Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 220: Cưỡng ép tạo ra.



"Đạo lữ."

Mâu Mân thấy nàng ngẩn ngơ, sợ nàng không hiểu thì đệm thêm hai chữ nữa. Lúc nói ra khóe miệng còn hơi cong lên, vô tình khiến cho cả khuôn mặt có phần âm trầm kia trở nên sáng bừng.

Mộc Tâm Vi đờ người ra triệt để. Đầu nàng lởn vởn mấy câu đối thoại ngắn ngủi giữa hai người, sau khi hiểu rõ hoàn toàn ý tứ của hắn thì trừng lớn mắt, hai má cũng không tự chủ được mà ửng hồng lên.

Mộc Tâm Vi nàng từ sau khi thành niên được bao nhiêu người đến cửa cầu thân, ở trên đường cầu thân, chỗ chỗ cầu thân, nơi nơi cầu thân... Đến cả Tạ Thanh kia bám cũng khá lâu, thế nhưng bọn họ đều lấy lễ mà đối đãi với nàng. Dù sao thì thân thế nàng vẫn còn có đó, không bày ra một bộ chính nhân quân tử thì còn có thể thế nào. Vậy nên lời này của Mâu Mân chẳng khác nào đùa giỡn lưu manh cả, trực tiếp khiến nàng thẹn đỏ mặt, cũng bỏ lỡ luôn thời cơ làm ra phản ứng hợp lý.

"Ngươi... Đùa giỡn như vậy vui lắm sao..."

Mộc Tâm Vi có chút rối loạn mà lùi về phía sau một chút, lắp bắp nói, mắt cũng không dám nhìn hắn mà loạn động khắp nơi.

"Ta không giỡn."

Mâu Mân lần đầu nhìn thấy nàng bối rối như vậy, cảm thấy rất vui vẻ. Lần đầu tiên hắn cảm thấy vui sướng như vậy sao bao nhiêu năm bị dày vò sống không bằng chết.

"Người như ta làm sao có khả năng có thể có cái gọi là đạo lữ, bầu bạn gì đó. Ta không cần phải chữa cái gì thương. Nếu ngươi vì đại nghĩa mà muốn xóa bỏ một mối đe dọa là ta thì ta sẽ không cho ngươi chữa. Vậy còn lý do nào để ta phải làm vậy nữa?"

Hắn khàn giọng lạnh nhạt nói, nói đến Mộc Tâm Vi bối rối không thể phản bác lại được.

Cứ như vậy không gian trở nên trầm lặng xuống.

Hắn nói thật không sai đâu.

Bạch Cửu dụi dụi vào lòng nam nhân của mình thủ thỉ.