Nhất Dạ Phu Thê Bách Dạ Ân

Chương 76: 76




"Hôn gió?" Kỷ Miên nghi hoặc, lúc này mới nhớ ra, chả phải lúc kết giao Alpha mời Omega đi xem mình thi đấu cũng là một loại phương thức thể hiện tình cảm sao.

Con mịa nó, thế mà nàng quên mất! Biết ngay nhãi rồng đó không đào hố chờ nàng nhảy là ngứa ngáy mà!
Kỷ Miên bóp trán: "Ta đúng là đến đây cổ vũ lão đại các ngươi, nhưng có thể các ngươi hiểu lầm rồi.

Ta đến với cương vị một vị tỷ tỷ thôi, không phải cái hồ nháo các ngươi nghĩ đâu."
Cái hồ nháo, ha ha...!
Ôn Duyệt Văn, Sơ Úc Thần, Chử Kiên đồng loạt bi ai thay lão đại.

Thấy chưa, đã nói mà, lão đại làm sao có thể dễ dàng cưa đổ tẩu tử như thế! Đấy, lão đại trao người ta con tim, người ta lại kiểu "ta chỉ xem ngươi là em gái"! Thật đáng thương! Đường cách mạng còn phải kéo dài qua mùa khô năm nay a.

Chử Kiên ủy khuất, lẩm bẩm: "Lão đại chúng ta sắp được nhận kịch bản em gái mưa rồi..."
Ôn Duyệt Văn thật sự mệt mỏi rồi.

Bản thân đảm nhiệm vị trí quân sư cho quân vương đã là trọng trách nặng nề, nay còn phải quản thêm mấy cái đồng đội heo sau lưng bóp trứng.

Quả là bi ai.

Ôn Duyệt Văn tranh thủ tóm Sơ Úc Thần lắm mồm vứt vào một góc, lại mỉm cười: "Aiz, Miên tỷ đừng có quản hai tên này, bọn chúng cứ nói lung tung thôi! Ây da, lão đại đang nhìn Miên tỷ kìa, Miên tỷ cũng cổ vũ một chút chứ nhỉ?"
Quả nhiên trên đài nhãi rồng không chiếm được đáp lại, mặt bánh bao xị ra.

Kỷ Miên ho khan, vẫy vẫy tay, dùng khẩu hình nói: "Cố lên!"
Âu Thùy Tiệp Á Luân lúc này mới hài lòng, hất cằm với Alma: "Lần này ngươi thua chắc!"
Nhìn vẻ mặt nhãi rồng tràn đầy đắc ý viết mấy chữ "hôm nay Omega nhà ta đến cho ta chích máu gà", Đại công tước càng lên tinh thần gấp mười.

Sau đó trọng tài giáo quan cũng tuyên bố thi đấu bắt đầu.

Lập tức Alma muốn chiếm tiên cơ, lao về Âu Thùy Tiệp Á Luân xuất quyền, khí lực xé gió vun vút, thế như chẻ tre.

Một quyền này mà trúng thì lệch hàm cũng không sai.


Đáp lại, Âu Thùy Tiệp Á Luân chỉ lách người qua trái, thoải mái tránh chiêu, mái tóc dài trong gió phiêu dật, càng tôn thêm tiêu soái.

Đám Omega bên kia đã mất khống chế, bắt đầu kích động la hét.

"Gào! Sao điện hạ lại có thể soái như vậy!"
"A, điện hạ~ ngươi quá xinh đẹp rồi~"
Alma thầm phỉ nhổ, mịa nó, có Alpha nào đánh nhau mà vẫn dư hơi sức câu dẫn Omega như thế không! Hắn cũng không lơ là, liên tiếp xuất đòn tiếp.

Trên đài nồng nặc tin tức tố chiến đấu của Alpha, trong đó chỉ xen lẫn một chút mùi trầm hương nhàn nhạt.

Không thể không nói Đại công tước hải tượng giá trị thể lực cũng vô cùng cao, tung chiêu đánh lùi cả Âu Thùy Tiệp Á Luân hai lần.

Bất quá, vẻ mặt Âu Thùy Tiệp Á Luân né chiêu vẫn luôn rất vân đạm phong khinh, phảng phất đang chìm trong thế giới riêng của mình.

Kỷ Miên chăm chú quan sát.

Sau đó gần mười phút đồng hồ, Âu Thùy Tiệp Á Luân cứ như đùa giỡn mà tránh né chứ không phản kích, Alma càng đánh càng hăng, nhưng rất nhanh thể lực cũng tiêu hao nhanh chóng.

Hắn quyết định tốc chiến tốc thắng, ra đòn càng lúc càng hiểm hóc, dồn nhãi rồng đến bên biên đài, nếu sơ xảy là ngã xuống thua cuộc ngay.

Âu Thùy Tiệp Á Luân lại nhẹ như trở bàn tay hóa giải chiêu thức của hắn, thân hình cao gầy mà linh hoạt, thoắt cái đã về tới giữa đài tiếp, sóng mắt gợn lên đầy vẻ thách thức.

Trong lòng người xem thi đấu chỉ hiện lên một câu, hảo không cam lòng thay Alma! Nhưng mà điện hạ quá cool!
Alma thầm nhổ nước bọt trong lòng.

Năm ngoái hắn ta dốc sức luyện tập với mong muốn đánh bại chủng tộc khủng bố này một lần, kết quả lại dẫm cứt chó thắng được thật, nhưng mà thắng là do nhãi rồng vừa thay vảy, tính khí trái gió trở trời nên hắn mới thắng.

Bàn thắng đó dù được ghi nhận trong học bạ nhưng người ta ai cũng không công nhận.


Vì phương thức thua của nhãi rồng này cũng thật khiến người ta giận sôi!
Alma phi thường ghi hận Âu Thùy Tiệp Á Luân.

Ngươi có thể đánh ta, có thể mắng ta, nhưng tuyệt đối không cho phép ngươi nói ta hát dở như shit! Vậy nên một năm qua Alma càng dốc lòng tập luyện, chỉ để dành cho ngày hôm nay báo thù!
Chỉ có điều càng đánh càng bị chọc giận!
Sau đó Âu Thùy Tiệp Á Luân cuối cùng cũng đánh chán rồi.

Bắt đầu phản kích, mấy chốc Alma rơi xuống thế hạ phong rõ rệt.

Kỷ Miên kích động đến rời khỏi chỗ ngồi, tiến ra lan can quan sát.

Thầm chửi thề một câu, nguyên lai vừa rồi là nhãi rồng kia đang trong thời gian làm lạnh à? Mấy chiêu này không khỏi quá hiểm đi, tự ước lượng bản thân, nàng cũng không phá giải nổi một chiêu ấy chứ!
Chưa đầy một phút, Alma bị Âu Thùy Tiệp Á Luân tặng cho một cước rời sàn đấu.

Trận đấu kết thúc, phần thắng lợi cơ hồ không còn gì nghi ngờ.

Đám Omega bên kia đã hò hét đến điên rồi.

Kỷ Miên thật nể luôn, quả nhiên mặt mũi tôn quý đứng trước tin tức tố Alpha rồi đều là thứ cặn bã không đáng tin, đám Omega này cơ hồ cho liêm sỉ ra chuồng gà!
Sơ Úc Thần dường như đã đoán được kết quả, nhàm chán ngáp một cái: "Aiz, thật không thú vị tí nào."
Chử Kiên thì nói: "Đợi lão đại nhận cup chiến thắng rồi chúng ta đi ăn mừng, Miên tỷ thấy sao?"
Sơ Úc Thần tán đồng: "Được đấy!" Tranh thủ bồi dưỡng tình cảm với tẩu tử, không ai ngầu qua lão đại không có gì chơi vui bằng chơi tẩu tử.

A phi, không có đùi gì to ngang đùi tẩu tử, tranh thủ tìm cơ hội ôm đùi sau này còn có chỗ dựa nga.

Chử Kiên liếc mắt một cái liền hiểu ý tứ Sơ Úc Thần.

Kỷ Miên vẫn đang bận bịu quan sát bóng lưng nhãi rồng nhận thưởng, ba cái cậu giai kia nói gì cũng không để ý, chỉ gật đầu qua loa.


Ôn Duyệt Văn thì dùng ánh mắt hận sắt không rèn thành thép: ngu xuẩn, phải chế tạo không gian riêng tư các ngươi có hiểu không? Như vậy hoa bách hợp mới nở được! Hai tên đầu óc lừa đá này!
Sơ Úc Thần nhận được tín hiệu từ đồng đội, lại cười khan chữa cháy: "A, Miên tỷ ta chợt nhớ ra bọn ta chiều nay cần lên lớp nghe giảng nha! Vậy nên vẫn nên để lão đại và ngươi ăn cơm đi~"
Kỷ Miên còn chưa đáp lời thì bên ngoài đã truyền đến một tràng bước chân lộn xộn, cửa nhã gian bị đẩy ra rất thô lỗ.

Đám người Kỷ Miên trong phòng ngẩn ra một đám người nữa tràn vào trong.

Nhất thời không gian có hơi chật hẹp.

Người đến hình như đều là mấy Omega còn vừa cổ vũ ở phía đối diện.

Năm nam, ba nữ, toàn bộ đều trang phục vô cùng tinh xảo, trên mặt trang điểm nhẹ phù hợp với tuổi tác, tôn lên vẻ non nớt nhưng vẫn rất cao quý bất phàm.

Đặc biệt là thiếu nữ đứng giữa, còn vận cả một bộ thể thao cắt may theo phong cách võ phục, hoa văn thêu chìm, tóc vàng mắt vàng, ngũ quan tinh xảo, màu son đỏ cam, cả người đầy hơi thở kiêu ngạo.

Nàng ta nhìn Kỷ Miên từ trên xuống dưới, sau đó quát lạnh: "Ngươi là ai? Dám ở trong phòng điện hạ?"
Dù rằng thiếu nữ khẩu âm không thực sự chuẩn, nhưng cũng có thể biết nàng ta học ngôn ngữ nước N đã nhiều năm, sử dụng rất thành thạo.

Dù sao với tiêu chuẩn tháp Cực Quang, mỗi học viên phải biết ít nhất sáu ngôn ngữ, thế nên cũng không lấy làm lạ lắm.

Chử Kiên tranh thủ nói nhỏ vào tai Kỷ Miên: "Đây là công nương Eira, con gái của Bá tước nước Y."
Nguyên lai là công nương nước Y, chả trách có một cỗ kiêu ngạo từ xương tủy.

Kỷ Miên gật đầu chào hỏi: "Công nương Eira, hân hạnh được gặp.

Ta là Kỷ Miên."
Một nam Omega đứng cạnh Eira xùy một tiếng, trong mắt phiếm ý khinh thường: "Công nương cũng không có hỏi tên ngươi, ngươi tự cho mình là ai mà giới thiệu?"
Ôn Duyệt Văn cảm thấy không ổn rồi.

Trong tháp Cực Quang ai không biết công nương Eira vốn vừa mắt lão đại từ lâu, thậm chí còn rất nhiều lần đăng kí các lớp thể lực của Alpha chỉ để học chung với lão đại.

Hiện tại vừa nhìn liền biết cô nàng lúc nãy phía đối diện nhận ra Kỷ Miên ở trong phòng lão đại, thế nên vội vàng đăng môn vấn tội.

Nhưng bên kia lão đại còn đang trao đổi gì đó cùng giáo quan và các huấn luyện viên, đứng quay lưng về phía này.


Oh shit! Phải thay lão đại bảo vệ tẩu tử!
Ôn Duyệt Văn tiến đến, ôn hòa mở lời: "Buổi trưa tốt lành công nương Eira.

Đây là bằng hữu của điện hạ nhà chúng ta, hôm nay đến xem lão đại thi đấu."
Nam Omega kia coi bộ cũng có chút thân phận, cũng không có đặt Ôn Duyệt Văn vào mắt, hừ lạnh: "Cũng không nói đến Ôn tiểu công tước nhà ngươi, bọn ta đang hỏi cô ta! Cô ta tự cho mình là ai mà trước mặt công nương xưng tên! Cô ta xứng sao?"
Eira cũng không có cản lời nói của tên nam Omega đó.

Coi như ngầm đồng ý, không ngừng dùng ánh mắt cao cao tại thượng đánh giá Kỷ Miên.

Kỷ Miên nghe tới đây, bình thản nhếch môi: "Ồ, vậy là lỗi của ta rồi, ta cứ nghĩ người nước Y cũng sẽ giống nước N, lần đầu tiên gặp mặt nên báo một chút tên tuổi mới tính tới đề tài nói chuyện."
Lời này chẳng khác nào ám chỉ Eira không có lễ giáo, cả phép tắc xã giao cơ bản cũng không tôn trọng.

Không quen biết đã đùng đùng hướng Kỷ Miên mặt nặng mày nhẹ.

Đúng là một lời nặng tựa ngàn cân.

Ba người Ôn Duyệt Văn nhìn nhau trong một gian phòng đầy mũi thuốc súng.

Cả ba không hẹn đồng thời có một suy nghĩ, trận chiến nội trạch của Omega trong truyền thuyết bắt đầu rồi! Thật kích động ing!
Sắc mặt Eira nháy mắt đổi.

Lại nhìn Kỷ Miên trong tạo hình váy trắng thùy mị, lời là ngây thơ nhưng trong bông giấu kim, nháy mắt đầu Eira nảy ra một từ rất thông dụng: trà xanh!
Kỷ Miên tươi sống không hề biết mình đã bị nhận định thành trà xanh.

"Được thôi, như ngươi mong muốn, ta là Eira.

Ngươi ở đây làm gì?" Eira lạnh lùng chất vấn.

Kỷ Miên vén tóc, lơ đãng: "Ôn bằng hữu hình như có nói qua, ta là đến xem điện hạ thi đấu."
Nam Omega lúc nãy lại tiếp tục quát lạnh: "Hỗn xược! Điện hạ đã có công nương đến xem thi đấu, ai cần đến ngươi! Ngươi muốn bôi nhọ danh dự điện hạ!?"
Theo một phép tắc ngầm lễ giáo tìm phối ngẫu mà nói, việc Alpha đồng thời mời hai đối tượng Omega xem thi đấu thì cũng không khác một cái tra Alpha bắt cá hai tay là mấy.

....