để cho một tôn tồn tại Hoàng cấp tiến vào Cổ địa vực, không sẽ gặp phải bất luận áp chế gì. Chúng ta đoán chừng, Giới Chủ thật ra chính là đánh cái chủ ý này. Bất luận như thế nào, chúng ta đều là đối tượng bị lợi dụng!

Trên Thiên đàn, vị lễ quan kia khẽ vẫy tay một cái, chỉ thấy từng khối từng khối Hồn bài bay xuống, rơi vào trong tay từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ.

Đám người lập tức tiến hành tế luyện. Chỉ thấy trên Hồn bài lập tức xuất hiện họ tên của mỗi người. Ngoại trừ cái này ra, trên Hồn bài còn có một con mắt. Con mắt này phảng phất như là vật còn sống, liên tục chuyển động.

Chung Nhạc tinh tế kiểm tra Hồn bài. Chất liệu Hồn bài này vô cùng đặc biệt, không biết là tài liệu gì chế tạo thành, vô cùng kỳ lạ. Chỉ cần tế luyện xong, sẽ có một loại cảm giác hồn phách tương liên với Hồn bài.

Ngoại trừ cái này ra, hắn còn cảm giác được trong ánh mắt Hồn bài tựa hồ có lạc ấn văn lộ Đồ đằng truyền tống, có tác dụng định vị.

- Con mắt thật cổ quái!

Chung Nhạc quan sát quái nhãn trên Hồn bài, quái nhãn này cũng đang quan sát hắn. Chung Nhạc vươn một ngón tay ra khẽ đâm một cái, quái nhãn kia lập tức khép lại, đau tới mức nước mắt giàn giụa.

- Nhân Tộc, ngươi chưa nhìn thấy qua loại bảo vật này sao?

Ngữ khí Nghịch Hoàng lạnh lùng nói:

- Đây là con mắt của Hồn Thú! Hồn Thú sau khi tu luyện thành Yêu Thần, sẽ có thể móc xuống cặp mắt của nó, luyện chế thành bảo vật, có công năng vô cùng kỳ lạ, có thể lạc ấn đủ các loại văn lộ Đồ đằng vào trong con mắt này!

Đám người Quân Tư Tà nhất thời rợn cả tóc gáy. Nơi này có hơn bảy vạn tám ngàn Luyện Khí Sĩ, cần phải giết chết bao nhiêu Hồn Thú mới có thể luyện thành hơn bảy vạn tám ngàn khối Hồn bài đây?

Chung Nhạc chắp tay cảm tạ, nói:

- Đa tạ Nghịch Hoàng chỉ điểm! Chúng ta đều là xuất thân từ Tinh vực Tả Nha, hẳn là nên chiếu cố lẫn nhau, không biết các vị có hứng thú liên thủ hay không…

- Không có!

Lệ Thiên Hành quả quyết từ chối. Hàn Phi có chút mệt mỏi, nói:

- Trong những Tinh vực khác cũng không thiếu những tồn tại tương tự chúng ta. Luyện Khí Sĩ của Tinh vực Tả Nha chết càng nhiều, bổn cung mới càng có hy vọng!

- Huynh đệ chúng ta không cần bất luận trợ thủ gì!

Bệ và Ngạn liếc nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói. Sắc mặt Trăn Dao thì lại lạnh lùng, lắc đầu nói:

- Ta không cần kẻ trói buộc! Ta có thể liên thủ với ngươi, nhưng ba người bên cạnh ngươi vẫn là chết đi thì tốt hơn!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, lại nhìn về phía Nghịch Hoàng. Nghịch Hoàng cười hắc hắc, nói:

- Ta còn đang chờ một cơ hội lại quyết thắng bại với ngươi đây! Không giết chết ngươi, làm sao có thể rửa đi sỉ nhục trên người ta?

Chung Nhạc thở dài một tiếng, có chút cô đơn nói:

- Mọi người nói thế nào cũng là đồng hương, ta thật không muốn chính tay giết chết các ngươi! Các ngươi hẳn là cầu khẩn đừng gặp phải ta a!

Đám người Nghịch Hoàng, Lệ Thiên Hành, Trăn Dao, Hàn Phi nhất thời đằng đằng sát khí, Chung Nhạc ngược lại bật cười ha hả.

Đột nhiên, Thần Đình Ngục Giới chợt chấn động kịch liệt. Đám Chư Thần trong Thần Đình khẽ giơ lên hai tay, pháp lực bàng đại bao phủ toàn bộ Thần Đình, tế khởi lên. Chỉ thấy tòa Thần Đình mênh mông bát ngát này từ từ bay về phía một cái hắc động thật lớn.

Bên ngoài hắc động, một vòng quang hoàn chiếu rọi rực rỡ, sáng ngời giống như vòng tay bạch ngọc của một nàng Thần Nữ bị thất lạc vậy.