Nhật Ký Thú Cưng (P4): Làm Á Thú Nhân Có Gì Không Tốt

Chương 61



Bạch Ly lại chạy đi nhổ ít tỏi ớt, chuẩn bị xào rau.

Đợi nước sôi, Bạch Ly để Lealia đổ chỗ nước đó ra để cho nguội, lại bắt một nồi nước khác lên. Cậu đem một nửa số măng Lealia đã cắt trước đó vào luộc.

Sau khi luộc măng liền biến thành màu vàng nhạt.

Bạch Ly vớt nó ra ngâm nước lạnh.

" Vì sao phải làm vậy?"

Lealia ghé lại hỏi.

" Măng có thành phần không tốt cho cơ thể, cần phải luộc để loại bỏ bớt cái phần đó" (2)

Bạch Ly không dừng động tác trên tay, vừa nói vừa vớt số măng luộc ra, để ráo. Sau đó cậu liền bắt một cái chảo lên bếp, cho mỡ thú vào.

Mùi mỡ thú sực nức cả mũi nhanh chóng bốc lên, sau khi Bạch Ly cho thêm tỏi và ớt vào liền dậy lên mùi vị khiến người ta vừa muốn chảy nước miếng vừa muốn hắt xì.

Bạch Ly nhanh tay cho phần thịt ba chỉ được thú nhân cắt thành lát mỏng vừa nhỏ vào, đảo đều tay.

Cánh tay tiểu thú nhân vừa trắng vừa gầy nhỏ nhưng cầm cái xẻng lại rất nhanh nhẹn, nhanh chóng đảo đều chỗ thịt khiến chúng xoăn lại, bốc mùi thơm lừng.

Xung quanh đã có tiếng nuốt nước miếng vang lên.

Bạch Ly chỉ cười cười, đợi thịt ổn rồi cậu liền thả măng đã luộc vào, đảo chung một chỗ.

Phần mỡ thú thấm vào măng khiến miếng măng trở nên óng ánh, nhìn phát thèm.

Bạch Ly chỉ cho thêm tí muối rồi bắt chảo xuống.

Cậu thử một miếng, gật gù hài lòng.

"Cho ta thử một miếng!" (

Mặc dù đã từng ăn măng rồi nhưng Lia vẫn phải công nhận món này của Bạch Ly thật sự là khiến cậu ta không chịu nổi.

Không đợi Bạch Ly nói được cậu chàng đã cầm đũa lên gắp một miếng, còn rất biết gắp, gắp cả măng lẫn thịt, đồng thời bỏ vào miệng.



"U oa!"

Á thú nhân vừa nhai đồ ăn trong miệng vừa thốt lên kinh ngạc, thỏa mãn đến nheo cả mắt vì mùi vị ngon lành kia: "Ngon quá đi mất"

Có Lia mở đầu, Lealia đương nhiên không lạc hậu, cũng chọt vào một đũa.

Ivol ngồi gần đó nhìn thấy vậy chẳng thể nhịn nổi cũng chạy tới ăn vụng cùng.

Lealia thử xong, cũng thấy ngon không chịu được. Bỗng nhiên cậu liếc mắt thấy khuê mật của mình đang anh anh em em, đút cho chồng của mình, cậu khẽ liếc qua thú nhân nào đó tính tình đúng lầm lì ít nói, trong lúc anh em đều có ăn mà mình chỉ ngồi nhìn, rõ là cũng muốn ăn thử nhưng lại trầm ổn giằng lại. Lealia hơi hơi bĩu môi, không nói không rằng gắp một đũa măng, chạy tới chỗ hắn.

"Sao..."

Megan còn chưa dứt lời đã bị á thú nhân thừa cơ nhét đũa măng vào miệng.

Hương vị ngon lành nổ tung trong khoang miệng khiến hắn hơi mở mắt kinh ngạc, vừa vô thức nhai nhai lại kìm lòng không đặng nhìn á thú nhân trước mặt.

Có điều người nào đó sau khi đút cho hắn ăn xong lại thản nhiên quay đít đi, cứ như trước đó chưa từng có chuyện gì cả vậy.

Megan im lặng nhìn bóng lưng thẳng thắn lỗi lạc của Lealia.

Tất cả cảnh tượng này đều bị Bạch Ly vô tình nhìn thấy, cậu còn kéo kéo tay thú nhân bên cạnh, dứ dứ mắt, chia sẻ với hắn.

Baron vô cảm liếc qua Megan lại Lealia, cũng chỉ có một cái chớp mắt rồi lại quay về trên người bé chuột bên cạnh, cứ như trong mắt hắn chỉ có mỗi mình cậu thôi vậy.

"Anh nói xem Megan có thể có cảm tưởng gì với Lealia hay không?"

Nghe bé chuột hí hửng tọc mạch chuyện của khuê mật mình, hắn thuận miệng đáp: "Hắn không cần có cảm tưởng gì.

Bạch Ly mới đầu còn không hiểu lắm, không khỏi quay đầu qua nhìn thú nhân.

Thú nhân cũng thản nhiên nhìn cậu.

Sau đó Bạch Ly hiểu ra.

"Phải hạ."



Thú nhân được á thú nhân xem trọng đã là Thú Thần ban ân, Megan chỉ có chấp tay cảm tạ Thú Thần chứ còn có cảm tưởng gì nữa. Hơn nữa Lealia còn là á thú nhân chẳng kém cạnh gì Liliana, vốn chính là đối tượng được nhiều thú nhân trong bộ lạc nhắm tới. Megan không có thiệt.

Nghĩ như vậy rồi Bạch Ly liền yên tâm, không sợ khuê mật nhà mình khó khăn lắm mới có hứng thú với một thú nhân mà lại không cướp được người ta tới tay.

"Vậy anh nói Lia có thích Ivol không?"

Bé chuột lại tí tởn chọt chọt eo thú nhân, tiếp tục nhiều chuyện.

Baron nắm lấy bàn tay phá phách của cậu, không trả lời mà lại nói: "Hai á thủ nhân kia có vẻ muốn cùng chúng ta đến bộ lạc Chim Đại."

Bạch Ly giật mình kinh ngạc, lại có chút chưa hiểu rõ mà hơi mờ mịt nhìn thú nhân.

Baron lại không nói gì thêm, rõ ràng có ý để cho bé chuột tự mình hiểu ra.

Bạch Ly cũng thật sự tự thân động não. Cậu vô thức nghĩ vừa đưa mắt nhìn mấy người Lia.

Lealia muốn cùng cậu đi tìm lại gốc gác của cậu là chuyện Bạch Ly đã sớm biết rồi. Vốn dĩ vấn đề này Bạch Ly không có ý kiến gì, cơ bản chuyện mà họ quan tâm là làm sao để an toàn khi đi ra ngoài. Trước đây cậu đã từng nói chuyện với Lealia, cả hai đều biết chỉ có tìm thấy bạn đời, để họ hộ tống họ ra ngoài mới là giải pháp tốt nhất cho họ. Bây giờ cậu đã có hổ rồi, Lealia... Chắc cũng sắp giải quyết xong khâu chuẩn bị này rồi. Nếu không có gì bất ngờ thì sau lễ tuyển chọn họ sẽ lên đường.

Nhưng mà Lia? Cậu ta cũng muốn theo họ?

Bạch Ly vô thức liếc qua Lia, lại bất giác nhìn lại Ivol, thú nhân có phần khờ khạo đến thẳng thắn nhưng thành thật, trong lúc đó cậu kết luận sơ bộ rằng Lia không có ghét Ivol, nhưng có đến mức thích... Bỗng nhiên cậu hiểu ra.

Giọng của cậu không kém phần kinh ngạc nhìn thú nhân: " Ý anh là vì để được đi cùng chúng ta, có lẽ Lia sẽ thử xem xét chấp nhận Ivol"

Nói đến cuối đây lại không còn là một câu hỏi nữa mà là câu khẳng định. Rõ ràng Bạch Ly cũng có ý thức đây nhất định là sự thật. Á thú nhân nhỏ nhắn nhưng rõ ràng vô cùng có chủ kiến, bên trong lại ranh mãnh hoạt náo kia thật sự có khả năng làm ra chuyện như vậy.

Cậu có chút câm nín.

Baron thấy bộ dạng ngu ngơ của tiểu thú nhân nhà mình lại cảm thấy nó rất đáng yêu. Cái phần ác niệm lúc nào cũng muốn lăm le chồi lên sâu trong nội tâm của hắn khiến hắn có cái thú vui rất ác tâm, thích bắt nạt tiểu thú nhân nhà mình. Nhìn cậu bối rối, mặt nhăn mày nhíu vô cùng sinh động chứ không phải cái vẻ thích giả bộ trưởng thành trầm ổn ngày thường, thấy sao cũng thích hơn. (2)

Cơ mà hắn cũng ý thức được giới hạn, không có chủ động chọc cho chuột xù lông lên.

Đôi khi vì vậy mà hắn cảm thấy mình rất mâu thuẫn.

Nếu không phải con người hắn có phần thờ ơ lạnh nhạt hơn bình thường, có lẽ hắn đã sinh ra nghi hoặc, lại nhất định sẽ truy tới cùng. Lúc này hắn chỉ nhíu mày một cái rồi bỏ qua, không thèm nghĩ nữa.

Hắn chỉ cần biết hắn thật sự muốn chiều chuộng, dung túng, yêu thương bé chuột này của hắn, nên sẽ không tự mình trực tiếp làm nguyên nhân khiến cậu khó chịu.