Nhật Ký Thú Cưng II: Bổn Chuột Ở Tu Chân Giới Cùng Rồng Lăn Lộn

Chương 55: Đại hội bắt đầu



Nhiều lúc Bạch Cửu rất không hiểu, rốt cuộc Bạch Dữ đối với nó là như thế nào. Đối phương vẫn giống như trước kia, động tay động chân, còn đối với việc nó chủ động thân mật cũng không có bài xích. Bạch Dữ mập mờ không nói rõ khiến nó hoang mang.

Nó biết, đối phương đối với mình dung túng nhưng, chỉ cần nó lại hỏi tới chuyện kia, kết quả vẫn không như nó muốn.

Như bây giờ cũng không phải không tốt...

Bạch Cửu chẳng biết làm sao, đối phương lại không chịu nói. Dung túng, gần gũi, không rõ ràng nhưng lại mập mờ... Đủ loại biểu hiện của Bạch Dữ khiến một tiểu chuột như nó ngốc lại càng thêm ngốc.

"Tại sao họ phải tìm ta?"

Bạch Cửu ôm khuôn mặt nhỏ đỏ ửng xụ mặt nhìn hắn hỏi.

Nó luyện đan thì liên quan gì người khác đâu?

"Tìm ngươi để chiêm ngưỡng phong thái, còn có mời chào rồi hỗ trợ luyện đan."

Bạch Dữ nằm trên giường gác chân nhàn nhạt nói.

"Hỗ trợ luyện đan?"

Bạch Cửu không hiểu lắm hai cái trước, nó quan tâm cái sau hơn nên lại hỏi.

"Chính là mời ngươi giúp họ luyện đan, ngược lại họ sẽ trả thù lao cho ngươi."

Đại khái vậy đi.

Bạch Cửu được khai sáng, tròn mắt nhìn hắn.

"Luyện đan sư bình thường rất kiêu ngạo, đều là bởi họ được chào đón."

Bạch Dữ vuốt nhẹ mái tóc trắng của nó.

"Ta cũng không có kiêu ngạo."

Bạch Cửu phồng má nói. Đầu nhỏ của nó nghiêng nghiêng khiến mái tóc dài đến ngang lưng rũ xuống, bao trùm lấy tay người kia.

Nó biết Bạch Dữ rất thích sờ tóc nó, nhưng nhiều lúc đối phương biểu hiện đều làm nó sợ hết hồn.

Bạch Dữ lúc này cũng vậy, biểu tình còn rất chuyên chú.

"Nếu họ mời ngươi hỗ trợ thì ngươi có giúp không?"

Hắn hỏi.

"Vậy phải xem tâm tình. Ta cũng không cần thu lao gì đó. Thích thì làm, không thích thì không làm."

Bạch Cửu cũng không thấy có gì không đúng.

Bạch Dữ cười cười, nhiều lúc hắn thấy nó là học theo phong cách hành xử của hắn. Nhưng cũng không ngoại lệ việc tâm tính nó vốn là như vậy.

Hai người sau đó cũng không nói gì nữa. Bạch Cửu cũng không lại luyện đan mà nằm trên giường, rất thuần túy đi ngủ.

Mặc kệ bên ngoài gió thổi mây phun, cũng như ánh mắt luôn nhìn chằm chằm đến nơi này thì một chút bóng dáng của người luyện đan cũng không thấy.

Họ thấy lôi kiếp đánh xuống khách điếm nhưng không thể xác định được căn phòng nào. Mà khách điếm Bạch Cửu đang ở lại là cái lớn nhất Đan thành, phòng ốc nhiều mà người cũng đông, biết ai mà tìm.

Chưa kể gian phòng của họ luôn được kết giới bao quanh, dù có dò xét nhưng tu vi không đủ hoặc không chú ý thì nó cũng như những gian phòng khác mà thôi.

Cho nên, Bạch Dữ mới nãy hỏi Bạch Cửu cũng chỉ là trêu ghẹo nó. Cơ bản không thể có người chỉ mặt gọi tên họ được.

Mọi chuyện cứ bình lặng mà trôi qua, cho đến ngày diễn ra đại hội luyện đan sư.

Trong lúc đó, Đan thành vẫn lùm sục vị luyện đan sư đã mang đến đan kiếp ngày đó. Nhưng người trong cuộc thì một chút cũng không quan tâm, nên luyện đan thì luyện đan, nên nhập định diễn luyện thì cứ thế mà làm, đến ngày thì cùng nhau rời khỏi phòng, đi đến nơi tổ chức đại hội.

Đại hội được tổ chức tại quảng trường lớn nhất Đan thành, nên vẫn luôn được dùng để tổ chức đại hội kiểu này.

Cả quảng trường là một cái đài cao rộng lớn gồm rất nhiều tầng, càng vào trong lại càng cao lên. Mục đích là cho người bên ngoài có thể nhìn đến đan sư cũng như quá trình luyện đan.

Đối diện quảng trường có dựng một đài quan khán dành cho những người có uy vọng của Đan thành.

Lúc này đám gia chủ thế gia đều đã đến, chỉ có vài cái ghế ở trung tâm là còn trống.

"Nghe nói chưởng môn nhân của Thiên Đan Tông cũng đến nhỉ?"

Tu sĩ ất nói.

"Tại ngươi không biết, lần nào mà không có người của Thiên Đan Tông đến đây tranh giành phần thưởng."

Tu sĩ giáp nhún vai.

"Chủ yếu là rêu rao thôi."

Tu sĩ bính đính chính.

Thiên Đan Tông dù sao cũng là đan đạo tông môn, cùng hiệp hội luyện đan sư của Đan thành luôn ẩn ẩn có đối chọi. Không phải kiểu căng đét khi gặp nhau, nhưng so sánh trào phúng các kiểu lại không thiếu.

Mà các thế gia đan đạo nếu con em có thiên phú tốt một là gia nhập tông môn, hai là vào hiệp hội.

Đôi bên tranh giành nhân tài đan đạo, sao có thể không có đối chọi. Bình ổn mới là bất hợp lý đó.

Nhưng nếu để cho nhiều người chọn thì họ sẽ chọn vào hiệp hội. Tông môn dù sao cũng dính líu quá lớn. Mà hiệp hội thì thoải mái hơn, không muốn ở trong hội thì có thể đi nơi khác. Là người của hiệp hội cũng có thể làm khách khanh trưởng lão của các thế gia, kiếm thêm điều kiện để nâng cao trình độ luyện đan.

Tuy nhiên, đó chỉ là cách nói của những người đã có tuổi, là tán tu hoặc là chỉ xem trọng luyện đan không xem trọng tu vi.

Chứ vào tông môn còn có thể tu luyện song song với luyện đan. Dù gì luyện đan cũng là để hỗ trợ tu luyện nhanh hơn, ít gập gềnh. Mục đích cuối cùng vẫn là tăng cao tu vi, sánh tựa thiên địa.

Chỉ cần còn người tu tiên thì luyện đan sư mới có địa vị như bây giờ.

Đại hội luyện đan sẽ diễn ra trong vòng ba ngày. Ngày đầu tiên có hai vòng thi, đầu tiên là nhận biết dược liệu, sau đó là khảo nghiệm tinh thần lực.

Hiện tại đã có người bắt đầu xếp hàng tiến vào đài luyện đan, nơi này sẽ diễn ra vòng một, nhận biết dược liệu.

Bởi vì quảng trường nằm đối diện hiệp hội nên con đường nối liền hai bên đã được chặn lại, nhằm phục vụ cho cuộc thi luyện đan sư diễn ra tốt đẹp.

"Đi đi!"

Bạch Dữ nói đứa nhỏ mình nuôi bao lâu, cho nó đến cùng người khác thi thố xem, ai hơn ai.

Bạch Cửu gật đầu, từ trên nóc nhà lướt xuống.

Nãy giờ hai người vẫn đứng trên nóc nhà đối diện quảng trường, xung quanh cũng có rất nhiều người như họ. Đối với việc Bạch Cửu đáp xuống nơi kiểm tra thân phận luyện đan sư sẽ dự thi, đám người cũng có bàn luận xôn xao.

Hầu hết đều là phán đoán xem người này có phải hắc mã không, người kia có cơ hội vào vòng trong hay không các kiểu.

Dù hiệp hội luyện đan sư đã sừng sững ở đó không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng trên đại lục mỗi lần đều sẽ xuất hiện những luyện đan sư chưa từng có danh tiếng xuất hiện.

Thế mới nói thời đại thiên tài xuất hiện lớp lớp, không ngừng nổi lên mặt nước cho người khác chiêm ngưỡng. Quá trình hình thành dù gian khổ thế nào cũng không bằng một lúc nổi bật. Bởi vậy, đại hội luyện đan sư do hiệp hội tổ chức lần nào cũng được hoan nghênh. Nhiều luyện đan sư giấu tài đều chờ đợi ngày này để tỏ sáng.

Từ lúc Bạch Cửu đến xếp hàng lên đài cũng chỉ tầm nữa khắc là đến lượt mình rồi.

Luyện đan sư báo danh có thể tùy chọn nơi đứng, nhưng dựa vào huy hiệu đan sư mà quyết định bậc đá cao hay thấp. Đây cũng là một cách làm nổi bật những luyện đan sư cấp cao.

Đài thi đấu có bảy tầng bậc đá nhưng không đại biểu tầng thứ bảy chỉ dành cho luyện đan sư cấp bảy thôi.

Giống như lúc này Bạch Cửu được báo cho bản thân chỗ đứng là ở bậc thềm cao nhất vậy.

Đứng cùng với nó là những luyện đan sư cùng cấp bậc, cấp năm. Ngoài ra còn có một luyện đan sư cấp sáu nhưng tuổi tác cao hơn rất nhiều.

Yêu cầu báo danh đối với luyện đan sư là từ một trăm tuổi đổ xuống, mà vị luyện đan sư cấp sáu kia may mắn sao còn chưa đến trăm tuổi.