Diệc Thần vừa mở cửa phòng đi ra thì cô bé Diệp Ngọc đã hé cửa phòng rón rén ra đi theo sau anh trai mình cô biết anh cố gắng đuổi cái đuôi Hải Liên về nhanh là để đi đón chị dâu mình .
Diệc Thần vì chỉ biết rằng bản thân đã đến giờ tới chỗ cô làm nên cũng không quan tâm mọi thứ xung quanh sảy ra như nào , kể cả việc Diệp Ngọc đang lén lút đi theo sau anh .
Đến nơi làm của Ngọc Uyển cũng là lúc cô tan làm đi ra Diệc Thần vội vàng chạy đến bên cạnh cô .
- Sao anh nhắn tin em không trả lời .
- Ngoại trừ công việc ra thì chúng ta đâu có gì liên quan ?
- Có chứ vì không sớm thì muộn em là người yêu của anh .
- Đồ hâm , tránh ra để em về .
Diệc Thần nghe lời né người ra một bên nhưng đằng sau đã có giọng nói quen thuộc truyền đến .
- A anh hai em biết rồi nhá .
Cô bé Diệp Ngọc từ đằng sau với bộ đồ thể thao chạy đến , Ngọc Uyển nhìn cô bé thì giật mình bởi nét đẹp giống Diệc Thần nhưng có phần nữ tính hơn .
- Sao em lại đến đây ?
Diệc Thần thấy em gái mình ở đây thì hỏi nhưng có vẻ như hỏi thừa rồi , chắc chắn là con bé theo anh từ nhà đến đây .
- Em không đến thì làm sao biết mặt chị dâu tương lai của em . Chị ơi biết là em xuất hiện có phần không phải nhưng em giới thiệu em là em gái anh Diệc Thần , lần đầu em gặp người mà có nét đẹp xinh như chị luôn đó . Chị nghĩ sao về việc nhận làm mẫu ảnh cho shop em ạ , đảm bảo phúc lợi sẽ rất phù hợp .
Cô bé vừa đến thì nói một hơi một hồi làm Ngọc Uyển choáng ngợp .
- Cái đó chị đang làm tại cửa hàng rồi .
- Nhưng shop nhỏ của em sẽ trả chị phúc lợi rất phù hợp ngoài ra em còn đang tuyển thêm người chị có thể thử xem sao ạ . Chị ơi bây giờ chọ không cần trả lời em luôn đâu chị cho em xin phương thức liên lạc đi ạ em sẽ liên lạc với chị .
Diệc Thần thấy cô em gái mình cứ nói nhiều khiến Ngọc Uyển không kịp trả lời thì ngăn con bé lại .
- Được rồi em im lặng chút đi nãy giờ em nhiều lời quá .
- Anh ấy , em sẽ về mách ba anh bắt nạt em .
- Em về nhà trước đi ở đây chả được cái tích sự gì cả .
- Hứ em mới là không cần ở cạnh anh em thích chị dâu hơn cơ .
Nói xong Diệp Ngọc liền đưa thông tin của mình cho Ngọc Uyển kết bạn xong cô bé trước khi chuồn đi còn thơm má Ngọc Uyển như khiêu khích .
- Cái con bé này .
Diệp Ngọc thân hình nhỏ bé đã chuồn đi từ khi nào để lại Diệc Thần đứng đó tức giận . Nhưng Ngọc Uyển lại không mảy may đến anh liền đi luôn làm Diệc Thần vội chạy theo cô .
- Ngọc Uyển đợi anh với .
Diệc Thần chạy theo kịp cô thì bắt đầu luyên thuyên .
- Khi nãy em gái anh nói hơi nhiều chuyện vớ vẩn nhưng anh nghĩ em nên cân nhắc về việc đến làm mẫu ở cửa hàng của con bé , anh thấy cũng ổn lương đảm bảo sẽ hơn ở nơi này em đang làm đấy .
Diệc Thần khi nãy vừa chạy theo vừa ngẫm lại thì mới biết rằng em gái anh đang tạo điều kiện cho anh xem ra cho em gái ở cùng có ích hơn rồi . Về phần Ngọc Uyển cô đang rất suy nghĩ , đúng vậy bây giờ cô đang rất cần tiền đối với cô bé chỉ đang học lớp 11 nhưng phải bươn trải vì đồng tiền để có thể thực hiện được ước mơ đại học của mình thì cô cũng phải suy nghĩ cho công việc lâu dài của mình không thể cứ mãi làm công việc bán hàng ở đây lương chỉ đủ nuôi bản thân cô hàng tháng được .
Diệc Thần thấy cô im lặng thì cũng ngầm biết cô đang suy nghĩ nên không nói thêm gì nữa . anh lẳng lặng đi theo cô . Cả hai cùng nhau đi trên con đường quen thuộc Diệc Thân đã đi theo cô tan làm được gần 1 tháng rồi , một cơn gió lạnh thổi qua báo hiệu mùa đông sắp tới rồi . Bất chợt Ngọc Uyển rùng mình bỗng có một chiếc áo khoác theo sau .
- Lạnh rồi lần sau đi làm nhớ mang áo , em ốm anh sẽ lo .
Ngọc Uyển không nói gì đáp lại bằng giọng mũi cả hai cứ thế cùng nhau đi về , Diệc Thần thấy cô vào tận phòng thì mới an tâm rời đi . Anh về nhà riêng của mình thì thấy Diệp Ngọc đứng dưới sảnh chung cư đợi mình .
- Anh hai hôm nay em ở lại nhà anh được chứ giờ muộn rồi về ba mẹ sẽ la .
- Được rồi con tiểu quỷ nhà em lên nhà cùng anh rồi anh sẽ lựa lời nói với ba mẹ .
Diệp Ngọc cười hì hì nhảy lên người Diệc Thần như ý nói anh cõng mình hai anh em cõng nhau vào thang máy bấm số lên nhà , vào đến trong nhà Diệp Ngọc đã say giấc từ khi nào anh đành nhẹ nhàng đặt em gái mình xuống giường ngủ của mình đắp chăn cẩn thận cho em rồi lặng lẽ ôm chăn gối ra sofa ngủ vì nhà anh một phòng trống chưa kịp lắp giường nên giờ đành ôm chăn ra ngoài ngủ trong chính căn nhà của mình.