Nhật Ký Thuần Dưỡng Chó Con

Chương 1



Trong mắt các học sinh cùng lớp, Mạnh Triều Nhân chẳng có gì nổi bật cả, không cao, ít nói, để tóc mái che khuất đôi mắt, hệt như cây nấm mọc ở chỗ tối tăm vậy.

Cậu chính là quái thai không được ai hoan nghênh.

Cậu điên cuồng say mê đóa hoa kiêu kỳ học chung lớp là Tả Linh Xuyên, ánh mắt luôn mất khống chế dán chặt vào đối phương, còn hay lén lút bám theo y.

Nghỉ trưa phòng học không có ai, cậu lại chạy tới ngửi áo khoác đặt trên ghế của Tả Linh Xuyên, chụp lén rất nhiều ảnh của đối phương, thậm chí còn ngắm ảnh rồi tự sướng trong nhà vệ sinh ở trường.

Cậu yêu đơn phương và ra sức lấy lòng Tả Linh Xuyên, mỗi ngày đều đặt hộp cơm được chuẩn bị tỉ mỉ lên bàn nam sinh nhưng y không chịu đón nhận tình cảm của cậu mà còn vứt hết đồ cậu làm vào thùng rác.

Rõ ràng về nhà không tiện đường nhưng cậu luôn đi chung xe buýt với đối phương, theo tới dưới lầu mới thôi.

Hành vi đeo bám này đã trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của cậu.

Thứ Tư cậu theo Tả Linh Xuyên đến khu cư xá y ở như mọi lần, đang mãn nguyện định rời đi thì bị bạn thân của y là Tề Kha Hàn bắt quả tang.

Nam sinh nói với cậu: "Tôi biết mấy tháng nay cậu vẫn luôn theo dõi cậu ấy."

Tề Kha Hàn cao hơn cậu rất nhiều, thân hình cường tráng, tướng mạo cũng hơi dữ.

Mạnh Triều Nhân cảm nhận được nguy hiểm, cậu nuốt nước bọt rồi theo bản năng lùi lại môt bước định chạy trốn nhưng bị con chó to của đối phương chặn lại.

"Chạy cái gì?" Tề Kha Hàn nhìn cậu chằm chằm, "Chẳng những tôi sẽ không nói cho cậu ấy biết mà còn có thể giúp cậu nữa cơ."

Ban đầu Mạnh Triều Nhân không tin hắn lắm.

Nhưng sau khi kết bạn với cậu trên mạng xã hội, nam sinh kia quả thực đã gửi cho cậu mấy bức ảnh cũ của đóa hoa kiêu kỳ, còn cho cậu một gói bánh quy nghe nói là do người cậu yêu thầm tự tay nướng.

"Chắc cậu sẽ làm chuyện đó với ảnh cậu ấy đúng không?" Tề Kha Hàn ngồi ở bàn học nhìn cậu chằm chằm, "Muốn lấy đồ của cậu ấy không?"

Đương nhiên là Mạnh Triều Nhân muốn rồi.

Vừa tưởng tượng ra mùi hương của Tả Linh Xuyên thì cậu lại hưng phấn mất kiểm soát. Cậu ảo tưởng đối phương cưỡng hiếp mình, tưởng tượng này mang lại cho cậu khoái cảm mãnh liệt, ban đêm cậu luôn dựa vào nó để thủ dâm và giải tỏa dục vọng mãnh liệt nửa thân dưới.

Nghe Tề Kha Hàn đưa ra yêu cầu trao đổi này, cậu mừng rỡ đồng ý ngay chẳng chút do dự.

Thứ Ba có tiết thể dục.

Khi Mạnh Triều Nhân đẩy cửa phòng học trống ở góc hành lang thì Tề Kha Hàn đã chờ sẵn, đúng hẹn nhét vào tay cậu bộ đồng phục bóng rổ mà Tả Linh Xuyên vừa thay ra.

"Đây, không gạt cậu chứ?" Tề Kha Hàn nói.

Cậu véo mu bàn tay mình một cái, sau khi biết chắc đây không phải mơ thì lập tức vùi gương mặt đỏ bừng vào bộ đồ, tim đập dữ dội, ra sức hít mùi mồ hôi xen lẫn hương sữa tắm thoang thoảng, dường như còn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của người mình thầm yêu để lại.

Thích thật, thơm quá đi mất......

Chỉ mới ngửi thôi mà cậu đã muốn cứng lên rồi.

Tề Kha Hàn lột quần cậu rồi đè cậu xuống bàn trong phòng học trống trải.

"Ưm......"

Cơn đau khi bị xâm nhập đột ngột khiến Mạnh Triều Nhân kêu lên, cậu nhịn không được nhíu mày, sau lưng cũng toát mồ hôi lạnh.

Nhưng vì được ôm quần áo của người mình thích nên trên mặt cậu vẫn nở nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.

Khi đối phương đưa đẩy dương vật trong cơ thể cậu, Mạnh Triều Nhân chợt nghĩ đến gì đó nên hỏi hắn: "Tôi, tôi có thể đem cái này đi đúng không......"

Tề Kha Hàn chậm rãi áp người xuống rồi đặt một hộp áo mưa trước mặt cậu, nhếch môi nói: "Dùng bao nhiêu cái thì cậu có thể giữ nó bấy nhiêu ngày."