Nhân Vật Ngoài Lề Tiểu Thuyết

Chương 17: Để mạnh mẽ hơn (3)



Vào thời điểm tiếng cú rúc giữa đêm khuya, tôi trở về sau khi luyện tập và đổ vật ra giường.

Kể từ lúc đến thế giới này, phải khó khăn lắm tôi mới ngủ được một giấc. Dù cơ thể đã mệt rã rời, nhưng hằng hà sa số những suy nghĩ nảy ra trong đầu khiến tôi không tài nào ngủ được.

Làm thế quái nào mà tôi sống sót được trong cái thế giới này chứ?

Tôi có nên bí mật trợ giúp những nhân vật chính yếu không? Hay tôi nên trở thành nhân vật phản diện, hỗ trợ và nằm vùng cho phe ác, giống như trong cái phim noir tôi từng xem không?

(Phim noir, dịch theo nghĩa đen là “phim đen” (blackfilm) là phim nói về những hành động tội ác trong t·hế g·iới n·gầm, đặc biệt nhấn mạnh những hành động có sự nhập nhằng giữa các chuẩn mực đạo đức, những đam mê giới tính, nói thẳng ra là gợi tình :v.)

Rồi đột nhiên tôi lại tò mò về chỉ số hiện tại của mình. Tôi mở laptop ra.

===

▷Chỉ số

*Chỉ số biến thiên

[Sức mạnh 1.735]

[Chống chịu 1.845]

[Tốc độ 2.15]

[Tri giác 2.605]

[Sức bền 1.65]

[Sức mạnh ma thuật 1.3]

===

Chắc rồi, các chỉ số của tôi đang tăng dần. Mọi chỉ số, trừ sức mạnh ma thuật, đều đã vượt trên mức trung bình của một người đàn ông trưởng thành 1.5, và có thể nói là chỉ số Tri giác của tôi đã vượt ra ngoài mức độ mà một con người bình thường có thể đạt tới.

Nhưng tôi vẫn còn lâu mới đủ mạnh để vào được một cái bãi quái. Tôi cần tiền. Sớm thôi, guild Mã Thồ Bậc Thầy sẽ công khai hoạt động.

Đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi.

Quả thực, tiến vào bãi quái là cách ngay thẳng nhất để kiếm ra tiền. Tôi đã phải hoãn kế hoạch lại vì chỉ số không đủ cao, nhưng nghĩ kĩ lại thì vẫn còn một cách khác.

Tôi có thể cường hóa v·ũ k·hí bằng laptop để bù đắp cho sự thiếu hụt chỉ số. Giống như Kim Suho, người mà sau này sẽ chỉ dùng độc một thanh thánh kiếm để bổ đôi một ngọn núi...

Đó có vẻ như là cách nhanh nhất để trở nên mạnh hơn. Nhưng làm việc ấy thì phí SP dữ lắm.

Hiện tôi có một khẩu súng tập do Cube cung cấp và 380 SP nhận được từ việc hủy hoại mối quan hệ đầy triển vọng giữa tôi và Chae Nayun.

Đại Bàng Sa Mạc là tên một khẩu súng ngắn lừng danh. Dù tôi có dùng hết số SP để cường hóa súng của tôi, nó có lẽ sẽ vươn đến ngang tầm Đại Bàng Sa Mạc.

Nói cách khác, SP hiệu quả hơn khi dùng để thay đổi một v·ũ k·hí có thiết lập mạnh hơn.

“Hm…”

Mà nhắc đến Đại Bàng Sa Mạc, tôi đột nhiên thấy tò mò. Đó là khẩu súng duy nhất mà tôi thiết lập nên.

Nằm ườn trên giường, tôi bật cái smartwatch lên và truy cập một trang web bán v·ũ k·hí.

Xưởng Vũ khí Thiết yếu.

Đó là một kho hàng v·ũ k·hí được vận hành bởi guild "Nan chi Bản chất". Bởi những v·ũ k·hí trên cấp tạo tác đều được bán ở các buổi đấu giá, Xưởng Vũ khí Thiết yếu là một trong những trang web nổi tiếng nhất trong số những xưởng sản xuất v·ũ k·hí.

[Chào mừng đến Xưởng Vũ khí Thiết yếu.]

Được thiết kế tốt thế này, quả đúng là trang web buôn bán v·ũ k·hí nổi tiếng nhất. Trang chủ của nó bày ra những vật phẩm mới, trong khi trên thanh top bar hiện những loại v·ũ k·hí như kiếm hai cạnh, giáo, cung, và kiếm liễu. Có lẽ vì các lính đánh thuê thường dùng trang web này mà nó có bán nhiều khẩu súng chất lượng.

Tôi ấn vào [chủng loại - súng].

Có nhiều loại súng khác nhau như súng ngắn, súng trường, và súng bắn tỉa. Hiện giờ thứ phù hợp nhất với tôi là một khẩu súng ngắn vì nó không cản trở chuyển động của tôi. Đại Bàng Sa Mạc dường như là loại súng được ưa chuộng trong dòng v·ũ k·hí này, bởi tôi lập tức tìm được nó.

===

Đại Bàng Sa Mạc

—Một sức mạnh siêu việt! Diều Hâu Sa Mạc được tích hợp một thiết bị khuếch đại phép thuật giúp tăng cường sức mạnh của đạn ma pháp! Bởi súng có độ giật rất lớn, Đại Bàng Sa Mạc chỉ thích hợp với những thiện xạ bậc nhất.

*Trọng lượng: 3.5948kg (1.2938kg nếu gắn thêm hiệu ứng ma thuật giảm trọng lượng)

*Chiều dài: 333mm

*Để mua hàng, yêu cầu xác nhận danh tính và kí hợp đồng.

===

Đại Bàng Sa Mạc. Ảnh nó trông đẹp hơn nhiều so với thiết lập ban đầu.

Nòng súng có màu bạch kim thanh lịch, và một con đại bàng hùng vĩ được khắc trên báng súng. Dù thoạt trông giống như một tác phẩm nghệ thuật, v·ũ k·hí này lại có trọng lượng và kích thước đến khủng bố.

Chỉ liếc nhìn cái là tôi biết nó mạnh đến mức nào rồi. Chỉ có điều...

"Nó đắt quá."

Nó thật quá đắt . Giá gốc là 20 triệu won, và giá cả còn tăng gấp đôi khi tôi nhấn vào cái checkbox ghi "toàn bộ các phụ kiện". Tôi cần v·ũ k·hí để kiếm tiền, nên mua nó thì đúng thật là mất nhiều hơn được.

"...E hèm."

Tôi cố nghĩ ra cách giải quyết, nhưng não tôi từ chối hoạt động. Ý thức của tôi đang mờ nhạt dần, và tôi cực kỳ buồn ngủ. Xem ra tôi sẽ sớm chìm vào giấc ngủ thôi.

Tôi tắt cái smartwatch đi và làm theo bản năng. Việc hôm nay để mai tính cũng được.

...Khi tôi mở mắt ra, Thứ Tư đã đến.

Những tia nắng nhè nhẹ chiếu xuyên qua màn che cửa sổ.

Dù tôi nhìn những tia nắng ấy bao nhiêu lần đi nữa, tôi vẫn thấy nó đáng ghét vl.

Nó báo hiệu một ngày làm việc quần quật nữa đã bắt đầu.

"Phù."

Thở dài một tiếng, tôi gạt đi những cảm xúc tiêu cực xuất hiện vào mỗi sáng. Sau khi tắm rửa xong xuôi, tôi mặc đồng phục và rời khỏi ký túc xá. 10 phút là đủ cho công việc vệ sinh cá nhân này.

Khi bước ra bên ngoài, tôi thấy các học viên khác đã sẵn sàng cho buổi học. Trời vẫn còn sớm, nhưng họ vẫn bận rộn cười đùa và trò chuyện. Nhìn thấy họ đang tận hưởng cuộc sống học đường, tôi bắt đầu nhận ra lý do tại sao tôi lại quá thờ ơ như này.

Tôi không có bạn bè trong thế giới này. Tôi thậm chí còn chẳng có ai để trò chuyện. Được đi chơi với bạn bè là điều duy nhất khiến cuộc sống học đường không trở nên nhàm chán, nhưng tôi không còn ở tại thế giới của mình nữa.

Tôi có nên kiếm một cô bạn gái?

Không, tôi lười lắm. Nếu tôi dành quá nhiều cảm xúc vào các mối quan hệ không cần thiết, tình trạng của tôi có thể sẽ trở nên tồi tệ hơn.

Chuẩn cmnr, tôi nên hài lòng với việc FA.

Với ý nghĩ đó, tôi rảo bước nhanh hơn đến lớp học.

**

"Như các trò đã biết, cơ sở dữ liệu của một guild lưu trữ rất nhiều thông tin hữu ích. Nhưng lúc nào cũng vậy, các trò phải đạt đến một cấp bậc nhất định mới có quyền truy cập vào những dữ liệu ấy."

Tôi nghĩ về v·ũ k·hí của mình trong khi lắng nghe bài giảng của vị giáo sư già một cách lơ đễnh. Hình dạng của một con diều hâu hùng vĩ hiện ra trước mắt tôi.

Làm cách nào tôi mới có đủ tiền mua nó đây?

Việc đầu tiên tôi nghĩ đến là bán thông tin.

Chính bản thân tôi đã thiết lập nên hầu hết các loài quái vật, vì vậy tôi gần như biết hết các yếu điểm và thuộc tính của chúng. Mỗi guild thu thập được những dữ liệu khác nhau, nên nếu tôi bán cho họ những thông tin họ không có...

Không, cách này không hay lắm.

Ngay từ đầu, mất tận 5 năm để một người môi giới thông tin gây dựng nên uy tín của bản thân. Cũng không tốt nếu phá vỡ sự cân bằng của thế giới chỉ để kiếm tiền.

"...Giờ thì, hãy tiếp tục bài học sau vài phút nghỉ giải lao nhé."

Trước khi tôi nhận ra, giờ giải lao đã đến. Tôi lập tức bật smartwatch của mình để vào Xưởng Vũ khí Thiết yếu một lần nữa, nhưng tôi đột nhiên nhận được một tin nhắn.

[Xin thứ lỗi.]

Tôi đã quá quen với tên người gửi.

Hạng 7, Yoo Yeonha.

Vì smartwatch của các học viên được kết nối với mạng nội bộ Cube, nên các học viên có thể nhắn tin cho nhau mà không cần biết địa chỉ liên hệ chính xác của người kia. Đây là lần đầu tiên tôi sử dụng chức năng này.

Yoo Yeonha đang ngồi ở hàng ghế đầu. Sau khi liếc mắt nhìn ả, tôi trả lời tin nhắn.

[Gì vậy?]

[Cậu là cái gì thế?]

Cái quỷ gì vậy?

[Ý cậu là sao?]

Ả không trả lời ngay. Tôi đang thắc mắc không biết ả đang giở chứng gì thì chợt nhớ lại những điều tôi đã nói với ả trước kia. Tôi nhìn vào đồng hồ. Giờ là 1 giờ chiều. Tôi cho ả biết thông tin ấy vào hôm qua và ả đã xác nhận là tôi nói thật sao?

[À, là vậy hả? Tôi thấy ngạc nhiên là cậu đã tin lời tôi đấy.]

[Cái gì?]

[Và? Tôi đã nói đúng, phải không?]

Thật lòng thì tôi cực cực cực kỳ muốn biết là thiết lập của Bạo Chúa Vùng Núi có bị thay đổi không. Nếu thằng tác giả kia mà muốn thay đổi mọi thứ tôi biết thì đời tôi sẽ sa vào bế tắc luôn đấy.

[...Đúng vậy.]

"Phù."

May mắn thay, thằng đó đã không làm vậy. Tôi thở phào nhẹ nhõm.

[Làm sao mà cậu biết điều đó?]

[Cậu nghĩ là tôi sẽ nói cho cậu sao?]

Đôi vai Yoo Yeonha co giật. Ngay sau đó, cô ả lời ngắn gọn.

[Không.]

Một nụ cười nở trên khuôn mặt của tôi. Khi tôi sắp kết thúc cuộc trò chuyện, tôi chợt nhớ ra vài thứ.

Đại Bàng Sa Mạc, loài chim săn mồi thanh tao và trang nghiêm.

Tôi gần như quên bẵng đi mất. Lý do tôi cung cấp thông tin cho ả là vì những việc như thế này.

Trùng hợp thay, Xưởng Vũ khí Thiết yếu thuộc về guild của Yoo Yeonha, "Nan chi Bản chất".

[Dù sao thì, nếu cậu đã được lợi từ thông tin mà tôi cung cấp thì tôi muốn cậu làm cho tôi một việc.]

Yoo Yeonha đột ngột quay phắt lại. Như thể ả đã để mắt đến chỗ tôi ngồi, ả biết chính xác tôi đang ở đâu. Mặc dù ánh mắt của ả vẫn sắc như dao lam, nhưng dường như nó đã bớt nặng nề hơn.

Tôi nên yêu cầu thế nào đây... Được rồi, cô ả chính là cả một núi tiền cơ mà.