Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 83: Vương tọa dưới biển sâu



Thiều Kim Công Quán là một biệt thự ẩn thế rộng 1200m2, đầu thế kỷ trước đã sừng sững trên bán đảo thành phố Nha Trùng, các đời trạch chủ sống sâu trong đơn giản, người biết rất ít.

Trải qua lễ rửa tội từ đời này sang đời khác, hiện tại trang trí của công viên tràn ngập cảm giác khoa học kỹ thuật, hoàn toàn không thấy khí thế cũ kỹ nữa.

Công Quán tổng cộng có năm tầng, nhưng chỉ có một đến bốn tầng mở rộng, tầng thứ năm mặc dù lúc nào cũng sáng đèn nhưng ngoại trừ bảo mẫu đưa đồ ăn quét dọn ra thì không có người ra vào, nghe nói chủ nhân của Thiều Kim Công Quán ở tầng thứ năm, chân không bước ra khỏi nhà.

Tầng cực đông có một phòng chơi điện tử, bốn bức tường treo đầy màn hình và máy chủ, bò sát omega trong phòng cũng phủ mũ trùm áo bảo hộ màu vàng lên đầu, miệng ngậm một cây kẹo mút màu hồng, nằm ở giữa ghế công thái học gõ bàn phím, lười biếng nhìn chằm chằm mười mấy màn hình trước mặt, trên đầu đeo tai nghe cực lớn.

Bên trái ghế xích đu màu trắng có một con bướm omega khác. Domino ôm bút điện của mình cuộn mình trong gối ôm trên ghế treo, nhìn chằm chằm màn hình nghiến răng nghiến lợi, hai xúc tu trong tóc xoăn dựng đứng lên.

"Tức chết tôi mất." Domino gõ mạnh vào bàn phím.

Bò sát omega lấy tai nghe đeo ở một bên tai và hỏi: "Cậu lại làm gì?"

"Cãi nhau với con người." Domino nói: "Hắn ta chửi thề rất nhiều, tôi không thể mắng hắn ta, đánh máy cũng không nhanh như hắn ta, mau giúp tôi suy nghĩ một vài từ để chửi đi."

Bò sát omega tháo tai nghe xuống, cắm vào túi trước bụng áo vệ sinh đi tới, ngậm kẹo mút chen vào ghế xích đu của Domino, cầm bút điện trên đùi hắn tới, nhẹ nhàng gõ vài phím, trên màn hình bút điện có thêm một hộp thoại màu đen thuần khiết, nhanh chóng nhập vài hàng chỉ thị tiếng Anh màu trắng, cuối cùng cộng thêm địa chỉ IP của người đang chat tuyến với Domino.

"Được rồi, hắn câm miệng lại rồi." Bò sát omega trả lại bút cho Domino, cắn qua cắn lại kẹo mút trong miệng mình rồi trở lại máy tính của mình và đeo tai nghe lên.

Domino trở lại trang vừa cãi nhau, và bài phát biểu của người đàn ông đã biến mất.

"Cậu đã kháo lại tài khoản của hắn ta mà. Cái này thì còn nói làm gì chứ, hắn lại tùy tiện tạo thêm acc nưa là xong." Domino xoa xoa mái tóc xoăn bồng bềnh, xúc tu mất mát kéo lên má.

"Sẽ không." sát tựa vào ghế quay lại: "Hắn mười năm tới cũng không thể xuất ra bất kỳ tin tức gì trên mạng được."

Khả năng phân hóa J1 của tuyến thể bò sát- Nhà tù ảo: Có được ID cuộc sống của người dùng mạng, phán quyết tùy ý về thời hạn giam giữ, ID bị kết án tù không thể đăng nhập vào bất kỳ thiết bị đầu cuối mạng nào, thông tin đã được tải lên bị buộc phải ẩn, chẳng hạn như máy tính di động mà hắn nắm giữ không thể kết nối, thẻ ngân hàng ID không thể được nhận dạng bằng máy, không thể thanh toán bằng tiền mặt tương đương với việc bị cô lập hoàn toàn bởi mạng thế giới.

Domino vui vẻ hơn nhiều, ôm bút điện chạy tới: "Tôi còn có rất nhiều người đáng ghét, cậu giúp tôi đưa toàn bộ vào tù đi..."

Cửa phòng chơi điện tử bị gõ nhẹ hai cái, một tên alpha đi vào, hắn mặc áo gió màu đen, ngón trỏ đeo nhẫn sapphire.

Thấy hai tiểu O tụ tập với nhau chơi khăm, alpha nhíu mày: "Domino, giao việc cho cậu, cậu đã là xong chưa?"

Domino ôm bút điện đứng thẳng người lên, xúc tu lắc lắc: "Thần Sứ vừa mới rời khỏi căn cứ huấn luyện đặc biệt, có bốn điều tra viên đuổi theo rồi, gấp cái gì chứ."

Alpha đẩy Domino ra rồi cúi xuống sau lưng ghế của bò sát omega và hỏi: "Cho tôi xem mô hình hóa đến mức nào rồi."



"A." Bò sát omega gõ mấy phím, trên màn hình xuất hiện một cái phân tích bóng trắng, trước mắt chỉ có cánh tay trái lấp đầy màu sắc lập thể, mở tay trái ra thì xuất hiện cả một trang phân tích chạy, phân tích số liệu chữ viết nhỏ, rậm rạp chằng chịt.

"Hiện tại kỳ thật cũng chỉ có 324 có tác dụng thăm dò hắn." Bò sát omega nói: "Thần Sứ vốn đã cố ý che dấu thực lực, nếu như thí nghiệm thể xuất hiện trước mặt hắn không đủ mạnh, căn bản là không có khả năng để cho hắn động thủ, huống chi bên cạnh hắn còn có một U Linh điện quang, cần cơ hội ra tay của hắn càng ít."

"TSố liệu chiến đấu mà tôi có này cũng không thể bịa đặt, phải giống như 324, giao thủ chân thật với Thần Sứ mới được, Vô Tượng Tiềm Hành Giả ở trong phòng Tam Lăng Trùy cùng Thần Sứ trong trận chiến kia coi như có ý nghĩa, ít nhất để cho Thần Sử sử dụng tay trái phá vỡ phòng hộ bắt được hắn."

"Nhưng tin tức quá ít, hiện tại tôi chỉ biết Thần Sứ thuận tay trái, năng lực J1 là xương cốt cương hóa, năng lực M2 là bị tiêu diệt, cũng biết tốc độ công kích và phòng ngự của tay trái hắn thế nào, g những số liệu cụ thể khác còn cần phải chậm rãi thu thập."

Alpha rơi vào im lặng.

"Có thể nắm bắt mục tiêu nhiệm vụ tiếp theo của hắn không?"

"Không làm được. Bộ phận kỹ thuật của Liên minh IOA có một ông trùm, mã hóa thông tin liên lạc của nhân viên chủ chốt đến mức không thể giải mã được nội dung của cuộc gọi điện thoại thông thường." Bò sát omega buông tay ra: "Có điều là tôi biết có một thí nghiệm bạch tuộc chạy đến bờ tây Đại Tây Dương, nơi đó cách địa bàn của điện quang U Linh rất gần, nếu như U Linh điện quang gặp phiền toái, Thần Sứ khẳng định sẽ không khoanh tay đứng nhìn, các người có thể đi theo xem một chút."

"Không được, nơi đó quá nguy hiểm." Ngữ điệu alpha trầm ổn, cân nhắc sâu rộng: "Không tiếp xúc với U Linh điện quang ở ngoài khơi là điểm mấu chốt an toàn của chúng ta."

Domino kiễng chân giơ tay đề nghị: "Hoặc là để cho cơ thể thí nghiệm lợi hại hơn chặn Thần Sứ, thừa dịp U Linh điện quang không đi khiêu chiến hắn, Thần Sứ vì không bị chậm chân nhất định sẽ lựa chọn tự mình ra tay, tốc chiến tốc thắng."

Alpha không cảm thấy đây là một kế hoạch tốt: "Muốn tốc chiến tốc thắng hắn vẫn chỉ biết dùng tay trái, số liệu chiến đấu lặp đi lặp lại đối với chúng ta vô dụng, hơn nữa hắn rất nhạy bén, nếu hắn biết là chúng ta đang cản trở hắn đi tìm U Linh điện quang, chỉ sợ sẽ nhắc tới cảnh giác cùng chúng ta đối địch."

"Không sao, tôi sẽ đem tin tức đặc công liên minh xuất ra cho tổ chức Hồng Hầu Điểu, vì không để đặc công liên minh cản trở kế hoạch bạch tuộc của bọn họ, chính bọn họ sẽ chủ động phái người ngăn cản, nếu vận khí tốt, ta có lẽ có thể bắt được một ít số liệu chiến đấu mới."

Lúc này, một trong những màn hình hiển thị đột nhiên nhảy ra một email nhắc nhở, rơi xuống chỗ Bạch Sở Niên.

Bò sát omega ngồi trên ghế quay trở lại đọc thư, đột nhiên ngồi thẳng: "Thần Sứ gửi tới."

Domino cúi xuống: "Anh ta nói gì?"

"Xin vui lòng cho tôi thông tin chi tiết về cơ thể thí nghiệm 809, như là một khoản thanh toán có thể đưa ra cho tôi một ủy thác trong vòng ba ngày."

"Cơ hội tốt, suy nghĩ thật kỹ nên ủy thác cho hắn làm cái gì đi." Bò sát omega quay lại trả lời tin tức của Bạch Sở Niên: "Trinh sát còn đang theo dõi hắn sao?"

"Còn."

Bạch Sở Niên ngồi nhàn nhã bên bàn đơn của nhà hàng thức ăn nhanh bến tàu, gọi một phần khoai tây chiên và cánh gà, vừa dùng khoai tây chiên chấm kem ăn, vừa trả lại điện thoại di động mượn để gửi email cho các bạn nhỏ ngồi bên cạnh.

Hắn ngẩng đầu, cách kính sát đất nhìn chăm chú một nhân viên cửa hàng mặc váy ngắn đứng bên ngoài phát tờ rơi, sau đó đem ánh mắt đặt trên người một vị tiên sinh mặc áo sơ mi sọc đối diện với mình.

Áo sơ mi sọc tiên sinh mơ hồ phát giác ánh mắt Bạch Sở Niên nhìn lại, nâng tờ báo trong tay lên một chút, ngăn cách tầm mắt của hai người.



Nhưng khi hắn buông tờ báo xuống, chỗ ngồi vừa ngồi của Bạch Sở Niên đã trống rỗng, trên đĩa là xương gà còn sót lại cùng hộp khoai tây chiên rỗng.

hắn giữ máy liên lạc thu nhỏ trong tai và thì thầm: "Thần Sứ đã biến mất."

Nhân viên bán hàng phát tờ rơi bên ngoài nhà hàng thức ăn nhanh vô tình trả lời: "Hắn ta ở trong đám đông, tôi không thể nhìn thấy rõ ràng, để cho số 4 đi theo."

Số 4 trả lời: "Tôi không thể tìm thấy hắn, có thể đi người đã đi về phía số ba."

Bạch Sở Niên lười biếng ngồi xổm trên nóc nhà hàng thức ăn nhanh, liếm kem nhìn bốn gián điệp đầu óc choáng váng phía dưới, ăn xong trứng, liếm liếm ngón tay, sau đó đút túi nhẹ nhàng từ đảo ngược nhảy xuống nóc nhà, giẫm lên cột cáp treo an toàn nhảy đến bến tàu, bám vào neo neo của tàu du lịch biển, vượt qua mặt khác của tàu du lịch, buông tay rơi xuống thuyền cao tốc dưới tàu du lịch, vẽ ra một đường vòng cung trên mặt biển, đi về phía sân bay cảng.

Hắn có giấy tờ do bộ phận kỹ thuật liên minh chuẩn bị, cùng hành khách bình thường đi lên máy bay khách đường dài, thay một bộ trang phục giản dị, bên trong cổ áo sơ mi trắng đeo một chiếc khăn lụa nam họa tiết đen trắng, phía dưới mặc quần âu, nhắm mắt tựa vào tựa lưng ghế hạng thương gia, chờ đợi trong hành trình dài đằng đẵng.

Trước khi rời khỏi căn cứ huấn luyện đặc biệt, Bạch Sở Niên đã trò chuyện với cá hề một thời gian dài, biết rất nhiều văn hóa biển mà hắn từng không hiểu.

Cá hề nói rằng nhân ngư là một nhóm dân tộc với trí tuệ cao cấp, giống như con người trên đất liền.

Nhân ngư alpha phần lớn tư thái diễm lệ, yếu đuối thướt tha, tộc quần cũng không đem hy vọng ký thác trên người alpha, mà là tuyển chọn omega cường đại nhất làm thủ lĩnh.

Ngoài ra còn có một tiêu chuẩn khác.

Nếu trong tộc quần sinh ra một đứa bé có lân phiến sẽ phát sáng, điều này đại biểu cho ân tứ của Hải Dương, như vậy tộc quần sẽ mặc định đứa bé đó là thủ lĩnh tương lai.

Bởi vì trẻ sơ sinh không có khả năng tự bảo vệ mình, ở dưới biển sâu vảy sẽ phát sáng là một chuyện phi thường nguy hiểm, hào quang của nó sẽ mang đến nguy hiểm cho tộc quần, trở thành đối tượng săn mồi của cự thú dưới đáy biển.

Vì vậy, khi một đứa bé như vậy được sinh ra, mẹ và người dân của nó sẽ cạo tất cả các vảy trên đuôi cá của nó đi rồi chôn nó trong đáy biển, đó là một cái đau lớn của đứa bé, nhưng vảy cá có thể được tái sinh, vảy cá tái sinh vẫn sẽ phát sáng, vì vậy lại phải cạo một lần nữa, cứ tuần hoàn như vậy.

Nhưng nhân ngư bị nhiều lần cạo vảy rồi lại sinh trưởng lại như vậy ngược lại sẽ ngày càng cường đại, chuyện tiếp nhận vị trí thủ lĩnh cũng là chuyện đương nhiên.

Cá hề quê ở bên bờ biển, nhiều thế hệ dựa vào biển đến kiếm ăn, người già trong nhà đối với biển vô cùng quen thuộc, tàu chìm đụng vào rạn san hô, ngư lôi chiến hạm, bão trên biển, đàn cá di cư, bất kỳ vùng biển nào xảy ra chuyện gì bọn họ đều rõ ràng.

Bảy mươi năm trước cũng không tính là lâu, trận động đất núi lửa dưới đáy biển giữa biển gây bạo động. Khi đó tộc quần nhân ngư tổng cộng ba ngàn lẻ chín mươi bảy con, cùng với rất nhiều đàn cá đi theo thủ lĩnh nhân ngư di chuyển, có điều là theo thời gian tính toán thời gian từ khi bắt đầu bạo động đến khi bộc phát nhất định sẽ ít hơn thời gian bọn họ hoàn thành di chuyển, ngay từ đầu các lão nhân cho rằng biển cả từ nay về sau sẽ không còn người cá còn sống nữa.

Nhưng núi lửa bạo động đến một nửa liền tắt lửa, dung nham còn lại kẹt trong khe hở đột nhiên không còn dâng lên nữa, tuy rằng mang đến nhiệt độ vẫn khủng bố, lúc ấy số lượng cá chết rất nhiều, vì tránh nhiệt độ cao rồi bị nướng chín mà sẽ cuộn thành quả bóng cá vĩnh viễn chôn vào đáy nham thạch nóng chảy cố định, nhưng chuyện đó không mang đến tổn hại lớn như dự đoán, cũng không có loài nào bởi vậy mà diệt vong.

Sau đó, những người già mới biết rằng sau khi cuộc bạo loạn chấm dứt, từ dung nham đông lạnh lăn ra một quả bóng trong suốt màu xanh bị đốt cháy tàn phá, chìm xuống rãnh suốt bảy mươi năm không xuất hiện.

Thời gian dài như vậy cũng đủ để tộc quần thay đổi triều đại, thủ lĩnh mới dùng cách nào để lừa gạt lòng dân mà không ai biết, nhưng khi thủ lĩnh cũ trở về thì bị coi là tội phạm năm đó lâm trận bỏ trốn, bỏ lại tộc nhân một đi không trở lại, chuyện này kỳ thật một chút cũng không kỳ quái.