Nhất Đẳng Gia Đinh

Chương 61



Sau khi đạt tới cửu phẩm, công lực trong thân thể tràn ngập như thủy triều không ngừng cuộn trào, cho đến bây giờ Hứa Phong mới hiểu được chênh lệch đằng sau mỗi một phẩm cấp, Hứa Phong không chút nghi ngờ nào, chênh lệch giữa cửu phẩm với thập phẩm lớn thế nào.

Hứa Phong nghĩ đến Diệp Hổ, thầm nghĩ lúc này hắn đối mặt với Diệp Hổ, hẳn là có không ít phần thắng. Từ lúc vừa mới bắt đầu hắn đã được lôi điện tôi luyện thân thể, ngay cả thiên địa huyền lôi cũng bị cắn nuốt một đóa, dưới tình huống ở cùng phẩm cấp, lực lượng của hắn mạnh hơn người khác rất nhiều.

Mặc dù Diệp Hổ có thực lực cửu phẩm đỉnh phong, nhưng mà chỉ cần hắn chưa đạt tới thập phẩm, Hứa Phong cũng không sợ hắn.

Sau khi Hứa Phong đạt tới cửu phẩm, cả người cảm thấy thoải mái rất nhiều. Thầm nghĩ có nên tìm một cơ hội luận bàn với Diệp Hổ hay không, chẳng qua rất nhanh Hứa Phong liền buông tha ý nghĩ này. Diệp Hổ không chủ động tới tìm hắn, hắn tội gì phải đi tìm Diệp Hổ trước. Dù sao, Diệp Hổ sau khi cùng hắn giao chiến xong, nhất định sẽ thúc giục Diệp Tư trở về.

“Hứa Phong! Ngươi ở đây sao!” Trong khi Hứa Phong đang suy tư về điều này, thanh âm hưng phấn của Tiêu Lâm vang lên. Chẳng qua khi hắn thấy Hứa Phong lấy ấm nước đi tưới hoa thì khóe miệng nhịn không được run rẩy vài cái.

Dưới chân Hứa phong là một đống hỗn độn, vốn là bồn trồng hoa lại hoàn toàn bị ngâm trong nước, hiển nhiên là do tưới nước quá độ! Ta nhổ vào, đây là làm vườn hay là phá hoại a?

“Hứa Phong! Tưới nước cho hoa là loại chuyện tình có độ khó cao, sau này ngươi cũng đừng có làm nữa. Lấy chỉ số thông minh cao như vậy của ngươi, làm chuyện tình như vậy là quá ủy khuất cho ngươi rồi.” Tiêu Lâm nhìn Hứa Phong chăm chú.

“Không có việc gì! Coi như là rèn luyện thân thể thôi!” Hứa Phong nhún nhún vai không sao cả, lại tiếp tục tưới nước.

“Đệt…” Thiếu chút nữa Tiêu Lâm nhịn không được một cước đạp chết Hứa Phong, đối với ngươi đó là rèn luyện thân thể, nhưng mà những gốc cây hoa của Tiêu gia sẽ bị ngươi gϊếŧ hại sạch sẽ.

Không chút nghĩ ngợi Tiêu Lâm liền tóm lấy cái ấm nước trong tay Hứa Phong, nghiêm túc nói với Hứa Phong: “Hứa Phong! Nếu ngươi thật sự nhàm chán, sao ngươi không đi rửa than đá đi? Chuyện làm vườn đơn giản như vậy, rất không thích hợp với ngươi!”

“Than đá có thể rửa trắng sao?” Hứa Phong nghi ngờ hỏi.

Tiêu Lâm dùng sức gật đầu nói: “Mặc dù có chút khó khắn, nhưng mà nhất định là có thể, ngươi đi làm thử xem, chuyện tình khó khăn cao như vậy mới thích hợp với ngươi!”

Hứa Phong ngẫm lại cũng đúng, hắn thông minh như vậy, sự tình đơn giản như tưới hoa này làm sẽ rất mất mặt. Xem ra sau này không có việc gì thì phải đi rửa than đá, rửa than đá là một chuyện tình cực kỳ ngưu bức.

“Thiếu gia! Sáng sớm ngài tới tìm ta làm gì? Sẽ không phải đi dạo kỹ viện chứ? Ngài cũng biết ta là một tên gia đinh thuần khiết, đối với những chuyện tình như vậy tuyệt đối sẽ không nhúng chàm!” Hứa Phong rất chăm chú nhìn Tiêu Lâm.

“Cút!” Rốt cuộc Tiêu Lâm nhịn không được, đạp một cước về Hứa Phong, nhưng mà khiến Tiêu Lâm kinh ngạc đó là, Hứa Phong lại có thể dễ dàng tránh khỏi, “Chuyện tình đi dạo kỹ viện này, dù có mang theo ai ta cũng không mang ngươi đi theo, nếu ngươi nói cho Y Lâm biết thì làm sao bây giờ?”

“Hắc hắc! Thiếu gia! Thì ra ngài thực sự có sở thích như vậy!” Hứa Phong lặng lẽ cười một tiếng nói, “Ngài yên tâm, cùng là nam nhân ta hoàn toàn có thể hiểu hành động của ngài, tuyệt đối sẽ không làm chuyện tình mật báo sinh con không c̠úc̠ ɦσα.”

Tiêu Lâm thấy mình nói lộ ra, sắc mặt đỏ hồng, có chút xấu hổ nói: “Lần này tới tìm ngươi là có việc! Không bao lâu nữa sẽ hết kỳ nghỉ của học viện, đến lúc đó ta phải trở về học viện. Thừa dịp hiện tại có thời gian, ta nghĩ cho ngươi cùng đi theo giúp ta liệp sát một con Linh Thú cùng tìm một gốc dược liệu!”

“Linh thú?!” Hứa Phong hít sâu một hơi khí lạnh, trừng to mắt nhìn Tiêu Lâm, thầm nghĩ hắn có phải điên rồi không? Linh Thú dễ dàng trêu chọc như vậy sao? Lúc ấy để đối phó với Hắc Xà phải tốn bao nhiêu tinh lực đây? Đây còn là dưới tình huống nó bị Diệp thúc làm trọng thương, mới may mắn xử lý được!

Mà bây giờ Tiêu Lâm muốn đi chém gϊếŧ Linh Thú, đây không phải muốn mình chết sao?

“Ngươi kinh ngạc như làm gì? Chẳng qua là một con Linh Thú mà thôi, lại không quá cường hãn, chúng ta phối hợp tốt, hoàn toàn có năng lực gϊếŧ chết nó.” Tiêu Lâm bất mãn nói, đột nhiên nghĩ đến điều gì, nói với Hứa Phong, “Khác với lần trước chém gϊếŧ cái con kia của Diệp gia, một vài con cho dù là ở Linh Thú trung cũng là một tồn tại không kém. Con mà chúng ta muốn chém gϊếŧ là loại yếu nhất. Căn bản không cùng một cấp bậc!”

Tuy rằng Hứa Phong không biết làm sao để phân loại Linh Thú, nhưng nghe Tiêu Lâm nói như vậy, lúc này mới yên tâm. Thầm nghĩ Tiêu Lâm hẳn không phải là loại người không có đầu óc, sẽ không đi làm chuyện nguy hiểm như vậy.

“Thiếu gia cần Linh Thú để làm gì? Hứa Phong đột nhiên hỏi.

“Nuyên nhân là bởi vì vết thương cũ của phụ thân ta! Quên đi, có nói ngươi cũng không hiểu đâu.” Tiêu Lâm cũng không có giải thích nhiều với Hứa Phong, “Ngươi nhanh chóng chuẩn bị một chút, đừng cho Y Lâm biết, chúng ta nhanh chóng xuất phát!”

“Hừ! Đừng hòng gạt ta, ta cũng muốn đi!” giọng điệu cứng rắn của Tiêu Lâm vừa nói xong, phía sau hai người liền truyền đến tiếng của Tiêu Y Lâm.

Quay mắt nhìn lại, chỉ thấy Tiêu Y Lâm đứng ở nơi đó cười không ngớt, nhướng lên trường mị lông mi của làng, biểu lộ ra sự bất mãn của nàng.

Tiêu Lâm có chút bất đắc dĩ với Tiêu Y Lâm, cô nãi nãi này quả nhiên cái gì cũng biết, hắn cảm giác đau đầu nói: “Cô nãi nãi, đây là chuyện rất nguy hiểm. Lần này ngươi có thể không đi được không?”

“Không được! Lần nào cũng không cho ta đi! Bây giờ ta nhất định phải đi!” Tiêu Y Lâm trừng cặp mắt phượng kia, trường mỵ lông mi ngẩng lên, rất kiên quyết.

Tiêu Lâm nhún nhún vai, cũng không kiên trì nói nữa, hắn cũng không dám dẫn cô đường muội này đi.

Hứa Phong nhìn Tiêu Y Lâm cười không ngớt, đã rất có khí tức của nữ nhân, khẽ cười cười với Tiêu Lâm nói: “Thiếu gia! Đồng ý cho Nhị tiểu thư đi theo đi! Một mình nàng ở nhà cũng rất buồn chán!”

“Nhưng mà…” Tiêu Lâm thật không ngờ Hứa Phong sẽ mở miệng vì Y Lâm như thế, hắn cũng không muốn đáp ứng.

“Thiếu gia yên tâm đi! Ta sẽ chiếu cố tốt cho tiểu thư, sẽ không để cho Nhị tiểu thư gặp nguy hiểm gì.” Hứa Phong nói với Tiêu Lâm.

Tiêu Lâm bình tĩnh nhìn Hứa Phong thật lâu, thầm nghĩ cái tên gia đinh này đúng là vô cùng sủng ái Tiêu Y Lâm, giống ca ca còn hơn cả hắn. Tiêu Lâm nhìn thấy ánh mắt kích động của Tiêu Y Lâm, thở dài một hơi nói: “Nếu như quyết định như vậy, ngươi phải chiếu cố tốt cho nàng!”

Nói xong, Tiêu Lâm liền bỏ lại hai người rời đi, đi an bài thủ tục xuất hành!

“Hứa Phong! Ta biết là ngươi đối tốt với ta nhất mà!” Tiêu Y Lâm chạy tới, ôm cổ Hứa Phong, hưng phấn hô lên với Hứa Phong. Thân hình mềm mại đè lên Hứa phong, làm cho Hứa Phong cực kỳ hưởng thụ.

“Ta là tùy tùng của Nhị tiểu thư mà thôi! Tất nhiên phải suy nghĩ cho Nhị tiêu thư chứ!” Hứa Phong nhìn Tiêu Y Lâm, thầm nghĩ tiểu cô nương thanh xuân đơn thuần này, luôn có thể khiến người ta đem lòng trìu mến.

“Nhưng mà ta không coi ngươi là tùy tùng!” Tiêu Y Lâm thì thầm một tiêng, bất quá liền nhảy nhót, “Hứa Phong, cho đến bây giờ ta còn chưa đi vào thâm sơn đâu, có cần phải mang theo đồ ăn hay không, bằng không ta sẽ đói a.”

Nghe được lời nói của Tiêu Y Lâm, Hứa Phong xấu hổ, nhanh chóng làm cho Nhị tiểu thư quên đi cái ý nghĩ này. Nếu Nhị tiểu thư mang một đống đồ vật này nọ đi ra ngoài, đến lúc đó hắn nhất định phải làm culi, Hứa Phong cũng không nguyện ý sau lưng đeo một bao lớn thức ăn.

“Nhị tiểu thư yên tâm! Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi bị đói! Ngươi cứ đi theo ta là được!” Hứa Phong rất nghiêm túc nói.

Nhị tiểu thư a một tiếng, nói với Hứa Phong: “Vậy ngươi không được để cho ta bị đói!”

"..."

Hứa Phong cảm giác hết sức đau đầu, rốt cuộc trong óc nữ nhân này đang suy nghĩ cái gì, còn chưa có xuất phát, nàng đã lo lắng sẽ bị đói.



Một đám người chậm rãi đi về hướng thâm sơn, mà điều làm Hứa Phong kinh ngạc đó là, người dẫn đầu cả đội là Tôn Bá cửu phẩm huyền giả trong phủ, Tôn Bá ở Tiêu gia có địa vị đặc thù, thông thường không có chuyện lớn gì thì không có ai làm phiền hắn. Thế nhưng mà lúc này hắn lại tự mình dẫn đội, Hứa Phong lúc này mới cảm giác được hành trình vào thâm sơn này có nhiệm vụ rất trọng yếu.

Điều này làm cho Hứa Phong không khỏi lén hỏi trộm Tiêu Y Lâm, vì cái gì Tiêu gia coi trọng đối với lần đánh gϊếŧ Linh Thú này như vậy.

Tiêu Y Lâm tự nhiên là biết gì nói lấy với Hứa Phong, rất nhanh Hứa Phong đã biết được nguyên nhân. Khiến Hứa Phong kinh ngạc đó là, Tiêu Vinh đã từng là cấp bậc Nhập Linh cường giả, hơn nữa còn là một vị tướng quân của đế quốc. Chẳng qua trong khi giao chiến cùng nước đối địch, bị tướng của nước đối địch đánh cho trọng thương, làm cho hắn không thể ngưng tụ được linh khí, một thân tu vi mới bị giảm xuống, thực lực khôi phục về cấp độ thập phẩm. Tất nhiên, bởi vì từng đạt tới cảnh giới Nhập Linh, thực lực mạnh hơn so với thập phẩm huyền giả bình thường. Chẳng qua, bởi vì thương thế năm đó, lại làm cho hắn qua mỗi một đoạn thời gian, phải cần một viên linh tinh cùng rất nhiều dược tề mới có thể đảm bảo hắn khỏe mạnh. Ở tiểu địa phương như cái trấn nhỏ này, tất nhiên là không mua được linh tinh, chỉ có thể đi đánh gϊếŧ.

Linh tinh chính là một loại năng lượng thể được ngưng tụ trong người Linh Thú, nhưng cũng không phải con Linh Thú nào cũng đều có linh tinh, chỉ người nào có vận khí tốt, mới có thể gặp được Linh Thú có linh tinh, ít nhất như Hứa Phong chém gϊếŧ Hắc Xà mà không có phát hiện linh tinh.

Thế nên Hứa Phong mới biết nguyên nhân vì sao phải lên núi, đồng thời đáy lòng kinh ngạc với huy hoàng năm đó của Tiêu Vinh, cũng hiểu được tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này, khó trách ngay cả Tôn Bá đều cũng xuất động!

Mà ngay khi Hứa Phong đang nghĩ đến điều này, Tiêu Y Lâm đột nhiên hô: “Hứa Phong! Ngươi nhìn bên kia, cái đám bại hoại Lăng gia!”

Hứa Phong sửng sốt, tất nhiên nhìn qua, quả nhiên thấy thiếu gia Lăng gia cùng với Lăng Bá từng giao thủ với Hứa Phong mang theo một đám gia đinh đồng dạng chậm rãi hướng về thâm sơn mà đi.

Tiêu Lâm cũng thấy một màn như vậy, biến sắc nói: “Người của Lăng gia đến nơi này làm cái gì?”

Hứa Phong nhíu mày, hỏi với Tiêu Lâm: “Bọn hắn có biết chuyện tình lão gia cần linh tinh hay không?”

“Làm sao có thể không biết! Cái này cũng không phải chuyện tình bí mật gì!” Tiêu Lâm nói, lập tức sắt mặt đột nhiên biến đổi nhìn Hứa Phong nói: “Ngươi nói bọn hắn cố ý tới quấy rối chúng ta?”

Hứa phong gật đầu nói: “Không ngoại trừ loại khả năng này. Thà tin rằng là có còn hơn là không!”

Tiêu Lâm gật gật đầu nói: “Đúng! Lấy ân oán giữa Tiêu gia chúng ta cùng Lăng gia, bọn hắn rất có thể đúng là hướng về phía chúng ta mà tới.”

Hứa Phong nhìn thấy thần sắc tràn đầy lo lắng của Tiêu Lâm, khẽ cười nói với Tiêu Lâm: “Thiếu gia cũng không cần quá lo lắng. Chúng ta đề phòng một chút là được, hơn nữa còn có Tôn Bá ở đây, dù cho bọn hắn có quấy rối cũng không dễ dàng thuận lợi như vậy đâu.”