Trong chớp mắt, tôi đã xuất hiện bên trong một không gian hình bán cầu có thể tích ước chừng 1000 đề xi mét khối.
Có thể tưởng tượng ra không gian thứ nguyên này giống như một cái lồng bàn hoặc một quả cam đã bị cắt làm đôi.
Phía dưới chân là mặt đất hình tròn có bán kính khoảng chừng 50 centimet, phía trên là bầu trời có hình tròn với chiều cao tầm 1 mét.
So sánh với chiều dài cơ thể của tôi bây giờ là 0.2 centimet thì không gian thứ nguyên này cũng đã lớn hơn gấp nhiều lần. Nó vượt ra mọi sự kỳ vọng.
Không gian thứ nguyên trống rỗng không có một vật ở bên trong nhưng lại có không khí lưu động một cách thần kỳ.
Vì vậy mà vật thể sống như tôi có thể tồn tại được theo lý thuyết.
Đương nhiên là với điều kiện thức ăn và thức uống cho tôi được chuẩn bị đầy đủ.
Không gian thứ nguyên có hai trạng thái đặc biệt: trạng thái bầu trời trong suốt và trạng thái bầu trời mây đen.
Điều khiển chuyển đổi trạng thái thì dựa vào ý nghĩ nên khá là thuận tiện.
Tôi nghĩ rằng có lẽ trạng thái bầu trời trong suốt là dành cho ban ngày và trạng thái bầu trời mây đen là dành cho ban đêm.
Khi bật lên trạng thái bầu trời trong suốt thì từ phía bên ngoài không thể quan sát vào nội bộ bên trong được nhưng từ bên trong vẫn có thể nhìn thấy mọi động tĩnh ở bên ngoài.
Và giữa hai không gian trong và ngoài như được ngăn cách bởi một tấm kính ánh sáng xuyên thấu một chiều.
Như lúc này đây, tôi nhìn thấy người đàn ông ở bên ngoài đang cố gắng tìm kiếm lấy thân ảnh của tôi nhưng không thể.
Vì vậy mà tâm trạng của ông ta khá là bực bội. Ông ta đi qua đi lại trong phòng, miệng vừa lầm bầm chửi bới lung tung.
Đối tượng mà ông ta chửi chính là hãng sản xuất và phân phối bình xịt côn trùng, cũng tức là công ty tôi làm việc ở kiếp trước. Vô hình chung lại đang chửi trúng tôi.
Thật là bụng làm thì dạ chịu. Tôi ngoài cười khổ thì còn biết làm sao được nữa.
Khi bật trạng thái mây đen lên thì bầu trời không gian bị che khuất bằng một màn đêm tối tăm.
Sau đó là các điểm ánh sáng li ti hiện lên như một bầu trời đầy sao, có một mặt trăng ảo với ánh sáng vàng dịu nhẹ chiếu xuống mặt đất.
Ánh sáng của trăng sao lập tức ảnh hưởng đến tinh thần của tôi. Chúng làm cho tôi cảm thấy buồn ngủ và muốn ngủ ngay lập tức.
Tôi bây giờ vốn chỉ là một con muỗi, tôi không ưa thích các loại ánh sáng quá mạnh vì chúng rất chói và nóng.
Tôi ưa thích ánh sáng của mặt trăng, màn đêm đen tối và các vì sao.
Ánh sáng dịu dàng của các thiên thể làm tôi nhanh chóng phục hồi sức khỏe và tăng trưởng các loại hóc môn cần thiết.
Muỗi vốn là một loài động vật máu lạnh tương tự như loài rắn, môi trường sống là những nơi âm u, ẩm thấp.
Muỗi rất ghét ban ngày nên thường ẩn mình đi ngủ.
Ban đêm mới là lúc muỗi bay ra ngoài săn mồi.
Đương nhiên, ban ngày muỗi cũng có thể đi săn nhưng với điều kiện là trời râm mát, gió thổi nhẹ hoặc ở trong các căn phòng thiếu ánh sáng.
Thời tiết lạnh lẽo của mùa Đông cũng không thích hợp cho hoạt động của loài muỗi nên chúng dành thời gian đó để ngủ đông hoặc tồn tại dưới dạng trứng.
Nhiều loài động vật khác cũng có thói quen này đặc biệt là các loại côn trùng và bò sát.
Dân gian nhân loại thường có câu: “không thể cùng côn trùng mùa hè bàn luận về băng tuyết của mùa đông”.
Đó là một lời giải thích văn vẻ cho hiện tượng ngủ đông của côn trùng.
Đến mùa hè, thời tiết khô ráo nóng ấm thì bọn chúng mới thức giấc để hoạt động hoặc nở trứng thành con.
Ở Đông Lào có một ngày có cái tên rất đặc biệt: ngày tết giết sâu bọ (côn trùng). Nguyên văn nó gọi là Tiết Đoan Ngọ hay Tết mùng 05 tháng 05 (âm lịch).
Ngày này được coi là ngày hạ chí tức giữa mùa hè, là lúc côn trùng sinh sôi phát triển mạnh mẽ nhất, mùa màng cũng vì thế mà bị tấn công nên người Đông Lào thường tổ chức lễ hội đánh bắt sâu bọ.
Sáng ngày Đoan Ngọ, người Đông Lào sẽ thức dậy thật sớm để đi hái lá trà hoặc lá vối - một loại lá cây dùng để làm trà, sau đó đem chúng đi phơi khô rồi dự trữ làm thức uống vào mùa Đông.
Lá vối có tính ôn đới, nhiệt nóng nên thích hợp dùng trong ngày Đông giá rét để tăng cường sức khỏe. Nhưng mùa Đông, lá cây này lại bị rụng sạch vì thế người Đông Lào đã nghĩ ra cách hái chúng trong mùa hè, phơi khô và lưu trữ.
Giữa buổi trưa con người thường nấu nướng và ăn các loại cơm lạnh như cơm rượu, bánh ít, bánh trôi và hoa quả.
Ban đêm nếu ở nông thôn thì nhân loại thắp các loại đèn lồng rồi đi ra đồng ruộng để thu hút côn trùng bay tới để bắt.
Ánh sáng đèn có sức cuốn hút vô cùng với một số loại côn trùng như muỗi, bướm, đom đóm, ngài, mối, thiêu thân…
Với người dân Đông Lào thì hoạt động lễ hội này được coi là một phong tục văn hóa truyền thống nhưng nghĩ đến thân mình giờ chỉ là một con côn trùng nhỏ bé tôi không khỏi bi ai cho số phận nghiệt ngã này.
Loài người vốn là một loài sinh vật rất tàn nhẫn. Họ không chỉ tàn nhẫn đối với sinh vật khác mà đôi khi còn tàn nhẫn với chính đồng loại của mình.
Các loài sinh vật khác chỉ đi săn khi chúng bị đói, khi chúng no bụng thì lập tức ngừng lại. Loài người thì khác, họ đi săn ngay cả khi họ không đói.
Có rất nhiều lý do bao biện cho hành vi tham lam này như đi săn để dự trữ thực phẩm, đi săn để có niềm vui giải trí, cũng có khi đi săn vì tâm trạng buồn quá.
Thậm chí có thời điểm nhân loại đi săn vì thói quen của mình.
Cho nên nói theo quan điểm của tự nhiên thì loài người chính là kẻ thù chung của cả hệ sinh thái.
-------
Mặc kệ người đàn ông đang chửi bới bên ngoài, tôi nhìn xuống cột nhiệm vụ của mình:
Nhiệm vụ chính tuyến:
1.Tiến hóa (hàng ngày): hút máu loài người mỗi ngày. Phần thưởng: Tuổi thọ và các vật phẩm rơi ra từ con người.
2.Tiến hóa (hàng ngày): hút nhựa cây mỗi ngày. Phần thưởng: Tuổi thọ và các vật phẩm rơi ra từ nhựa cây.
3.Tiến hóa (hàng ngày): hút mật hoa mỗi ngày. Phần thưởng: Tuổi thọ và các vật phẩm rơi ra từ mật hoa.
Nhiệm vụ thế giới:
- Nhiệm vụ diệt thế (lâu dài): Con người hiện là bá chủ thế giới nhưng vì tâm tham lam vô độ gây ra mất cân bằng sinh thái uy hiếp sự sống còn của mẹ Thiên nhiên.
Mẹ thiên nhiên vô cùng tức giận nên muốn hủy diệt loài người để phục hồi lại chuỗi thức ăn vốn có.
Phần thưởng: một phần bản nguyên trái đất có thể trực tiếp hóa thú thành Thần.
“Wao…wao…wao…”
Tôi kêu lên một cách sung sướng.
Nhiệm vụ hàng ngày của tôi là đi hút máu người/ hút nhựa cây/ hút mật hoa để đổi lấy được tuổi thọ cũng như vật phẩm kèm theo. Điều này quả thật là một nhiệm vụ tuyệt vời đối với một con muỗi như tôi.
Muỗi đực bình thường hàng ngày sẽ đi hút nhựa cây và hút mật hoa để sống.
Muỗi cái bình thường sẽ đi hút máu người hoặc động vật là để duy trì sức khỏe và đẻ trứng.
Còn tôi thì làm cả hai và có thể lựa chọn hoàn thành hay không.
Nhận được thức ăn đã đành, nay còn có thêm phần thưởng nữa.
Chuyện này chẳng khác nào đi đánh quái lượm đồ trong game.
Tuy rằng công việc này có chút khả năng nguy hiểm đến tính mạng nhưng không làm đều sẽ bị chết a.
Con muỗi nào chẳng phải sinh hoạt như vậy và tôi thì cũng không là ngoại lệ.
Nếu muốn dựa vào không khí để sống thì có lẽ tôi cần tiến hóa ngược về làm con Lăng quăng hay con Cung quăng.
Cơ mà lăng quăng hay cung quăng thì vẫn cần phải ăn các loại vi khuẩn có sẵn trong nước ngọt mới có thể sống được.
Hơn nữa, giai đoạn đó là giai đoạn cực kỳ yếu đuối và không có khả năng tự vệ.
Nếu đẻ trong ao hồ sông ngòi thì có khả năng cao trở thành thức ăn cho các loài cá hoặc côn trùng khác như chuồn chuồn, ếch nhái.