Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Chương 44



“An An, uống chút nước ấm thấm giọng đi.”

Giọng của Nhâm Xử An khàn tới mức nghe vô cùng thê thảm, cho dù ai nghe cũng thấy đau lòng. Vì vậy sau mỗi một cảnh quay, Sở Dĩ Lam nhất định sẽ gọi trợ lý bưng nước ấm tới đưa cho Nhâm Xử An uống để thấm giọng.

Nhâm Xử An nhận lấy ly nước mà Sở Dĩ Lam đưa tới, nhẹ nhàng uống hai ngụm nhỏ. Nhưng cô không dám uống quá nhiều vì sợ quay phim được một nửa thì lại muốn vào nhà vệ sinh.

Hai ngày trước Giang Đồng đã vào đoàn phim.

Nhìn thấy Sở Dĩ Lam vội vàng đi theo để đưa nước cho chị em nhà mình như vậy, cô ấy không khỏi nở nụ cười kỳ quái trên gương mặt.

Có điều cô ấy cũng không nói ra, ở bên cạnh “he he” nhìn hành động của hai người họ.

Nhâm Xử An biết Giang Đồng nhiều chuyện, lại cộng thêm cổ họng cô không thoải mái, cô cũng mặc kệ Giang Đồng tự biên tự diễn.

Nhưng không được bao lâu, cô thật sự không nhẫn nại nổi với ánh mắt đó của Giang Đồng nên bất lực điều chỉnh giọng nói vịt đực của mình và mở miệng nói: “Cổ họng mình đã như thế rồi, cậu có thể quan tâm mình một chút được không? Còn cười nữa.”

“Bây giờ cậu nào có cần mình nữa.”

Giang Đồng nhìn gương mặt tuấn tú đó của Sở Dĩ Lam, khẽ nhướng lông mày.

Tên nhóc Sở Dĩ Lam này nhìn có vẻ không đáng tin cậy, nhưng không ngờ  lúc chăm sóc người khác lại rất chu đáo tỉ mỉ.

Kỹ thuật diễn cũng khá tốt, vô cùng xứng đôi với An An nhà mình.

Lúc này đạo diễn Mạch Tử cũng đi tới.

Ông ta nhìn thấy gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi kia của Nhâm Xử An bèn nói: “Xử An à, thân thể không thoải mái thì nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ bàn bạc với điều phối viên rồi thông báo thay đổi. Cổ họng này của cô mà cứ kéo dài như vậy, chịu đựng sao nổi?”

Đừng bởi vì quay phim mà phá hủy giọng nói, đây thật sự là lợi bất cập hại.

Mạch Tử không phải là đạo diễn ký hợp đồng với Ám Lam, chỉ thỉnh thoảng hợp tác vài lần.

Trước đây khi quay phim, diễn viên như thế nào ông ta cũng từng gặp qua, có không ít diễn viên trẻ đều mong muốn người không thoải mái để cắt phim rồi thông báo đổi, hát nhép, dùng màn xanh, các loại cảnh tượng hỗn loạn càng nhiều vô số kể.

Cũng chính vì như vậy, khi gặp được diễn viên giỏi diễn xuất lại vô cùng có tâm với nghề như Nhâm Xử An, lòng ông ta vô cùng tán thưởng.

Nhâm Xử An khẽ lắc đầu: “Không sao, mỗi năm vào mùa đông tôi đều bị hành hạ như vậy hai lần thành ra quen rồi, quay phim như thế này không có vấn đề gì đâu.”

Đúng là mỗi năm cô sẽ bị cảm vài lần, nhưng thật sự rất hiểm khi cổ họng trở nên nghiêm trọng như vậy.

“Được rồi được rồi, tùy cô vậy, nếu quá khó chịu thì nói với tôi.”

Mạch Tử thấy Nhâm Xử An nói như vậy nên ít nhiều cũng hiểu được thái độ và cách nghĩ của cô. Ông ta cũng không tiếp tục khuyên bảo thêm nữa, vẫy tay rồi quay trở lại ghế đạo diễn của mình.



Tối nay có hai cảnh quay đêm, khi công việc thực sự kết thúc thì đã hơn chín giờ tối rồi. Nhâm Xử An thay lại quần áo của mình, khoác lên người chiếc áo khoác lông dài màu đen dày nặng nhìn có vẻ ngốc nghếch của mình.

Cô vẫy vẫy tay với Giang Đồng đang đứng một bên đợi cô: “Mình tới đây! Cậu cũng không còn cảnh quay nữa, còn đợi mình tới muộn như thế này, mình sẽ ngại mất.”

“Cậu thôi đi, miệng thì nói như vậy, ai chẳng biết cậu vốn dĩ không biết ngại với mình.” Giang Đồng cười hừ một tiếng, cô ấy biết vào mùa đông Nhâm Xử An đặc biệt thích nước nóng, liền đưa bình giữ nhiệt sang: “Đây, nước nóng.”

“He he he, cảm ơn cậu.”

Nhâm Xử An “hít hà hít hà” uống mấy ngụm nước nóng. Cầm chiếc bình nước chỉ có một chút hơi ấm thấm qua lớp thành giữ nhiệt, cô chợt thở dài: “Mùa đông lạnh như này, thật muốn ăn khoai lang nướng nóng hổi ghê.”

Giang Đồng phụ họa theo một tiếng: “Ôi, đúng thật, vào mấy ngày như vậy mà có củ khoai lang nướng thì dễ chịu biết mấy.”

“Chị Xử An, bên này!” Cách đó không xa, Tiểu Tống đứng cùng với Quý Lan, anh ta vẫy tay với Nhâm Xử An, hét to nói: “Bây giờ cũng khá trễ rồi, phim trường ở đây tốt xấu lẫn lộn, hay là cùng đi xe về với chúng tôi đi.”

“Xe của chúng ta ngồi được nhiều người như vậy sao?” Chưa cần Chu Mạt Mạt lên tiếng, trợ lý Trương Văn đã nói trước. Cô ta nhìn về phía hai người Nhâm Xử An và Giang Đồng: “Hình như chỉ có thể ngồi thêm một người nữa thôi.”

Ánh mắt của Chu Mạt Mạt cũng theo đó lướt một vòng trên người Nhâm Xử An và Giang Đồng. Cô ta ngoảnh đầu lại, dịu dàng nói: “Chỉ ngồi thêm một người nữa thôi, chật một chút cũng không sao.”

Hai người bọn họ, một người đóng mặt đen một người đóng mặt trắng, trong lời nói có ý tứ khác. Quý Lan có chút không tán thành liếc nhìn bọn họ rồi nói: “Vậy thì chật một chút.”

Làm sao Nhâm Xử An lại không cảm nhận được ý tứ của hai người Chu Mạt Mạt và Trương Văn chứ. Hơn nữa Giang Đồng cũng không phải người của Ám Lam, cho dù là tất cả bọn họ đều không để ý, chỉ sợ bản thân Giang Đồng cũng không đồng ý làm phiền mọi người.

Vì vậy cô vội vàng xua tay: “Không cần không cần, chúng tôi tự lái xe về là được rồi, hai người cũng không có gì không an toàn cả.”

“Đúng, mọi người đi đi, không cần quan tâm chúng tôi.” Giang Đồng cũng nói thêm một câu.

“Vậy hai người phải chú ý an toàn của mình đấy.” Chu Mạt Mạt nhẹ giọng nói, nhẹ nhàng kéo tay áo của Quý Lan: “Quý Lan, lên xe đi, đừng để tài xế đợi lâu nữa.”

Quý Lan ngập ngừng mấp máy miệng. Anh nghĩ tới việc quả thật vì vấn đề trong quá trình quay phim mà bác tài xế đã phải đợi ở bên ngoài rất lâu rồi, bèn đồng ý một tiếng, cũng không nói nhiều nữa.

Nghĩ lại thì… chắc cũng phải chuẩn bị xe chuyên biệt đưa đón thần tiên tỷ tỷ mới được.



Hai cô gái nhỏ Nhâm Xử An cùng với Giang Đồng bình an vô sự bước vào cửa chính của khách sạn.

Cửa sổ của chiếc xe thương vụ ở bên đường cuối cùng đã được đẩy lên. Trong ngày rét đậm này, cửa sổ xe vẫn luôn để mở, Tiểu Tống bị cóng tới mức xoa xoa bàn tay với nhau. Anh ta nhìn về phía Quý Lan không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ một chút nào, hỏi: “Anh Lan, chúng ta cũng quay về khách sạn đi chứ?”

Quý Lan trước hết gật gật đầu, rồi lại lắc đầu nhìn về phía Tiểu Tống: “Tiểu Tống, gần đây có chỗ nào bán khoai lang nướng không?”

“Hả?” Tiểu Tống hơi kinh ngạc, đầu óc lập tức đóng băng hai giây. Từ khi nào mà Quý Lan cũng biết hỏi vấn đề thân thuộc bình thường như vậy rồi!

“Chắc là… không có đâu? Nhiều ngày như vậy rồi mà em chưa từng nhìn thấy.”

“Được rồi.” Quý Lan thu hồi lại ánh mắt của mình.

Anh thản nhiên nói: “Quay về khách sạn đi.”



Sau khi quay trở về khách sạn, Nhâm Xử An đã kiệt sức.

Vốn dĩ cô ở trong phòng tiêu chuẩn dành cho một người, sau khi Giang Đồng vào đoàn, liền biến thành hai người họ ở trong cùng một phòng. Cô lê cơ thể khó chịu bởi vì cảm cúm và hơi bốc mùi của mình đi tắm nước ấm. Nhâm Xử An mặc đồ ngủ lên người, cô vừa dùng khăn lông lau mái tóc dài ngang lưng vừa ngồi trên giường lớn của mình.

“Giang Đồng, cậu cũng mau đi tắm đi, mình đọc kịch bản một chút rồi ngủ.”

Trong lúc Nhâm Xử An tắm rửa, Giang Đồng đã thu dọn một lượt toàn độ đồ đạc trong va li của mình. Cô ấy ôm đồ ngủ của mình đi vào trong nhà vệ sinh: “Sớm biết sẽ ở cùng một phòng với cậu, mình đã không mang mấy thứ đồ tắm rửa đó, trực tiếp dùng đồ của cậu.”

Nhâm Xử An cười rồi đồng ý một tiếng: “Cậu cứ tùy ý dùng.” rồi cô cầm lấy kịch bản mới sửa ngồi trên giường.

Mỗi ngày ngoại trừ quay phim, cô còn phải học thuộc lòng rất nhiều lời thoại mới, đây quả là một thử thách lớn. Từ lúc Giang Đồng đi vào nhà vệ sinh cho tới tận khi Giang Đồng bôi mỹ phẩm xong xuôi và bắt đầu dùng thiết bị làm đẹp, Nhâm Xử An vẫn đang chìm đắm trong kịch bản.

Đột nhiên, Giang Đồng hét lớn một tiếng. Cô ấy vươn tay nắm lấy cánh tay của Nhâm Xử An, giọng nói kích động: “An An cậu xem! Đạo diễn Mạch Tử tuyệt đối đang nói về cậu đó!”

“Hả?” Nhâm Xử An bị kéo một chút, cuối cùng ý thức cũng từ trong kịch bản dời ra bên ngoài, cô nghiêng đầu nhìn sang Giang Đồng bên cạnh.

Đạo diễn Mạch Tử V: Trong mùa đông lạnh giá diễn một cảnh phim có mưa lớn bát ngát, ngày hôm sau cổ họng khàn tới mức nói không ra hơi, mỗi ngày đều có rất nhiều lời thoại, một tuần cổ họng cũng không có biến chuyển tốt nhưng vẫn giữ vững phong độ tốt nhất của mình kiên trì quay phim, tinh thần yêu nghề đáng phải học hỏi. Thật sự hy vọng những diễn viên trẻ tuổi đã có khả năng diễn xuất còn có tâm với nghề như vậy càng lúc càng nhiều! Bớt đi những người có bệnh công chúa bệnh vương tử, bớt đi những người cắt phim và hát nhép!

A a a a a đạo diễn khen cô nè!

Đặc biệt đăng Weibo khen cô!

Sự nỗ lực mấy năm trời cuối cùng cũng có hồi đáp rồi!

Ánh mắt Nhâm Xử An sáng lên, cô chăm chú nhìn tới nhìn lui cái post Weibo đó ở trên điện thoại.

Mặc dù không chỉ rõ tên họ, nhưng toàn bộ người của đoàn phim đều có thể biết được đây chính là đang nói Nhâm Xử An cô đó!

Mạch Tử là đạo diễn phim truyền hình, mặc dù sức ảnh hưởng không bằng một số đạo diễn phim truyền hình lớn hơn, nhưng dù sao cũng là đạo diễn phim truyền hình từng hai lần đạt được giải đạo diễn xuất sắc nhất, ở trong giới cũng có một chút sức ảnh hưởng.

Ông ta vừa đăng lên Weibo, có không ít những diễn viên hoặc cựu diễn viên từng hợp tác, hơn nữa đồng cảm sâu sắc với sự tệ hại ngày nay ở trong giới, rần rần bấm like Weibo của ông ta khiến bài đăng này nhanh chóng leo lên hot search.

[Thật ra phim truyền hình khá hơn một chút, dù sao đại đa số mọi người đều xem trên điện thoại, cộng thêm tốc độ nhanh gấp đôi, diễn xuất sơ sót một chút cũng sẽ không quá rõ ràng. Phim ảnh chiếu trên màn ảnh lớn thì quá rõ rệt rồi, tôi xem quá nhiều diễn xuất của tiểu thịt tươi rồi, tôi cũng xấu hổ thay bọn họ.]

[Có cảm giác những diễn viên giỏi và trẻ không được săn đón, những bộ phim truyền hình này bây giờ đại bộ phận đều là những cựu diễn viên kia nắm giữ.]

[Vì vậy chúng ta đoán một chút đi, đạo diễn Mạch Tử nói tới là ai? Cũng để chúng ta hy vọng một làn sóng mới?]

[Bây giờ Mạch Tử đang quay bộ phim “Ám Dũng” đấy, tôi thấy nửa tháng trước vừa khai máy, có điều phim của Ám Lam thì kỹ năng diễn xuất của diễn viên ở trong đó đều không tệ lắm.]

Không ít cư dân mạng đều sốt sắng bình luận ở phía dưới, vai diễn ở trong đoàn phim của “Ám Dũng” rất nhiều, đều là diễn viên đã được tuyển chọn kỹ càng mới có được vai diễn trong đoàn, vì vậy có nhiều luồng ý kiến khác nhau, ngay cả tên của Giang Đồng cũng từng bị người hâm mộ nhắc tới mấy lần.

Trước đây Nhâm Xử An đã từng mấy lần lên hot search, cộng thêm thông tin lần trước cô ký hợp đồng với Ám Lam truyền ra ngoài, sau đó có không ít người hâm mộ của Quý Lan đều quan tâm tới Weibo của cô, bây giờ cô cũng có hơn chín trăm nghìn người hâm mộ.

Có điều những người hâm mộ này tuyệt đại đa số đều không phải là người hâm mộ chân chính, sẽ không tới những Weibo như thế này bình luận ở dưới, vì vậy ở bên dưới rất ít người nhắc tới tên cô.

Cũng chính là vì số lượng quá ít, lúc cô nhìn thấy có người nhắc tới tên của mình, ánh mắt đột nhiên lấp lánh.

[Tôi cược một bao que cay người đạo diễn Mạch Tử nói tới chính là tiểu tỷ tỷ @Nhâm Xử An! Diễn xuất của tiểu tỷ tỷ Xử An thật sự tuyệt vời, tin tôi đi! Trước đây tôi thấy hot search của cô ấy và Phương Vũ mới biết cô ấy, trước hôm đó tôi vừa hay đang theo dõi một bộ phim truyền hình mà cô ấy đóng một vai nhỏ, điều tỏa sáng nhất trước mắt tôi nhất chính là vai diễn đó của An An tiểu tỷ tỷ! Sau đó tôi đã tìm những bộ phim khác của cô ấy để xem, mặc dù vai diễn đều rất nhỏ, thế nhưng thật sự đều rất xuất thần, tin tôi đi thật đấy! Diễn xuất tốt chính là sẽ không một màu, xuất sắc hơn so với những người khác nhiều luôn! Cô ấy có thể khiến những vai diễn nhỏ trở nên sống động hơn!]

Nhìn thấy bình luận dùng vô số ký hiệu cảm thán để quảng cáo bản thân như vậy, Nhâm Xử An đột nhiên cảm thấy giống như là có vũ trụ nhỏ phát nổ ở trong cơ thể mình.

Trau dồi diễn xuất, gây dựng sự nghiệp!

Cô tắt điện thoại, cầm kịch bản ngồi trên giường.

Việc gì cũng không thể ngăn cản cô xây dựng sự nghiệp.