Brian thở phào một hơi, nếu không có Kai Evans ở đây thì nhiệm vụ bảo vệ Anatolia là trách nhiệm lớn nhất trong ngày của cậu ta, đương nhiên cậu ta cũng không quên được cô bạn gái ngồi ngay bên cạnh, cho nên vừa rồi mới kéo cả Caroline đi cùng, có như thế thì cậu ta mới bảo vệ được cả hai người.
- Laurent ở đây thì Cedric sẽ không ở đâu xa, Laurent sẽ không nói hắn định làm gì, cô ta không thể phản bội hắn.
Anatolia đắn đo một lúc, những lời nói của Antonio và Laurent cũng có chút ảnh hưởng với cô, nhưng không phải không tin Kai Evans mà là vì cô tò mò.
- Brian, tại sao Kai lại mang họ Evans vậy?
- Mình biết sớm muộn gì cậu cũng hỏi câu này, chỉ là không ngờ cậu còn không đủ kiên nhẫn chờ đến lúc hỏi anh ấy.
- Quá khứ của Kai với mình không quan trọng, nhưng Hiệp hội phù thủy đã bắt đầu để mắt đến anh ấy. Cậu có biết nhiệt tình cộng ngu dốt bằng phá hoại không? Mình không thể ngồi yên giương mắt nhìn Kai bị bọn họ hãm hại nên mình không muốn trở thành kẻ ngu dốt nữa.
Brian thở dài, không phải cậu không muốn nói cho Anatolia nghe nhưng chuyện này cậu cũng chỉ biết sơ sơ, vẫn để Kai Evans tự nói thì hơn. Cậu chỉ có thể kể cô nghe những gì cậu biết.
- Kai họ thật là Shadown, một dòng họ ma cà rồng thuần chủng và cao quý bậc nhất, nhưng ba mẹ anh ấy bị ám sát, cả gia tộc đông đúc sau một đêm chỉ còn ba người, Kai, Cedric và ông quản gia.
Anatolia hít sâu một hơi, ít ra cô còn có hai bác, nhưng Kai thì không, làm thế nào mà có thể giết cả một gia tộc chỉ trong một đêm?
- Evans là họ của ông quản gia, cả Kai và Cedric đều phải đổi họ để lẩn trốn kẻ thù, sau đó, họ sang Pháp và tìm cách trả thù cho gia tộc. Rồi họ gặp Laurent. Sau vụ của Laurent, Cedric đã công khai thân phận thật của mình, chắc chắn rằng nếu kẻ thù tìm hắn một lần nữa thì Kai cũng không thể ngồi yên.
Anatolia lập tức hiểu ra một vấn đề quan trọng hơn, kẻ thù của Kai còn rất nhiều và nguy hiểm chứ không chỉ mình Cedric. Không ai muốn ngồi yên chờ anh đến trả thù cả, nên họ sẽ tấn công anh trước. Giờ cô mới thật sự hiểu lý do mà Kai trà trộn vào thế giới con người mà không nhúng tay vào những việc liên quan đến ma cà rồng nữa. Thực ra anh đang quan sát tất cả từ bên ngoài.
- Cedric đã tàn nhẫn hơn xưa rất nhiều, cậu vốn chưa hiểu hết thế giới khốc liệt của ma cà rồng. Nếu dụ được kẻ thù đến thì việc Cedric hi sinh Kai hay Kai tự nguyện hi sinh cho hắn hút máu để trả thù là chuyện bình thường.
Anatolia ngồi thừ ra, suốt buổi học cô chỉ nghĩ xem có những tình huống nào có thể xảy ra và mình sẽ giúp anh như thế nào, nhưng cô nhận ra từ trước đến nay, bản thân đều quá vô dụng. Ý nghĩ đến học tập dì Nella lướt qua đầu cô khiến tim cô đập thình thịch, không biết vì sao. Dù không chìm vào giấc ngủ nhưng cô vẫn cảm giác mình sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng, cảm giác khác hẳn khi cô chứng kiến cái chết của một người xa lạ xuất hiện trong giấc mơ của mình.
Mãi đến đầu giờ chiều, một tin động trời đã cắt ngang mọi ý định của cô, khiến đầu óc cô trống rỗng. Di động của Brian vang lên, cậu ngạc nhiên nhìn cái tên hiển thị trên màn hình: Là Griselda!
- Ừ, anh nghe đây?
Và mắt Brian trừng lên, vẻ kinh hoảng hiện rõ trên nét mặt cậu, cậu nhìn lướt qua Anatolia, chỉ một cái nhìn lướt đó thôi cũng khiến tim cô thót lên tận cổ vì lo lắng. Hít sâu một hơi, Brian lấy giọng nói bình thường nhất có thể để trấn an đứa trẻ ở đầu dây bên kia:
- Hai đứa đang ở cùng anh Rain đúng không, chờ một chút, anh sẽ tới đó ngay.
Brian vụt đứng dậy, cậu gật đầu với hai người kia rồi định lao đi nhưng bị Anatolia giữ lại:
- Có chuyện gì thế?
- Cedric nhắm vào Griselda và Melanie, Kai bảo vệ bọn chúng từ Pháp về tới đây, bọn họ bị phù thủy tấn công. Mình đi xem thế nào đã.
Brian lướt đi như một cơn gió, để Anatolia tự tiêu hóa những gì mình vừa nghe. "Phù thủy tấn công", cô lầm bầm rồi lập tức gọi điện cho Antonio:
- Anh không hề nghe nói gì về vụ này, ít nhất là Phù thủy tối cao không nói gì với anh, nhưng anh sẽ giúp em hỏi.
Chuyện này đối với Anatolia không quan trọng bằng việc Kai Evans có an toàn không, tuy anh rất mạnh nhưng không ai dám chắc những phù thủy kia là kẻ yếu. Vậy nên vừa ngắt liên lạc với Antonio, cô lại điên cuồng gọi cho Kai Evans, nhưng anh không bắt máy.
Khi Antonio gọi lại cho cô đã là nửa tiếng sau:
- Không phải tất cả phù thủy đều nằm dưới sự kiểm soát của Hiệp hội phù thủy. Nhưng tấn công một ma cà rồng thuần chủng là quá liều lĩnh, trừ khi họ có mục tiêu từ trước rồi.
- Ý anh là họ đã nhắm vào Kai từ trước? Nhưng mà họ đâu biết đến sự tồn tại của anh ấy, cũng không có lý do gì để tấn công anh ấy cả.
Anatolia chợt hiểu ra ẩn ý của Antonio, nghĩa là có người nhắm vào Kai Evans và ra lệnh cho họ làm thế. Và người đáng nghi nhất bây giờ là Antonio, một phù thủy cấp cao, nếu như không phải Antonio làm thì đây là một kế hoạch ly gián hoàn hảo. Nhưng người đó làm vậy với mục đích gì?
Cái này cũng không quan trọng, quan trọng là không biết Kai Evans thế nào rồi. Anatolia nói tất cả suy nghĩ của mình cho Caroline, rồi đợi cô ấy cập nhật hết những thông tin giật gân đó, bắt đầu từ chuyện anh của Anatolia là một phù thủy hóa thú rồi đến dì Nella và sau cùng là Laurent.
- Cậu có nghĩ do Cedric làm không?
- Mình không biết, cũng không hiểu anh ta làm vậy để làm gì. Mình gọi cho Brian thử xem.
Brian bắt máy, giọng nói của cậu vẫn bĩnh tĩnh nhưng tiếng gió rít vang lên trong điện thoại chứng tỏ cậu ta đang di chuyển rất nhanh và vẫn chưa tìm thấy Kai Evans. Brian sốt ruột là đương nhiên, nếu đám phù thủy kia không có năng lực thì Kai Evans đã giải quyết xong bọn họ và quay về, còn nếu anh phải đấu một trận sống mái với họ thì không thể không có tý động tĩnh nào được.
Trừ khi kẻ đứng sau ra mặt, kẻ đó có thể có sức mạnh hoàn toàn áp đảo khiến Kai Evans không thể phản kháng, hoặc là người quen của anh. Khả năng đầu tiên gần như không thể xảy ra, vậy nên tất cả mọi người đều hướng về khả năng kẻ đó là Cedric.
Anatolia nhờ Caroline xin nghỉ học buổi chiều giúp mình rồi đạp xe như bay về căn nhà cũ kĩ của Antonio, cô muốn nhờ Antonio tìm Kai. Đúng như cô nghĩ, anh đã ngồi sẵn ở nhà chờ cô.
- Anh còn tưởng em về đây để chất vấn anh, dù sao anh cũng là một trong số ít người biết Kai Evans.
- Em chỉ muốn nhờ anh dùng phép thuật tìm xem anh ấy ở đâu.
- Anh đã thử, nhưng không được. -Antonio nhún vai- Cậu ta quá mạnh, nên khi cậu ta che giấu tung tích của mình thì anh cũng không dễ gì tìm được.
Anatolia ngay lập tức đạp xe đến phòng khám của Rain, hi vọng gặp anh ở đó, bởi vì Brian đã nói anh đang bảo vệ cặp chị em sinh đôi Melanie và Griselda. Antonio không đi cùng cô, anh biết làm như vậy chỉ khiến Rain và Brian thêm cảnh giác.
"Phòng khám đóng cửa". Anatolia không chần chừ bấm chuông, người ra mở cửa là Rain, anh đứng chặn trước cửa nhưng cũng không đóng cửa lại.
- Tôi biết anh đang nghi ngờ Antonio nhưng anh ấy không làm vậy, hôm trước chính Antonio đã bảo tôi gọi điện cho Kai để cảnh báo.
- Một Nữ thần báo tử ngây thơ như cô sẽ chẳng bao giờ biết được anh ta đã làm gì. Tôi chỉ thấy vui mừng vì không phải cô đến đây để báo rằng cô mơ thấy Kai thôi.
Brian đã cảnh báo cô về sự cay độc trong lời nói của Rain, nhưng anh lại là người chỉ được cái mạnh miệng, rất dễ mềm lòng, cho nên anh ta mới chọn nghề bác sĩ. Anatolia vẫn bình tĩnh:
- Tôi có thể gặp Griselda và Melanie không, tôi muốn hỏi về những phù thủy đã tấn công họ, có như thế, chúng ta mới tìm được Kai và kẻ đứng sau chuyện này.
Nhìn đôi mắt đề phòng của Rain, cô cương quyết:
- Nếu anh tôi là người đã sai các phù thủy tấn công Kai thì chắc chắn anh ấy biết Kai ở đâu và có thể Kai đã nằm trong tay anh ấy rồi. Vậy nên nếu bây giờ anh từ chối thì cũng không ảnh hưởng gì đến Antonio cả.
Anatolia dừng lại, nhấn mạnh từng chữ:
- Nhưng nếu người đứng sau không phải Antonio thì anh đang từ chối sự giúp đỡ đắc lực của một phù thủy cấp cao và tiếp tục tìm kiếm Kai trong vô vọng đi.
Rain suy nghĩ một chút rồi nghiêng người, nhường chỗ cho Anatolia vào trong. Trong phòng, hai cô bé giống nhau y đúc, chỉ khoảng mười hai, mười ba tuổi đang ngồi ôm gối trên chiếc giường trải ga trắng muốt, khuôn mặt ủ rũ và lo lắng.
- Chúng vẫn như thế từ lúc tôi đón về, mặc dù tôi đã cố nói cho chúng biết Kai sẽ không sao. Chúng nghĩ đó là lỗi của chúng, vì bọn chúng không đủ mạnh.
Anatolia đi đến trước mặt hai đứa trẻ, bọn chúng chỉ ngước nhìn cô một cái rồi lại cúi xuống như cũ.
- Nghe này, chị biết các em đang nghĩ gì, chúng ta đều giống nhau, đều chưa lần nào bảo vệ được Kai. Nhưng bây giờ không phải lúc các em tự trách, chúng ta phải nhanh chóng tìm được Kai. Và chỉ có hai em mới giúp được, vì hai em đã nhìn thấy những kẻ tấn công mình.
- Bọn họ không có gì đặc biệt cả, nhưng Kai đã lo lắng khi thấy bọn họ. Em đã bảo anh ấy gọi cho anh Brian nhưng anh ấy bảo: "Vô ích thôi, phải có một người trông coi hai đứa."
- Và sau đó anh ấy lái xe vào rừng, nhốt tụi em ở trong xe, dặn nếu có chuyện gì thì phải gọi cho anh Rain hoặc Brian. Vậy nên bọn em gọi cho cả hai, ngay trước khi những phù thủy quay lại, rồi chiến đấu với bọn chúng.
Anatolia đặt tay lên vai hai đứa trẻ rồi quay lại Rain:
- Antonio nói anh ấy không nhận được bất cứ thông tin gì về cuộc tấn công này, và không phải phù thủy nào cũng chịu sự kiểm soát của Hiệp hội phù thủy.
- Những phù thủy tấn công Kai không mạnh lắm, lúc tôi đến thì hai đứa nhóc này đã hạ được hầu hết những kẻ tấn công mình, vậy nên Kai sẽ không lo lắng khi giáp mặt với chúng.
Đó chính là kết quả họ không mong chờ nhất, có lẽ điều duy nhất khiến Kai lo lắng là anh đã thấy sự bất thường của đám phù thủy, người sai khiến chúng có thể là Cedric và bọn họ thực sự đã gặp mặt nhau rồi.
- Anh ấy có nói gọi Brian cũng vô ích, kẻ chắc chắn cùng lúc hạ được hai người họ gần như không có, vậy nên cũng có một khả năng nữa, Kai không muốn bất cứ ai dính dáng đến vụ này.
- Vì đây là chuyện giữa hai anh em họ. Antonio nói Kai còn rất mạnh nên một khi đã cố tình che giấu thì anh ấy không thể tìm ra. Vậy nên chúng ta vẫn còn chút thời gian.
Nhưng cuộc gọi của Antonio đã đánh tan hi vọng cuối cùng của Anatolia:
- Ana, anh vừa thử tìm cậu ta lần nữa. Lần này không phải cậu ta cố tình che giấu mà thật sự đã mất tích rồi.