Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 213: Hành động lỗ mãng



Chỉ là hắn không hiểu tại sao nàng cứ mãi nhắc đến bệnh của hắn. Hắn có bệnh sao?

Mâu Mân ở trong lòng cười giễu cợt.

Hắn không biết bởi vì tâm tình biến động mà khí tức trên người có phần thay đổi, trở nên bạo ngược âm trầm hơn, vô tình dọa cho Mộc Tâm Vi tim đập thình thịch.

Nếu có thể sống thì chẳng ai muốn chết cả, chưa kể nàng còn muốn cứu gia gia. Dù biết bản thân đã chạm vào giới hạn nào đó của đối phương, thế nhưng nàng vẫn nói ra, nàng cũng có chút không hiểu bản thân lắm.

Mâu Mân có bệnh hay không Mộc Tâm Vi cũng không rõ. Nàng chỉ dựa vào suy đoán của nàng mà nghĩ thôi.

Dựa vào hai lần gặp gỡ giữa nàng với hắn, lần sau so với lần đầu khắc sâu hơn nhiều, nàng không rõ hắn có tổn thương hay không. Có một điều chắc chắn là, khí tức toàn thân hắn hiện tại rất trầm lắng, không giống người có bệnh.

"Không cần ngươi phí công."

Hắn vừa nói vừa đứng lên định đi.

"Khoan đã! Ta chỉ muốn báo đáp ân cứu mạng của ngươi. Nếu ngươi đã không cần ta vậy thả ta..."

Vụt!

"Đi đi..."

Mộc Tâm Vi cố gắng nói cho hết câu dù toàn thân đã cứng lại ngay khi bị đối phương ép sát, cùng với một đôi mắt đỏ âu nhìn chằm chằm.

Khoảng cách giữa hai người lúc này gần đến mức hơi thở bạo ngược của Mâu Mân vờn quanh trên chóp mũi. Mộc Tâm Vi không dám nháy mắt, khi đối diện với đôi mắt kia nàng cảm thấy bản thân như bị hút lấy, nuốt trọn vậy. Nhưng nghĩ đến mục đích của mình, nàng cố gắng trấn định, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà nắm tay cổ tay bị áo choàng che khuất của hắn.

Bốp!

Y như rằng chưa được một tức đã bị hắn giãy mạnh ra, lực mạnh đến mức tay nàng đập vào vách động sau lưng.

Nếu là hai ngày trước khi nàng bị thương, đan điền trống rỗng, không có linh khí bổ sung thì có lẽ nàng sẽ bó tay hết cách. Nhưng lúc này không giống, vậy nên...

Rầm!