Trong tòa cung điện cổ xưa kia, trước thác nước, Chung Nhạc vẫn còn đang nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:
- Bộ dáng hiện tại của ta mặc dù quái dị một chút, nhưng cũng không phải là dạng cùng hung cực ác. Ta chỉ là tiên hạ thủ vi cường mà thôi, trước xử lý tên mạnh nhất, sau đó mới bắt giữ mấy kẻ yếu đuối còn lại các ngươi tra hỏi một phen. Các ngươi chạy trốn nhanh như vậy, nếu ta thật sự đuổi theo, tình huống khẳng định là không tốt!
Một bộ khô lâu ở phía sau truy đuổi không buông, phía trước là hai nam một nữ la hét bỏ chạy như điên… Vừa mới nghĩ tới một màn này, thiếu niên Chung Sơn thị cũng không biết phải nói lời nào. Hắn hiện tại vẫn là hình thái khô lâu, nghĩ muốn khôi phục nhục thân lại vẫn còn thiếu chút gì đó. Nếu mang theo bộ dạng này ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến người ta không ưa thích.
- Vẫn còn kém một chút mới có thể khôi phục lại nhục thân. Ta còn phải đả thông càng nhiều lực lượng Huyết Mạch, khiến cho ta cảm ứng được nhục thân, mới có thể khiến cho nhục thân triệt để trở về!
Chung Nhạc cất bước đi về phía ngoài điện. Đột nhiên, thanh âm Tân Hỏa chợt vang lên, nói:
- Nhạc tiểu tử, ngươi vẫn còn có một tầng nội hoạn, nhất định phải nhanh chóng tìm về nhục thân, đột phá cảnh giới!
Chung Nhạc thoáng ngẩn ra:
- Nội hoạn? Là nội hoạn gì?
Tân Hỏa nhàn nhạt nói:
- Nhục thân ngươi còn dư lại không bao nhiêu thọ nguyên. Một trận Đại tế Phong Thiện trên Thái Sơn khiến cho ngươi thiếu niên tóc bạc, chỉ còn lại chừng hai ba trăm năm thọ nguyên. Mà hiện tại cách thời điểm Đại tế Phong Thiện đã trôi qua gần trăm năm rồi. Nói cách khác, hiện tại nhục thân ngươi đã bắt đầu già yếu… Không đúng! Là suy vong!
Chung Nhạc khẽ rùng mình một cái. Nhục thân bắt đầu suy vong, tuyệt đối không đơn giản như vậy. Loại già yếu này là rất rõ ràng, đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tử vong.
Hắn vốn dĩ có thọ nguyên vạn năm, mà bây giờ chỉ còn lại có một hai trăm năm. Cái này tương đương với một lão nhân có thể sống tới trăm tuổi, năm nay đã chín mươi tám tuổi, nhục thân bắt đầu già yếu, tinh thần bắt đầu ủ rũ, Nguyên thần bắt đầu héo rũ, linh hồn bất cứ lúc nào cũng có khả năng bay ra. Đây chính là chuyện đáng sợ nhất!
Nếu hắn không thể kịp thời tìm về nhục thân của kiếp trước, đột phá tu vi cảnh giới, hắn sẽ có thể bởi vì nhục thân già yếu mà vĩnh viễn không thể đột phá cảnh giới, từ đó chỉ có một con đường chết.
- Bất quá, nếu ngươi tìm về nhục thân, sẽ còn có một cơ hội, có thể bổ sung lại thọ nguyên mà ngươi bởi vì Đại tế Phong Thiện đã tổn thất!
- Ta quan sát đại đạo Lục Đạo Luân Hồi này, phát hiện thời điểm thân thể ngươi trở về, có thể để cho thân khô lâu ngươi hòa làm một thể với nhục thân của ngươi!
Chung Nhạc phảng phất như bắt tới cái gì, nhãn tình sáng lên:
- Ý của ngươi là…
Tân Hỏa mỉm cười nói:
- Thân khô lâu và nhục thân triệt để tương dung, khiến cho cả hai cái đều là thân thể của ngươi, dùng thọ nguyên của thân khô lâu đi bổ sung thọ nguyên của nhục thân! Kể từ đó, thọ nguyên chân thân của ngươi sẽ tăng thêm, bổ sung lại phân nửa thọ nguyên trước đây bởi vì nguyền rủa mà bị hao tổn, có thể có thời gian năm ngàn năm để tiêu xài, cũng không cần phải lo lắng thọ mệnh của nhục thân nữa rồi!
Thân khô lâu của hắn có gần vạn năm thọ nguyên, cộng thêm một hai trăm năm thọ nguyên của nhục thân. Hai cỗ thân thể hòa làm một thể, dùng thân khô lâu đi bổ sung nhục thân, chia đều thọ nguyên, sẽ có thể đạt được thọ nguyên năm ngàn năm. Bất quá, bởi vì nguyên nhân nguyền rủa, thọ nguyên đã hao tổn của hắn cũng không có khả năng bổ sung trở lại, cho nên không thể đạt được thọ nguyên vạn năm.
Thọ nguyên vì nguyền rủa mà hao tổn, vĩnh viễn cũng không thể bổ sung trở lại. Cho dù Chung Nhạc có tu thành Nhân Hoàng, chỉ sợ cũng không thể tìm trở về thọ nguyên đã hao tổn kia.
- Năm ngàn năm, cũng đã đủ cho ta làm rất nhiều chuyện rồi!
Chung Nhạc cười ha hả, lại không phát ra bất kỳ thanh âm nào. Thân hình hắn đột nhiên gia tốc, nhấc lên một mảnh cuồng phong, biến mất không thấy đâu nữa.
- Trước liên lạc với Cấm Nhi, Bạch huynh và Quân sư tỷ, tìm được bọn họ rồi tính tiếp!
Chung Nhạc một đường phóng nhanh như điện chớp. Tòa cung điện này có tổng cộng chín quan, chín trạm kiểm soát. Mỗi một quan đều là một cái phong cấm, bên trong còn dựng dục ra Hung linh. Thời điểm đi vào sẽ gặp phải khảo nghiệm của Hung linh, nhưng thời điểm đi ra cũng không gặp phải bất luận khảo nghiệm gì.
Chung Nhạc một đường chạy như bay, không bao lâu đã đi ra ngoài, trong lòng nhất thời trầm xuống. Trên người Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi và Bạch Thương Hải đều có Đồ Đằng Trụ, nhưng hắn chỉ liên lạc được với Bạch Thương Hải, lại không liên lạc được Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi.
- Lẽ nào Cấm Nhi và Quân sư tỷ đã thân gặp bất trắc rồi?
Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống. Xung quanh đột nhiên băng phong ngàn dặm, sương tuyết từ trên trời rơi xuống, trong thiên địa tràn ngập một cỗ hàn khí lạnh lẽo, xơ xác tiêu điều. Hắn tăng nhanh cước bộ đi về phía xa xa. Những nơi hắn đi qua, hết thảy đều bị băng phong.
Nếu đám người Kiếm Chủ phục sinh, nhìn thấy một màn này, nhất định sẽ không rét mà run, có thể trốn bao xa liền trốn bao xa. Một màn này tỏ rõ vị Chung Cốt Hoàng này đang cực kỳ phẫn nộ, sát ý khủng bố đã tạo thành dị tượng trời giáng sương tuyết.
o0o
Cổ địa vực Thần Tàng cũng không có hiểm ác đáng sợ như tưởng tượng vậy, trái lại nơi này thanh sơn lục thủy, giống như thế ngoại đào nguyên, khắp nơi đều là một mảnh tường hòa yên tĩnh. Nhật nguyệt tinh thần trên không trung thoạt nhìn cũng rất thấp, vô cùng to lớn.
Xa xa, những tòa sơn mạch hùng vĩ kỳ bí cũng thể hiện rõ nơi này bất phàm. Đám sơn mạch kia từ xa nhìn lại đều có từng đạo từng đạo Thần quang vờn quanh. Đám Thần quang kia hẳn là dấu vết do Đại năng Thượng Cổ sáng tạo ra nơi này lưu lại. Thần quang xinh đẹp, tĩnh lặng mà nguy hiểm.
Trong Cổ địa vực Thần Tàng, chuyện tình Huyết Cốt Tà Thần đã là sự tình của một năm trước rồi, dần dần đã bị mọi người quên lãng. Nhưng hiện tại không ngờ lại có tin tức của Huyết Cốt Tà Thần truyền ra. Nghe nói tôn Tà Thần Hạ giới này đã nhảy ra khỏi Hạ giới, chỉ một đao đã giết chết Pháp Chủ, thực lực cực kỳ đáng sợ.