Lâm Thành Dương sau khi lái xe rời đi thì anh lại vòng xe quay trở lại trung tâm thương mại. Anh quay lại để theo dõi Linh Châu và Minh Nguyệt nhưng trình độ theo dõi của anh quá kém nên bị hai người họ phát hiện.
Linh Châu và Minh Nguyệt chất vấn anh:
'' Tại sao anh lại theo dõi chúng tôi.'' Minh Nguyệt chỉ cần nói một câu thôi đã toát lên vẻ cá tính của mình.
''Tôi đã nói nếu anh cần mua đồ gì thì cứ nhắn tin cho tôi, tôi sẽ mua cho anh.''
Minh Nguyệt nảy ra trong đầu một ý tưởng mình muốn nhân cơ hội này để dạy dỗ Lâm Thành Dương.
''Nếu anh đã đến rồi thì cùng đi mua sắm với chúng tôi luôn đi.'' Chơi với Minh Nguyệt từ nhỏ nên Linh Châu biết Minh Nguyệt có suy tính gì đó.
Rồi Linh Châu và Minh Nguyệt vào một cửa hàng quần áo. Minh Nguyệt chọn nhiều quần áo nhất có thể, đây mới là cửa hàng đầu tiên mà đã có hơn 10 chiếc túi khác nhau. Lâm Thành Dương đương nhiên trở thành người xách đồ.
Linh Châu và Minh Nguyệt đi trước, Linh Châu nói nhỏ vào tai Minh Nguyệt:''Mình làm vậy có phải là hơi ác quá không.''
''Cậu phải thử hắn một chút. Không phải Lâm Thành Dương tự đến đây để xách đồ giúp cậu còn gì. Cái này là do hắn tự nguyện.''
Lâm Thành Dương cũng biết là Minh Nguyệt cố ý làm vậy. Trước đó anh đã gọi điện cho Hoàng Minh đến trung tâm thương mại.
Một lúc sau Hoàng Minh cũng tới. Lâm Thành Dương đưa tất cả đống đồ vừa mới mua cho cho Hoàng Minh:" Cậu đi mua sắm cùng với Minh Nguyệt đi. Kéo cô ấy ra càng xa tôi càng tốt."
"Chị ấy đang đi cùng chị Linh Châu làm sao để tách hai người họ ra được."
"Cậu tách được hai người họ ra tôi sẽ tăng lương cho câu.''
Hoàng Minh chạy lên chỗ Minh Nguyệt.
"Chị Minh Nguyệt chúng ta đi shopping cùng nhau được không hôm nay em nguyện sẽ đi xách đồ giúp chị.''
Minh Nguyệt vẫn giọng nói lạnh lùng ''Cậu không thấy chúng tôi đang đi shopping với nhau hay sao.''
Linh Châu nói thêm:"Hai người cứ đi với nhau đi. Cậu cứ dẫn cậu ấy đi đi." Hoàng Minh hiểu ý của Linh Châu nên đã kéo tay Mình Nguyệt rời đi.Minh Nguyệt bị kéo đi bất ngờ, cô nói với Hoàng Minh :" Còn Linh Châu thì sao."
"Chị ấy có chồng ở bên cạnh còn gì. Bây giờ là thời gian của chúng ta."
Lâm Thành Dương thấy Hoàng Minh đã tách được Linh Châu và Minh Nguyệt. Anh tiến lại gần Linh Châu :"Họ đi rồi, tôi sẽ miễn cưỡng đi shopping cùng cô."
"Chúng ta đi mua đồ cho hai bố mẹ được không. Từ ngày tổ chức đám cưới chúng ta đều chưa về thăm bố mẹ.''
''Được.''
Linh Châu chọn đồ rất tỉ mỉ. Cô hỏi Lâm Thành Dương về sở thích của bố mẹ anh nhưng anh lại không biết, sau một hồi nhân viên tư vấn cô cũng đã chọn ra những thứ tốt cho sức khỏe để tặng bố mẹ.
Xong Linh Châu và Lâm Thành Dương vào cửa hàng bán đồ mẹ và bé. Lúc đầu Linh Châu định vào đây để tìm vài quyển sách về quá trình mang thai nhưng sau khi vào rồi thì Lâm Thành Dương đã mua rất nhiều đồ. Vào đây anh cảm thấy cái gì cũng cần thiết nên đã mua gần như tất cả những đồ mà cửa hàng có. Anh còn định mua quần áo cho em bé từ sơ sinh cho đến từng giai đoạn 1 tuổi,2 tuổi, 3 tuổi. Nhưng Linh Châu nói bây giờ phải lúc khi sinh xong biết được giới tính lúc ấy sẽ mua sau và nhân viên cửa hàng cũng khuyên bảo anh như vậy.
Bên này Minh Nguyệt đang thử đồ. Minh Nguyệt thử hết bộ này đến bộ khác cũng chỉ được nghe câu khen ngợi '' Chị mặc cái gì cũng đẹp từ Hoàng Minh.''
Oan gia ngõ hẹp Minh Nguyệt và Hoàng Minh lại gặp tên Gia Huy và bạn gái mới của hắn cũng vào cửa hàng mua đồ.
Minh Nguyệt đã kéo tay Hoàng Minh để kéo anh đi ra khỏi cửa hàng để tránh mặt trên bạn trai cũ của cô nhưng anh ta đã đến trước mặt hai người.
''Lâu rồi không gặp bạn gái cũ. Nhanh vậy đã có người yêu mới rồi sao. Đây là bạn trai mới của cô à. Bây giờ lại chuyển sang thích nhóc con vắt mũi chưa sạch này.''
''Chia tay anh thì tôi mới biết cuộc sống này của tôi đã từng tệ hại như thế nào.''
Hắn ta quay ra vuốt ve và hôn lên má của bạn gái mới hắn.'' Em là người phụ nữ đẹp và dịu dàng chẳng bù cho bạn gái cũ của anh vừa thô lỗ vừa cộc cằn. Cô ta cũng chỉ là người bị ảnh trêu đùa nếu chơi chán rồi thì cũng là thứ rác rưởi vất đi mà thôi.''
Hoàng Minh không thể nhịn được nữa, anh đã dùng nắm đấm của mình đấm vào mặt tên bạn trai cũ đáng ghét của Minh Nguyệt khiến hắn ngã xuống đất. Tên Gia Huy sau khi bị đánh hắn đứng dậy tiến lên đạp mạnh vào Hoàng Minh khiến anh ngã xuống đất. Hắn còn tiếp tục đánh liên tiếp vào mặt Hoàng Minh cho đến khi bảo vệ lôi được tên Gia Huy ra. Hắn còn muốn tiếp tục đánh anh tiếp nhưng bảo vệ đã giữ hắn lại.
Minh Nguyệt đỡ Hoàng Minh đứng dậy. Khuôn mặt anh bây giờ toàn vết bầm tím. Hai người phải lên đồn cảnh sát để giải quyết về việc đánh nhau và gây rối trật tự công cộng.
Lên đến đồn cảnh sát mà tên Gia Huy vẫn còn cãi với cảnh sát. Bốn người ngồi viết giấy tờ tường trình lại sự việc. Tên Gia Huy vẫn chống đối. Hắn luôn nói với anh cảnh sát rằng chính Hoàng Minh là người đánh hắn ta trước còn hắn đánh trả chỉ là hành động bảo vệ bản thân.
Một lúc sau Lâm Thành Dương và Linh Châu cũng đến để bảo lãnh hai người họ. Sau khi các thủ tục bảo lãnh hoàn thành. Lâm Thành Dương chỉ biết lắc đầu ngao ngán:"Tôi bảo cậu là tách hai người họ ra chứ có phải đi gây sự rồi đánh nhau với người khác đâu."
"Cậu ấy làm vậy để bảo vệ tôi. Tôi tuyên bố ngày mai Hoàng Minh sẽ được nghỉ phép." Minh Nguyệt chỉ tay về phía Lâm Thành Dương:"Còn anh cấm được nói gì thêm. Nếu không tôi sẽ kiện ánh về việc bóc lột sức lao động của nhân viên."Rồi Minh Nguyệt kéo tay Hoàng Minh trước sự ngỡ ngàng của Lâm Thành Dương đây là cô gái đầu tiên dám tự ý cho nhân viên của anh nghỉ phép.
Anh quay sang Linh Châu hỏi :"Cô không thấy cô ta rất ngang ngược hay sao."
Linh Châu trả lời một cách thản nhiên :"Không có. Cậu ấy chỉ nói đúng thôi. Hoàng Minh cần được nghỉ phép."