Chương 350: Đột phá hậu kỳ, trận chiến đươi nhất trọng thiên.
Công pháp vừa vận chuyển, trên thân Thiên Vân liền bắn ra một vòng khí lãng. Khí lãng đi tới đâu liền đem tầng tầng đá sỏi cùng cây cỏ nhổ lên tới đó.
Khí cơ trên thân Thiên Vân liên tục tăng lên, một loại bùng nổ lực lượng khiến không khí xung quanh cũng có chút đè nén.
Sâu trong đan điền, hai gốc đạo thụ truyền tới từng tiếng ken két, vô số linh tính được đám linh căn chuyển hóa thành pháp lực rót vào, khiến thân cây đột nhiên phình to hơn một vòng. Hai gốc cây vốn dĩ đã cao vút tầng mây, lúc này lại một lần nữa vươn lên. Bên trong thân cây, vân gỗ thứ bảy lúc này bắt đầu ngưng tụ, chậm rãi chuyển sang màu sẫm không còn mờ nhạt như trước.
Thân thể Thiên Vân không ngừng run lên, từng thớ thịt, từng đốt xương không ngừng đè nén, không ngừng biến cường. Đã rất lâu, rất lâu rồi hắn mới có cảm giác này. Nếu có người đứng cạnh Thiên Vân lúc này sẽ thấy, cơ thể hắn đang thay đổi.
Trước kia thân thể vốn bạc nhược, mảnh khảnh giống như nữ nhân, lúc này lại trở nên cương nghị hơn không ít. Tuy vẫn còn nét nữ tính, thế nhưng không thể phủ nhận, hiện tại mùi vị nam nhân trên người hắn đã lớn hơn nhiều..
Từng bó cơ trên thân thể nổi lên, bờ vai mở rộng, khuôn mặt không còn loại kia mềm mại xinh đẹp, nay đã góc cạnh hơn không ít.
Cứ ngồi ờ đó một canh giờ, cảm thấy đã không sai biệt lúc này Thiên Vân mới đứng lên. Hắn duỗi người một cái, đem trận pháp thu hồi, khí cơ vào lúc này bùng nổ. Hắn ngẩng đầu nhìn trời, nhón chân phóng lên cao.
Một vạn trượng, hai vạn trượng... vượt qua tầng mây, mãi tới khi Thiên Vân không thể chịu được áp lực, hắn mới dừng lại.
Hắn chắp tay sau lưng, hướng lên cao nhìn một chút. Hắn thấy được một màn sáng mỏng manh, cảm nhận được một ít khí cơ quét qua. Những khí cơ này có chút tương tự với Dị Thần, hiển nhiên chúng cũng không phải tu luyện giả. Hắn lại nhìn về phía mặt trăng trên cao. Mặt trăng giống như bị thứ gì đó che đậy, cũng có thể nói dường như ánh sáng của nó bị thứ gì đó hấp thu sạch sẽ. Người dưới đất nhìn lên, chỉ thấy một màu đen thăm thẳm. Nếu không phải còn có thể nhìn thấy viền của nó, khả năng cao người ta sẽ cho rằng mặt trăng đã không còn.
Trước mặt hắn rõ ràng không có thứ gì, thế nhưng đúng lúc này, trước màn sáng vậy mà trống rỗng xuất hiện một cây thiết bổng. Thiết bổng đem đao khí quất bay, màn sáng sau đó xé ra một đạo lỗ hổng, từ bên trong bước ra một đạo thân ảnh. Đây là một con khỉ, con khỉ này toàn thân trắng như tuyết, trên đầu đội kim quan, mắt bắn ra lửa, khí tức bạo ngược khiến không khí xung quanh có chút vặn vẹo.
"Yêu vật phương nào, lại dám nhòm ngó bản thần? Không biết chữ chết viết thế nào sao?" Thiên Vân hai tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh như băng hướng con khỉ quát hỏi.
"Thần! Chỉ là một tu luyện giả cảnh giới thứ ba, cũng dám tự xưng là thần?" Con khỉ nghe vậy thì cười lạnh, mỉa mai nói.
Thiên Vân nghe con khỉ nói lời mỉa mai, khuôn mặt không hề lộ vẻ gì, có điều hắn lại chẳng thèm báo trước, hướng về phía đối phương phất tay một cái.
Một luồng khí tức bạo ngược theo hai đầu ngón tay hắn nổ bắn mà ra, lấy một tốc độ vô cùng nhanh đâm bề phía trái tim con khỉ.
Con khỉ vẻ mặt thất kinh, biết không thể ngạnh kháng một chỉ này, nó vậy mà hướng lên mang tai nhổ ra hai sợi lông. Hai sợi lông vừa nhổ ra, lập tức hình thành một tầng quang tráo. Quang tráo óng ánh ngọc chất, nhìn thì mòng manh, vậy mà có thể đem một chỉ của Thiên Vân giảm đi mấy phần lực lượng. Lúc một chỉ đánh lên thân nó, cũng chỉ làm nó trầy một chút da mà thôi.
"Ồ! Thật không ngờ, một con sơ kỳ tứ phẩm yêu tu, lại có loại thủ đoạn bảo mệnh như vậy. Rất tốt! Để ta xem ngươi có bao nhiêu chiêu trò nữa". Thiên Vân thấy một chỉ tay bị quang tráo ngăn cản phân nửa lực lượng, không khỏi ồ lên một tiếng. Hắn lúc này không thèm vận dụng thần thông, mà vung nắm đấm, trực tiếp nện lên người nó một quyền.
Quyền kình nổ vang, đem quang tráo kia đập thành bã vụn, kinh khủng khí huyết bùng nổ, muốn đem con khỉ này đánh thành thịt nát.
Khí tức tử vong giống như dòng thác lũ ập tới, con khỉ kinh hoảng thét lớn một tiếng. Nó há miệng phun ra một viên cầu màu trắng, viên cầu này yêu khí xung thiên, lại chẳng phải yêu đan, còn là cái gì?
Yêu đan vừa xuất hiện lập tức toả ra tầng tầng sóng gợn. Con khỉ gào lên một tiếng, thân thể cấp tốc biến lớn, chỉ trong nháy mắt đã to lớn hơn trăm trượng. Từng tấc thân thể tràn ngập một loại áp bức khí thế. Nó không chút do dự, vung nắm đấm to lớn đánh về phía Thiên Vân.
Một tiểu nhân thân cao mét tám, một cự viên lớn hơn trăm trượng, loại tương phản thế này nếu người nhìn thấy có lẽ cũng phải trấn kinh. Cái gì gọi là châu chấu đá xe, đây chính là.
Con khỉ thấy Thiên Vân không chịu biến chiêu, đắc ý cười một tiếng.
Oành
Hai nắm đấm va vào nhau. Từ nơi hai nắm đấm va chạm, nổ bắn ra tầng tầng sóng khí. Sóng khí quét ngang bát phương, khiến mây trời xung quanh cũng bị thổi bay.
Cuồng phong khiến áo bào cùng lông mao phần phật thổi.
Đúng lúc này, từng tiếng răng rắc không ngừng vang lên. Con khỉ vừa rồi còn giương giương đắc ý, lúc này lại biến thành tái mét. Nó há miệng gào lên một tiếng thảm thiết, cánh tay trực tiếp bị đánh nát, tấc tấc nổ tung. p2Kb5
"Hừ! Thấp kém sinh vật, cũng dám ra oai với bản thần. Chết!" Thiên Vân lạnh lùng quát một tiếng, hai ngón tay hoá đao, hướng về đỉnh đầu con khỉ chém một cái.
Con khỉ tay phải đã phế, bả vai cũng đã không còn nguyên vẹn, lúc này chỉ có thể chật vật dùng cánh tay trái ngăn cản.
Xoạt một tiếng, cánh tay trái của nó căn bản không đỡ nổi một đao của Thiên Vân, trực tiếp bị chém rụng. Đao khí vẫn còn dư lực, thẳng hướng cái cổ của nó mà đánh vào.
Tưởng chừng con khỉ đã không còn lực hoàn thủ, đúng lúc này, kim quan trên đầu nó vậy mà phát sáng. Nó biến thành một sợi dây thừng, đem đao khí đánh bay.
Thiên Vân thấy vậy, không khỏi ồ lên một tiếng kinh ngạc. Còn chưa đợi hắn làm ra phản ứng, hai mắt con khỉ đột nhiên bắn ra hai luồng hoả quang. Hoả quang chói mắt khiến màn trời cũng vì thế mà sáng bừng.
Thiên Vân tuy không sợ hoả quang, nhưng lại bị nó che khuất tầm mắt. Hắn lạnh lùng hừ một tiếng, tay phải nắm chặt Tinh Vẫn đao, khí thế trên thân bùng nổ, lập tức chém ra Ảo Mộng Nhất Đao
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc