Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 240: Tử Liên Tâm Dực



Nhưng khiến cho người ta trợn mắt chính là... Một lọ bạch ngọc đổ ra cũng phải được năm chén lại chỉ có thể khiến đóa hoa từ lớn bằng bàn tay Bạch Cửu thành bàn tay Bạch Dữ, cánh hoa càng thêm ướt át ra thì không còn gì nữa.

"Này..."

Lão gia tử nhìn mà cứng họng, sau đó là tiếc nuối không sao giấu giếm được.

"Này là lãng phí một bình linh d.ịch đi?"

Cốc Dĩ Phong còn không biết nhịn mà xé toạc nổi đau cũng lão gia tử ra. Nhưng có thể dễ dàng nghe ra được hắn cũng đau lòng lắm.

Riêng hai người Bạch Cửu thì nghĩ khác. Hai người nhìn nhau, ở trong mắt nhau đều nhìn thấy hy vọng rồi không nhịn được mà cùng cười một cái. Bạch Dữ cưng chiều cho nó một cái ánh mắt, để nó buông tay mà làm. Linh d.ịch bọn họ không có thiếu. Nếu tình hình khả quan thì lại làm thêm vài đóa cho con họ dùng.1

Biểu tình của họ lọt vào mắt mấy người họ Cốc khiến tim họ đập thình thịch, kích động đến mức lông tơ cũng thi nhau nổi lên.

Bạch Cửu cũng chứng thực cho họ thấy.

Nó vung tay một cái, bên cạnh đóa hoa lại xuất hiện thêm bốn cái bình bạch ngọc giống cái đầu tiên nó lấy ra nữa, sau đó không hề nhiều lời mà bắt đầu tưới "nước" cho đóa hoa.

Đừng có nhìn đóa hoa hút cả bình linh d.ịch mà chỉ có lớn lên chứ không hề rụng cánh hoa nào mà nghĩ rằng biến hòa này không lớn, càng uổng phí một bình linh d.ịch. Thực chất đóa hoa này kích cỡ đã đạt đến hạng mức cao nhất, không thể to hơn được nữa.

Khi Bạch Cửu bắt đầu rót bình thứ hai thì lúc này đóa hoa đã xuất hiện biến hóa rõ rệt nhất.

Cánh hoa của nó rung rinh một chút rồi bắt đầu từ ngoài vào trong mà héo đi, rụng xuống.

Một cánh, hai cánh, ba cánh...

Theo cánh hoa rụng xuống là đài hoa ở giữa lại càng thêm no đủ, căng mọng.

Bạch Cửu phải rót đến bình thứ ba thì đài hoa lớn mới hiển lộ toàn diện trước mắt họ, cánh hoa chỉ còn có một. Khi nó rót hết bình thì cánh hoa còn lại đó cũng rụng. Nhìn lại chỉ còn mỗi đài hoa màu tử ngọc bán trong suốt.

"Mau mau!!"

Lão gia tử nhìn nãy giờ cũng không còn thấy tiếc nuối với số linh d.ịch nữa, mà đến nước này rồi họ càng muốn nhìn thấy Tử Liên Tâm Dực thành thục hơn. Đây thật sự là một kỳ tượng hiếm thấy, ai nhìn cũng phải kích động thôi.

Bạch Cửu cũng không thả diều với ông, nó cầm bình ngọc cuối cùng rót vào.