Nhân Lộ Thành Thần

Chương 35: Tiểu quái



Một ngôi mộ đơn sơ được dựng lên, Ngồi trước ngôi mộ Ma Ảnh thở dài “ Quỷ Ảnh à Quỷ Ảnh, dù ta rất ghét ngươi nhưng ta cũng phải cảm ơn ngươi. Không có ngươi tạo cho ta áp lực, tạo cho ta thử thách, ta cũng không tiến bộ nhanh như vậy. Chúng ta luôn tranh giành, mỗi lần ta đều thắng, ngươi không phục,ta đánh ngươi. Khi người ta mất đi rồi mới thấy quý trọng. Ngày tháng trôi qua đâu thể quay về. Tạm Biệt Quỷ Ảnh”.

Ở một nơi khác, Hoàng Minh Tín ngồi trên long ỷ, cúi đầu suy tư. Quỷ Ảnh đã chết, Ma Ảnh liên tục làm hắn thất vọng,dựa theo tin tức Ma Ảnh gửi về,Lâm Vũ bị Y Độc Ma bắt đi. Muốn giết Lâm Vũ chắc chắn phải giải quyết Y Độc Ma.

“Yêu Ảnh, Tà Ảnh, Hồn Ảnh, Quái Ảnh, Âm Ảnh”

Trước mặt Hoàng Minh Tín hiện lên năm người mặc đồ đen, xung quanh ma khí lượn lờ quỳ trước mặt hắn.

“ Các ngươi truyền ra lời đồn, Lâm Vũ trong lời tiên tri đang ở chỗ Y Độc Ma, càng nhanh càng tốt”

“Rõ” Sau đó năm người đều đồng loạt biến mất. Trong đại điện chỉ còn lại Hoàng Minh Tín cúi đầu suy tư. Kế hoạch của hắn vốn hoàn hảo, diệt trừ tể tướng chỉ là bước đầu tiên. Lâm Vũ chẳng qua là cá lọt lưới không đáng ảnh hưởng đến kế hoạch to lớn của hắn. Nhưng không hiểu sao hắn có cảm giác, không diệt trừ Lâm Vũ kế hoạch của hắn sẽ thất bại. Lâm Vũ kẻ này chắc chắn phải chết. Kế hoạch ngàn năm của hắn không thể thất bại.

Ta là Long Ngạo Thiên, ta xuyên không rồi. Ta xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết tên là “ Nhân Lộ Thành Thần”. Nhân vật chính trong cuốn sách đó là ta, Long Ngạo Thiên. Không sai, ta xuyên không vào nhân vật chính. Chỉ cần nhờ vào cốt truyện, cùng trí thông minh của ta. Tương lai ta sẽ trở thành thần đế,ngạo thị thiên địa, vô địch hết thảy là điều chắc chắn sẽ xảy ra. Để chống lại boss ẩn của boss ẩn trong boss ẩn, kẻ đứng đằng sau gây lên tất cả mọi chuyện ta cần phải trở lên mạnh mẽ. Dùng từ kẻ có vẻ không hợp lí, vì nó đâu phải con người cũng đâu phải sinh vật cũng chẳng phải là đồ vật gì cả.

Bước đầu tiên để trở lên mạnh mẽ, chính là đánh bại con tiểu quái Lâm Vũ. Không sai, Lâm Vũ chính là tên xui xẻo được chọn làm viên đá kê chân đầu tiên của nhân vật chính. Dựa theo cốt truyện, khi ta vừa đến Hoàng Kinh thành, kinh đô của Hoàng Minh đại triều. Thì sẽ gặp được Lâm Vũ, một tên thiếu gia ăn chơi, kiêu ngạo ỷ vào mình có cực phẩm linh căn, cùng với chút ngộ tính kém cỏi mà không xem người khác ra gì. Sau khi bị Lâm Vũ nhục nhã, ta liền quyết tâm trở lên mạnh mẽ, thề sẽ có một ngày báo thù. Ngày thi tuyển vào tứ thánh địa, khi Lâm Vũ đã đánh bại hết đối thủ và dành vị trí đệ nhất. Ta lúc đấy liền xuất hiện. Một chưởng phế bỏ Lâm Vũ, nhất phi trùng thiên, một tiếng hót làm kinh người, một đêm nổi danh toàn thiên hạ.

Một vùng núi hoang vu nào đó, mặt đất bỗng nhiên nổ tung, một bóng người cũng từ trong đó bay ra ngoài. Đó là một người có cơ thể mập mạp, khuôn mặt to tròn, ánh mắt híp lại thành hình đồng tiền. Giữa rừng núi hoang vắng vang vọng tiếng cuồng tiếu của người đó “ haha, ta bất tử chi thần, cuối cùng cũng sống lại, thế gian này, ai có thể địch lại ta nữa”. Ukm, trước hết phải tìm quần áo mặc đã, có vẻ hơi lạnh.

Ta là Tiểu Ca Vô Danh, chắc các vị đã quên ta rồi. Sau khi xông bí cảnh, tu vi ta đã tịnh tiến không ít, ta chỉ nhớ lúc đó trời đất đột nhiên tối xầm, ta bất tỉnh, khi tỉnh lại ta đã được đưa ra bên ngoài bí cảnh. Nhưng ai quan tâm chuyện này. Đối với ta đây là điều bình thường, mỗi lần ta gặp được nguy hiển thì đều ngất đi, khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm đâu đó trên mặt đất. Con đường vô địch thiên hạ của ta chưa kết thúc, chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Chủ nhân, dựa theo lời ngài phân phó, chúng ta đã dùng hết tốc lực chạy tới bí cảnh của Ôn Lão Ma xây dựng ở núi Kim Linh, gần Kim Kê thành. Cướp lấy vô thượng chí tôn thần thạch, Để không kinh động đến người khác, ta đã phái đi sáu tên luyện tâm cảnh. Đáng tiếc, nhiệm vụ thất bại, bọn chúng đều đã chết. Đây là hình ảnh cuối cùng của bọn chúng.

Tên nam tử mặc áo đen, đeo mặt nạ quỷ lúc này mới quay đầu lại. Nhìn xem sáu tên luyện tâm cảnh bị tan thành tro bụi, trước mặt sáu tên đó là một cô bé mười hai mười ba tuổi vô cùng đáng yêu.

“Đại Quả Quả”

Giọng nói của tên nam tử đeo mặt nạ quỷ mang theo sự kinh ngạc.

“chủ nhân” Vậy chuyện này nên xử lí ra sao.

“chuyện này tạm gác lại, nếu nó nằm trong tay Đại Quả Quả, vậy thì việc cướp lấy là vô cùng khó khăn, trừ phi đích thân ta ra tay, nhưng tổn thất là quá lớn”

U Ám rừng rậm, đúng với cái tên của nó. Xung quanh cây cối um tùm mà vặn vẹo. Ánh nắng như được tre khuất khiển cả khu rừng như chìm trong bóng tối. Xung quanh yên tĩnh đến mức đáng sợ. Tại nơi đây, sản sinh ra vô số độc vật, côn trùng, rắn rết. Cho dù khai pháp cảnh cường giả, nếu không cẩn thận đi vào cũng phải bỏ mạng mà chết. Nơi nào đó dưới mặt đất U Ám rừng rậm. Lâm Vũ cả người trần như nhộng bị trói chặt tay chân đặt lên một chiếc bàn lớn. Y Độc Ma thì đang mỉn cười hiền lành nhìn Lâm Vũ không chớp mắt.

“ Đồ điên, lão đầu tử ngươi muốn làm gì, ngươi đừng qua đây. Ta không có sở thích biến thái, ngươi làm gì vậy, mau đưa thứ đó ra...Aaaaaa”

Lâm Vũ cả người đều là mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt. Hắn khóc không ra nước mắt.

Y Độc Ma quay ra nhìn hắn, cười nói “ ngươi kêu cái gì, không phải lấy một ít máu làm thí nghiệm thôi sao”

“Ngươi còn nói được một ít, ngươi nhìn xem có được một thùng chưa hả, chí ít hơn trăm cân, ngươi muốn ta chết sao”

Y Độc Ma cũng không biết xấu hổ, chỉ cười hắc hắc, sau đó không thèm quan tâm đến Lâm Vũ. Từ khi biết Lâm Vũ có diệt thần thể về sau. Y Độc Ma không mổ bụng, tiên thuốc này, thuốc kia, cho hắn ăn cái này cái kia nữa mà chuyền sang nghiêm cứu thể chất của hắn.

Y Độc Ma còn nói, chỉ có điều chế ra đế vương độc, hắn mới có cơ hội báo thù. Nhưng Lâm Vũ không quan tâm, chỉ cần đừng giết hắn cái gì cũng dễ nói. Suốt thời gian này, dưới sự trợ giúp của Y Độc Ma mà Huyền Minh Dưỡng Thể Quyết của hắn tiến bộ không ít. Môn công pháp này được Lâm Vũ kết hợp từ dưỡng thể quyết và huyền minh kinh mà thành. Huyền Minh Dưỡng Thể Quyết được hắn tạo ra chính là một môn linh phẩm công pháp, vừa có thể tu luyện linh lực vừa có thể rèn luyện nhục thân, tuy hai mà một, tuy một mà hai. Không những vậy, trong suốt thời gian qua, Lâm Vũ cũng chuyên tâm nghiêm cứu về luyện chế đan dược. Tuy trong số thư tịch, thành quả nghiêm cứu của Y Độc Ma đa số đều là về độc dược, nguyền rủa. Nhưng luyện đan dược cũng là có một ít. Tài nguyên tu luyện hắn cần càng lúc càng nhiều, cho nên luyện đan dược là một giải pháp không tệ được Lâm Vũ lựa chọn giảm bớt tài nguyên tu luyện.

Nhưng Lâm Vũ không biết rằng, một trận gió nổi mây phun đang được diễn ra. Nguy hiểm đang dần đến. Mạng sống của hắn chỉ như đèn treo trước gió, có thể tắt bất cứ lúc nào.