Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1095: Đệ cửu trọng thiên!



Trong nháy mắt hắn đang tính toán, bỗng nhiên Lý Thiên Thắng biến sắc, ánh mắt của hắn nhìn trong đám người, hắn thấy đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đang nhìn chằm chằm vào hắn!

Da đầu Lý Thiên Thắng suýt tróc ra, hắn quen thuộc ánh mắt này, trong đầu của hắn lập tức nhớ tới chuyện xảy ra trong Luyện Hồn Hồ, Bạch Tiểu Thuần cũng dùng ánh mắt này nhìn mình, chỉ trong nháy mắt đối phương bỏ qua Chu Hoành xuất hiện ở trước mặt mình, biến thành ác mộng của mình.

Nội tâm Lý Thiên Thắng rối loạn, đột nhiên muốn lui lại nhưng vào lúc hắn lui, Bạch Tiểu Thuần cười hung ác, hắn thi triển Hám Sơn Chàng lần nữa, lực lượng nhục thân tăng mạnh tới cực hạn, nhục thân phá không gần như thuấn di, Vĩnh Dạ Tán phá tan tất cả pháp thuật thần thông đánh tới, hắn bỏ qua tất cả mọi người, Bạch Tiểu Thuần nhắm tới Lý Thiên Thắng!

Lý Thiên Thắng sợ hãi sắc mặt tái nhợt, mắt thấy Bạch Tiểu Thuần tới gần, ác mộng sẽ hàng lâm lần nữa, hắn lập tức lấy trong túi trữ vật một trái tim có máu tươi đầm đìa, gương mặt cũng vặn vẹo dữ tợn, hắn quát lớn và bóp nát trái tim.

Trong nháy mắt bóp nát trái tim liền có mùi hương của nữ tử bay ra, ẩn ẩn có một thân ảnh nữ tử trống rỗng xuất hiện mang theo thống khổ bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần biến sắc, hắn phát hiện thủ đoạn của Lý Thiên Thắng không tầm thường, trái tim kia thấy thế nào cũng giống tim người, thân ảnh nữ tử hư ảo kia có bộ ngực trống rỗng, hiển nhiên đã bị móc tim.

Đột nhiên thân thể Bạch Tiểu Thuần rút lui, hắn bằng vào tốc độ cực hạn tránh né thân ảnh nữ tử kia, hắn ném Vĩnh Dạ Tán hóa thành hào quang bay thẳng về phía Lý Thiên Thắng.

Lý Thiên Thắng không kịp lui ra phái sau, Vĩnh Dạ Tán biến lớn trong mắt hắn, nó đã đâm vào ngực Lý Thiên Thắng.

Sinh cơ tiết ra ngoài, Lý Thiên Thắng cảm thấy ngực vô cùng đau đớn, trời đất quay cuồng, trong nháy mắt tiếp theo, Bạch Tiểu Thuần cách không điểm một chỉ, Vĩnh Dạ Tán bay trở về, hắn lập tức điểm mũi chân xuống mặt đất, dưới cái điểm chân này tạo thành tiếng nổ cực mạnh, từng đạo gai nhọn mọc đột ngột từ dưới mặt đất lên trên hình thành phòng hộ ngăn cản pháp thuật thần thông bốn phía.

Sau khi làm xong tất cả, Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, sinh cơ trong người không ngừng tăng lên thôi động Bất Tử Cốt Thối Cốt cảnh đột phá cửu trọng thiên.

- Còn kém một chút... Là có thể đột phá!

Bạch Tiểu Thuần vừa nghĩ đến điểm này, gai nhọn chung quanh sụp đổ, mấy chục thân ảnh đánh tới, hắn đã có chút hoa mắt nhưng không cần nhìn kỹ, cũng không cần quan tâm đối phương là ai, hắn chỉ biết người chung quanh chính là kẻ địch của mình.

Ầm ầm, oanh oanh, tiếng nổ mạnh rung trời vang vọng bốn phương, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần cực nhanh, hắn thuấn di không cần tu vi, chỉ bằng nhục thân là đủ, kể từ đó linh lực giảm bớt tiêu hao, hắn có thể kiên trì lâu hơn, lực lượng nhục thân được bổ sung, đám người chung quanh trong măt hắn chính là thuốc bổ.

Âm thanh giết chóc, tiếng gào thét bao phủ bốn phía, lan ra khắp nơi, bởi vì bốn phía có quá nhiều hồn tu, Vĩnh Dạ Tán cũng khó lòng phòng bị toàn diện cho nên có không ít pháp thuật thần thông đánh vào người Bạch Tiểu Thuần.

Mặc cho những pháp thuật thần thông đánh lên người hắn, Bạch Tiểu Thuần không dừng lại hay ảnh hưởng chút nào, nhất là thân thể giống như tiên ma, hắn có thể không cần nhìn pháp thuật thần thông của đám hồn tu Kết Đan, điểm này làm không ít người hít khí lạnh.

Cho dù là pháp thuật hay pháp bảo của Nguyên Anh cũng không thể tạo thành ảnh hưởng lớn tới Bạch Tiểu Thuần, chỉ cần không phải hơn mười đạo thần thông đồng tơời đánh trúng người, hắn cũng không cau mày một cái.

Mà hơn mười đạo thần thông, có Vĩnh Dạ Tán tồn tại cũng giúp Bạch Tiểu Thuần chống cự một hai, mà hắn phản kích một quyền liền có thể đánh bay một người, chỉ cần Vĩnh Dạ Tán đâm một cái là có thể hấp thu sinh cơ.

Đám thiên kiêu chung quanh nhìn hắn, đa số bọn họ không ngờ rằng lại có tu sĩ Nguyên Anh mạnh tới mức này, đây là chuyện bất khả tư nghị, chỉ nghĩ một chút cũng cảm thấy hoang đường.

Lực lượng nhục thân của Bạch Tiểu Thuần làm da đầu bọn họ tê dại, còn có tốc độ làm bọn họ sợ hãi tuyệt vọng.

- Hắn còn là người không? Chẳng lẽ hắn không có sơ hở?

- Hắn có nhược điểm ở đâu? Tốc độ, nhục thân, sức chịu đựng, phòng hộ đều là tuyệt đỉnh, chúng ta... Làm sao chiến?

Trơ mắt nhìn người bên cạnh mình càng ngày càng ít, những hồn tu Man Hoang đều hoảng sợ không nhỏ, thậm chí không dám tiếp tục xuất thủ, bọn họ không ngừng lui ra sau, ngay cả Triệu Đông Sơn cũng như thế, vào lúc này hắn bắt đầu hối hận nên lui vào trong đám người, sợ Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mình, nội tâm của hắn rụt rè và sợ hãi.

- Tại sao ta lại ngu xuẩn đi chọc tên sát tinh này chứ, hắn tuyệt đối đừng nhìn thấy ta!

Triệu Đông Sơn đang cầu nguyên, phía sau bọn họ lại có trên trăm đạo thân ảnh lao tới, Chu Hoành cũng ở trong đó.

Bọn họ nhìn thấy chiến trường thảm thiết như vậy, trên mặt đất có không ít thân thể không rõ sống chết, còn có đám người không ngừng rút lui, cũng phân tán bao vây nơi này, toàn thân Bạch Tiểu Thuần đầy thiết hiết, lãnh khốc và bạo ngược đang ở giữa.

Chu Hoành nhìn thấy cũng run rẩy, ánh mắt của hắn nhanh chóng biến thành vui mừng.

- Rốt cuộc ngươi cũng giết người!

- Bạch Hạo, lần này xem ai có thể cứu ngươi!

Vào lúc Chu Hoành tiến đến, Bạch Tiểu Thuần rút Vĩnh Dạ Tán ra khỏi người một tên hồn tu, sinh cơ trong người tích lũy từ lượng biến đạt tới chất biến, vào lúc này đầu óc và thân thể hắn có tiếng nổ vang, hắn cảm giác mình đã đột phá Thối Cốt Cảnh, không còn kẹt ở đệ bát trọng thiên, hắn đã đột phá đệ cửu trọng thiên!!

Lúc ngẩng đầu, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Chu Hoành ở xa xa.

- Chu Hoành!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần bắn ra sát cơ, thân thể của hắn lập tức lao về phía Chu Hoành!

Cùng lúc đó trong quân đoàn Cự Quỷ ở ngoài thành Khôi Hoàng, Hồng Trần Nữ đang ngồi trong đại trướng màu đỏ, sắc mặt của nàng âm trầm, trong tay cầm một ngọc giản truyền âm, bên trong có âm thanh của Cự Quỷ Vương đang vang lên trong đầu của nàng.

- Bạch Hạo này chính là tai họa!

Hồng Trần Nữ cắn răng nhận định, nàng cho rằng mình đã giúp đối phương một lần, nếu lần trước không có nàng, sợ rằng Thiên Công Trần gia đã truy cứu, mặc dù nàng cũng thu lợi trong việc này nhưng nội tâm cũng có chút xúc động nhưng xúc động không sâu, qua một thời gian lại lãnh đạm, bây giờ nghe được phụ thân muốn nàng bảo hộ Bạch Hạo, nàng không chút do dự cự tuyệt.

- Nếu muốn chết thì chết đi!