Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1092: Tiểu Thuần giận dữ



Ngày đó hắn luyện chế hỏa diễm mười tám màu, lại có cảm ngộ trong trạng thái Dung Hỏa Cảnh, Bạch Tiểu Thuần bị xúc động và thu được rất nhiều dẫn dắt, lại trao đổi tâm đắc với Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, từ đó hắn hiểu về hỏa diễm mười bảy màu càng thấu triệt, tiến độ tăng lên không ít.

Trọng yếu nhất hắn có được hồn Bạch Hạo tương trợ, mỗi lần sư đồ hai người gặp khó khăn đều thương lượng với nhau, hôm nay đã triệt để giải quyết tất cả vấn đề, chỉ còn bắt đầu luyện chế, hồn Bạch Hạo nhìn không rời mắt, một khi nhìn thấy luyện chế xuất hiện sai lầm thì sẽ lập tức nhắc nhở, mặc dù tới trình độ như hiện tại, Bạch Tiểu Thuần đã không sinh ra sai lầm nhưng hồn Bạch Hạo lại nhìn vô cùng chăm chú.

Hắn nhìn sư tôn của mình đặt toàn bộ tinh thần vào luyện hỏa, biểu lộ chấp nhất và thần thái nghiêm túc đều làm hồn Bạch Hạo cảm thán không nhỏ.

- Mặc dù sư tôn vào lúc bình thường nhìn không đáng tin cậy, vào lúc hắn luyện hỏa lại rất chăm chú, đây là điểm rất nhiều người không bằng, nhất là hắn nắm chắc cùng điều khiển cực ổn, hơn nữa nghiên cứu vô cùng thấu triệt, lúc luyện hỏa cực kỳ thành tâm, hơn nữa thường tự hỏi và giải quyết các vấn đề, tất cả những thứ này mới giúp sơ tôn đạt tới thành tựu ngày hôm nay.

Hồn Bạch Hạo yên lặng nhìn Bạch Tiểu Thuần, hắn thì thào trong lòng, hắn biết rõ tác dụng phụ trợ của mình nhưng hắn có thể tin tưởng, nếu đổi thành người khác được mình trợ giúp đi nữa, sợ rằng cũng khó có thành tựu và độ cao như sư tôn.

- Sư tôn, ta nhất định giúp ngươi đạt tới... Luyện Hồn Sư Thiên phẩm!

Trong mắt hồn Bạch Hạo xuất hiện thần thái kiên định, về phần tu hành của hắn thì hắn không cân nhắc, bởi vì trong thiên địa chẳng có mấy quỷ tu, chỉ có một mình hắn là quỷ tu được biết tới mà thôi.

Cho nên căn bản không có công pháp quỷ tu, điểm này Bạch Tiểu Thuần cũng sốt ruột, sau khi đi tới thành Khôi Hoàng cũng âm thầm tìm kiếm, đáng tiếc không thu hoạch được gì.

Dường như Bạch Tiểu Thuần có phương hướng khác, hắn an ủi hồn Bạch Hạo không nên nóng lòng, hắn nhất định sẽ giúp đồ nhi tìm được công pháp quỷ tu.

Nhớ tới sư tôn từng nói qua những lời này với mình, Bạch Hạo rất yên tâm, hắn biết rõ, tuy sư tôn của mình không đáng tin cậy nhưng hắn đã nói thì nhất định sẽ làm.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức thu liễm tâm thần của mình, tiếp tục chú ý sư tôn luyện hỏa, Bạch Tiểu Thuần đang luyện tới thời khắc mấu chốt, hắn khống chế biển lửa trong phạm vi nhất định cắn nuốt rất nhiều oan hồn, cho dù hắn điều khiển hay thôi động, theo thời gian trôi qua, trong hỏa diễm mười sáu màu ẩn ẩn có thêm màu mới xuất hiện!

- Sắp thành!

Bạch Tiểu Thuần vui mừng không nhỏ, đang muốn tiếp tục ngưng tụ tâm thần đi điều khiển, nhưng vào lúc này bên ngoài cửa hàng lại có tiếng nổ kinh thiên động địa, mặt đất cũng chấn động, càng có sát cơ khủng bố đang bao phủ.

- Bạch Hạo, nhận lấy cái chết!!

Khi tiếng rống vang lên, hơn mười đạo thân ảnh từ bên ngoài đá văng cửa lớn và đạp phá nóc nhà xông vào bên trong, nội tâm Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, hắn đang ở thời khắc mấu chốt luyện chế hỏa diễm mười bảy màu, mặt đất chấn động quấy nhiễu không nói, hơn mười thân ảnh xuất hiện mang theo sát cơ càng làm hắn rung động và mờ mịt.

Lúc này biển lửa mười bảu màu chung quanh hắn rung động, cũng bởi vì nội tâm Bạch Tiểu Thuần không tập trung nên bất ổn, Bạch Tiểu Thuần không khống chế nổi, sắc mặt biến hóa, căn phòng của hắn cũng bị người ta đánh phá.

- Đáng chết!

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn không kịp suy nghĩ quá nhiều, biển lửa không khống chế được lập tức bạo phát ra ngoài.

Trong lúc nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần chỉ kịp bắt lấy hồn Bạch Hạo, lấy Quy Văn Oa che lên người của mình.

Vào lúc hắn được Quy Văn Oa bảo vệ thân thể, biển lửa mười sáu màu hỗn tạp mười bảy nổ mạnh kinh thiên, biển lửa bao phủ bốn phía.

Hơn mười thân ảnh thiên kiêu xông vào trong phòng, không chờ nhìn rõ đã bị hỏa diễm bao phủ, bọn họ hoảng sợ lui ra phía sau nhưng đã muộn, bọn họ bị biển lửa mười sáu màu hỗn tạp mười bảy màu bao phủ.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, hơn mười thân ảnh biến hành hỏa nhân, bọn họ lui ra phía sau, ba người trong đó không kịp né tránh, không kịp lấy vật phòng hộ, bọn họ bị biển lửa kinh người bao quanh nên kêu la vô cùng thảm thiết.

Ngay sau đó cả thân thể và linh hồn của bọn họ đều bị biển lửa cắn nuốt không còn.

Người chết!!

Cảnh này làm không ít hồn tu lui ra sau rung động mạnh, sắc mặt biến hóa, biển lửa cuồng bạo bao phủ cửa hàng, cho dù là phòng trong hay sân nhỏ, hoặc là cửa hàng đều bị thiêu đốt thành đất cằn, thậm chí cửa hàng chung quanh cũng bị ảnh hưởng.

Ánh lửa trùng thiên, bốn phía xôn xao không nhỏ, ở nơi xa có hơn mười thân ảnh lao tới, sau khi nhìn thấy biển lửa liền hít khí lạnh, không nghĩ tới lại có biến hóa đột ngột xảy ra, nhưng hôm nay đã đến thì chỉ có một đường có thể đi.

- Đồng loạt ra tay!

Tiểu Lang Thần đứng trong đám người, hắn không có ý định xông lên phía trước, cho dù tới cũng có ý định ra tay ở phía sau, trước mắt chỉ có thể cắn răng quát lớn.

Đúng lúc này càng có tiếng gào thét giận dữ vang lên, vào lúc biển lửa kinh thiên động địa bùng nổ xong, Bạch Tiểu Thuần xốc Quy Văn Oa lên, hắn nhìn thấy cửa hàng ngưng tụ tâm huyết của mình, nhìn đồ nhi hao hết tâm tư lần lượt hóa giải nhiều việc, nhìn thấy cửa hàng buôn bán náo nhiệt hôm nay trở thành đất khô cằn phế tích, hắn tức giận không gì sánh nổi, đôi mắt đỏ rực như máu, lửa giận thiêu đốt trong lòng như núi lửa bộc phát.

Nơi này là nhà hắn, cũng là nơi duy nhất hắn có được lòng trung thành trong Man Hoang, hiện tại đã không còn nữa, bị một đám côn đồ xông tới và hủy diệt tất cả... Bạch Tiểu Thuần bắt đầu nổi giận.

- Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!!

Bạch Tiểu Thuần tức giận tới mức toàn thân run rẩy, hắn lập tức thu hồn Bạch Hạo vào và bảo hộ tốt, sau đó trong mắt mang theo tơ máu cùng cố gắng khắc chế bản thân mình, trong thần thức của hắn phát hiện chung quanh đều là kẻ địch, có tới mấy chục người, thậm chí nơi xa hơn còn có mấy trăm người đang chạy nhanh tới đây.

Tất cả những việc này làm Bạch Tiểu Thuần hiểu ra, chuyện hôm nay chắc chắn là sát cục với mình, nhất là nhìn bộ dạng những người bên ngoài đang ra tay, hắn lập tức xác định rõ ràng.

Hắn áp chế tức giận không ra tay, hắn lấy ngọc giản truyền âm với Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương biết rõ những chuyện này cũng kinh ngạc, hắn là người bá đạo, suy nghĩ một chút liền trả lời Bạch Tiểu Thuần.