Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm Vợ

Chương 927: Không muốn bị tội này



Lúc này, đôi mắt xinh đẹp của Hứa Mộc Tình hiện lên vẻ nghi hoặc, vừa rồi cô vô tình ngủ gật trong lúc làm việc trong phòng làm việc, trong suốt giấc mơ, cô mơ thấy mình sinh ra một đứa trẻ, đứa trẻ đột ngột đến nhà họ, không ngờ rằng sẽ có một em bé trong nhà, chuyện gì đã xảy ra vậy?

"A!"

Đột nhiên, Hứa Hạo Nhiên hét lên.

Liễu Ngọc Phân đang định cầm chổi lông gà đánh Hứa Hạo Nhiên, thì nghe Hứa Hạo Nhiên chỉ vào đứa bé trong tay Liễu Ngọc Phân, hét lên: "Mẹ, nó tè ra kìa, kinh quá đi".

Liễu Ngọc Phân mắng cho Hứa Hạo Nhiên một trận dữ dội: "Trẻ con đi tè không phải là chuyện bình thường sao?"

"Lúc nhỏ mày còn tè lắm hơn nó đấy, mẹ còn chả chê mày tè lắm, mau đi siêu thị mua tã về đây".

Khi nghe đến việc đi siêu thị mua tã, cả khuôn mặt Hứa Hạo Nhiên đều nhăn lại, trông giống như bị táo bón.

Lúc này, Lý Liễu Nhi từ trên lầu chậm rãi ung dung đi xuống, vừa nhìn thấy chồng mình, khuôn mặt ngây ngốc của cô ấy lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Dưới ảnh hưởng của gia đình Hứa Mộc Tình, Lý Liễu Nhi đã có thể thực hiện một số sinh hoạt và giao tiếp bình thường, mặc dù vẫn còn một chút cứng nhắc, nhưng đã đủ để thể hiện mong muốn của mình.

Cô ấy bước đến gần Hứa Hạo Nhiên, nắm lấy cánh tay Hứa Hạo Nhiên một cách tự nhiên, chớp đôi mắt to ngấn nước: "Cái tã là cái gì?"

Hứa Hạo Nhiên gãi đầu và nói với Lý Liễu Nhi: "Tã thứ là dành cho trẻ em".

“Vậy thì chúng ta đi mua nó đi”, Lý Liễu Nhi vừa nói vừa kéo Hứa Hạo Nhiên ra ngoài.

Vốn dĩ Hứa Hạo Nhiên rất ngại mua loại đồ này cho đứa nhỏ này, cứ nghĩ đến việc mình - một thằng đàn ông lớn đùng như này, bây giờ khi đi siêu thị mua loại đồ này, chả khác gì giúp bạn gái của mình đi mua băng vệ sinh cả.

"Con không đi đâu, mẹ bảo bố đi đi. Cô bán đồ trong siêu thị ở tiểu khu chúng ta rắc rối lắm. Mỗi lần nhìn thấy con, đều túm lấy rồi hỏi han đủ điều. Con không muốn bị hành thế nữa đâu".

Hứa Hiếu Dương đột nhiên bị gọi tên, chớp mắt hai cái, đặt tờ báo trong tay xuống, đột ngột nói: "Nếu bố đến đó, tâm lý buôn chuyện của mấy cô trong siêu thị sẽ càng ghê hơn. Bọn họ nhất định sẽ nghĩ đứa nhỏ này là con của bố và mẹ con".

Hứa Hiếu Dương vừa dứt lời, Hứa Mộc Tình không nhịn được cười ra tiếng: "Mẹ, để con đi".

"Đúng, đúng, đúng, chị gái, chị với anh rể đi đi. Cô siêu thị thích chị và anh rể lắm".

Lúc này, Hứa Mộc Tình đi tới bên cạnh Lý Hùng, nói với Lý Hùng: "Em không mang điện thoại di động, anh mang đi".

Lý Hùng không nói gì, gật đầu rồi cùng Hứa Mộc Tình đi vào siêu thị trước cổng tiểu khu.

Hiện tại gia đình Lý Hùng sống trong khu biệt thự cao cấp nhất thành phố Ninh Châu, vì Hứa Mộc Tình là giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu nên toàn bộ khu này rất nổi tiếng, Lý Hùng đi bên cạnh Hứa Mộc Tình sẽ thường xuyên bắt gặp những cư dân khác ở đây chào hỏi họ.

Mà lần nào Hứa Mộc Tình cũng có thể gọi tên những người hàng xóm mà Lý Hùng không thể nhận ra, từng người một.

Lúc này, một ông già dắt chó đi dạo bên ngoài đi tới, lúc Hứa Mộc Tình nhìn thấy chú chó này, chú chó như thể nhìn thấy người thân, liền giật dây, lao đến chỗ Hứa Mộc Tình.

Lý Hùng nhìn thoáng qua đã nhận ra con chó này, chính là con chó hoang mà Hứa Mộc Tình khi còn nhỏ đã giúp anh xua đuổi bằng một thanh gỗ nhỏ, nhưng anh không ngờ con chó hoang này lại xuất hiện bên cạnh ông già trong tiểu khu.

Nhìn thấy vậy, trong lòng Lý Hùng có một ý nghĩ dần dần thành hình, xem ra lần đưa Hứa Mộc Tình trở về quá khứ, thay đổi trục thời gian mà không có sự cho phép ít nhiều cũng ảnh hưởng đến người và vật xung quanh.

Điều này đã khiến rất nhiều thứ không nên có xung quanh họ phá vỡ xiềng xích của thời gian và không gian đến với họ.

Mặc dù nhiều chuyện đang phát triển theo chiều hướng khó lường đối với Lý Hùng nhưng Lý Hùng cũng không quá lo lắng, trong lòng anh chỉ cần Hứa Mộc Tình luôn ở bên cạnh mình, vui vẻ, hạnh phúc, mọi thay đổi đều không quan trọng.

Lúc này, cô vươn bàn tay mềm mại trắng nõn nhẹ nhàng xoa đầu chú chó nhỏ màu vàng, chú chó nhỏ màu vàng rất sướng khi được Hứa Mộc Tình vuốt ve, hai mắt híp lại, lè lưỡi ra, như đang cười vậy.

"Ông Trương, nó đã ăn ngon miệng hơn chưa? Hai ngày trước cháu đã mua một ít thức ăn cho chó mới trên mạng. Cháu sẽ nhờ em trai gửi cho ông sau nhé".

"Gần đây, nó ăn ngon miệng lắm. Nó rất thích loại trước mà cháu mua, cháu mua nhiều thế, tốn kém lắm".

Nghe được lời của ông Trương, Lý Hùng không khỏi đưa mắt nhìn Hứa Mộc Tình đang ở bên cạnh.

Lúc này Hứa Mộc Tình giải thích cho Lý Hùng: "Chú chó này là ông Trương nhặt được ở đầu ngõ khi chúng ta còn nhỏ".

Nói xong, Hứa Mộc Tình tiếp tục nói vài câu với ông Trương, sau đó đưa Lý Hùng tiếp tục đi dạo bên ngoài khu biệt thự.

Cặp đôi tay trong tay đi dạo trên lối đi trong khu biệt thự, hai bên là cây cối, thi thoảng vài chú chim ríu rít bay ngang bầu trời trên đầu.

Trên bầu trời xanh, những đám mây trắng đang thong thả trôi, gió thổi qua mang theo hương thơm của cỏ cây hoa lá.

Hứa Mộc Tình không khỏi hít sâu một hơi: "Thật là thoải mái. Chồng à, anh nói sau này chúng ta già, chúng ta về nông thôn sống được không?"

Lý Hùng chớp mắt hai cái nhìn Hứa Mộc Tình như thế này: "Bà xã, mấy ngày nay em không vui sao?"

Hứa Mộc Tình không nói gì, ánh mắt cô bất giác nhìn về phía xa săm.

Lý Hùng kinh ngạc nhìn dáng vẻ hoàn mỹ của vợ, vô thức duỗi tay ra, ôm Hứa Mộc Tình vào lòng.

"Vợ à, đừng lo, khi mọi thứ ở Ninh Châu ổn định, anh sẽ đưa em đi hái cúc bên hàng rào, nhàn nhã tận hưởng cuộc sống nông thôn ở Nam Sơn".

"Đến lúc đó, chúng ta sẽ làm hai ba mẫu đất để trồng rau, sau đó làm chuồng gà, nuôi bảy tám chín con gà, ngày nào cũng có trứng ăn, sau đó nhá, vợ anh không phải làm gì hết...… "

Vừa nói xong, Lý Hùng chu môi, đột ngột hôn lên trán Hứa Mộc Tình một cái.

Hứa Mộc Tình lập tức mặt đỏ đến tận mang tai, vội nhìn xung quanh xem có ai qua lại không, sau đó cô thở phào nhẹ nhõm và nói: "Bị người ta nhìn thấy thì ngại lắm".

Nụ cười trên khóe miệng của Lý Hùng lúc này càng lớn hơn: "Vợ à, em nói xem chúng ta sẽ sinh bao nhiêu đứa?"

Đột nhiên, hai má Hứa Mộc Tình giống như quả táo đỏ, đôi tay mảnh khảnh trực tiếp vỗ vào ngực Lý Hùng, tức giận nói: "Lưu manh, ai muốn sinh con với anh chứ?"