Nhật Kí Làm Việc Và Chăm Sóc Yêu Quái Của Bác Sĩ Quý

Chương 20: Lăng Lăng



Theo động tác của anh cửa gỗ kẽo kẹt mở ra. Phía trước mặt họ là con đường mòn dẫn vào bên trong hai bên đường có hàng rào gỗ nhỏ chỉ tới đầu gối người lớn. Nhưng nhìn hiện trạng thì không sử dụng được nữa rồi.

Hai bên lối mòn là thảm cỏ xanh cùng cấy cối um tùm. Cộng với cỏ dại cao muốn tới tận hông anh luôn. Quý Lâm đi phía trước xem xét còn hai cái đuôi nhỏ thì theo sau anh mặt đầy ghét bỏ. Chưa kể từ lúc mới đến hai đứa đã cảm nhận được yêu khí yếu ớt.

Đi hết lối mòn liền thấy ngã rẽ sang hai bên kèm theo biển chỉ dẫn. Bên trái là khu "gia súc" bên phải là "gia cầm".

Quý Lâm từ chối cho cảm nhận về mấy tấm chỉ dẫn này. Cả ba chọn rẽ bên phải được vài chục mét liền thấy chuồng nuôi nhốt đầu tiên.

Hàng rào chắn cao tới bụng người trưởng thành bên trong chuồng có hai ba cái cây tương đối lớn cành lá xum xuê nhưng lại chả thấy con gì bên trong. Sao kêu có tầm hơn chục loài?

Ôm nghi vấn tiếp tục đi nhìn nhưng sau đó anh vẫn gặp mấy cái chuồng trại trống không. Thấy thêm được ba tấm biển chỉ dẫn nữa là "bò sát", "lưỡng cư" và "dưới nước". Bên cạnh đó là dãy nhà hai tầng được nhắc tới ở chỗ luật sư Dương - cũ nát và sập sệ. Một hồ nước lớn có ốc đảo nhỏ nhỏ ở giữa. Một khu đất trống trải được xem như chỗ nghỉ chân của du khách(?) cuối cùng là một căn nhà ba tầng lớn trông như nhà hàng, này là phục vụ ăn trưa hả(?).

Đi một vòng sản nghiệp mới của bản thân Quý Lâm phát hiện cái chỗ này ngoài cũ kĩ hỏng hóc sập sệ thì chỉ có thêm cây và cỏ. Một sinh vật cũng không thấy đâu.

Tuy rằng anh giống Tiểu Bạch và Tiểu Cửu đã cảm nhận được yêu khí từ bên ngoài rồi nhưng không nghĩ là lại trống trơ như vậy. Trốn đâu cả rồi? Đừng nói là phi hết lên núi rồi nhá?

- hai đứa có phát hiện sinh vật nào không?

Quý Lâm hỏi hai cái đuôi của mình.

- có ạ. ở khu nhà hai tầng.

Tiểu Cửu vừa nói vừa chỉ tay.



- cả chỗ hồ nước nữa. nguyên con bự chà bá.

Tiểu Bạch bổ xung thêm.

- sao anh không thấy a?

Quý Lâm thực sự không thấy còn gì hết nha. Yêu khí anh cảm nhận được cũng rất mỏng. Quý Lâm quay lại đường cũ đến chỗ dãy nhà hai tầng cũ nát.

Tường nhà đã bong tróc từng mảng mốc meo và rêu xanh đã mọc kín chân tường cửa kính rỉ sét vỡ nát, chạy dọc trên tường còn có mấy vết nứt nữa chứ.

- Tiểu Cửu, ở đâu vậy?

Tiểu Cửu không trả lời anh nó chạy lạch bạch đến gốc cây lớn gần cửa ra vào đạp đạp thân cây mấy cái.

- anh ơi, nó không chịu ra.

Giọng nói trẻ con còn mang theo chút không vui nghe như giận dỗi vậy. Quý Lâm nhìn cây lớn Tiểu Cửu vừa đạp chằm chằm. Này là thụ yêu?

Chưa đợi anh làm gì Tiểu Bạch cũng phi tới góp sức. Nó giơ chân trước gõ gõ lên thân cây thấy không tác dụng liền kéo Tiểu Cửu ra sau rồi làm một quả Nộ Linh luôn.

Quý Lâm nhìn mà hoảng luôn. Không hổ Tiểu Bạch nhà anh một lời không hợp liền bụp luôn. Nhưng công nhận một điều là lần nào cũng có hiệu quả.

Thụ yêu bị nó một cái xong liền cháy khét đen một mảng thân. Một giọng nói yếu ớt vang lên đi kèm là một đốm sáng nhỏ bay ra từ trong thân cây.

- tôi ra, tôi ra, đừng đánh mà



Một cô bé nhỏ nhắn ước chừng ngang ngửa Tiểu Cửu xuất hiện. Cô bé một đầu tóc vàng nhạt như sợi nắng hai bên búi củ tỏi thắt lại bằng ruy băng mạ xanh nhạt. Môi hồng răng trắng má núng nính đáng yêu. Đồ mặc trên người nhìn qua thì có vẻ là huyễn hóa từ lá cây.

Cô bé sụt sùi lau nước mắt nhìn hai kẻ bạo lực hết đạp rồi nổ mình. Sau lại nhìn về phía Quý Lâm dè dặt hỏi.

- anh tới đây làm gì? tìm ai à?

- anh tên Quý Lâm, hiện tại trang trại này là của anh nên anh đến xem thử. ở đây ngoài em ra còn có ai khác không?

Cô bé nghe anh nói liền mắt sáng như sao. Mang theo chút mong chờ mà dò hỏi.

- anh cũng họ Quý? vậy có biết Quý Lãng không?

- đó là cha anh. anh nhận trang trại này từ ông ấy.

Cô bé nghe xong thì ánh như đã thấy hiểu đối với Quý Lâm cũng không dè dặt nữa.

- ra là vậy. khi đó rời đi ông ấy nói sẽ có người đến chăm sóc tụi em nhưng mãi chẳng thấy đâu. đi thôi, nếu anh là con trai ông ấy vậy để em dẫn anh đến chỗ Lão Quy.

Nói rồi cô né tự nhiên cầm tay lôi anh đi. Quý Lâm cũng bước nhanh theo không để cô bé phải chờ.

- cô bé em tên gì?

- em tên Lăng Lăng là một cây bằng lăng tím. anh đên đúng lúc lắm, sắp tới mùa bằng lăng nở rồi lúc ấy cho anh xem hoa của em.