Ban đầu cứ nghĩ đây là một cuốn sách giảng dạy cách sinh sản và nuôi dạy con cái, nhưng càng xem Hi Hi Gritt lại càng cảm thấy câu chuyện này vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.
Đây là một câu chuyện vô cùng ly kỳ, trùng hợp và thậm chí còn có thể nói là câu chuyện có chút hoang đường.
Ông nội của nữ chính làm quản gia trong một hào môn thế gia, nhân vật nữ chính không cha không mẹ, sống nhờ với ông nội trong gia đình hào môn này.
Nói đến hào môn, theo nhận thức của Hi Hi Gritt, ở tinh cầu Mạc Đắc, để có thể được coi là hào môn thì nhất định phải có nền tảng lịch sử sâu sắc, hệ thống gia tộc khổng lồ, một chuỗi kinh doanh kiên cố không thể phá nổi cùng chiến tích không thể xóa nhòa trong quân viễn hành Tinh Tế.
Đó mới có thể gọi là một hào môn thế gia.
Còn trong cuốn sách này lại không phải như vậy, thế gia được miêu tả trong sách, từ đầu đến cuối đều không nói rõ cụ thể kinh doanh cái gì.
Hệ thống gia tộc lại càng không có, cả gia tộc chỉ có tám người, nhân vật nam chính, ba mẹ, ông bà nội nam chính và gia đình của anh trai của ba nam chính…
Đương nhiên, từ nhiều phương diện khía cạnh trong câu chuyện, có thể hình dung được sự giàu có của “hào môn” này.
Ví dụ, sở hữu du thuyền riêng, trực thăng, biệt thự lớn năm tầng có tầng hầm và sân nhà cùng với hơn hai mươi người giúp việc.
Đặc biệt chiếc máy bay trực thăng đó có tỷ lệ xuất hiện cao hơn những chiếc ô tô thông thường.
Nữ chính bị lạc trong núi, nam chính lái máy bay trực thăng tới.
Nam chính bị kẻ xấu đâm, chiếc máy bay trực thăng giống như điều khiển từ xa, chỉ chưa đầy mười phút đã bay đến và lập tức đưa nam chính đến bệnh viện.
Sau khi nam chính trưởng thành, ngày đầu tiên đến làm việc ở tổng công ty, cũng là ngồi máy bay trực thăng đến. Các cổ đông và giám đốc chào đón anh ta trên tầng thượng của tòa nhà, chiếc mũ trùm đầu giả bị gió mạnh thổi bay đều rơi ra.
Hi Hi Gritt ngẫm nghĩ, lẽ nào chỗ bọn họ không có quản chế giao thông không trung sao? Muốn bay lúc nào thì bay hả?
Còn nữa, tầng thượng của bệnh viện cũng có bãi đáp máy bay sao?
Tất nhiên, những câu hỏi này không ảnh hưởng đến việc đọc của cô, Hi Hi Gritt tiếp tục đọc.
Nữ chính Đồ Hoan Hoan là một cô gái giàu lòng thương cảm, đã nhu nhược lại điềm đạm, không bao giờ giải thích khi bị người khác nhiều lầm.
Bà chủ nhà hào môn để thể hiện sự hào phóng của mình đối với sự chăm sóc của quản gia già nên đã sắp xếp cho Đồ Hoan Hoan cũng học trong trường quý tộc.
Có thể tưởng tượng rằng Đồ Hoan Hoan đã bị chèn ép không ít. Bởi vì cô ấy luôn đi theo nam chính Tư Đồ Chấn Nhϊếp mà, nên đã trở thành cái gai trong mắt các cô gái mê mẩn Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Sách của cô ấy bị xé rách, bị các cô gái xấu xa trong trường tạt nước khi ở trong nhà vệ sinh.
Đồ Hoan Hoan không hiểu tại sao cô ấy lại phải chịu đựng tất cả những điều này, nhưng cô ấy không dám đấu tranh, chỉ biết lén lút khóc thút thít.
Một ngày nọ, Tư Đồ Chấn Nhϊếp tình cờ bắt gặp cảnh cô ấy bị ức hϊếp, cho nên đã ra mặt.
Tư Đồ Chấn Nhϊếp trời sinh không biết dỗ dành con gái mà chỉ biết hung dữ gầm lên: Đừng khóc nữa!
Kết quả có thể tưởng tượng, Đồ Hoan Hoan càng khóc dữ dội hơn.
Tuy nhiên, cùng sự xuất hiện của tuổi dậy thì, tình cảm của chàng trai và cô gái cũng ngày càng xuất hiện sự thay đổi.
Sau tất cả những hiểu lầm, nghi kỵ và giày vò trái tim nhau, Đồ Hoan Hoan và Tư Đồ Chấn Nhϊếp cuối cùng cũng đến được với nhau, nhưng vào một ngày nọ sau khi trưởng thành đã xảy ra một chuyện không thể làm trái.
Sau khi mẹ của Tư Đồ Chấn Nhϊếp phát hiện Đồ Hoan Hoan mang thai, đã làm ra một loạt các “giao tiếp khủng hoảng” vô cùng kịp thời.
Đưa cho Đồ Hoan Hoan và ông nội Đồ một số tiền để bọn họ rời đi.
Khi Tư Đồ Chấn Nhϊếp phát hiện ra thì đã quá muộn. Cậu ta sụp đổ! Đấu tranh! Kết cục chính là… cũng bị mẹ của cậu ta đưa đến… đưa đến nước ngoài du học.
Ông nội Đồ đưa Đồ Hoan Hoan chuyển đến một thành phố khác. Tuy nhiên, ông nội Đồ không ngờ rằng, Đồ Hoan Hoan trước giờ vẫn luôn ngoan ngoãn, chủ ý lần này lại vô cùng cứng rắn.
Cô ấy không tin Tư Đồ Chấn Nhϊếp sẽ bỏ rơi cô, vì vậy bản thân đã lén lút chạy về.
Đúng như dự đoán, lại bị mẹ Tư Đồ lại đuổi đi.
Không một xu dính túi, lại còn là người mẹ học sinh cấp ba mang thai hồn bay phách lạc lang thang đầu đường xó chợ, cô ấy không biết phải làm như thế nào cả.
Nhưng cô ấy không muốn quay về, cô ấy muốn ở lại thành phố này, bởi vì nói không chừng một ngày nào đó cô ấy sẽ gặp lại Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Ngay cả bằng cấp ba cô ấy cũng cho có, vậy nên chỉ có thể đi làm một số việc vặt.
Tuy nhiên, một phụ nữ mang thai bị suy dinh dưỡng, căn bản không thể làm việc với cường độ cao như vậy. Cô ấy bất ngờ bị té xỉu, tình cờ được cứu bởi một người qua đường, vừa hay người này chính là bạn học cũ của cô ấy, Sở Hoài Nam.
Sở Hoài Nam là một người hào hoa phong nhã, là một học sinh mà cả đạo đức và học thức đều ưu tú.
Tuy nhiên, Đồ Hoan Hoan không ngờ thân phận thực sự của Sở Hoài Nam lại là con riêng của ba Tư Đồ Chấn Nhϊếp, cũng là em trai cùng ba khác mẹ với Tư Đồ Chấn Nhϊếp!
Đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi!
Có vẻ như dòng máu không thể giải thích được đang chảy trên cơ thể cô ấy lại đặc biệt thu hút con cháu nhà Tư Đồ.
Sau khi Sở Hoài Nam biết được hoàn cảnh của cô ấy, không những bỏ tiền trợ cấp cho cô ấy mà còn giúp cô ấy tìm một công việc nhẹ nhàng hơn.
Sau khi con của Đồ Hoan Hoan ra đời, Sở Hoài Nam bị sinh mệnh yếu ớt này làm cho cảm động, nên thường xuyên giúp Đồ Hoan Hoan chăm sóc đứa trẻ, giống như một người mẹ nam giới không có quan hệ huyết thống…
Thấm thoắt, mấy năm sau, con của Đồ Hoan Hoan đã lên mẫu giáo.
Ông “rùa biển” Tư Đồ Chấn Nhϊếp học xong trở về, kế thừa sản nghiệp của gia đình. Một lần tình cờ, cậu ta phát hiện một cậu bé trông rất giống mình.
Không sai, cậu bé đó chính là con trai của cậu ta và Đồ Hoan Hoan.
Đồ Hoan Hoan đặt tên cho cậu bé là “Đồ Hổ Hổ”.
Tư Đồ Chấn Nhϊếp phát hiện ra sự thật khiến cậu ta “đàn ông bật khóc”.
Năm đó khi Đồ Hoan Hoan rời đi đã mang thai.
Tư Đồ Chấn Nhϊếp hết sức bàng hoàng!
Gặp lại mối tình đầu, hốc mắt ửng đỏ lên, Đồ Hoan Hoan co chân bỏ chạy, Tư Đồ Hoan, một người đàn ông cao 1m85 ngẩn ngơ không đuổi kịp cô ấy!
Dưới sự theo đuổi khi thì kịch liệt, khi thì điên cuồng của Tư Đồ Chấn Nhϊếp, Đồ Hoan Hoan cuối cùng quyết định quay trở lại vòng tay tràn đầy hương thơm armani nam tính của cậu ta.
Tuy nhiên, Sở Hoài Nam, người đã đối xử với Đồ Hổ Hổ như con trai của mình lại không đồng ý.
Cậu “đột nhiên” hắc hóa, không những bắt cóc Đồ Hổ Hổ mà còn giam cầm Đồ Hoan Hoan.
Liên kết với kẻ thù của Tư Đồ gia, tham gia vào cuộc chiến thương mại.
Sau một trận đấu trí đấu dũng đầy sơ hở, Tư Đồ Chấn Nhϊếp bị thương nặng, cứu được Đồ Hoan Hoan và Đồ Hổ Hổ, sau đó đưa Sở Hoài Nam vào tù.
Đồ Hoan Hoan còn mang Đồ Hổ Hổ vào tù thăm Sở Hoài Nam một lần, nhưng Sở Hoài Nam từ chối gặp cô ấy. Đồ Hoan Hoan chỉ đành buồn bã mang con nhỏ trở về biệt thự của Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Lý do Sở Hoài Nam không muốn gặp cô không phải bởi vì cậu cảm thấy bản thân tội ác nặng nề, mà là vì không muốn để Đồ Hổ Hồ trông thấy bộ dạng của cậu khi mặc trang phục tù nhân.
Mẹ của Sở Hoài Nam chỉ là một trong số rất nhiều tình nhân của ba Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Sau khi mang thai với ông ta, vốn dĩ muốn dùng đứa trẻ đến uy hϊếp, mẹ quý nhờ con, một bước lên mây.
Do đó, bà ta đợi Sở Hoài Nam chào đời, sau đó mới ôm cậu đến tìm ba Tư Đồ.
Nhưng người đàn bà ngốc nghếch này không ngờ rằng, ba Tư Đồ là đàn ông ở rể căn bản không làm chủ được, Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là mẹ Tư Đồ đứng ra, sử dụng thủ đoạn thứ nhất “quan hệ xã hội”… đưa bà ta rời đi.
Một người phụ nữ bán sắc, mang theo một đứa con trai, kết quả có thể tưởng tượng được.
Khi Sở Hoài Nam lên bảy tuổi, mẹ cậu qua đời vì hút chích ma túy quá liều. Cậu ở nhờ hết người thân này đến người thân khác, từ nhỏ đã quen sống bằng việc nhìn mặt người khác.
Cuối cùng, Sở Hoài Nam bị tống vào viện phúc lợi.
Nhưng may mắn thay, năm mười ba tuổi, cậu được ba mẹ nuôi hiện tại nhận nuôi.
Ba mẹ nuôi đối xử với cậu rất tốt, Mặc dù cháu gái ở nhờ nhà ba mẹ nuôi luôn lạnh nhạt nói chuyện với cậu, nhưng cậu không quan tâm, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười ấm áp.
Tuy nhiên bên trong từ lâu đã cực kỳ mục nát.
Bề ngoài như mặt trời ấm áp, trái tim lại như dòi bọ.
Cho tới khi Đồ Hổ Hổ, ánh mắt tròn xoe ngây thơ mờ mịt ngước nhìn cậu, vô thức dùng bàn tay nhỏ bé nắm lấy ngón tay của cậu.
Lần đầu tiên Sở Hoài Nam sinh ra cảm động.
Sinh mệnh này cái gì cũng không hiểu, dựa dẫm vào cậu mà không cần lý do.
Loại cảm xúc này đã đả động sâu sắc đến Sở Hoài Nam ý chí sắt đá.
Vì Đồ Hổ Hổ, thậm chí cậu sẵn sàng chấp nhận một người phụ nữ ngốc nghếch như Đồ Hoan Hoan.
Tuy nhiên, không ngờ ngờ rằng lại có một ngày, sinh mệnh bé nhỏ đã gắn bó với cậu từ thuở lọt lòng này sẽ rời xa cậu.
Nơi muốn đến, lại đúng là Tư Đồ gia mà cậu căm ghét.
Tất nhiên cậu biết mình là con riêng của ai. Mấy năm trước ba Tư Đồ còn lén lút đưa tiền cho cậu.
Nhiều năm áp lực, thống khổ, coi thường, phủ nhận bản thân, còn có sự ghen ghét dành cho Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng cậu biết trong thâm tâm mình có sự ghen ghét căm hận đối với cậu cả kia.
Nhiều cảm xúc va chạm với nhau, cậu bỗng chốc liền bùng nổ.
Sau khi đọc hết cuốn sách, Hi Hi Gritt trầm mặc một lát.
Không khỏi cảm thán, tình cảm của con người trên tinh cầu Lam Sắc thật sự quá phong phú, rất đáng để nghiên cứu.
Tiếp đến, chính là việc cô không tán thành với hành động của Đồ Hoan Hoan.
Gây giống sinh mệnh là một việc vừa vĩ đại vừa thành kính như vậy, vậy mà cô ấy lại mang sinh mệnh yếu ớt như vậy đi bôn ba khắp nơi.
Theo cách nhìn của Hi Hi Gritt, Đồ Hoan Hoan tuyệt đối không phải là một người mẹ có trách nhiệm, trong suốt quá trình trưởng thành của sinh mệnh trẻ thơ, cô ấy đã không làm chỗ dựa vững chắc để cho con mình lớn lên một cách khỏe mạnh.
Cô ấy luôn thiếu quyết đoán, lại thích phó thác đứa trẻ cho người khác, dựa dẫm vào người khác mà tồn tại.
Đầu tiên là Sở Hoài Nam, sau đó là Tư Đồ Chấn Nhϊếp.
Hành động này sẽ trực tiếp ảnh hướng tới sự phát triển tâm lý của trẻ nhỏ.
Có thể nói Đồ Hoan Hoan là một người mẹ vô cùng vô trách nhiệm.
Còn Tư Đồ Chấn Nhϊếp với tư cách là nhà cung cấp dịch vụ sinh sản, Hi Hi Gritt cảm thấy cậu ta lại càng thừa thãi hơn.
Ở tinh cầu Mác Đặc, nếu như thực sự có người bạn đời như vậy tồn tại, thì cô tin rằng, người bạn đời kia của cậu ta nhất định sẽ lựa chọn người cung cấp dịch vụ sinh sản chứ không phải cậu ta.
Xuyên suốt câu chuyện này, nhân vật mà Hi Hi Gritt có hứng thú hơn cả chính là Sở Hoài Nam.
Người đàn ông này, cả nội tâm và bề ngoài vẫn luôn mâu thuẫn, thậm chí tính cách đặc thù có khuynh hướng hủy diệt.
Điều này mới thực sự thú vị.
Với vai trò là nhân vật nuôi dưỡng sự sống, Sở Hoài Nam cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, thậm chí còn có trách nhiệm hơn Đồ Hoan Hoan.
Sau khi nhìn đồng hồ, Hi Hi Gritt quyết định nhắm mắt lại để tĩnh tâm và sắp xếp lại những suy nghĩ của mình.
Chuẩn bị viết một báo cáo đại khái, tiêu đề là “Tính cách đặc thù và khuynh hướng dẫn phát hành vi của Sở Hoài Nam”.
Nhưng khi mở mắt ra lần nữa thì cô đã không còn ngồi trên ghế thai mà đã xuyên không vào trong cuốn sách này, trở thành “chị họ” nói chuyện lạnh nhạt với Sở Hoài Nam.
Hi Hi Gritt không hề hoảng sợ chút nào trước tình huống này, cô vô cùng bình tĩnh từ trên giường đứng dậy.
Đầu tiên soi gương, đây là một cô gái xinh đẹp với mái tóc cùng đôi mắt màu đen, mái tóc dài được chăm sóc rất tốt, bồng bềnh suôn mượt.
Cảm nhận một chút sức mạnh trong cơ thể, khả năng quan sát nhạy bén cùng thần kinh não phát triển vẫn chưa biến mất.
Ừm, Hi Hi Gritt gật đầu hài lòng.
Khi còn học ở Đại học Đế Quốc, cô đã viết không ít báo cáo nghiên cứu liên quan đến tiểu thế giới, nhưng không ngờ, có một ngày lại thực sự đến lượt cô.
Chỉ cần có bộ óc minh mẫn thì có đi đâu Hi Hi Gritt cũng không sợ.
Tác giả có lời muốn nói: Chuyện về “Tư Đồ Chấn Nhϊếp và Đồ Hoan Hoan” là hư cấu, không có cuốn tiểu thuyết nào như vậy đâu.
Nhiều năm trước, đã đọc một cuốn tương tự.
Lúc đó liền cảm thấy, nhân vật nữ chính này đầu óc bị hỏng rồi à…