Nhật Ký Của Muỗi Thần

Chương 107: Mâu Thuẫn



(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng hoa, tặng gạch để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.)

--------

Bà Lan trừng mắt nhìn Trương Bá Hưng:

“Có vẻ như con đang bất mãn với quyết định của mẹ thì phải?

Thế nhưng con phải hiểu rằng con là thiếu gia của Trương Gia, người sẽ cầm lái con thuyền này trong tương lai, vì vậy, con cần phải cân nhắc thật kỹ càng trước khi hành động.

Đặc biệt là chuyện hôn nhân đại sự.

Ta và cha con không phải cũng như vậy hay sao? Thượng lưu có luật chơi riêng của giới thượng lưu, con chỉ có thể được phép tuân thủ chứ không được phép đi ngược lại, con hiểu chứ?”

Trương Bá Hưng nhìn thẳng vào đôi mắt của bà Lan tiếp lời:

“Thưa mẹ, những điều mẹ vừa nói thì con đều đã hiểu, con không còn nhỏ nữa đâu để mà không hiểu những điều như thế.

Thế nhưng, vấn đề con muốn nghe và muốn nói lại là chuyện khác”.

“Hử. Không phải chuyện đó thì con muốn nói chuyện gì?”

“Cha, mẹ. Cho con hỏi thẳng nhé. Thế bây giờ Lâm Nhã Kỳ và con đã là vợ chồng hay chưa?

Chưa đúng không?

Con và cô ta đã làm lễ đính hôn chưa?

Cũng chưa đúng không?

Mới chỉ là dự định trong tương lai thôi. Còn hiện tại thì chưa là gì cả. đúng chứ?

Vậy cô ta lấy quyền gì mà đòi quản lý con trai của mẹ?

Mẹ cho phép cô ta làm điều ấy à?

Cô ta đến chỗ con làm việc mà không có một thông báo nào trước giống như ngân hàng XCB là của nhà họ Lâm chứ không phải của nhà họ Trương.

Ủa, vậy ra cha mẹ đã sang tên đổi chủ cái ngân hàng này cho nhà họ từ bao giờ vậy?

Đặt vào địa vị của mẹ như vậy, liệu mẹ có hài lòng hay không?

Rõ ràng con và cô ta chưa là gì cả vậy mà cô ta dám tra khảo con ăn với ai, con đi làm gì, tại sao lại thế này thế nọ.

Chẳng nhẽ địa vị của con trai mẹ chỉ giống như cái bình hoa vô dụng như vậy hay sao? Chẳng có nét tính cách nào bá đạo như mẹ cả”.

Bà Lan lúc này mới chợt hiểu ra con trai bà bất mãn vì điều gì, có vẻ như bà đã trách lầm nó rồi chăng.

Thế nhưng, bà vẫn quyết định nói đỡ cho Lâm Nhã Kỳ mấy câu:

“Thì nó yêu con nên nó mới ghen, mới thể hiện như vậy để tuyên bố chủ quyền. Đứa con gái nào khi vướng vào tình yêu đều như vậy cả thôi con ạ”

“Mẹ. Thế nhưng con đâu có yêu cô ta…”

“Con với nó sớm muộn cũng thành đôi thành cặp, thành vợ thành chồng…”

“Đó là chuyện trong tương lai, không phải chuyện bây giờ. Cưới nhau cũng không nhất thiết phải yêu nhau mới cưới và yêu nhau cũng không nhất định phải lấy nhau mới là yêu”.

Bà Lan có vẻ không còn kiên nhẫn nữa:

“Vậy, ý của con là muốn gì?”

“Con đang tính hỏi mẹ xem ý mẹ muốn gì đây? Mẹ đang chống lưng cho người ngoài để hạnh họe con trai mình đó?”

“Con…”

“Thôi… thôi… Hai mẹ con bớt tranh cãi đi. Đừng để một người ngoài ảnh hưởng đến sự hòa thuận trong gia đình”.

Ông Vượng xem thế coi như đã đủ, thấy tình hình có vẻ căng thẳng nên đã nói xen vào làm hòa.

“Nhã Kỳ là người con dâu tôi chỉ định thế nên nó đâu phải người ngoài…”. Bà Lan trừng mắt lên với ông Vượng.

“Ít nhất bây giờ cô ta còn chưa phải là con dâu của mẹ. Mà chuyện tương lai thì chắc gì chứ?”. Trương Bá Hưng vội vàng phản bác

“Ha Ha Ha. Đúng là hai mẹ con có số khắc khẩu với nhau. Mấy chục năm rồi mà vẫn không thay đổi chút nào.

Lâu lâu tôi mới về Đông Lào nghỉ ngơi mấy hôm, hai mẹ con bà tính tìm cớ đuổi tôi đi sớm về Hồng Kong hay sao vậy?”

Thấy ông Vượng có vẻ nổi nóng, cả bà Lan và Trương Bá Hưng đều im lặng không dám nói nữa.

Dù gì thì gì ông Vượng cũng là đương đại gia chủ, lại nắm quyền sinh sát trong tổ chức Thiên Địa Hội thế nên uy quyền là rất nặng.

Bình thường ông ta trưng bộ mặt hòa ái dễ gần ra ngoài để giấu đi sát khí vào bên trong nhưng nếu trêu chọc phải thì ai cũng không có quả ngon để mà ăn.

Ông Vượng liền quay sang hỏi Trương Bá Hưng:

“Thế con bé Mộng Thu trưa nay con ăn cơm cùng lại chính là con bé trong clip đang nổi rần rần trên mạng phải không?”

Trương Bá Hưng ngoan ngoãn trả lời:

“Dạ, phải!”

“Ta không quan tâm chiến lược hay chiến thuật của con đối với ngân hàng XCB như thế nào nhưng thủ đoạn dùng truyền thông để PR danh tiếng địa vị của người đứng đầu ngành tài chính là một con dao hai lưỡi cho nên con cần phải hết sức thận trọng.

Thương hiệu của doanh nghiệp và thương hiệu của cá nhân tốt nhất là nên tách ra để phòng tránh rủi ro sau này.

Ngân hàng chuẩn bị gia nhập thị trường chứng khoán của Đông Lào nên thời gian này sẽ cực kỳ bất ổn. Nếu con mắc phải sai lầm dù là rất nhỏ thì cũng có thể gây ra một hậu quả lớn khôn lường”.

“Vâng, con hiểu ạ!”

Ông Vượng lại quay sang phía bà Lan:

“Còn bà cũng nên suy nghĩ lại một chút. Con trai cũng đã lớn rồi, nên để nó va chạm với xã hội.

Nếu thành công thì cũng là điều tốt. Nếu nó vấp ngã dẫn đến thất bại thì cũng vẫn tốt. Chẳng có ai không vấp ngã một vài lần mà lại thành công cả.

Là đàn ông nên vấp ngã nhiều lần mới tốt. Người của Trương gia ta xưa nay không sợ nhất là sự thất bại.

Bên Lâm Gia cũng chẳng phải loại tốt lành gì đâu, họ cũng chỉ muốn lợi dụng chúng ta để phát triển tại Đông Lào mà thôi.

Địa bàn vốn có của họ ở Đông Bắc Hoa Mao Quốc nhưng dạo gần đây đang bị chính phủ ép sát rạt nên hết dư địa để phát triển.

Vì vậy họ muốn chuyển tài lực phát triển về hướng Đông Nam Á mà tôi lại chính là người coi sóc thế lực ngầm ở đây.

Liên minh với Lâm gia tất nhiên là có điểm tốt trong ngắn hạn nhưng chớ có mất cảnh giác kẻo vừa bị bán lại hì hục kiếm tiền cho nhà người ta.

Trương Gia là Trương Gia mà Lâm Gia là Lâm Gia, hai khái niệm ấy không thể lẫn lộn vào nhau được đâu.

Nên nhớ, khu vực Đông Nam Á chính là sân nhà của Trương Gia ta, bất cứ ai cũng không thể nhúng chàm vào được.

Tôi biết bà là chị em thanh mai trúc mã với Lâm Nhã Hân mẹ của Lâm Nhã Kỳ nên muốn kết hợp cho hai đứa chúng nó.

Điều này cũng là hợp tình hợp hợp lý bởi vòng tròn giới thượng lưu cũng chỉ nhiêu đó có mấy nhà. Nói nhỏ thì không phải là nhỏ mà nói lớn thì chẳng phải là lớn.

Cho nên để kiếm người có thể sánh vai cùng với gia tộc của mình quả là không dễ dàng chút nào.

Mặt khác Lâm Nhã Kỳ cũng xinh xắn đáng yêu lại được Lâm gia dạy dỗ kỹ lưỡng từ nhỏ nên vô cùng xứng đôi với con chúng ta.

Thậm chí so sánh về gia thế và tầm ảnh hưởng thì Trương Gia chúng ta cũng phải nép vế đôi ba phần. Đây là sự thật.

Thế nhưng, tất cả đều có giới hạn. Bà đừng quá xen vào việc của các con. Việc hôn nhân đã định thì chắc chắn sẽ không thể thay đổi nhưng trước khi đến thời điểm đó thì con chúng ta hoàn toàn tự do.

Nó muốn kiếm bạn gái hay thậm chí là bạn trai hoặc có con với người khác cũng chẳng có sao cả. Nhưng khi đã về một nhà thì tất cả những điều không hay cần phải tránh đi cho sạch sẽ.

Dù sao, ai cũng cần có bộ mặt khi đi ra ngoài xã hội để làm ăn. Dù biết là bộ mặt giả nhưng vẫn tốt hơn sự thật trần trụi…

Nếu bà đã giao cho nó coi sóc cái ngân hàng XCB thì hãy tin tưởng vào tài năng của nó chứ đừng cử người giám sát này nọ cho nó mất vui.

Bà cũng nên học cách dần buông tay để cho con cái có cơ hội để chia sẻ và gánh vác mọi việc. Chuyện của bà là chuẩn bị cùng tôi ẩn cư nơi sau màn và chỉ đạo con cháu từ xa.

Lớn tuổi rồi cũng phải học cách đặt mọi việc xuống để mà an hưởng tuổi già”.

Nói xong, ông Vượng liếc nhìn sang vợ và con trai một cái rồi đứng lên đi về phòng.

---------

Do vấn đề độc quyền khi lên VIP nên những chương VIP sẽ được cập nhật tại một nền tảng khác. Các độc giả yêu thích cuốn sách và muốn theo dõi tiếp hành trình của Muỗi thì tra tên trên mạng nhé. Xin Cảm ơn!